Nam Chủ Mẹ Nó Là Hệ Thống

Chương 13



Nguyên Cửu thành công lấy được vai nữ một bộ tiên hiệp.

Nhưng đồng thời cũng phải hứng chịu rất nhiều ánh mắt bất thiện đến từ khắp nơi, địch ý kia cơ hồ muốn xuyên thấu thân thể của cô.

Đơn giản là ――

Cô không hot cũng không nổi tiếng, sau lưng không có kim chủ cũng không có chỗ dựa, thậm chí là căn bản còn chưa có xuất đạo, cứ như vậy mang vốn vào đoàn cầm đi nhân vật mà bọn họ đã chuẩn bị nhiều ngày.

Diễn tuy rằng chỉ là võng kịch, nhưng thanh danh trong ngành của đạo diễn cùng không tồi, có thể chỉ cần dựa vào một bộ phim liền hot hoặc là đoạt giải, hắn liền có thể bước lên tiến vào con đường đạo diễn nếu sau khi bộ phim này tung ra được hưởng ứng, thông qua xét duyệt, cũng đã trở thành sao trên trời, được đài truyền hình truyền phát.

Cho nên đối với vài vị ở nơi này vai chính kia, bọn họ là nhất định phải lấy được.

Mà ở trước khi Nguyên Cửu xuất hiện, căn bản một chút tiếng gió cũng không có.

Cái này làm cho bọn họ có thể nào không tức.

Còn nữa.

"Nữ nhân này muốn tư sắc không có tư sắc, muốn dáng người không có dáng người, như thế nào lại được chọn làm nữ một?"

"Đây là bò lên trên giường đạo diễn cùng nhà làm phim, cũng không có người nguyện ý đi. Quá xấu."

"Mấy người cũng đừng nói, tôi vừa mới nghe nói giám khảo bị kỹ thuật diễn của người ta làm cho giật mình cả kinh rồi." Tầm mắt người nọ dừng ở trên thẻ thân phận của cô: "Cái gì mà Diệp Nguyên Cửu, nghe cũng chưa nghe qua."

"Đừng có ghen, người ta chính là được chọn, lại có biện pháp nào đâu."

Lúc đó, Nguyên Cửu mới từ trong phòng thử kính ra tới không bao lâu, nhóm người này tiếng còn rất lớn, không có ý tứ muốn che dấu, phảng phất như là cố ý nói cho cô nghe được, làm cô cảm thấy thẹn.

"Cảm ơn, tôi đây đi về trước." Nguyên Cửu lễ phép mà cùng nhân viên công tác nói lời cảm tạ sau, xoay người rời đi.

Đến nỗi những lời này, cô một chút cũng không thèm để ý.

【 ký chủ, cô muốn hay không đi qua giáo huấn bọn họ một chút? 】

Nguyên Cửu hỏi lại: "Vì sao tôi phải giáo huấn bọn họ?"

【 lời nói của mấy người đó khó nghe như vậy, cô đều không tức giận sao? 】

Thời điểm Nguyên Cửu đi đến cổng lớn, nhịn không được đỡ trán: "Làm một hệ thống, kỳ thật tôi cũng không có cảm xúc gì, cũng không tồn tại loại đồ vật như tức giận hay không này. Huống hồ, giới giải trí không phải đều là như vậy sao? Miệng mọc ở trên người người khác, tôi dùng thực lực vả mặt không được sao?"

Hệ thống yên lặng giơ ngón tay cái lên.

【 ký chủ cô nói đúng. 】

Ở khu bên cạnh điện ảnh Hoa Tinh, có một khu vui chơi cho trẻ nhỏ, nếu người lớn cần phải rời đi một đoạn thời gian (trong vòng nửa tiếng), có thể đem hài tử gửi ở chỗ này, để cho bọn nhỏ ở công viên trò chơi chơi một hồi, thẳng đến cha mẹ tới đón.

"Xin chào, tôi tới đón Đoạn Cẩn Du."

"Thỉnh báo một chút tên của ngài cùng số di động, cùng với phiền toái ngài giao ra bảng số ngài lấy đi từ chỗ của chúng tôi." Cô nương trước quầy thoạt nhìn là cái người đặc biệt ôn nhu, thanh âm cũng nhu nhu, mặt mang nụ cười mỉm nói.

"Của cô." Nguyên Cửu đem bảng số đưa cho nhân viên, lại lưu loát mà báo số di động, "Tên là Diệp Nguyên Cửu."

Một lát sau, một nhân viên công tác khác dắt Đoạn Cẩn Du vẻ mặt đỏ bừng ra ngoài, vừa mới bởi vì chơi vui, tâm tình tốt, thời điểm nhìn thấy Nguyên Cửu, gia hỏa này hai mắt liền đỏ lên, lúc chơi quên mất mụ mụ, nhưng hiện tại nhìn thấy liền cảm thấy cả người đều khổ sở lên, gia hỏa hít hít nước mũi, chân ngắn tung ta tung tăng mà chạy về phía Nguyên Cửu, "Ma ma~"

Nguyên Cửu hạ thấp người ngồi xổm xuống, ôm chặt Đoạn Cẩn Du đang nhào tới, dương môi mỉm cười, "Cá vàng thật ngoan, mẹ tới đón con về nhà."

"Ân!"

Mặt vùi vào trong lòng ngực Nguyên Cửu, thanh âm thực nãi thực mềm, thoạt nhìn có chút ủy khuất đáng yêu.

Trước đó Nguyên Cửu cũng đã tìm người môi giới xem phòng ở, tuy rằng đã thanh toán tiền, nhưng phòng ở còn đang trong quá trình quét tước cùng hoàn thiện, cho nên muốn quá mấy ngày nữa mới có thể dọn vào ở, cho nên Nguyên Cửu cùng Đoạn Cẩn Du vẫn là muốn về khách sạn ở.

Mới vừa tiến vào sảnh khách sạn, Nguyên Cửu đã muốn quay người rời đi.

"Ba ba, ba ba!"

Cá vàng mắt sắc không được, vừa nhìn thấy cái bóng dáng cao lớn kia liền giơ tay khua khua, lớn tiếng kêu gọi.

Nguyên Cửu: . Con trai a, mẹ muốn trang đà điểu, con vì sao cao điệu như thế!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện