Nàng Thiếp Của Hoạn Quan
Chương 68
Tiết Lệnh Vi trốn trong góc phòng suy nghĩ lung tung, mãi đến khi Thẩm Vân tới thúc giục nàng mới lấy lại tinh thần.
Mặc dù đa số những người đến phủ Đê đốc hôm nay đều chưa từng gặp thị thiếp Hồng Lăng của Triệu Duật, nhưng nàng này vẫn rất có danh tiếng ở Giang Nam. Song mọi người không chỉ tò mò chuyện này, điều họ hiếu kỳ hơn, chính là nữ tử được Triệu Duật thích rốt cuộc có chiêu số gì.
Những nữ nhân được đưa đến phủ Đề đốc trước đây có mấy ai thật sự được ở lại phủ? Huống chi, nàng này còn là người Hoàng thượng ban cho Triệu Duật, mọi người không khỏi đều ngầm hiểu trong lòng.
Chỉ cần suy nghĩ một chút đã biết tình cảnh giữa Hoàng thượng và Triệu Duật gay go thế nào, không phải Hoàng thượng chưa từng ban nữ nhân cho Triệu Duật, mục đích là gì không cần nói cũng biết, nhưng nữ tử này lại được Triệu Duật sủng ái đến khó tin.
Trong yến hội, ai cũng mang suy nghĩ riêng.
Tiết Lệnh Vi làm gì quản được mấy người trong yến hội đang nghĩ gì, trước mặt người quen, nàng vẫn không muốn lộ mặt mình ra --
Lên đài, mới vừa bước ra hai bước, Tiết Lệnh Vi liền thấy vẻ mặt của những người trong yến hội lần lượt từ chờ mong biến thành nghi hoặc, sau đó rối rít kinh ngạc. Ngay sau đó, nàng nghe được chỗ nào truyền ra tiếng bật thốt giật mình:
"Sao lại là...... Quận chúa An Dương?!"
"Hình như đúng vậy thật."
"Không phải Quận chúa An Dương đã chết bệnh ở Phúc Châu vào ba tháng trước rồi sao?.."
"......"
Lời xầm xì đầy kinh ngạc lẫn nghi hoặc trong yến hội rơi vào tai Tiết Lệnh Vi. Dẫu đã liệu trước, Tiết Lệnh Vi vẫn có chút hốt hoảng, trước mắt bao người, cả người đều như chỉ bọc một chiếc khăn choàng lông cừu, cực kỳ mất tự nhiên.
Tiết Lệnh Vi vẫn căng da đầu, không chút sai lầm mà múa hết bài.
Có vài thần tử đã thấy vị cô nương Hồng Lăng này múa vào dịp Trung Thu, trong lòng sớm biết nàng này rốt cuộc có trình độ gì, nhưng khuôn mặt bại lộ trước mắt mọi người của nàng đã đủ để khiến người ta xem nhẹ vũ kỹ vụng về ấy.
Tiết Lệnh Vi múa xong, hơi khom người hành lễ với Trịnh Quý phi và Triệu Duật. Điệu nhảy vừa rồi đơn giản thật nhưng lại khiến nàng hơi thoát lực, nàng ổn định hơi thở, cúi đầu nói: "Thiếp thân thỉnh an Quý phi nương nương, thỉnh an đại nhân."
Trịnh Quý phi nhìn chòng chọc vào nữ tử bên dưới.
-- Nàng gặp Quận chúa An Dương không biết bao nhiêu lần, tuy giờ đây nàng không nhớ lắm cô Quận chúa kia có bộ dạng gì, nhưng lời bàn tán của những kẻ bên dưới đều truyền vào tai nàng rõ mồn một.
Mấy người này nói nàng ta là Quận chúa An Dương.
Trịnh Quý phi nhìn sang Triệu Duật, ánh mắt xen lẫn mấy phần phức tạp và hoài nghi. Nữ nhân này là Hoàng thượng ban cho Triệu Duật, nếu nàng ta là Quận chúa An Dương, vì sao lúc trước Triệu Duật không đề cập với nàng?
Một lát sau, Trịnh Quý phi thu hồi vẻ nghi hoặc trong mắt, nói với Tiết Lệnh Vi: "Hãy bình thân."
"Thiếp thân tạ Quý phi nương nương."
Tiết Lệnh Vi vừa ngẩng đầu liền thấy Trịnh Quý phi khẽ cười với nàng: "Thật là thần kỳ." Nàng ý vị sâu xa liếc sang Triệu Duật, cười gằn: "Triệu Đốc công giấu người thật kỹ, Quận chúa An Dương vốn đã chết bệnh ở Phúc Châu, trong nháy mắt, lại thành thị thiếp của ngươi?"
Lời vừa nói ra, trong yến hội lại bắt đầu vang lên tiếng xì xào bàn tán.
So với mọi người đều nghi hoặc kinh ngạc, Triệu Duật trái lại cực kỳ thong dong: "Nương nương nói quá lời, Hồng Lăng xuất thân Giang Nam, là Hoàng thượng ban cho thần, nàng ấy chỉ là dung mạo khá tương tự với Quận chúa An Dương ngày xưa thôi, Quận chúa An Dương xác thật đã chết bệnh ở Phúc Châu rồi, nàng ấy không phải Quận chúa."
"Vậy à?" Trịnh Quý phi một lần nữa đưa mắt về phía Tiết Lệnh Vi, "...... Hồng Lăng?"
Triệu Duật vừa dứt lời, mọi người lại bắt đầu thấp giọng thì thầm.
Ai không biết năm đó Triệu Duật làm nô trong phủ Trưởng công chúa, là người của Quận chúa An Dương? Dung mạo của nữ tử này cực kì tương tự với Quận chúa An Dương, nhưng Triệu Duật lại nói, nàng không phải Quận chúa.
Mọi người bán tín bán nghi.
Nhưng nghĩ lại thì, Triệu Duật có được địa vị hôm nay đều nhờ việc giúp đỡ Hoàng thượng lật đổ Trưởng công chúa, nếu không có Triệu Duật, sao Hoàng thượng có thể ngồi lên được vị trí ấy? Trưởng công chúa thất thế, Quận chúa An Dương bị biếm thành thứ dân đến Phúc Châu lay lắt qua những ngày nghèo khổ, có thể nào không hận Triệu Duật? Triệu Duật lòng dạ thâm sâu, có thể Hoàng thượng muốn đối phó Triệu Duật, nhưng nếu nàng này thật sự là Quận chúa An Dương, Triệu Duật sao có thể dễ dàng để nàng bên mình.
Triệu Duật đích thị là một hoạn quan máu lạnh vô tình.
***
Editor: Mi An
Mặc dù đa số những người đến phủ Đê đốc hôm nay đều chưa từng gặp thị thiếp Hồng Lăng của Triệu Duật, nhưng nàng này vẫn rất có danh tiếng ở Giang Nam. Song mọi người không chỉ tò mò chuyện này, điều họ hiếu kỳ hơn, chính là nữ tử được Triệu Duật thích rốt cuộc có chiêu số gì.
Những nữ nhân được đưa đến phủ Đề đốc trước đây có mấy ai thật sự được ở lại phủ? Huống chi, nàng này còn là người Hoàng thượng ban cho Triệu Duật, mọi người không khỏi đều ngầm hiểu trong lòng.
Chỉ cần suy nghĩ một chút đã biết tình cảnh giữa Hoàng thượng và Triệu Duật gay go thế nào, không phải Hoàng thượng chưa từng ban nữ nhân cho Triệu Duật, mục đích là gì không cần nói cũng biết, nhưng nữ tử này lại được Triệu Duật sủng ái đến khó tin.
Trong yến hội, ai cũng mang suy nghĩ riêng.
Tiết Lệnh Vi làm gì quản được mấy người trong yến hội đang nghĩ gì, trước mặt người quen, nàng vẫn không muốn lộ mặt mình ra --
Lên đài, mới vừa bước ra hai bước, Tiết Lệnh Vi liền thấy vẻ mặt của những người trong yến hội lần lượt từ chờ mong biến thành nghi hoặc, sau đó rối rít kinh ngạc. Ngay sau đó, nàng nghe được chỗ nào truyền ra tiếng bật thốt giật mình:
"Sao lại là...... Quận chúa An Dương?!"
"Hình như đúng vậy thật."
"Không phải Quận chúa An Dương đã chết bệnh ở Phúc Châu vào ba tháng trước rồi sao?.."
"......"
Lời xầm xì đầy kinh ngạc lẫn nghi hoặc trong yến hội rơi vào tai Tiết Lệnh Vi. Dẫu đã liệu trước, Tiết Lệnh Vi vẫn có chút hốt hoảng, trước mắt bao người, cả người đều như chỉ bọc một chiếc khăn choàng lông cừu, cực kỳ mất tự nhiên.
Tiết Lệnh Vi vẫn căng da đầu, không chút sai lầm mà múa hết bài.
Có vài thần tử đã thấy vị cô nương Hồng Lăng này múa vào dịp Trung Thu, trong lòng sớm biết nàng này rốt cuộc có trình độ gì, nhưng khuôn mặt bại lộ trước mắt mọi người của nàng đã đủ để khiến người ta xem nhẹ vũ kỹ vụng về ấy.
Tiết Lệnh Vi múa xong, hơi khom người hành lễ với Trịnh Quý phi và Triệu Duật. Điệu nhảy vừa rồi đơn giản thật nhưng lại khiến nàng hơi thoát lực, nàng ổn định hơi thở, cúi đầu nói: "Thiếp thân thỉnh an Quý phi nương nương, thỉnh an đại nhân."
Trịnh Quý phi nhìn chòng chọc vào nữ tử bên dưới.
-- Nàng gặp Quận chúa An Dương không biết bao nhiêu lần, tuy giờ đây nàng không nhớ lắm cô Quận chúa kia có bộ dạng gì, nhưng lời bàn tán của những kẻ bên dưới đều truyền vào tai nàng rõ mồn một.
Mấy người này nói nàng ta là Quận chúa An Dương.
Trịnh Quý phi nhìn sang Triệu Duật, ánh mắt xen lẫn mấy phần phức tạp và hoài nghi. Nữ nhân này là Hoàng thượng ban cho Triệu Duật, nếu nàng ta là Quận chúa An Dương, vì sao lúc trước Triệu Duật không đề cập với nàng?
Một lát sau, Trịnh Quý phi thu hồi vẻ nghi hoặc trong mắt, nói với Tiết Lệnh Vi: "Hãy bình thân."
"Thiếp thân tạ Quý phi nương nương."
Tiết Lệnh Vi vừa ngẩng đầu liền thấy Trịnh Quý phi khẽ cười với nàng: "Thật là thần kỳ." Nàng ý vị sâu xa liếc sang Triệu Duật, cười gằn: "Triệu Đốc công giấu người thật kỹ, Quận chúa An Dương vốn đã chết bệnh ở Phúc Châu, trong nháy mắt, lại thành thị thiếp của ngươi?"
Lời vừa nói ra, trong yến hội lại bắt đầu vang lên tiếng xì xào bàn tán.
So với mọi người đều nghi hoặc kinh ngạc, Triệu Duật trái lại cực kỳ thong dong: "Nương nương nói quá lời, Hồng Lăng xuất thân Giang Nam, là Hoàng thượng ban cho thần, nàng ấy chỉ là dung mạo khá tương tự với Quận chúa An Dương ngày xưa thôi, Quận chúa An Dương xác thật đã chết bệnh ở Phúc Châu rồi, nàng ấy không phải Quận chúa."
"Vậy à?" Trịnh Quý phi một lần nữa đưa mắt về phía Tiết Lệnh Vi, "...... Hồng Lăng?"
Triệu Duật vừa dứt lời, mọi người lại bắt đầu thấp giọng thì thầm.
Ai không biết năm đó Triệu Duật làm nô trong phủ Trưởng công chúa, là người của Quận chúa An Dương? Dung mạo của nữ tử này cực kì tương tự với Quận chúa An Dương, nhưng Triệu Duật lại nói, nàng không phải Quận chúa.
Mọi người bán tín bán nghi.
Nhưng nghĩ lại thì, Triệu Duật có được địa vị hôm nay đều nhờ việc giúp đỡ Hoàng thượng lật đổ Trưởng công chúa, nếu không có Triệu Duật, sao Hoàng thượng có thể ngồi lên được vị trí ấy? Trưởng công chúa thất thế, Quận chúa An Dương bị biếm thành thứ dân đến Phúc Châu lay lắt qua những ngày nghèo khổ, có thể nào không hận Triệu Duật? Triệu Duật lòng dạ thâm sâu, có thể Hoàng thượng muốn đối phó Triệu Duật, nhưng nếu nàng này thật sự là Quận chúa An Dương, Triệu Duật sao có thể dễ dàng để nàng bên mình.
Triệu Duật đích thị là một hoạn quan máu lạnh vô tình.
***
Editor: Mi An
Bình luận truyện