Này Các Soái Ca, Đừng Theo Bổn Tiểu Thư Nữa!

Chương 1: Chia tay người yêu (cảnh báo có H nhẹ)



Trong khu vườn trường đại học tràn đầy màu hoa rực rỡ,các loại hoa với các loại màu sắc đua nhau khoe hương thu hút bao ong bướm. Dưới một gốc cây cổ thụ to lớn một đôi nam nữ đang ôm nhau môi hôn triền miên mà thắm thiết.Hai người quần áo sộc sệch mất trật tự,cậu con trai mang áo sơ mi trắng đã bung hết cúc lộ ra từng đường cong rắn chắc mà quyến rũ. Bàn tay to lớn càn rỡ xoa nắn từ đôi gò bồng to tròn của thiếu nữ cho tới cặp mông săn chắc. Gương mặt đẹp trai tràn đầy sắc dục.

Cô gái bên cạnh ăn mặc hở hang nay bị bàn tay của hắn càn rỡ lại càng lộ ra những mảng da thịt tuyết trắng. Mái tóc xoăn dài buông xõa che đi khuôn mặt trang điểm đậm lại càng tăng thêm tư thái mị hoặc. Cô hôn từ môi hắn một đường xuống cổ,nhẹ gặm cắn yết hầu rồi trượt thẳng xuống ngực nhay nhay hai hạt đậu nhỏ -.-

Tiếng thở dốc dồn dập,tiếng rên rỉ yêu kiều biến nơi vườn hoa thanh khiết thành một bể tình dục nồng đậm.

Đột nhiên giọng nói nũng nịu của cô gái vang lên: “ Sở Kỳ,muốn..em muốn! Mau cho em!”

Ánh mắt chứa đầy dục vọng của chàng trai càng tăng lên,dục hoả nóng bừng bừng muốn tìm nơi giải thoát: “ Bảo bối,muốn thì tự đến a.”

“Chán ghét!” Ngượng ngùng đánh yêu một cái lên lồng ngực cường tráng, cô gái liền đưa tay mò xuống nơi hạ thân của người tên Sở Kỳ kia.

“ Ưm,bảo bối mau cầm nó vuốt...ân ừ”

Mỉm cười hài lòng với biểu cảm của Sở Thiên,cô gái bỏ đi vẻ thanh thuần giả tạo như lên cơn đói khát mà nâng vật nam tính của hắn ngậm trong miệng. Bắt đầu ra vào trong khuôn miệng nhỏ nhắn.

Đang lúc cao trào bỗng từ đâu vang lên một giọng nói đầy tức giận: “ Sở Kỳ,các người đang làm gì?” Người tới là Giản Hy.

Sở Kỳ nghe tiếng cô liền sợ hãi muốn rút vật vẫn đang trướng đau ra khỏi miệng của cô gái nhưng cô ta không quan tâm người đến kiên quyết giữ lấy tiếp tục luận

động trong miếng mình. Sở Thiên chẳng mắt chốc lại bị tình dục ăn mòn lí chí,hắn mặc kệ Giản Hy đang đầu muốn bốc khói tiếp tục việc cần làm.Một lúc sau,sau khi

thoả mãn xuất ra thứ trắng đục vào miệng cô gái Sở Kỳ mới ngẩn người nhận ra Giản Hy đang ở đây. Vội buông cô gái vẫn đang đắm chìm trong hoan ái kéo vội quần áo lại. Sở Kỳ nhanh chóng chạy tới trước mặt Giản Hy.

“ Giản Hy anh...” “Bốp” Không để hắn nói xong Giản Hy hạ xuống mặt hắn một cái tát thật mạnh khiến khuôn mặt hắn lệch sang một bên,trên má còn hiện rõ năm dấu tay.

“Tên khốp kiếp! Tôi đối với anh tốt như vậy,yêu anh như vậy vì sao anh còn phản bội tôi? Nói,mau nói đi.” Giản Hy kích động túm cổ áo hắn mà lay mạnh.

“ Tốt? Phải em đối với anh rất tốt nhưng anh không cam lòng.Anh là đàn ông,anh đâu có bị vấn đề gì về sinh lí anh cũng cần phải thoả mãn mà. Làm người yêu với

em hai năm nhưng em cùng lắm chỉ cho anh nắm tay hôn má anh làm sao có thể chịu được?”

“tôi làm vậy là có lí do. Con mẹ nó bây giờ anh muốn vừa ăn cướp vừa la làng? Phản bội tôi xong thì muốn biện minh sao?Đúng là bọn đàn ông các anh là động vật sống vì thân dưới mà,một lũ khốn nạn.”

“Tôi khốn nạn đấy,làm sao? Đừng tưởng tôi không biết,cô cũng từng cùng đàn ông đi vào khách sạn đấy thôi. Cô mới chính là người phải bội.”

Hả? Vào khách sạn? Giản Hy nghe hắn nói có chút ngây dại chưa kịp thích ứng. Hình như tối đó là cô cùng baba và em trai đi ăn tối trong khách sạn nhà cô mà,như thế nào hắn lại... / Nguyệt: Nhà hàng có thì không đi ăn -_-/

“Chuyện đã đến nước này rồi thì tôi cũng nói thẳng luôn. Giản Hy,chúng ta chia tay đi.” Sở Kỳ nói xong ôm lấy cô gái kia quay người rời đi.

“Sở Kỳ tên khốn nhà anh,bổn tiểu thư từ bé đến giờ chưa bao giờ nhục nhã như vậy. Muốn nói chia tay cũng phải do tôi nói trước,ai cho anh cái quyền đó hả?” Giản Hy nhìn bóng dáng bọn họ biến mất mà rống giận,cô còn nhịn không được đạp mấy cái vào gốc cây bên cạnh.” Sở Kỳ,anh được lắm cứ chống mắtlên mà xem,tôi chắc chắn nhất định sẽ cho anh nếm đủ.”

--- ------ ------ ------ ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện