Nam Nhân Của Hoa Linh Âm

Chương 43: 43: Tiểu Tuyết Nhìn Thấy




Những tưởng có Tiểu Tuyết ở đây, Vũ Minh Thành sẽ không dám tìm đến, con ma đực ấy không thể nào mò lên giường của nàng khi nha hoàn ở đây.
Thế nhưng nàng đang ngủ, lại bị một bàn tay mò mẫn sờ khắp người nàng, ban đầu là ở hai quả đồi mềm mại, bị sờ bóp mềm mại đến căng cứng.

Nàng mơ mơ màng màng trở mình, lập tức một lòng ngực đập vào mặt nàng, Hoa Linh Âm suýt chút hét lớn, Vũ Minh Thành vội dùng tay chặn miệng nàng lại.
Bàn tay kia giơ lên kéo hạ xuống chiếc chăn nhắm ngay huyệt ở cổ Tiểu Tuyết ấn, nàng ta không hề động đậy.

Hoa Linh Âm trừng mắt, hai bàn tay đẩy lòng ngực của hắn bằng một giọng nói hất hủi "Ngươi tránh xa ta ra!"
"Xem luận võ có vui không?" Hắn lạnh nhạt hỏi, chưa nghe tin luận võ bị hủy nên vẫn nghĩ nàng vẫn còn giữ cuộc thi chọn phu quân ngu ngốc ấy.
"Ngươi đi về mà chơi với Tình Nhi của ngươi đi" Hoa Linh Âm đẩy hắn, dùng toàn bộ sức lực đậy ra cơ thể nặng nề của hắn chẳng nhít đi một chút nào.

Hắn thật sự rất nặng, tay hắn kéo rách y phục của nàng, hai đồi nhủ sớm bị sờ đến cứng rắn nảy lên, Hoa Linh Âm thẹn đỏ "Ngươi đừng có quá đáng aa..."
Hai tay nàng ôm lại hai đồi nhũ no đủ, không còn tay phòng bị, hắn rất dễ dàng túm lấy đùi ngọc của nàng tách ra.


Hoa Linh Âm giật mình buông ra một tay túm lấy y phục phía dưới của nàng, vải vóc nàng mặc cũng thuộc loại thượng hạng nhưng hắn xé rách dễ dàng y như xé một tấm vải mục.
Roẹt.
Vải vóc y phục của nàng tứ tung, phía dưới ở trên đều trầ.n t.rụi, Hoa Linh Âm cắn môi, ôm lại hai ngực lớn của nàng, hai chân cố gắng khép lại.

Tay hắn giữa chặt đùi nàng, mặc cho nàng dùng sức muốn khép lại, hai tay tách hai đùi ngọc, làn da nàng mềm mại hắn thực thích.

Bàn tay ở đùi vòng qua sau mân mê mông thịt mềm như quả hồng đào chín mùi, giọng nói lạnh lùng pha lẫn một chút tức giận "Chẳng phải ta đã nói là hủy luận võ?"
"Hủy làm gì? Ta cũng phải kiếm chồng chứ?" Hoa Linh Âm gầm gừ, Vũ Minh Thành lập tức đem hai ngón tay thô dài tiến vào bên trong nàng.
"Ách..." Nàng kêu lên, mím môi nhịn xuống rê.n rỉ hai tay tích cực đẩy hắn "Ngươi đi ra..."
Vũ Minh Thành nâng tay mang hai ngón tay lui đi, sau đó đút vào, chạm lên từng thớ da tất thịt nóng hổi bên trong nàng, chạm lên tường thịt non nớt chà nắn "Linh Âm, nàng nói xem ai sẽ dám lấy nàng."
Nàng đã là người của hắn, muốn lấy người khác? Nàng mơ tưởng.
"Hic..." Hoa Linh Âm cắn môi, không muốn rê.n rỉ, phía dưới phát ra âm thanh ướt át, bụng dưới co chặt lại "Không..."
Nó lại đến rồi, nàng không muốn a.
Ngón tay thon dài ở bên trong nàng nóng hỏi, miệng nhỏ ướt át liên tục bó chặt hai ngón tay của hắn không ngừng, Vũ Minh Thành khẽ thở nặng nề, nghĩ đến cảm giác miệng nhỏ này hút chặn phân thân của hắn, hắn thở hắt ra một hơi, ngón tay nâng lên rút ra đâm vào mạnh mẽ, Hoa Linh Âm hít thở, mồ hôi xuất ra trên trán.
Nàng cong người, hai tay siết chặt thành quả đấm "Aaa..."
Một sự hoan dại lạ lạ quen quen ập tới, đánh đổ tâm trí nàng, cao trào khiến nàng khẽ mở cái miệng nhỏ xinh đẹp hít thở.

Có lẽ vì nàng r.ên rỉ, mà nha hoàn bên cạnh liền bị đánh thức, nàng ta mở mắt to tròn nhìn tiểu thư của nàng trầ.n trụi dưới thân một nam nhân.
Nhưng tứ chi nàng ta không vận động được, đầu óc nàng ta cũng hơi mơ hồ, hay là nàng ta đang nằm mơ.

Nam nhân làm sao có thể vào phòng tiểu thư được, tiểu thư làm sao lại trầ.n trụi như vậy trước mặt nam nhân.
Tiểu Tuyết không động được cơ thể, bởi vì nàng nằm nghiên, tầm mắt chỉ nhìn được gương mặt Hoa Linh Âm mơ hồ đỏ bừng hít thở, thấy ngực tiểu thư bị một bàn tay bắt lấy xoa liên tục.
Tầm mắt Tuyết Tuyết không nhìn được phía dưới của hai người này, nàng chỉ nhìn được từ đoạn đùi ngọc trắng tinh của Hoa Linh Âm.


Dù nàng đảo mắt xuống phía dưới cũng chỉ thấy được phần đùi bị nâng lên của tiểu thư, trừ khi nam nhân này cúi xuống nàng mới biết được hắn là ai.
Vũ Minh Thành nhếch môi, nhìn thấy nha hoàn đã to mắt kia, hắn đem thô dài đặt trước miệng cánh hoa ướt đầy **** ***.

Đem *** *** nhiệt thiết nóng bừng còn to dài tiến vào được một phần đầu, hắn nắm lấy hông nàng thúc người.
Toàn bộ to dài của hắn đâm vào bên trong, ngực nàng run lên, nấc lên một tiếng "Aa..."
Vũ Minh Thành nắm lấy hông nàng, bắt đầu luật động đem to dài đi ra đâm vào, bắt đầu vừa phải từ từ điên cuồng đâm vào lui ra.
Âm thanh nhỏ nhỏ dần phát ra ba ba bạch bạch, Hoa Linh Âm điên mất, nàng túm hai ngực cứ nảy lên nảy xuống bởi vì động chạm của hắn.

Đầu óc nàng lâng lâng lên, d.ục vọng xâm chiếm nàng, cảm giác cơ thể sung sướng kì lạ, tầm mắt bao phụ một lớp sương hoa.
"Aa...!Ư..."
Mái tóc dài rơi tung, mấy sợi tóc bệch lên má nàng, mồ hôi nàng ướt đẫm, của hắn thô dài đâm vào nàng, phía dưới nóng hổi lại sung sướng hoang dại, âm thanh lạch bạch đến chính nàng còn xấu hổ "Không...!Aa..."
Nàng r.ên rỉ, mỗi một lần hắn động, to dài kéo ra một lớp mật hoa trong suốt, to dài đâm vào liền phát ra tiếng ướt át.
Tiểu Tuyết không biết là nàng đang nhìn thấy cái gì, mặt nàng đỏ bừng, nóng hổi, cơ thể tiểu thư bị nam nhân này làm gì? Tiểu thư cứ rê.n rỉ, cơ thể run lên nhút nhích từng nhịp, đến hai ngực nàng ấy nảy lên nảy xuống.

Tiểu Tuyết ruốc cuộc là đang nhìn thấy cái gì vậy? Nam nhân? Nam nhân kia làm cái gì tiểu thư của nàng?

"Không nên...!Ta...!Aaa" Hoa Linh Âm cắn răng, cao trào đi đến, nàng ưỡn mình run lên, sau đó mềm nhũng thít thở như lang, mặt mũi đỏ bừng diễm lệ, lúc này Hoa Linh Âm nghiêng đầu, mới nhìn thấy tiểu nha đầu đã mở to mắt, mặt nàng ta đỏ bừng nhìn thấy hết tất cả.
Hoa Linh Âm lập tức xấu hổ, không dám nhìn Tiểu Tuyết xoay mặt đi, trừng mắt với nam nhân đang cực kì tận hưởng kia, nàng không biết nên nói làm sao? Hắn có biết là nha hoàn đang nhìn hay không?
Hoa Linh Âm mím môi, còn chưa kịp thoải mái lập tức bị động, tho dài của hắn ở trong người nàng lại lui ra rồi đâm vào, sâu tận hoa tâm của nàng.
"Ân...Aa..."
Nàng nấc ra tiếng, Hoa Linh Âm lập tức dùng tay bịt miệng chính mình, đôi mắt đỏ hoe nhìn hắn, nàng xấu hổ quá, nàng đang bị nha hoàn nhìn, Vũ Minh Thành lại rất hứng thú tận hưởng vẻ mặt của nàng.
"Đừng..." Hoa Linh Âm cắn môi, không muốn hắn động, nhưng thô dài đã nằm ở bên trong nàng, không động không được, hắn nâng cao hai đùi ngọc đem to dài di chuyển.
Nàng co bóp, u hoa này siết chặt hắn, khiến cho hắn sung sướng chết được, hắn điên cuồng đâm vào.

Mồ hôi trên nàng xuất ra, nàng bịt miệng không để mình phát ra âm thanh dâ.m dụ.c, Tiểu Tuyết đang nhìn.
"Hm..." Hoa Linh Âm mếu máo, bụng dưới lại liên tục hóp lại, nàng lại có cảm giác ấy, nó lại đến.
Nàng...!Nàng không nổi.
"Aaaa...".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện