Nắng Hạn Gặp Mưa Rào
Chương 1: Cậu ấy là triệu tử thiêm
Lương Đông năm nay mười chín tuổi, là sinh viên của trường đại học S. Năm mới vào trường hắn chọn ngành diễn xuất, nhưng không hiểu sao sau này lại chuyển sang khoa phát thanh.
Gia đình hắn thuộc dạng quan chức nhà nước, tuy không phải nói là giàu nứt đố đổ vách, nhưng cũng đủ để hắn có cuộc sống thoải mái
Lương Đông là một chàng trai quyết đoán, một khi đã quyết định chuyện gì, sẽ không quan tâm đến người khác nghĩ ra sao.
Gần đây, hắn có ý muốn mở một cửa tiệm nho nhỏ cạnh trường. Quyết định này hắn đã nói với ba mẹ mình. Ba mẹ của hắn không tán thành cũng không phản đối, nhưng cho dù là vậy hắn cũng đã quyết định sẽ mở một cửa tiệm.
Mới chỉ là quyết định, vẫn chưa được thực hiện vào thực tế. Bởi vì quyết định mở cửa tiệm này là một công việc khá là quan trọng, nó có thể làm cho hắn giàu lên nhanh chóng, cũng có thể làm cho hắn trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi.
Hắn có một ước mơ từ bé, chính là muốn được người ta gọi mình là ông chủ Lương.
___
Tháng 6 mùa hạ.
Tại sân trường đại học S, có gần trăm người đang tập trung ở bên dưới.
Bất chấp cái nắng chói chang của ánh mặt trời, bất chấp sự chen lấn xô đẩy của gần trăm người bên dưới kia. Lương Đông vẫn cứ đứng yên lặng ở giữa sân trường.
Đây là cuộc thi tuyển chọn MC cho việc giới thiệu trường đại học. Đại loại là sẽ cần người đọc một bài diễn văn trong ngày kỷ niệm hai mươi năm thành lập trường.
Lương Đông cũng muốn tham gia. Dù sao công việc MC này sẽ phần nào giúp ích cho chuyên ngành học của hắn.
Nhưng khi đến đây hắn mới bất ngờ nhận ra rằng, cuộc tuyển chọn này thật sự thu hút rất nhiều người.
Bởi vì lần này nhà trường đặc biệt chỉ chọn nam không chọn nữ. Mà trường S chính là trường đào tạo nghệ thuật. Cho nên con trai trường này khá là điển trai, dáng người cũng nổi bật.
Gần trăm người ở đây đều có chiều cao vượt trội, ai cũng phải cao gần, hoặc hơn một mét chín. Chỉ duy nhất một người, nhỏ bé ở trong đám người cao lớn kia.
Lương Đông nhìn lướt qua, liền phát hiện ra người này rất đặc biệt. Bởi vì cậu ta lọt thỏm trong những đám người cao lớn nơi đây.
Lương Đông chỉ thấy bóng lưng cậu ta, không nhìn rõ mặt. Cậu ta mặc một chiếc áo ca rô màu đỏ, quần bò đơn giản, trên chân đeo giày thể thao màu đen.
Kiểu ăn mặc này chính là kiểu năng động mà sinh viên chọn, rất là bình thường, nhưng Lương Đông không hiểu sao lại cảm thấy cậu ta rất nổi bật.
Đến mười rưỡi trưa, cuối cùng cũng phỏng vấn xong gần trăm người nơi này.
Thầy giáo Đống cầm tờ giấy, đi ra bên ngoài. Ông ta nheo mắt nhìn lướt qua đám người đứng ngoài sân trường.
Bởi vì có một số người chỉ đến đây đăng ký phỏng vẫn cùng bạn, cũng có một số người biết chắc mình không trúng tuyển nên đã đi về trước. Cho nên ở trong sân trường hiện tại, chỉ còn khoảng ba mươi người.
“Cám ơn các em đã đến đây ứng tuyển, nhà trường đã chọn ra được người thích hợp, là em Triệu Tử Thiêm. Các em khác hay về ký túc xá nghỉ ngơi đi. Em Triệu Tử Thiêm, mời em theo tôi vào trong văn phòng bàn bạc chuyện kỷ niệm thành lập trường!”
Thầy giáo Đống nói xong, liền đi vào ngay sau đó. Có lẽ ông ta không thể chịu được cái nóng của giữa trưa, cho nên mới nhanh chóng đi vào trong văn phòng như thế.
Lương Đông cũng không quá đặt kỳ vọng vào việc tuyển chọn này, cho nên hắn cũng không cảm thấy quá hối tiếc. Nhưng hắn vẫn muốn nán lại để xem người trúng tuyển MC là ai.
Thì ra cậu ấy tên Triệu Tử Thiêm, người con trai mà Lương Đông mới vừa chỉ liếc qua đã cảm thấy rất đặc biệt.
Gia đình hắn thuộc dạng quan chức nhà nước, tuy không phải nói là giàu nứt đố đổ vách, nhưng cũng đủ để hắn có cuộc sống thoải mái
Lương Đông là một chàng trai quyết đoán, một khi đã quyết định chuyện gì, sẽ không quan tâm đến người khác nghĩ ra sao.
Gần đây, hắn có ý muốn mở một cửa tiệm nho nhỏ cạnh trường. Quyết định này hắn đã nói với ba mẹ mình. Ba mẹ của hắn không tán thành cũng không phản đối, nhưng cho dù là vậy hắn cũng đã quyết định sẽ mở một cửa tiệm.
Mới chỉ là quyết định, vẫn chưa được thực hiện vào thực tế. Bởi vì quyết định mở cửa tiệm này là một công việc khá là quan trọng, nó có thể làm cho hắn giàu lên nhanh chóng, cũng có thể làm cho hắn trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi.
Hắn có một ước mơ từ bé, chính là muốn được người ta gọi mình là ông chủ Lương.
___
Tháng 6 mùa hạ.
Tại sân trường đại học S, có gần trăm người đang tập trung ở bên dưới.
Bất chấp cái nắng chói chang của ánh mặt trời, bất chấp sự chen lấn xô đẩy của gần trăm người bên dưới kia. Lương Đông vẫn cứ đứng yên lặng ở giữa sân trường.
Đây là cuộc thi tuyển chọn MC cho việc giới thiệu trường đại học. Đại loại là sẽ cần người đọc một bài diễn văn trong ngày kỷ niệm hai mươi năm thành lập trường.
Lương Đông cũng muốn tham gia. Dù sao công việc MC này sẽ phần nào giúp ích cho chuyên ngành học của hắn.
Nhưng khi đến đây hắn mới bất ngờ nhận ra rằng, cuộc tuyển chọn này thật sự thu hút rất nhiều người.
Bởi vì lần này nhà trường đặc biệt chỉ chọn nam không chọn nữ. Mà trường S chính là trường đào tạo nghệ thuật. Cho nên con trai trường này khá là điển trai, dáng người cũng nổi bật.
Gần trăm người ở đây đều có chiều cao vượt trội, ai cũng phải cao gần, hoặc hơn một mét chín. Chỉ duy nhất một người, nhỏ bé ở trong đám người cao lớn kia.
Lương Đông nhìn lướt qua, liền phát hiện ra người này rất đặc biệt. Bởi vì cậu ta lọt thỏm trong những đám người cao lớn nơi đây.
Lương Đông chỉ thấy bóng lưng cậu ta, không nhìn rõ mặt. Cậu ta mặc một chiếc áo ca rô màu đỏ, quần bò đơn giản, trên chân đeo giày thể thao màu đen.
Kiểu ăn mặc này chính là kiểu năng động mà sinh viên chọn, rất là bình thường, nhưng Lương Đông không hiểu sao lại cảm thấy cậu ta rất nổi bật.
Đến mười rưỡi trưa, cuối cùng cũng phỏng vấn xong gần trăm người nơi này.
Thầy giáo Đống cầm tờ giấy, đi ra bên ngoài. Ông ta nheo mắt nhìn lướt qua đám người đứng ngoài sân trường.
Bởi vì có một số người chỉ đến đây đăng ký phỏng vẫn cùng bạn, cũng có một số người biết chắc mình không trúng tuyển nên đã đi về trước. Cho nên ở trong sân trường hiện tại, chỉ còn khoảng ba mươi người.
“Cám ơn các em đã đến đây ứng tuyển, nhà trường đã chọn ra được người thích hợp, là em Triệu Tử Thiêm. Các em khác hay về ký túc xá nghỉ ngơi đi. Em Triệu Tử Thiêm, mời em theo tôi vào trong văn phòng bàn bạc chuyện kỷ niệm thành lập trường!”
Thầy giáo Đống nói xong, liền đi vào ngay sau đó. Có lẽ ông ta không thể chịu được cái nóng của giữa trưa, cho nên mới nhanh chóng đi vào trong văn phòng như thế.
Lương Đông cũng không quá đặt kỳ vọng vào việc tuyển chọn này, cho nên hắn cũng không cảm thấy quá hối tiếc. Nhưng hắn vẫn muốn nán lại để xem người trúng tuyển MC là ai.
Thì ra cậu ấy tên Triệu Tử Thiêm, người con trai mà Lương Đông mới vừa chỉ liếc qua đã cảm thấy rất đặc biệt.
Bình luận truyện