Nghĩa Vụ Của Người Nhiều Tuổi

Chương 35: "Tôi là gì?"





Thế nhưng, Cung Tứ cũng biết cuộc sống sau này và ngày trước không giống nhau.


Chẳng qua là cậu còn chưa kịp nghĩ mà thôi, hoặc là nói tạm thời trốn tránh hiện thực một chút.


Mấy đứa em đều vì mình suy tính như thế, cậu rất nhanh cầm cái cổ từ trong đất rút ra.


Căn dặn mấy đứa em không cần lo lắng cho mình, nên làm gì thì làm nấy. Cậu tùy tiện tìm một phòng trống, cùng Khê Lưu chính thức gặp mặt nói chuyện.


" Bây giờ nói chuyện của chúng ta." Đại mã kim đao ngồi ở trên ghế đối diện Khê Lưu, Cung Tứ dùng sức nhìn thẳng hắn: "Tỷ như —— "


Vươn một đầu ngón tay, Cung Tứ chọc chọc khuôn mặt trắng mịn trơn tuột của Khê Lưu :" Bộ dáng này.... Cậu.... Thế nào lại là ông lão bảy mươi?"


"Ha ha..." Nhẹ giọng cười, Khê Lưu lấy dụng cụ pha trà ra, vỗ tay gọi người lấy nước lạnh, châm bếp lò nhỏ,  hẳn là bắt đầu đun nước.


Thế nhưng đun nước thì đun nước, lời cần nói sớm muộn gì cũng phải nói, dựa theo quạt bếp mà chỉnh sửa lại đôi chút, Khê Lưu chậm rãi nói: "Bảy mươi năm trước tớ ra đời, vừa ra đời liền thức tỉnh, nghe nói là trong lịch sử chưa bao giờ xuất hiện trường hợp vừa sinh ra đã là người thống trị."


"Đứa trẻ vừa mới sinh ra đâu biết định khế chứ ~ cũng sẽ không khống chế năng lượng quanh mình, cơ thể của tớ vẫn luôn rất yếu."


"Lúc nhỏ, không biết đó là năng lượng của chính mình, còn tưởng rằng bên cạnh có một con ác ma, ngay sau tớ, muốn ăn tươi tớ..."


Khê Lưu vừa nói chuyện vừa dừng lại một chút, như là hồi tưởng lại chuyện khi đó, thế nhưng chỉ vài giây mà thôi, rất nhanh hắn liền tiếp tục giải thích tiếp:


" Người nhà vẫn giúp tớ tìm kiếm khí thích hợp, đối với loại tình huống này, chỉ cần tìm được khí thích hợp đem năng lượng toàn bộ bỏ vào, là tớ tốt rồi. Thế nhưng vẫn không có tìm được khí thích hợp, năng lượng tụ tập xung quanh lại càng ngày càng nhiều, cơ thể của tớ cũng liền càng ngày càng kém. Để chờ đợi phương pháp trị liệu tốt hơn, cũng là vì đợi khí thích hợp hơn, bác sĩ của tớ quyết định để tớ tiến nhập trạng thái chết giả."


" Kỳ thực, đó cũng là một loại phương pháp trị liệu đi ~ Người sử dụng dùng biện pháp đặc thù để thân thể tiến nhập trạng thái chết giả, năng lượng trên người của tớ cũng có thể tạm thời tiến nhập trạng thái hưu miên ngủ đông, cách mỗi một đoạn thời gian liền thanh tỉnh một thời gian ngắn, sau đó sẽ tiếp tục tiến nhập trạng thái chết giả."


" Cho nên mặc dù tớ sinh ra bảy mươi năm trước , thế nhưng phần lớn thời gian đều ở trạng thái chết giả, ngày tháng thực tế thanh tỉnh căn bản không nhiều."


" Nếu như tính toán theo số ngày thanh tỉnh, tuổi tác chúng ta cũng không kém là bao nhiêu ni ~" Ngẩng mặt lên, Khê Lưu cười nói với Cung Tứ.


Hoàn toàn không có bị dáng tươi cười lấy lòng, một tay chống mặt, ánh mắt của Cung Tứ vẫn chăm chú nhìn gương mặt của Khê Lưu: "Lần đầu tiên, Tạ Khai đến nhà của tớ đã nói qua, trước kia không phải cậu đã dùng qua rất nhiều khí?"


"..." Thận trọng cầm thanh chỉnh bếp lò, Khê Lưu cầm lá trà bỏ vào ấm trà: "Những người đó không phải là định khế, những Khí đó là mấy người Tạ Khai tìm tới trong thời gian tớ hôn mê."


" Trên đời này nghề gì cũng có, có Khí không cùng Người sử dụng ký kết một khế ước duy nhất, chuyên cung cấp dịch vụ dung nạp, coi như là một ngành trị liệu."


Rũ mắt, Khê Lưu mở lắp ấm, nước nóng chảy vào ấm trà, lá trà bên trong theo đó dâng lên.


" Đương nhiên, bọn họ cũng có tìm một số đối tượng nhất định mà họ nghĩ thích hợp với tớ nhất, chờ khi tớ tỉnh lại nhìn xem có thể định khế cùng không."


"Toàn bộ thất bại."


Cầm ấm trà giữa làn hơi nước rót hai chén, Khê Lưu đem một chén giao cho Cung Tứ.


" Khí thất bại kết cục thế nào cũng có" Khê Lưu nói có chút hờ hững.


Nhẹ nhấp một chút trong chén trà mình, rốt cục Khê Lưu ngẩng đầu lên lần thứ hai, hai mắt đen nhánh nhìn về phía Cung Tứ, nói từng chữ từng chữ: "Cậu là đối tượng định khế duy nhất của tớ, không phải áp đặt của bất kỳ ai, là lựa chọn của tớ."


Hai người nhìn nhau hồi lâu.


Cuối cùng Cung Tứ chuyển mắt, cầm lấy ly trà trước mặt, cậu một hơi uống cạn chén trà.


Đặt chén trà lên trên bàn, Cung Tứ hỏi tiếp: "Cấp bậc của cậu cực kỳ cao, tớ lại thấp như vậy, cậu cùng tớ định khế, tương đương với một tên to con mua phải quần áo cỡ nhỏ, căn bản không mặc vào được? Có phải hay không cuối cùng vẫn phải chết?"


Cung Tứ nói thẳng băng, nhưng ở trong lời nói ấy vẫn nghe được sự quan tâm. Vì vậy, Khê Lưu liền cười: "Với tớ mà nói, cùng với việc để mạng mình tùy tiện bị quyết định bởi một Khí do người khác tìm tới, là không có trách nhiệm với chính mình, cũng là không có trách nhiệm với Khí, tớ không thích."


" Với tớ mà nói định khế giống như kết hôn vậy, tớ mong muốn có thể cùng một người mình chân chính thích ở cùng một chỗ."


"Cùng người mình chọn ở một chỗ, cho dù chỉ có thể sống một năm, một tháng, một ngày, một đêm, một phút, một giây, trong lòng đều là hạnh phúc."


"Thay vì tùy tiện sống cùng một người xa lạ, nhìn nhau là thấy ghét, sống một ngày bằng một năm."


" Tớ không phải loại hình lâu ngày sinh tình đâu ~"


Nói đến đây, Khê Lưu nhìn Cung Tứ, nhàn nhạt cười.


Thân thể run lên, Cung Tứ lắc đi chút không tự nhiên trên người: "Chúng ta là quan hệ hợp tác, quan hệ hợp tác thuần khiết, không... đừng nói tới đen tối như thế!"


Mặt của cậu có điểm hồng.


Nhìn Cung Tứ đỏ rực cả lỗ tai, nụ cười trên mặt Khê Lưu chưa tiêu thất: "Ừ, tớ chỉ là tìm một ví dụ chuẩn xác nhất mà thôi."


Mặt đỏ tới mang tai, cả người cứng đờ nửa ngày, Khê Lưu lại rót thêm cho cậu một chén trà, Cung Tứ vội vàng uống một hơi cạn sạch, cậu uống đến là thô lỗ, Khê Lưu cũng không lưu tâm, chẳng qua là tiếp tục rót trà cho cậu.


Cứ như vậy uống liền ba chén, nhiệt độ trên mặt Cung Tứ rốt cục có chút giảm đi, ngẩng đầu, cậu nhìn chằm chằm Khê Lưu, nghiêm mặt nói: "Thành thật mà nói, đối với việc mình trở thành khí mà nói tớ vẫn chưa thích ứng được, nhưng mà như vậy A Cát có thể chưa cần định khế ngay, việc thứ hai là người định khế với tớ là cậu."


Nói đến đây, Cung Tứ hơi nghiêng đầu một chút, nhưng mà ánh mắt nhìn Khê Lưu lại cầng thâm thúy : "Bằng hữu duy nhất của tớ." Cậu vươn một nắm tay hướng về phía Khê Lưu.


Giật mình, Khê Lưu nhớ tới gì đó, cũng dùng đồng dạng tư thế đưa nắm tay mình về phía trước.


Cung Tứ liền trước một bước, đem nắm đấm mình cụng nhẹ vào quả đấm của Khê Lưu.


" Bằng hữu duy nhất..." Nhìn tay Cung Tứ, Khê Lưu lẩm bẩm.


Hai thiếu niên dáng vẻ cậu nhìn tôi một chút, tôi lại nhìn cậu một chút, đồng thời cười lên.


" Tuy rằng cấp  rất thấp, thế nhưng tớ sẽ cố gắng giúp cậu sống lâu thêm vài ngày, tối thiểu, có thể an yên lúc tuổi già." Cung Tứ chăm chú nhìn Khê Lưu.


Khê Lưu: ...


" Sống lâu vài ngày hẳn là có thể, an yên lúc tuổi già thì ..." Khê Lưu bất mãn nói: "Tớ so với cậu nhìn còn nhỏ hơn đấy !"


" Thực sự, so với tớ còn thấp hơn." Cung Tứ thổ tào.


Khê Lưu: ...


Hai người lại đồng thời nở nụ cười.


Giờ khắc này, bọn họ không phải quan hệ Người sử dụng và khí, cũng không phải quan hệ ông già người thống trị có quyền thế, giàu có, sắp "treo" và Khí bị ép mang theo toàn gia rời bỏ quê hương còn thay đổi thân phận, bọn họ phảng phất về tới Trấn Lãnh Thủy, về tới phòng học cũ nát ở trấn nhỏ nơi nông thôn, trở thành lớp trưởng và lớp phó năm 11 ở cấp ba.


Cũng là quan hệ lúc ban đầu của bọn họ.


"Thế nhưng cấp bậc tớ thấp như vậy, cấp bậc cậu lại cao như vậy, tớ sao chứa nổi cậu?" Tán gẫu rồi, cười rồi, hai người liền khôi phục trạng thái ở chung vốn là thoải mái, Khê Lưu cầm điểm tâm ra, Cung Tứ thì ăn, hai người tiếp tục  nói chuyện phiếm.


///--- editor: câu này sao t lại đọc thành , nhưng *** tớ nhỏ vậy, **** cậu lại to vậy, nhét vừa sao được?" ----///


" Nghe như một người cao to mang một bộ quần áo trẻ con ấy? Hoặc là chỉ có một chiếc vớ?" Cung Tứ kìm lòng không đậu tưởng tượng Khê Lưu không mặc gì chỉ mang một chiếc vớ.


Khê Lưu liền nhíu mi: "Cậu chế nhạo tớ còn chưa tính, có người nói mình như vậy sao? Một cái vớ?"


" Thế nhưng, cũng rất chuẩn xác." Khê Lưu nói ngay sau đó: "Thế nhưng cũng không đến mức thảm như vậy."


"Theo như định khế mà nói, Người sử dụng và khí có năng lượng như nhau nhất định là tốt nhất, dung lượng và thể tích nguyên bộ, hai người đều thoải mái, loại tình huống của chúng ta, quả thực gặp phải vấn đề đựng không được, bởi vậy cho dù Người sử dụng có thể định khế với Khí cấp bậc thấp, nhưng trong thực tế, gần như không phát sinh qua loại tình huống này."


" Nhưng thật ra sẽ có một số Người sử dụng cấp bậc thấp bằng những phương pháp khác nhau mà định khế với Khí có đẳng cấp cao."


Dùng dao nhỏ cắt điểm tâm thành bốn miếng nhỏ, Khê Lưu dùng dĩa lấy một miếng, sau đó chậm rãi đừa vào miệng, nhấm nháp từ từ, cuối cùng nuốt vào, toàn bộ quá trình Cung Tứ không biết hình dung như thế nào, chỉ cảm thấy có điểm cảnh đẹp ý vui.


Dùng khăn giấy lau khóe miệng, Khê Lưu mới tiếp tục nói:


" Thế nhưng thuộc tính hai người chúng ta phi thường phù hợp, tỷ số tương xứng đạt hơn 99%, thành thật mà nói khá kinh người, mấy người Tạ Khai cũng giật mình."


Đây cũng là một trong các nguyên do mấy người Tạ Khai mặc dù biết Cung Tứ đẳng cấp thấp đến đáng sợ, nhưng mà vẫn chưa từng có cảm xúc phản đổi —— tỷ số tương xứng này thực sự quá kinh người!


" Thế nhưng —— "Khê Lưu bỗng nhiên ngừng một chút, khóe miệng lộ ra nụ cười xấu xa quen thuộc, hướng Cung Tứ nhíu mày: "Tớ không có bị dọa cho giật mình, nhưng thật ra lại nghĩ quả thế."


" Lần đầu tiên tiếp xúc tớ đã cảm thấy hai ta rất hợp."


Cảm giác rất quỷ dị, lần đầu tiên trong đời Khê Lưu có cái loại cảm giác này, tính cách, lời nói và việc làm, thậm chí tướng mạo ... Tất cả đều thấy dễ chịu, không có gì sánh bằng vừa đúng.


Trước đó, hắn hoàn toàn không biết loại hình lý tưởng của mình là như vậy.


"Như vậy?" Cung Tứ nhìn hắn một cái, mắt thái đao đưa ngang một cái :" Ít nói loại buồn nôn này, cậu không cảm thấy mất mặt à?!"


Mặt của niên thiếu mắt Thái đao lại đỏ.


Mỉm cười, Khê Lưu liền tiếp tục nói: "Dưới tình huống tỷ số tương xứng cực cao sẽ phát sinh điều gì không ai nói được, cùng với thuộc tính nữa, nói không chừng sẽ gặp được kỳ tích."


"...... ít nhất ... Mấy ngày nay cảm giác của tớ vẫn rất tốt."


Hắn suy nghĩ một chút, nói:


" Đại khái chính là trong mùa đông ở Trấn Lãnh Thủy không mặc gì đi trong tuyết, bỗng nhiên có được một chiếc tất, sau khi đi vào liền cảm thấy cả người đều tốt lên, chiếc bít tất thần kỳ !"


" Này! Không nên đem người khác ví dụ thành bít tất nha!" Lúc này đến phiên Cung Tứ bất mãn.


" Là cậu nói trước mình là bít tất mà..." Khê Lưu liếc mắt nhìn cậu.


Hai người lại đùa giỡn một lát, đến khi Cung Tứ ho nhẹ một tiếng:


" Trấn Lãnh Thủy, sau này chúng ta trở về đi."


Khê Lưu ngẩng đầu lên ——


Đối mặt với đôi mắt đen nhánh của Cung Tứ. Trong đó ánh lên sự nghiêm túc.


" Chúng ta bây giờ chữa bệnh  cho cậu thật tốt, chí ít phải trị để được giống người bình thường."


" Học tập thường thức Người sử dụng và khí, nhìn thế giới bên ngoài."


" Sau đó lúc rảnh rỗi lại về Trấn Lãnh Thủy."


Cung Tứ nói với Khê Lưu.


" Tớ nghĩ qua, vô luận là cậu, hay là Thu Hạ, Đông Xuân, A Cát... thì đều ở bên này học tập sẽ tốt hơn, tớ cũng có tư tâm, thế giới bên ngoài lớn hơn, mấy đứa Thu Hạ có thể trong phạm vi lớn hơn tuyển chọn đối tượng hợp tác của mình trong tương lai."


" Này, cậu đã nói cậu thích Trấn Lãnh Thủy đi?"


" Sau này, có thể cùng tớ định kỳ trở lại, cùng với tương lai trở lại dưỡng lão được không?" Cung Tứ hỏi.


Kinh ngạc nhìn Cung Tứ một chút, Khê Lưu gật đầu.


"Được!" Hai người liền sảng khoái an bài xong địa điểm nghỉ phép tương lai thậm chí địa điểm dưỡng lão nữa.


Sau đó, lại ăn một khối điểm tâm, lúc này Cung Tứ  mới nghĩ đến một vấn đề ——


Một vấn đề rất trọng yếu:


" Được rồi, khí không phải đều có một loại hình thái khác sao? Kiểu như đao này, kiếm này, ống tiêm các  loại ấy, hoặc là sấm là gió, đồ vật chạy bằng điện."


"Tớ là gì?"  Cậu chỉ chỉ ngực của mình.


***


" Người sử dụng bổn gia của lão gia Khê Lưu lấy dùng đao  để nổi tiếng —"


Người nói chuyện là A Phong —— một trong năm đầu mục quản gia phía dưới Tạ Khai. Vào giờ phút này, cậu đứng ở trước một bức tường trắng, tường trắng bây giờ đã bị trưng thu làm màn hình, trên màn ảnh thình lình xuất hiện một thanh đao khổng lồ, A Phong đang đứng ở trước màn ảnh giới thiệu, vài vị quản gia khác an tĩnh đứng chờ đợi ở hai bên tường.


" Đây là một tổ tiên của Khê Lưu lão gia, tên Sương Hà, chính là đại đao cực phẩm xếp hàng thứ nhất trên đao phổ, băng hệ, một đao có thể  phủ kín băng tuyết trên sông lớn."


" Đây là ảnh chụp tổ tiên cùng Khí của nàng." A Phong nói, hình ảnh phía sau hắn thay đổi, biến thành ảnh chụp một người phụ nữ cao gầy và một nam tử tuấn lãng.


" Đây là một vị tiền bối."


"Vị này chính là Sương Hà lão tổ." Ngay sau đó, ông chỉ chỉ người đàn ông.
Phía dưới, Cung Tứ ồ một tiếng.
" Kế tiếp là thế hệ thứ hai và khí ngài ấy, khí của thế hệ thứ hai vẫn là đại đao, thủy hệ... " Sau đó mở lên một hình ảnh, A Phong tiếp tục giới thiệu.
Bây giờ Bọn họ ở một phòng khác, biết được Cung Tứ muốn tìm hiểu thường thức phương diện hình thái Khí, Tạ Khai lập tức tìm người bố trí, còn sắp xếp một đại quản gia làm giảng sư.
"Tớ Luôn cảm thấy ông ấy đặc biệt tích cực." Nhìn lão giả trước mặt ở trước màn ảnh giảng đến văng cả nước bọt, Cung Tứ lặng lẽ nói với Khê Lưu.
" ^-^ "Khê Lưu liền khẽ cười: "A Phong chỉ mong sao tớ định khế để ông ấy tới giảng giải cổ khí cho Khí của tớ nghe, ngay từ khi tớ bắt đầu tìm kiếm Khí ông ấy đã mà bắt đầu làm tài liệu giảng dạy rồi, làm nhiều năm như vậy, tài liệu đều đã đổi mới năm lần, tớ mới định khế, ông ấy cũng phải nhịn rất lâu rồi, cậu để ông ấy giảng đi nha."
Cung Tứ:...
Đây chính là giảng một lần chính là một ngày, thẳng đến khi tới giờ uống thuốc trợ tim của A Phong, lão gia tử mới dừng lại uống thuốc, Cung Tứ mới có cơ hội từ tranh ảnh tư liệu vô cùng vô tận đại đao giải phóng ra ngoài!
" Người nhà cậu thật nhiều!" Đây là cảm tưởng đầu tiên của Cung Tứ: "Đao quang kiếm ảnh như vậy, nhà cậu chính là trong giang hồ à!"
Khê Lưu cười hì hì không nói lời nào.
" Đó là, người trong tộc luôn luôn đứng ở đỉnh cao của võ học, tuy rằng mấy năm gần đây xuống dốc, thế nhưng do việc xây dựng ảnh hưởng." Nghe được thấy Cung Tứ nói, không để ý thuốc còn đang trong miệng, A Phong từ phía trước hướng Cung Tứ nói một câu.
" Lỗ tai ông ấy thật tốt." Cung Tứ hạ giọng nói.
A Phong lại nghe được Những lời này "Cảm ơn khích lệ."
Xám xịt, Cung Tứ không dám thổ tào nữa.
Trái lại A Phong sau khi uống thuốc lại đi tới, vòng quanh Cung Tứ vòng vo ba vòng, cuối cùng rụt rè nói: "Về việc Cung Tứ lão gia đã hỏi, mình là khí gì, thuộc hạ có điểm suy đoán."
ông dừng ở bên cạnh Cung Tứ, nhìn Cung Tứ ngẩng đầu nhìn mình, lúc này mới tiếp tục nói: "Lão gia gia Khê Lưu đa số có khí thuộc hệ vũ khí tự nhiên, trong đó chiếm đa số là đao khí thủy hệ thủy; mà cha của Cung Tứ lão gia là thái đao, mẹ là chủy thủ, các anh em đều là thủy hệ, thuộc hạ đoán chừng, Cung Tứ lão gia là vũ khí hệ thủy hệ có khả năng tám mươi phần trăm."
Nghe rất có đạo lý —— Cung Tứ lập tức nhìn về phía hình ảnh dừng trên màn ảnh lúc này: một thanh Đại đao cao bằng chừng một người!
" Cừ thật~ sau này tôi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện