Ngạo Kiếm Vô Song
Chương 37: Thuộc tính mới
Thiên Bảo đứng dậy vỗ tay cười nói
– Hay hay thế mà lâu nay ta luôn cứ nghĩ ngươi ẩn giấu khá sâu a, quả thật ai cũng bị ngươi lười à.
– Lừa cái gì, cái này do ngươi tự nghĩ như thế, liên quan gì đến ta. Hôm nay là ngày chết của ngươi còn nhìu lời. – Tiêu Kiếm cười giằn.
– Cường giả là dựa vào nắm đấm nói chuyện! Thiên Bảo lãnh đạm nói.
– Vậy ngươi còn nói nhảm nhiều như vậy làm gì?
Tiêu Kiếm xì một tiếng.
– Chịu chết đi.
Tiêu Kiếm Trừng mắt, trong ánh mắt sát khí tỏa ra như ánh đao.
– Nghĩ ngươi cũng là một nhân tài ta sẽ cho ngươi một cái chết toàn thây
– Ha ha!
Tiêu Kiếm nhún vai, trực tiếp ra tay công tới.
Đừng nghĩ là mình đẹp trai nhất. Thiên Bảo trêu tức
Grrrr
– Tiềm Long Tam trọng!
Thiên Bảo kêu rên, mới gặp không lâu, tu vi của Tiêu Kiếm lại tăng lên nhanh như vậy, để hắn cũng giật mình. Nhưng hắn đương nhiên sẽ không sợ hãi, vì thực lực của hắn cao hơn rất nhiều cùng với thân thể cường hản tự tin đánh nhau cùng cấp cũng có thể chém bất luận người nào, huống chi hiện tại vẫn là cảnh giới của hắn chiếm ưu thế.
– Chết đi
Tiêu Kiếm động song chưởng, đánh về phía Thiên Bảo.
Thiên Bảo cũng cổ động song quyền, đánh trả.
Trận chiến này nhất định sẽ tốn khá nhiều sức, bởi vậy Thiên Bảo cũng không bận dụng toàn lực chỉ vận dụng vừa đủ sức đối kháng đòn thế của Tiêu Kiếm
Tiêu Kiếm cũng rất thong dong, ra đòn cẩn trọng, khuôn mặt đầy sự tự tin, nhiệt huyến của tuổi trẻ dâng trào trong cả hai.
Thấy hai người giao thủ đảm ai cũng sẽ nghĩ hai thằng này chơi khá thân, hiện giờ đang cùng giao lưu, không mang theo sát khí. Nhưng cả hai người trong cuộc đều hiểu, thân đây là thân ai nấy lo, đây là bọn hắn thăm dò đối phương vì nếu không cẩn trọng sẽ bỏ mạng lại đây.
Tuy trước đó bọn họ giao thủ qua một lần, nhưng Thiên Bảo thắng vì yếu tố bất ngờ và lúc đó thực lực của Tiêu Kiếm cũng không mạnh như hiện tại.
Thời gian trôi qua, chiến ý của hai người càng dâng lên, đòn thế cũng mạnh mẽ đần xuất thủ cũng bắt đầu ác liệt.
Quyền cước của Tiêu Kiếm lạnh lùng lực công mạnh mẽ như búa tạ, một chưởng đánh xuống nặng tựa ngàn cân ngay cả một ngọn núi cũng có thể oanh sập, nội lực lan tỏa, ý chí võ đạo rung động, đã bắt đầu phát uy. Hắn vỗ ra quyền khí xuất động, uy lực kinh người.
Thiên Bảo cũng không kém bao nhiêu, tuy trình độ quyền pháp của hắn không bằng Tiêu Kiếm, nhưng mà về mặt cảnh giới hắn mạnh mẽ hơn nhiều, xuất chiêu có tư thái nhẹ nhà ung dung, chưởng lực tung ra như hoa như ngọc uyển chuyển vạn phần, lúc nhẹ tựa lông hồng khi thì cứng như thạch tượng.
– Bịch bịch
Hai người không ngừng công kích nhau, đòn thế không quá hoa lệ, chỉ lấy sức mạnh cùng lĩnh ngộ võ đạo giao chiến.
Trên cơ thể hai ngươi xuất hiện càng nhiều thương tích, nhiều chỗ máu chảy ra không ngừng, nhưng sát ý của của hai vẫn không thuyên giảm chút nào
Cả hai người không hổ là thiên tài đương đại, lại chiến cân sức ngang tài.
– Hai tên này quá trâu bò ah!
– Trong thế hệ trẻ, có mấy người có thể sánh vai với bọn hắn? Một người trong bóng tối đang xem trận chiến.
– Liệu ai sẽ là người được chọn.!?
– Hừ, ngươi cũng khiến ta khá bất ngờ nhưng đến lúc kết thúc rồi.
Tiêu Kiếm lạnh lùng nói, hắn hít một hơi sau toàn thân tỏa ra một luồng khí tức tà ác rồi vỗ một chưởng hiện mười con mãnh hổ.
– Đại Hổ Diệt Thiên.
Hắn tổ hợp hai tay chắp lại hợp nhất mười đạo quyền khí, hóa thành một con mãnh hổ to lớn hung dữ đánh ra, nắm giữ uy lực kinh hồn về phía Thiên Bảo.
Thiên Bảo cười ha ha nói:
– Đến đây cho ta xem ngươi có thể nhoi như thế nào.
Thiên Bảo đưa hai tay xoay tròn thành hình bát quái cũng đấm ra một quyền, một con lôi long màu xanh nhạt hiển hiện, cũng như núi lớn.
– Long Lôi đã khuyển
Thiên Bảo hét lên con lôi long uốn quanh Tay Thiên Bảo tung về phía Mãnh Hổ.
Nhìn kỹ, bất kể là Lôi Long hay Mãnh Hổ, trên người đều toả ra thần quang kinh người.
Oành!
Mãnh Hổ và Lôi Long va chạm, bắn ra ánh sáng chói mắt, đây là sát chiêu của cả hai va chạm, hóa thành một làn sóng trùng kích, Một cảnh tượng gần như Thiên Băng địa liệt. Toàn bộ Căn Hầm bị đánh đỗ vỡ gần hết những người ở gần đều bị chấn bay lăn ra xa mất mạng, những người may mắn ở xa hoặc chạy lẹ cũng toát mồ hôi hột vì giữ được một mạng.
Lôi Long càng thêm uy mãnh, vuốt rông cuốn một cái, cuốn mãnh mổ lịa chấn tan, Tiêu Kiếm Liên Thông với mãnh hổ. Mãnh Hổ bị diệt hắn cũng phị phản phệ, miệng phun ra một ngụm máu trọng thương
– Làm sao có khả năng!
Tiêu Kiếm kinh ngạc thốt lên, Bí kỹ này hắn được truyền thừa lại ở một hắc động của Hắc Liên Giáo nhờ vậy mà thực lực hắn mới tăng nhanh vậy. Nhưng giờ lại bị thua thê thảm. Đây là hắn không thể tiếp thu.
– Quái lạ.
Tiêu Kiếm lập tức phát hiện, trên lôi long của đối phương quấn quanh một loại khí tức kỳ khá đặc thù, thật giống như có một tia thuộc tính kì lạ đúng là tia thuộc tính kia làm cho sức chiến đấu của lôi long tăng lên diện rộng.
Nhưng hắn không nhận ra tia thuộc tính kia là thuộc hệ nào và làm sao lôi long hệ kim lại có thêm thuộc tính hệ khác, càng nghĩ hắn càng thấy kinh sợ.
– Hay hay thế mà lâu nay ta luôn cứ nghĩ ngươi ẩn giấu khá sâu a, quả thật ai cũng bị ngươi lười à.
– Lừa cái gì, cái này do ngươi tự nghĩ như thế, liên quan gì đến ta. Hôm nay là ngày chết của ngươi còn nhìu lời. – Tiêu Kiếm cười giằn.
– Cường giả là dựa vào nắm đấm nói chuyện! Thiên Bảo lãnh đạm nói.
– Vậy ngươi còn nói nhảm nhiều như vậy làm gì?
Tiêu Kiếm xì một tiếng.
– Chịu chết đi.
Tiêu Kiếm Trừng mắt, trong ánh mắt sát khí tỏa ra như ánh đao.
– Nghĩ ngươi cũng là một nhân tài ta sẽ cho ngươi một cái chết toàn thây
– Ha ha!
Tiêu Kiếm nhún vai, trực tiếp ra tay công tới.
Đừng nghĩ là mình đẹp trai nhất. Thiên Bảo trêu tức
Grrrr
– Tiềm Long Tam trọng!
Thiên Bảo kêu rên, mới gặp không lâu, tu vi của Tiêu Kiếm lại tăng lên nhanh như vậy, để hắn cũng giật mình. Nhưng hắn đương nhiên sẽ không sợ hãi, vì thực lực của hắn cao hơn rất nhiều cùng với thân thể cường hản tự tin đánh nhau cùng cấp cũng có thể chém bất luận người nào, huống chi hiện tại vẫn là cảnh giới của hắn chiếm ưu thế.
– Chết đi
Tiêu Kiếm động song chưởng, đánh về phía Thiên Bảo.
Thiên Bảo cũng cổ động song quyền, đánh trả.
Trận chiến này nhất định sẽ tốn khá nhiều sức, bởi vậy Thiên Bảo cũng không bận dụng toàn lực chỉ vận dụng vừa đủ sức đối kháng đòn thế của Tiêu Kiếm
Tiêu Kiếm cũng rất thong dong, ra đòn cẩn trọng, khuôn mặt đầy sự tự tin, nhiệt huyến của tuổi trẻ dâng trào trong cả hai.
Thấy hai người giao thủ đảm ai cũng sẽ nghĩ hai thằng này chơi khá thân, hiện giờ đang cùng giao lưu, không mang theo sát khí. Nhưng cả hai người trong cuộc đều hiểu, thân đây là thân ai nấy lo, đây là bọn hắn thăm dò đối phương vì nếu không cẩn trọng sẽ bỏ mạng lại đây.
Tuy trước đó bọn họ giao thủ qua một lần, nhưng Thiên Bảo thắng vì yếu tố bất ngờ và lúc đó thực lực của Tiêu Kiếm cũng không mạnh như hiện tại.
Thời gian trôi qua, chiến ý của hai người càng dâng lên, đòn thế cũng mạnh mẽ đần xuất thủ cũng bắt đầu ác liệt.
Quyền cước của Tiêu Kiếm lạnh lùng lực công mạnh mẽ như búa tạ, một chưởng đánh xuống nặng tựa ngàn cân ngay cả một ngọn núi cũng có thể oanh sập, nội lực lan tỏa, ý chí võ đạo rung động, đã bắt đầu phát uy. Hắn vỗ ra quyền khí xuất động, uy lực kinh người.
Thiên Bảo cũng không kém bao nhiêu, tuy trình độ quyền pháp của hắn không bằng Tiêu Kiếm, nhưng mà về mặt cảnh giới hắn mạnh mẽ hơn nhiều, xuất chiêu có tư thái nhẹ nhà ung dung, chưởng lực tung ra như hoa như ngọc uyển chuyển vạn phần, lúc nhẹ tựa lông hồng khi thì cứng như thạch tượng.
– Bịch bịch
Hai người không ngừng công kích nhau, đòn thế không quá hoa lệ, chỉ lấy sức mạnh cùng lĩnh ngộ võ đạo giao chiến.
Trên cơ thể hai ngươi xuất hiện càng nhiều thương tích, nhiều chỗ máu chảy ra không ngừng, nhưng sát ý của của hai vẫn không thuyên giảm chút nào
Cả hai người không hổ là thiên tài đương đại, lại chiến cân sức ngang tài.
– Hai tên này quá trâu bò ah!
– Trong thế hệ trẻ, có mấy người có thể sánh vai với bọn hắn? Một người trong bóng tối đang xem trận chiến.
– Liệu ai sẽ là người được chọn.!?
– Hừ, ngươi cũng khiến ta khá bất ngờ nhưng đến lúc kết thúc rồi.
Tiêu Kiếm lạnh lùng nói, hắn hít một hơi sau toàn thân tỏa ra một luồng khí tức tà ác rồi vỗ một chưởng hiện mười con mãnh hổ.
– Đại Hổ Diệt Thiên.
Hắn tổ hợp hai tay chắp lại hợp nhất mười đạo quyền khí, hóa thành một con mãnh hổ to lớn hung dữ đánh ra, nắm giữ uy lực kinh hồn về phía Thiên Bảo.
Thiên Bảo cười ha ha nói:
– Đến đây cho ta xem ngươi có thể nhoi như thế nào.
Thiên Bảo đưa hai tay xoay tròn thành hình bát quái cũng đấm ra một quyền, một con lôi long màu xanh nhạt hiển hiện, cũng như núi lớn.
– Long Lôi đã khuyển
Thiên Bảo hét lên con lôi long uốn quanh Tay Thiên Bảo tung về phía Mãnh Hổ.
Nhìn kỹ, bất kể là Lôi Long hay Mãnh Hổ, trên người đều toả ra thần quang kinh người.
Oành!
Mãnh Hổ và Lôi Long va chạm, bắn ra ánh sáng chói mắt, đây là sát chiêu của cả hai va chạm, hóa thành một làn sóng trùng kích, Một cảnh tượng gần như Thiên Băng địa liệt. Toàn bộ Căn Hầm bị đánh đỗ vỡ gần hết những người ở gần đều bị chấn bay lăn ra xa mất mạng, những người may mắn ở xa hoặc chạy lẹ cũng toát mồ hôi hột vì giữ được một mạng.
Lôi Long càng thêm uy mãnh, vuốt rông cuốn một cái, cuốn mãnh mổ lịa chấn tan, Tiêu Kiếm Liên Thông với mãnh hổ. Mãnh Hổ bị diệt hắn cũng phị phản phệ, miệng phun ra một ngụm máu trọng thương
– Làm sao có khả năng!
Tiêu Kiếm kinh ngạc thốt lên, Bí kỹ này hắn được truyền thừa lại ở một hắc động của Hắc Liên Giáo nhờ vậy mà thực lực hắn mới tăng nhanh vậy. Nhưng giờ lại bị thua thê thảm. Đây là hắn không thể tiếp thu.
– Quái lạ.
Tiêu Kiếm lập tức phát hiện, trên lôi long của đối phương quấn quanh một loại khí tức kỳ khá đặc thù, thật giống như có một tia thuộc tính kì lạ đúng là tia thuộc tính kia làm cho sức chiến đấu của lôi long tăng lên diện rộng.
Nhưng hắn không nhận ra tia thuộc tính kia là thuộc hệ nào và làm sao lôi long hệ kim lại có thêm thuộc tính hệ khác, càng nghĩ hắn càng thấy kinh sợ.
Bình luận truyện