Ngạo Kiếm Lăng Vân
Lăng Tiêu có cảm giác, vật Yêu Huyết Hồng Liên kiếm chém không phải là một vật sống, mà là một cây đại thụ chọc trời không thể lay động!
Luồng lực lượng vô cùng to lớn đẩy Lăng Tiêu chấn về. Đồng thời, luồng lực lượng mạnh mẽ kia nhánh chóng quét tới nơi này. Lăng Tiêu hừ lạnh một tiếng, một luồng tiên lực to lớn từ Yêu Huyết Hồng Liên kiếm vọt tới đối phương!
Vốn Lăng Tiêu không muốn lãng phí tiên lực quá nhiều, dù sao nơi này hết sức xa lạ, ai biết còn có thứ khủng bố gì đang chờ mình? Nhưng hiện tại xem ra, nếu như Lăng Tiêu không muốn dùng hết toàn lực thì e rằng ngay cả hình dáng đối thủ là gì cũng không thấy liền phải thảm bại mà bỏ chạy.
Tuy nhiên trong nháy mắt, Lăng Tiêu cũng thấy rõ vật gì đang tập kích mình, thân kỳ lân chân trâu sừng dê, một thân hào quang bảy màu chớp động trên vảy màu ngăm đen, hai con mắt màu xanh biển, sắc thái lưu động mê ly, khiến cho người ta liếc mắt nhìn một cái thì không kiềm nổi trầm mê trong đó.
Âm thanh tiểu Yêu vang lên trong đầu Lăng Tiêu :
- Chủ nhân, đây là ác ma của La Ma giới! Nó rất hùng mạnh, phải cẩn thận!
Lúc này âm thanh Huyền Thiên lại muốn vang lên, trong âm thanh còn mang theo vẻ hưng phấn nhè nhẹ :
- Chủ nhân, tên kia giao cho ta! Để ta đến đối phó nó!
Ngao!
Ác ma có hình dáng quái thú này nổi giận gầm lên một tiếng, xông về phía kiếm khí tràn đầy tiên lực của Lăng Tiêu, thân thể lại bị đánh lui ra phía sau xa vài trăm thước, dưới sự chịu đau, lớn tiếng rống giận, rít gào rồi lại xông về phía Lăng Tiêu.
Trong giây lát Huyền Thiên phóng lớn hơn vô số lần, biến thành một khối dài trăm thước, chiều rộng to lớn của lệnh bài hơn mười thước, trông giống như kiếm, mạnh mẽ chụp về phía đầu ác ma.
Ác ma này mang theo khí thế chưa từng có từ trước đến giờ, ầm ầm đụng về phía lệnh bài Huyền Thiên.
Một tiếng nổ vang lên, Lăng Tiêu rõ ràng có thể cảm giác được Huyền Thiên, tâm ý tương thông với mình, bị thương không nhẹ, nhưng lại trông thấy ác ma kia cũng bị đâm cho óc vỡ toang, chết một cách oan uổng!
- Ha ha!
Huyền Thiên cười lớn một tiếng, phía trên lệnh bài Huyền Thiên đột nhiên cháy lên một ngọn lửa u lam, ác ma vừa chết kia trong nháy mắt bốc cháy lên, hừng hực trong ngọn lửa, năng lượng khổng lồ chảy vào trong Huyền Thiên lệnh bài. Trong nháy mắt Huyền Thiên bị thương liền hoàn toàn khôi phục lại, đồng thời so với lúc trước tăng lên rất dài!
Lăng Tiêu mới biết vì sao Huyền Thiên tích cực muốn chiến đấu với ác ma này, ẩn ý là vì để bổ năng lượng cho bản thân nó. Tuy nhiên thật sự hắn lần đầu tiên biết, không ngờ Huyền Thiên còn có bản lĩnh này.
Sau khi giết con ác ma này, Lăng Tiêu rõ ràng cảm giác được chung quanh yên tĩnh rất nhiều, tiểu Yêu và Huyền Thiên cũng không phát ra âm thanh, vẫn vòng quanh Lăng Tiêu, một vật thì trong lòng trầm trọng, còn một vật thì đang tiêu hóa năng lượng vừa mới có được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại truyenbathu.vn chấm cơm.
Chỉ có tiếng nước chảy ở đáy cốc, thần thức Lăng Tiêu khuếch tán ra ngoài, lấy thân thể hắn làm trung tâm, trong phạm vi ngàn dặm, Lăng Tiêu cũng chưa thể cảm ứng được bất cứ dị thường gì!
Trong lòng Lăng Tiêu nghiêm túc, rốt cuộc xác định, đại trận này rất có thể do cường giả đến từ La Ma giới bày ra, tuyệt đối không đơn giản như trong tưởng tượng của mình!
Đại Thừa kỳ ở Tu Chân giới mà nói, đó thật sự đứng trên đỉnh, nhưng cũng giống như người tu luyện vũ kỹ trong Nhân giới, tu luyện đến cảnh giới người luyện võ hùng mạnh đỉnh cao, hoành hành vô địch ở cả Nhân giới, nhưng lại đánh không lại một ngón tay của đệ tử Ngưng Khí kỳ ở Tu Chân giới!
Không phải nó, lực pháp tắc!
Vốn Lăng Tiêu còn cho rằng La Ma giới là một nơi không khác lắm so với Tu Chân giới, nhưng hiện tại nghĩ đến, hiển nhiên mình đã nghĩ đơn giản. La Ma giới chỉ e rằng so với Tiên giới mà mình biết được … Cũng không yếu hơn bao nhiêu!
Nếu thần thức không thể cảm ứng được, đó chỉ có thể đi một bước tiến hành thăm dò, thời gian đối với Lăng Tiêu hiện tại mà nói, cũng không là thứ trân quý gì.
Thời gian ba tháng cứ như thế trôi qua, Lăng Tiêu gần như đi từng bước, đạp khắp cả bên ngoài đại trận!
Số lần chiến đấu trải qua đã không thể đếm hết, không có một ngàn thì ít nhất cũng có tám trăm, phần lớn trong đó đều bị Huyền Thiên xử lý. Tên kia vẫn luôn rất lười biếng, sau khi đến nơi này thì hứng phấn hơn. Bởi vì Huyền Thiên phát hiện, phần lớn sinh vật mạnh mẽ hùng mạnh ở nơi này, có thể trực tiếp luyện hóa bổ sung cho năng lượng hắn cần, vì vậy Huyền Thiên luôn luôn chủ động muốn chiến. Đến cuối cùng Lăng Tiêu nói cho hắn, ngươi muốn đánh vật nào thì trực tiếp đánh đi!
Huyền Thiên thuộc pháp bảo linh tính, cho dù bay cách Lăng Tiêu mấy trăm dặm, cũng nháy mắt bay trở về, sau khi được Lăng Tiêu cho phép, Huyền Thiên liền bắt đầu hành trình giết chóc của hắn ở trong này!
Phần lớn tiểu Yêu đều trầm mặc, trừ phi xuất hiện vật gì mới mẻ, mới có thể chủ động giải thích cho Lăng Tiêu một phen. Thời gian càng lâu, cũng không có một chút tiếng động nào, nhưng vô cùng trung thành phi hành vòng quanh thân thể Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu đoán rằng đại khái tiểu Yêu đang nhớ tới cái gì, có lẽ … Là đang nghĩ tới nguồn góc của mình, cũng giống như Huyền Thiên lệnh bài. Lăng Tiêu cũng vẫn cho rằng Yêu Huyết Hồng Liên kiếm tuyệt đối trẻ hơn tiểu Yêu rất nhiều!
Phàm là kiếm linh, cũng là kiếm có trước, sau khi kiếm có linh tính thì dần dần hình thành kiếm linh, nào có kiếm linh trước rồi sau đó có kiếm như vậy. Cho nên, nghiêm khắc mà nói, tiểu Yêu chính là một linh hồn, lại cũng không phải là kiếm linh!
Cuối cùng khi Lăng Tiêu tiếp cận trung tâm của tòa đại trận này, gặp khảo nghiệm thật sự!
Khảo nghiệm này cũng không phải mãnh thú hung cầm gì, mà là … Lửa!
Lửa này khác với lửa thường.
Lăng Tiêu đã đi vòng quanh nơi trung tâm của tòa đại trận này một vòng! Lửa này … Cũng đốt quanh một vòng!
Với trình độ dũng mãnh của thân thể Lăng Tiêu hiện tại, cũng không dám tiếp ngọn lửa trong vong trăm dặm!
Ngọn lửa này giống như thiên hỏa, không có bất cứ nhiên liệu gì duy trì sự thiêu đốt của chúng, không có nguồn gốc. Ngọn lửa hừng hực giống như máu tươi chảy xuôi, màu đỏ khiến cho tim người ta đập nhanh!
Ngọn lửa cao mấy chục thước, Lăng Tiêu thử bay đến chỗ cao nhưng mà chỗ cao kia giống như bị phong ấn. Với cảnh giới Đại Thừa kỳ của Lăng Tiêu, cũng không thể mạnh mẽ xông qua!
Mắt trận!
Nhất định có tồn tại trận nhãn!
Lăng Tiêu trước sau tin rằng, trận pháp trong thiên hạ, dù thay đổi đến đâu thì bản chất vẫn không đổi! Chỉ cần là trận pháp, nhất định sẽ có qui luật của nó, không có khả năng xuất hiện một tòa trận pháp không theo bất cứ quy luật gì!
Nếu là như vậy, sẽ không phải là trận pháp, mà là hung địa rồi.
Lăng Tiêu kiềm nén tâm tình nôn nóng bị dị hỏa thiêu đốt, khoanh chân ngồi xuống, ngưng thần tĩnh khí, dùng thần thức vươn dài ra ngoài một chút. Đây bất đồng với trước đây khi dùng thần thức tra xét vật sống. Hành động này của Lăng Tiêu là dùng thần thức và ý niệm hùng mạnh trong đầu mình, dùng ý niệm xem thế giới! Dưới thần thức thì sẽ không còn bí mật gì!
Giá phải trả cũng chính là, tinh thần lực của Lăng Tiêu giống như nước chảy ra ngoài. Hơn nữa, đây là có đi không về!
Tinh thần lực tích lũy phong phú, Lăng Tiêu dùng rất nhiều năm, nhưng lúc này đây không thể không xuất ra một khoản lớn. Nếu không, khi đối mặt với trận pháp này mình chỉ có thể hết đường xoay sở.
Xuy lạp!
Khi thần thức và ý niệm trong đầu Lăng Tiêu xuyên qua ngọn lửa này, lập tức bị thiêu đốt rất nhiểu!
Loại xuyên qua cốt tủy, đau đớn xâm nhập linh hồn, khiến Lăng Tiêu thiếu chút nữa ngất đi! Trong nháy mắt con phượng hoàng bảy màu bảo vệ đạo tâm của Lăng Tiêu mở mắt, một tiếng kêu cao vút, ảnh xạ thật lớn lập tức xuất hiện ở phía trên thân thể Lăng Tiêu, cao chừng hơn mười thước! Nhanh chóng bảo vệ thân thể Lăng Tiêu.
Lúc này Lăng Tiêu chậm định thần, cắn răng, giống như trước thần thức không ngừng xâm nhập vào trong ngọn lửa. Loại cảm giác đau đớn này vẫn luôn đi theo hắn. Nhưng đồng thời, Lăng Tiêu cũng phát hiện một chuyện, thần thức và ý niệm trong đầu mình tuy rằng bị ngọn lửa khủng bố này thiêu đốt rất nhiều, nhưng những phần còn lại thì giống như bị chiết xuất ra! Phạm vi bao phủ lớn hơn trước đây rất nhiều!
Lăng Tiêu không kịp suy nghĩ, ngay trong lần nghe thấy âm thanh mà mình đã từng nghe thấy ở bên ngoài.
- Cứu ta … Cứu ta … …
Thần thức của Lăng Tiêu rốt cục cũng chạm vào tảng đá phương trận to lớn!
Chỗ đó … Có một truyền tống trận!
Lăng Tiêu nghĩ trong lòng, đồng thời nghĩ : Ta làm sao mới có thể đi qua chứ?
- Ngọn lửa này là hỏa nguyên tố, là sản vật núi lửa của La Ma giới, Hỏa Vô Linh, đốt cháy vạn vật thế gian!
Giọng nói thản nhiên của tiểu Yêu vang lên trong đầu Lăng Tiêu, muốn diệt nó nhất định phải dùng thủy nguyên tố, chỉ cần một giọt thì có thể tiêu diệt ngọn lửa hùng mạnh!
Thần thức Lăng Tiêu, đồng thời cũng tìm được ngọn nguồn của ngọn lửa này!
Tiều Yêu nói đúng, vùng biển lửa to lớn này, không ngờ ngọn nguồn của nó chỉ khoảng móng tay! Đó là một ngọn lửa màu đỏ sậm! Tuy rằng nhỏ nhưng pháp tắc và lực lượng nguyên tố dư thừa, không ngừng cuồn cuộn phát ra từ trên đó!
Thực lực của Lăng Tiêu đã đạt tới cảnh giới Đại Thừa kỳ. Đối với pháp tắc trong thiên địa, tự nhiên phải thông linh hơn trước đây nhiều. Tuy rằng vẫn chưa chắc nắm trong tay lực ngũ hành tinh chuẩn như vậy nhưng muốn có được một giọt thủy nguyên tố, cũng không quá khó!
Thân hình bay tới một hồ nước thật lớn trong trận pháp, phạm vi hồ nước này khoảng hơn trăm dặm! Lăng Tiêu thấy hướng chảy cuối cùng của con sông!
Cái gọi là lực quy tắc, thiên địa vạn vật, cũng trốn không thoát hai chữ quy tắc, nắm giữ qui tắc giống như dùng đất vàng nặn ra búp bê đất. Tuy rằng đứa bé nhỏ yếu nhưng đất trong tay bọn họ, lại có thể nặn ra đủ loại hình dạng, tùy ý người ta vuốt ve!
Nhưng đồng dạng, nếu như đốt đất vàng này thành gạch thì e rằng nhẹ một chút thì có thể đập đầu của đứa bé vỡ toang, nhẹ thì cũng máu chảy đầu rơi!
Đây chính là lực lượng quy tắc!
Khi quy tắc khống chế hoàng thổ trở nên yếu đuối thì đứa bé non nớt cũng có thể đùa giỡn với nó, khi quy tắc khiến nó vô cùng cứng rắn thì cho dù là đại hán bảy thước cũng không dám khinh thường nó!
Lăng Tiêu đứng trên hồ nước, khoát tay, hồ nước kia từ thế thủ của của Lăng Tiêu, nhanh chóng xuất hiện một cột nước, bắn về phía tay Lăng Tiêu!
Sau khi tới tay Lăng Tiêu, nước biến mất không thấy!
Cho đến khi lượng nước cả hồ nước xuống hai phần ba thì vô số sinh vật mạnh mẽ trong hồ thò đầu ra, ở trong nước toát ra vẻ thấp thỏm lo âu. Trong lòng bàn tay Lăng Tiêu có hơn một giọt nước trong suốt!
Giọt nước này cũng là nước trong hơn phân nửa hồ! Đạo pháp huyền ảo khiến cho người ta thích thú!
Lăng Tiêu khẽ mỉm cười, bắn giọt nước này tới chỗ đầu nguồn của ngọn lửa kia.
Phù phù!
Chỉ có một tiếng vang nhỏ, toàn bộ biển lửa thiêu đốt hừng hực trong phút chốc biến mất không còn thấy tăm hơi bóng dáng!
Mà ngay cả hơi nóng trong không khí cũng biến mất hoàn toàn!
Lăng Tiêu ngự kiếm dưới chân, bay tới chỗ trung tâm.
Tới phụ cận, lại phát hiện nơi này có ba cột đá đang dựng đứng! Vẻ giản dị tự nhiên trên cột đá này giống như tảng đá này có thể tùy ý tìm ở mọi nơi, hoàn toàn không tìm thấy bất cứ dao động năng lượng và dấu vết đáng hoài nghi nào!
Chương 735: Lực đạo
Lăng Tiêu có cảm giác, vật Yêu Huyết Hồng Liên kiếm chém không phải là một vật sống, mà là một cây đại thụ chọc trời không thể lay động!
Luồng lực lượng vô cùng to lớn đẩy Lăng Tiêu chấn về. Đồng thời, luồng lực lượng mạnh mẽ kia nhánh chóng quét tới nơi này. Lăng Tiêu hừ lạnh một tiếng, một luồng tiên lực to lớn từ Yêu Huyết Hồng Liên kiếm vọt tới đối phương!
Vốn Lăng Tiêu không muốn lãng phí tiên lực quá nhiều, dù sao nơi này hết sức xa lạ, ai biết còn có thứ khủng bố gì đang chờ mình? Nhưng hiện tại xem ra, nếu như Lăng Tiêu không muốn dùng hết toàn lực thì e rằng ngay cả hình dáng đối thủ là gì cũng không thấy liền phải thảm bại mà bỏ chạy.
Tuy nhiên trong nháy mắt, Lăng Tiêu cũng thấy rõ vật gì đang tập kích mình, thân kỳ lân chân trâu sừng dê, một thân hào quang bảy màu chớp động trên vảy màu ngăm đen, hai con mắt màu xanh biển, sắc thái lưu động mê ly, khiến cho người ta liếc mắt nhìn một cái thì không kiềm nổi trầm mê trong đó.
Âm thanh tiểu Yêu vang lên trong đầu Lăng Tiêu :
- Chủ nhân, đây là ác ma của La Ma giới! Nó rất hùng mạnh, phải cẩn thận!
Lúc này âm thanh Huyền Thiên lại muốn vang lên, trong âm thanh còn mang theo vẻ hưng phấn nhè nhẹ :
- Chủ nhân, tên kia giao cho ta! Để ta đến đối phó nó!
Ngao!
Ác ma có hình dáng quái thú này nổi giận gầm lên một tiếng, xông về phía kiếm khí tràn đầy tiên lực của Lăng Tiêu, thân thể lại bị đánh lui ra phía sau xa vài trăm thước, dưới sự chịu đau, lớn tiếng rống giận, rít gào rồi lại xông về phía Lăng Tiêu.
Trong giây lát Huyền Thiên phóng lớn hơn vô số lần, biến thành một khối dài trăm thước, chiều rộng to lớn của lệnh bài hơn mười thước, trông giống như kiếm, mạnh mẽ chụp về phía đầu ác ma.
Ác ma này mang theo khí thế chưa từng có từ trước đến giờ, ầm ầm đụng về phía lệnh bài Huyền Thiên.
Một tiếng nổ vang lên, Lăng Tiêu rõ ràng có thể cảm giác được Huyền Thiên, tâm ý tương thông với mình, bị thương không nhẹ, nhưng lại trông thấy ác ma kia cũng bị đâm cho óc vỡ toang, chết một cách oan uổng!
- Ha ha!
Huyền Thiên cười lớn một tiếng, phía trên lệnh bài Huyền Thiên đột nhiên cháy lên một ngọn lửa u lam, ác ma vừa chết kia trong nháy mắt bốc cháy lên, hừng hực trong ngọn lửa, năng lượng khổng lồ chảy vào trong Huyền Thiên lệnh bài. Trong nháy mắt Huyền Thiên bị thương liền hoàn toàn khôi phục lại, đồng thời so với lúc trước tăng lên rất dài!
Lăng Tiêu mới biết vì sao Huyền Thiên tích cực muốn chiến đấu với ác ma này, ẩn ý là vì để bổ năng lượng cho bản thân nó. Tuy nhiên thật sự hắn lần đầu tiên biết, không ngờ Huyền Thiên còn có bản lĩnh này.
Sau khi giết con ác ma này, Lăng Tiêu rõ ràng cảm giác được chung quanh yên tĩnh rất nhiều, tiểu Yêu và Huyền Thiên cũng không phát ra âm thanh, vẫn vòng quanh Lăng Tiêu, một vật thì trong lòng trầm trọng, còn một vật thì đang tiêu hóa năng lượng vừa mới có được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại truyenbathu.vn chấm cơm.
Chỉ có tiếng nước chảy ở đáy cốc, thần thức Lăng Tiêu khuếch tán ra ngoài, lấy thân thể hắn làm trung tâm, trong phạm vi ngàn dặm, Lăng Tiêu cũng chưa thể cảm ứng được bất cứ dị thường gì!
Trong lòng Lăng Tiêu nghiêm túc, rốt cuộc xác định, đại trận này rất có thể do cường giả đến từ La Ma giới bày ra, tuyệt đối không đơn giản như trong tưởng tượng của mình!
Đại Thừa kỳ ở Tu Chân giới mà nói, đó thật sự đứng trên đỉnh, nhưng cũng giống như người tu luyện vũ kỹ trong Nhân giới, tu luyện đến cảnh giới người luyện võ hùng mạnh đỉnh cao, hoành hành vô địch ở cả Nhân giới, nhưng lại đánh không lại một ngón tay của đệ tử Ngưng Khí kỳ ở Tu Chân giới!
Không phải nó, lực pháp tắc!
Vốn Lăng Tiêu còn cho rằng La Ma giới là một nơi không khác lắm so với Tu Chân giới, nhưng hiện tại nghĩ đến, hiển nhiên mình đã nghĩ đơn giản. La Ma giới chỉ e rằng so với Tiên giới mà mình biết được … Cũng không yếu hơn bao nhiêu!
Nếu thần thức không thể cảm ứng được, đó chỉ có thể đi một bước tiến hành thăm dò, thời gian đối với Lăng Tiêu hiện tại mà nói, cũng không là thứ trân quý gì.
Thời gian ba tháng cứ như thế trôi qua, Lăng Tiêu gần như đi từng bước, đạp khắp cả bên ngoài đại trận!
Số lần chiến đấu trải qua đã không thể đếm hết, không có một ngàn thì ít nhất cũng có tám trăm, phần lớn trong đó đều bị Huyền Thiên xử lý. Tên kia vẫn luôn rất lười biếng, sau khi đến nơi này thì hứng phấn hơn. Bởi vì Huyền Thiên phát hiện, phần lớn sinh vật mạnh mẽ hùng mạnh ở nơi này, có thể trực tiếp luyện hóa bổ sung cho năng lượng hắn cần, vì vậy Huyền Thiên luôn luôn chủ động muốn chiến. Đến cuối cùng Lăng Tiêu nói cho hắn, ngươi muốn đánh vật nào thì trực tiếp đánh đi!
Huyền Thiên thuộc pháp bảo linh tính, cho dù bay cách Lăng Tiêu mấy trăm dặm, cũng nháy mắt bay trở về, sau khi được Lăng Tiêu cho phép, Huyền Thiên liền bắt đầu hành trình giết chóc của hắn ở trong này!
Phần lớn tiểu Yêu đều trầm mặc, trừ phi xuất hiện vật gì mới mẻ, mới có thể chủ động giải thích cho Lăng Tiêu một phen. Thời gian càng lâu, cũng không có một chút tiếng động nào, nhưng vô cùng trung thành phi hành vòng quanh thân thể Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu đoán rằng đại khái tiểu Yêu đang nhớ tới cái gì, có lẽ … Là đang nghĩ tới nguồn góc của mình, cũng giống như Huyền Thiên lệnh bài. Lăng Tiêu cũng vẫn cho rằng Yêu Huyết Hồng Liên kiếm tuyệt đối trẻ hơn tiểu Yêu rất nhiều!
Phàm là kiếm linh, cũng là kiếm có trước, sau khi kiếm có linh tính thì dần dần hình thành kiếm linh, nào có kiếm linh trước rồi sau đó có kiếm như vậy. Cho nên, nghiêm khắc mà nói, tiểu Yêu chính là một linh hồn, lại cũng không phải là kiếm linh!
Cuối cùng khi Lăng Tiêu tiếp cận trung tâm của tòa đại trận này, gặp khảo nghiệm thật sự!
Khảo nghiệm này cũng không phải mãnh thú hung cầm gì, mà là … Lửa!
Lửa này khác với lửa thường.
Lăng Tiêu đã đi vòng quanh nơi trung tâm của tòa đại trận này một vòng! Lửa này … Cũng đốt quanh một vòng!
Với trình độ dũng mãnh của thân thể Lăng Tiêu hiện tại, cũng không dám tiếp ngọn lửa trong vong trăm dặm!
Ngọn lửa này giống như thiên hỏa, không có bất cứ nhiên liệu gì duy trì sự thiêu đốt của chúng, không có nguồn gốc. Ngọn lửa hừng hực giống như máu tươi chảy xuôi, màu đỏ khiến cho tim người ta đập nhanh!
Ngọn lửa cao mấy chục thước, Lăng Tiêu thử bay đến chỗ cao nhưng mà chỗ cao kia giống như bị phong ấn. Với cảnh giới Đại Thừa kỳ của Lăng Tiêu, cũng không thể mạnh mẽ xông qua!
Mắt trận!
Nhất định có tồn tại trận nhãn!
Lăng Tiêu trước sau tin rằng, trận pháp trong thiên hạ, dù thay đổi đến đâu thì bản chất vẫn không đổi! Chỉ cần là trận pháp, nhất định sẽ có qui luật của nó, không có khả năng xuất hiện một tòa trận pháp không theo bất cứ quy luật gì!
Nếu là như vậy, sẽ không phải là trận pháp, mà là hung địa rồi.
Lăng Tiêu kiềm nén tâm tình nôn nóng bị dị hỏa thiêu đốt, khoanh chân ngồi xuống, ngưng thần tĩnh khí, dùng thần thức vươn dài ra ngoài một chút. Đây bất đồng với trước đây khi dùng thần thức tra xét vật sống. Hành động này của Lăng Tiêu là dùng thần thức và ý niệm hùng mạnh trong đầu mình, dùng ý niệm xem thế giới! Dưới thần thức thì sẽ không còn bí mật gì!
Giá phải trả cũng chính là, tinh thần lực của Lăng Tiêu giống như nước chảy ra ngoài. Hơn nữa, đây là có đi không về!
Tinh thần lực tích lũy phong phú, Lăng Tiêu dùng rất nhiều năm, nhưng lúc này đây không thể không xuất ra một khoản lớn. Nếu không, khi đối mặt với trận pháp này mình chỉ có thể hết đường xoay sở.
Xuy lạp!
Khi thần thức và ý niệm trong đầu Lăng Tiêu xuyên qua ngọn lửa này, lập tức bị thiêu đốt rất nhiểu!
Loại xuyên qua cốt tủy, đau đớn xâm nhập linh hồn, khiến Lăng Tiêu thiếu chút nữa ngất đi! Trong nháy mắt con phượng hoàng bảy màu bảo vệ đạo tâm của Lăng Tiêu mở mắt, một tiếng kêu cao vút, ảnh xạ thật lớn lập tức xuất hiện ở phía trên thân thể Lăng Tiêu, cao chừng hơn mười thước! Nhanh chóng bảo vệ thân thể Lăng Tiêu.
Lúc này Lăng Tiêu chậm định thần, cắn răng, giống như trước thần thức không ngừng xâm nhập vào trong ngọn lửa. Loại cảm giác đau đớn này vẫn luôn đi theo hắn. Nhưng đồng thời, Lăng Tiêu cũng phát hiện một chuyện, thần thức và ý niệm trong đầu mình tuy rằng bị ngọn lửa khủng bố này thiêu đốt rất nhiều, nhưng những phần còn lại thì giống như bị chiết xuất ra! Phạm vi bao phủ lớn hơn trước đây rất nhiều!
Lăng Tiêu không kịp suy nghĩ, ngay trong lần nghe thấy âm thanh mà mình đã từng nghe thấy ở bên ngoài.
- Cứu ta … Cứu ta … …
Thần thức của Lăng Tiêu rốt cục cũng chạm vào tảng đá phương trận to lớn!
Chỗ đó … Có một truyền tống trận!
Lăng Tiêu nghĩ trong lòng, đồng thời nghĩ : Ta làm sao mới có thể đi qua chứ?
- Ngọn lửa này là hỏa nguyên tố, là sản vật núi lửa của La Ma giới, Hỏa Vô Linh, đốt cháy vạn vật thế gian!
Giọng nói thản nhiên của tiểu Yêu vang lên trong đầu Lăng Tiêu, muốn diệt nó nhất định phải dùng thủy nguyên tố, chỉ cần một giọt thì có thể tiêu diệt ngọn lửa hùng mạnh!
Thần thức Lăng Tiêu, đồng thời cũng tìm được ngọn nguồn của ngọn lửa này!
Tiều Yêu nói đúng, vùng biển lửa to lớn này, không ngờ ngọn nguồn của nó chỉ khoảng móng tay! Đó là một ngọn lửa màu đỏ sậm! Tuy rằng nhỏ nhưng pháp tắc và lực lượng nguyên tố dư thừa, không ngừng cuồn cuộn phát ra từ trên đó!
Thực lực của Lăng Tiêu đã đạt tới cảnh giới Đại Thừa kỳ. Đối với pháp tắc trong thiên địa, tự nhiên phải thông linh hơn trước đây nhiều. Tuy rằng vẫn chưa chắc nắm trong tay lực ngũ hành tinh chuẩn như vậy nhưng muốn có được một giọt thủy nguyên tố, cũng không quá khó!
Thân hình bay tới một hồ nước thật lớn trong trận pháp, phạm vi hồ nước này khoảng hơn trăm dặm! Lăng Tiêu thấy hướng chảy cuối cùng của con sông!
Cái gọi là lực quy tắc, thiên địa vạn vật, cũng trốn không thoát hai chữ quy tắc, nắm giữ qui tắc giống như dùng đất vàng nặn ra búp bê đất. Tuy rằng đứa bé nhỏ yếu nhưng đất trong tay bọn họ, lại có thể nặn ra đủ loại hình dạng, tùy ý người ta vuốt ve!
Nhưng đồng dạng, nếu như đốt đất vàng này thành gạch thì e rằng nhẹ một chút thì có thể đập đầu của đứa bé vỡ toang, nhẹ thì cũng máu chảy đầu rơi!
Đây chính là lực lượng quy tắc!
Khi quy tắc khống chế hoàng thổ trở nên yếu đuối thì đứa bé non nớt cũng có thể đùa giỡn với nó, khi quy tắc khiến nó vô cùng cứng rắn thì cho dù là đại hán bảy thước cũng không dám khinh thường nó!
Lăng Tiêu đứng trên hồ nước, khoát tay, hồ nước kia từ thế thủ của của Lăng Tiêu, nhanh chóng xuất hiện một cột nước, bắn về phía tay Lăng Tiêu!
Sau khi tới tay Lăng Tiêu, nước biến mất không thấy!
Cho đến khi lượng nước cả hồ nước xuống hai phần ba thì vô số sinh vật mạnh mẽ trong hồ thò đầu ra, ở trong nước toát ra vẻ thấp thỏm lo âu. Trong lòng bàn tay Lăng Tiêu có hơn một giọt nước trong suốt!
Giọt nước này cũng là nước trong hơn phân nửa hồ! Đạo pháp huyền ảo khiến cho người ta thích thú!
Lăng Tiêu khẽ mỉm cười, bắn giọt nước này tới chỗ đầu nguồn của ngọn lửa kia.
Phù phù!
Chỉ có một tiếng vang nhỏ, toàn bộ biển lửa thiêu đốt hừng hực trong phút chốc biến mất không còn thấy tăm hơi bóng dáng!
Mà ngay cả hơi nóng trong không khí cũng biến mất hoàn toàn!
Lăng Tiêu ngự kiếm dưới chân, bay tới chỗ trung tâm.
Tới phụ cận, lại phát hiện nơi này có ba cột đá đang dựng đứng! Vẻ giản dị tự nhiên trên cột đá này giống như tảng đá này có thể tùy ý tìm ở mọi nơi, hoàn toàn không tìm thấy bất cứ dao động năng lượng và dấu vết đáng hoài nghi nào!
Bình luận truyện