Nghịch Thế Vũ Thần
Chương 101: Một chưởng đánh bay
Đồng Thanh Chi vừa sợ vừa giận, chỉ so khí thế, hắn vậy mà đại bại dưới tay một cái tuổi còn nhỏ hơn mình thiếu niên, cái này để cho hắn rất khó tiếp nhận.
Trước giờ tại Bắc Hải Trấn, ngoại trừ đại ca Đồng Thanh Cương ra, tại trong cùng thế hệ căn bản không có người có thể chế phục được hắn.
Tên thiếu niên trước mặt nhìn thế nào cũng chỉ có 16, 17 tuổi, thế nhưng lại có thể dùng khí thế áp chế mình, chẳng lẽ nói tu vi của đối phương còn cao hơn bản thân hay sao?
Làm sao có thể? Bắc Hải Trấn từ khi nào lại đi ra một cái thiên tài như vậy?
Vương Hạo Thần lạnh lùng nhìn lấy Đồng Thanh Chi, nói:
- Chỉ là Tam Tinh Vũ Sĩ cũng dám ở trước mặt phách lối, ngươi cho rằng ngươi là ai?
- Ngươi nói cái gì?
Đồng Thanh Chi lập tức nổi giận, dựa vào thân phận của hắn, tại Bắc Hải Trấn trước giờ có ai dám nói chuyện với hắn như vậy?
Hắn thực lực có lẽ không bằng Vương Hạo Thần, thế nhưng nên biết phía sau hắn là Đồng gia a!
Lại nói, chỉ là dựa vào khí thế cũng chưa hẳn đã có thể phán định rằng hắn kém hơn Vương Hạo Thần, phải biết, khí thế là khí thế, không thể đại biểu cho toàn bộ chiến lực.
- Cho ngươi 10 giây, lập tức cút khỏi tầm mắt của ta, nếu không, ta liền để cho ngươi bò đi về!
Vương Hạo Thần lạnh nhạt nói, trong thanh âm lộ ra một cỗ không thể kháng cự khí thế.
Đồng Thanh Chi bị cỗ khí thế kia ép đến không thở nổi, trong mắt hiện ra không thể tưởng tượng thần sắc, đối phương chỉ dùng khí thế liền có thể ép hắn đến mức như vậy, nếu là chân chính ra tay, liệu mình có thể ở trong tay Vương Hạo Thần kiên trì được bao nhiêu chiêu?
- Tiểu tử, ngươi đừng quá đắc ý, đừng quên ta là người của Đồng gia, ngươi đối nghịch với ta, chắc chắn không có kết quả tốt!
Đồng Thanh Chi ngoài mạnh trong yếu, thế nhưng vẫn cắn răng nói, hắn có chỗ dựa cứng là Đồng gia, hắn cũng không tin Vương Hạo Thần dám làm gì hắn.
Lần này, Vương Hạo Thần lại không có đáp lại, chỉ im lặng nhìn xem Đồng Thanh Chi.
Đồng Thanh Chi thấy đối phương không đáp lại, liền cho rằng Vương Hạo Thần đã bị Đồng gia quái vật khổng lồ doạ sợ, vì thế lòng tin lập tức tăng nhiều, cái eo cũng thẳng tắp lên, lý lẽ hùng hồn nói:
- Tiểu tử ngươi biết sợ rồi sao? Bản thiếu hiện tại cho ngươi một cơ hội, lập tức quy thuận Đồng gia, trở thành bản thiếu bên người nô bộc, tội vô lễ của ngươi trước đó có thể bỏ qua!
- Đồng Thanh Chi! Ngươi quá mức, Đồng gia còn không phải là của ngươi!
Đồng Tĩnh Vân không nhịn được lên tiếng, nàng tự nhiên không có khả năng đứng nhìn Vương Hạo Thần trở thành Đồng Thanh Chi nô bộc, cái này đối với một thiên tài căn bản còn khó chịu hơn cái chết.
- Tĩnh Vân, chỗ này không có chuyện của nàng!
Đồng Thanh Chi trừng mắt nhìn Đồng Tĩnh Vân, đối mặt với Vương Hạo Thần hắn còn có chút sợ hãi, thế nhưng nếu chỉ là một Đồng Tĩnh Vân vừa mới bước voà Vũ Sĩ, hắn sợ cọng lông a!
- 10 giây thời gian đã hết!
Đồng Thanh Chi còn đang đắc ý, Vương Hạo Thần thanh âm đã truyền vào tai hắn, để cho hắn sửng sờ, lẩm bẩm:
- Cái gì 10 giây...
- Ầm!
Đáp lại hắn, là một chưởng nóng rực như hoả diễm, khí thế như hoả nhật trực tiếp ấn vào lồng ngực của hắn.
- A!
Một cỗ nhiệt lực nóng bỏng lập tức tràn vào trong thể nội Đồng Thanh Chi, tựa như muốn đem hắn cả người đốt thành tro bụi, khiến cho hắn không nhịn được phải kêu lên thảm thiết.
Một chiêu Cửu Dương Phần Thiên Chưởng của Vương Hạo Thần bá đạo tuyệt luân, cho dù không dùng toàn lực, cũng không vận dụng Đệ Nhất Dương chi lực, uy lực vẫn thừa đủ để loại công tử bột như Đồng Thanh Chi uống một bình.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng không chỉ có năng lực thiêu đốt, kình lực dũng mãnh còn trực tiếp đem Đồng Thanh Chi cả người đánh bay ra ngoài tửu lâu.
Vương Hạo Thần có chút kinh ngạc, hắn không ngờ tuỳ tiện thử nghiệm một chút Cửu Dương Phần Thiên Chưởng lại có uy lực như vậy, khá tốt hắn đã giảm bớt hơn bảy phần uy lực, nếu như hắn lại mạnh tay hơn một chút, e rằng Đồng Thanh Chi sẽ trực tiếp bị đánh thành tro bụi.
Từ cái này có thể xác định, dưới Ngũ Tinh Vũ Đồ, coi như không dùng đến Đệ Nhất Dương, căn bản cũng không có bao nhiêu người có thể tiếp được một chiêu Cửu Dương Phần Thiên Chưởng.
Vương Hạo Thần nhìn lại, chỉ thấy Đồng Thanh Chi đang nằm bẹp dưới đất như chó chết, miệng trào máu tươi, trước ngực có một đạo chưởng ấn đỏ rực như lửa cực kỳ chói mắt, từng luồng khí trắng vẫn còn đang ở trên chỗ đó không ngừng bốc lên, từ đó có thể biết được, một chưởng vừa rồi mang theo nhiệt độ kinh khủng thế nào.
- Đã cho ngươi cơ hội, ngươi lại không biết quý trọng!
Vương Hạo Thần trước đó im lặng không nói, chính là muốn để cho Đồng Thanh Chi biết khó mà tự động rời khỏi, thế nhưng thứ hai lại quá mức kiêu ngạo, hoàn toàn không để lời nói của hắn vào trong lòng.
Lòng kiên nhẫn bị thách thức, Vương Hạo Thần tự nhiên sẽ không tiếp tục nương tay.
Trong tửu lâu, bất kể là đám người Đồng Tĩnh Vân, Đại Cương hay những người khác động ngồi ăn uống lúc này đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Đồng Thanh Chi đang nằm dưới đất như chó chết, có chút không dám tin vào mắt mình.
Đồng gia một trong những thiên tài mạnh nhất Đồng Thanh Chi, ở trước mặt nam tử trẻ tuổi áo trắng kia cư nhiên lại yếu ớt như vậy? Ngay cả một chưởng cũng không tiếp nổi, trực tiếp bị đánh bất tỉnh? Nếu không phải mọi người tận mắt nhìn thấy, chắc chắn không dám tin tưởng Đồng Thanh Chi lại có một ngày thê thảm như vậy!
Lại nói, nam tử kia đã biết Đồng Thanh Chi là người của Đồng gia, vậy mà vẫn dám hạ thủ nặng như vậy! Thật là đủ bá khí!
Kinh ngạc nhất, không ai ngoài Đồng Tĩnh Vân, Đại Cương mấy người.
Bọn họ quen biết Vương Hạo Thần từ trước, vì thế đối với thực lực của Vương Hạo Thần trước đây có thể nói là nắm rõ như lòng bàn tay.
Ba tháng trước, Vương Hạo Thần tu vi chẳng qua chỉ là Lục Tinh Vũ Đồ, thấp nhất trong đám người, mà chiến lực, nhiều nhất cũng chỉ sánh ngang Cửu Tinh Vũ Đồ thông thường, cách Vũ Sĩ cảnh giới rất xa.
Thế nhưng lúc này gặp lại, Vương Hạo Thần chiến lực đã tăng lên một tầng cao mới, vượt xa tất cả mọi người, ngay cả Đồng Tĩnh Vân đã bước vào Vũ Sĩ cũng không cách nào nhìn ra cảnh giới của hắn được nữa.
Bất quá, nếu như có thể chỉ dựa vào khí thế liền đủ để áp chế Đồng Thanh Chi, vậy tu vi của Vương Hạo Thần theo phán đoán của mọi người ít nhất cũng phải đạt tới Vũ Sĩ trung cấp.
- Vương Hạo Thần! Ngươi lúc này đến cùng là tu vi gì?
Đồng Tĩnh Vân hít sâu một hơi, cố gắng lấy lại bình tĩnh, hỏi.
Những người khác cũng đồng thời nhìn về phía Vương Hạo Thần, hiển nhiên là muốn chờ đợi câu trả lời của hắn.
Vương Hạo Thần trầm mặc, hồi lâu mới mở miệng nói:
- Ngũ Tinh Vũ Sĩ!
Trước sau gì những người này cũng biết, hắn nói trước, cũng có thể để cho mọi người dễ tiếp nhận hơn.
Mọi người tuy rằng đã có sự chuẩn bị nhất định, thế nhưng nghe được Vương Hạo Thần câu trả lời vẫn không khỏi kinh ngạc đến ngây người.
Ta thiên! Ba tháng thời gian liền đột phá gần một đại cảnh giới, tên này đúng là không phải người!
Vương Hạo Thần nhìn về phía tiểu nhị còn đứng ngây người ở một bên, nói:
- Nhờ ngươi đem hắn đưa về Đồng gia, đợi thêm chút nữa, hắn nói không chừng sẽ chết ở đây a! Còn nữa, nếu như bị người của Đồng gia tra hỏi, vậy cứ nói là Vương Hạo Thần ta làm!
Tiểu nhị nghe vậy liền sợ hết hồn, nếu như Đồng Thanh Chi ở trong tửu lâu tử vong, vậy Đồng gia nói không chừng sẽ giận cho đánh mèo, đến lúc đó cả tửu lâu sẽ bị san bằng không còn lại gì, mà bản thân hắn e rằng cũng sẽ không có kết quả tốt.
Nghĩ đến đó, tiểu nhị không khỏi sợ tới mồ hôi toát ra như tắm, vội vàng chạy tới nâng lên Đồng Thanh Chi đang bất tỉnh dưới đất, lại kêu thêm mấy người làm công trong tửu lâu trợ giúp, một mạch đi thẳng tới Đồng gia.
Đồng Thanh Chi được đưa đi rồi, người trong tửu lâu cũng an tĩnh lại, bất quá nhiều người vẫn đưa mắt nhìn xem Vương Hạo Thần, rõ ràng là rất tò mò đối với thân phận nam tử trẻ tuổi này.
Đại Cương sầu mi khổ kiểm nói:
- Vương huynh đệ! Lần này ngươi đánh Đồng Thanh Chi đúng là rất khoái hoạt nhân tâm! Bất quá nếu như là Đồng gia cường giả chạy tới tính sổ, vậy chúng ta liền chống không được a!
Đồng Tĩnh Vân vẻ mặt ngưng trọng, thế nhưng vẫn quyết đoán nói:
- Vương Hạo Thần ngươi yên tâm! Ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp không để Đồng gia động đến ngươi! Dù sao, Đồng gia chi nhân còn không phải tất cả đều lấy Đồng Thanh Chi như thiên lôi sai đâu đánh đó!
Vương Hạo Thần cười cười, không quan trọng nói:
- Mọi người yên tâm, so hậu trường mà nói, ta tuyệt đối không sợ Đồng gia!
Nghe lời hắn nói như vậy, mọi người liền có thể đại khái đoán ra thân phận của Vương Hạo Thần không tầm thường, rất có thể là đệ tử của một đại tông môn, thế gia nào ra ngoài lịch luyện, mà ngẫm lại cũng đúng, dù sao loại thiên tài giống như Vương Hạo Thần, e rằng chỉ có mấy cái đại tông môn hoặc cổ lão thế gia kia có thể bồi dưỡng ra tới.
Trong mắt bọn họ, loại thiên tài như Vương Hạo Thần ra ngoài lịch lãm, không có cường giả trong bóng tối âm thầm bảo hộ hoặc vài kiện bảo vật hộ thân mới là quái sự!
Bọn họ sau cùng là đoán sai, Vương Hạo Thần kỳ thực không có bất cứ trợ lực nào của Thiên Sinh Môn, bất quá hắn bên người còn có một đầu có thể so sánh với Vũ Linh cảnh cường giả chân long thần thú, có Tiểu Long tại, Đồng gia trừ phi là có được Vũ Quân tồn tại, nếu không căn bản là cầm hắn không có biện pháp.
LTG: Hơn 100 chương rồi, cho tác xin ít điểm đánh giá đi các đạo hữu! T_T
Trước giờ tại Bắc Hải Trấn, ngoại trừ đại ca Đồng Thanh Cương ra, tại trong cùng thế hệ căn bản không có người có thể chế phục được hắn.
Tên thiếu niên trước mặt nhìn thế nào cũng chỉ có 16, 17 tuổi, thế nhưng lại có thể dùng khí thế áp chế mình, chẳng lẽ nói tu vi của đối phương còn cao hơn bản thân hay sao?
Làm sao có thể? Bắc Hải Trấn từ khi nào lại đi ra một cái thiên tài như vậy?
Vương Hạo Thần lạnh lùng nhìn lấy Đồng Thanh Chi, nói:
- Chỉ là Tam Tinh Vũ Sĩ cũng dám ở trước mặt phách lối, ngươi cho rằng ngươi là ai?
- Ngươi nói cái gì?
Đồng Thanh Chi lập tức nổi giận, dựa vào thân phận của hắn, tại Bắc Hải Trấn trước giờ có ai dám nói chuyện với hắn như vậy?
Hắn thực lực có lẽ không bằng Vương Hạo Thần, thế nhưng nên biết phía sau hắn là Đồng gia a!
Lại nói, chỉ là dựa vào khí thế cũng chưa hẳn đã có thể phán định rằng hắn kém hơn Vương Hạo Thần, phải biết, khí thế là khí thế, không thể đại biểu cho toàn bộ chiến lực.
- Cho ngươi 10 giây, lập tức cút khỏi tầm mắt của ta, nếu không, ta liền để cho ngươi bò đi về!
Vương Hạo Thần lạnh nhạt nói, trong thanh âm lộ ra một cỗ không thể kháng cự khí thế.
Đồng Thanh Chi bị cỗ khí thế kia ép đến không thở nổi, trong mắt hiện ra không thể tưởng tượng thần sắc, đối phương chỉ dùng khí thế liền có thể ép hắn đến mức như vậy, nếu là chân chính ra tay, liệu mình có thể ở trong tay Vương Hạo Thần kiên trì được bao nhiêu chiêu?
- Tiểu tử, ngươi đừng quá đắc ý, đừng quên ta là người của Đồng gia, ngươi đối nghịch với ta, chắc chắn không có kết quả tốt!
Đồng Thanh Chi ngoài mạnh trong yếu, thế nhưng vẫn cắn răng nói, hắn có chỗ dựa cứng là Đồng gia, hắn cũng không tin Vương Hạo Thần dám làm gì hắn.
Lần này, Vương Hạo Thần lại không có đáp lại, chỉ im lặng nhìn xem Đồng Thanh Chi.
Đồng Thanh Chi thấy đối phương không đáp lại, liền cho rằng Vương Hạo Thần đã bị Đồng gia quái vật khổng lồ doạ sợ, vì thế lòng tin lập tức tăng nhiều, cái eo cũng thẳng tắp lên, lý lẽ hùng hồn nói:
- Tiểu tử ngươi biết sợ rồi sao? Bản thiếu hiện tại cho ngươi một cơ hội, lập tức quy thuận Đồng gia, trở thành bản thiếu bên người nô bộc, tội vô lễ của ngươi trước đó có thể bỏ qua!
- Đồng Thanh Chi! Ngươi quá mức, Đồng gia còn không phải là của ngươi!
Đồng Tĩnh Vân không nhịn được lên tiếng, nàng tự nhiên không có khả năng đứng nhìn Vương Hạo Thần trở thành Đồng Thanh Chi nô bộc, cái này đối với một thiên tài căn bản còn khó chịu hơn cái chết.
- Tĩnh Vân, chỗ này không có chuyện của nàng!
Đồng Thanh Chi trừng mắt nhìn Đồng Tĩnh Vân, đối mặt với Vương Hạo Thần hắn còn có chút sợ hãi, thế nhưng nếu chỉ là một Đồng Tĩnh Vân vừa mới bước voà Vũ Sĩ, hắn sợ cọng lông a!
- 10 giây thời gian đã hết!
Đồng Thanh Chi còn đang đắc ý, Vương Hạo Thần thanh âm đã truyền vào tai hắn, để cho hắn sửng sờ, lẩm bẩm:
- Cái gì 10 giây...
- Ầm!
Đáp lại hắn, là một chưởng nóng rực như hoả diễm, khí thế như hoả nhật trực tiếp ấn vào lồng ngực của hắn.
- A!
Một cỗ nhiệt lực nóng bỏng lập tức tràn vào trong thể nội Đồng Thanh Chi, tựa như muốn đem hắn cả người đốt thành tro bụi, khiến cho hắn không nhịn được phải kêu lên thảm thiết.
Một chiêu Cửu Dương Phần Thiên Chưởng của Vương Hạo Thần bá đạo tuyệt luân, cho dù không dùng toàn lực, cũng không vận dụng Đệ Nhất Dương chi lực, uy lực vẫn thừa đủ để loại công tử bột như Đồng Thanh Chi uống một bình.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng không chỉ có năng lực thiêu đốt, kình lực dũng mãnh còn trực tiếp đem Đồng Thanh Chi cả người đánh bay ra ngoài tửu lâu.
Vương Hạo Thần có chút kinh ngạc, hắn không ngờ tuỳ tiện thử nghiệm một chút Cửu Dương Phần Thiên Chưởng lại có uy lực như vậy, khá tốt hắn đã giảm bớt hơn bảy phần uy lực, nếu như hắn lại mạnh tay hơn một chút, e rằng Đồng Thanh Chi sẽ trực tiếp bị đánh thành tro bụi.
Từ cái này có thể xác định, dưới Ngũ Tinh Vũ Đồ, coi như không dùng đến Đệ Nhất Dương, căn bản cũng không có bao nhiêu người có thể tiếp được một chiêu Cửu Dương Phần Thiên Chưởng.
Vương Hạo Thần nhìn lại, chỉ thấy Đồng Thanh Chi đang nằm bẹp dưới đất như chó chết, miệng trào máu tươi, trước ngực có một đạo chưởng ấn đỏ rực như lửa cực kỳ chói mắt, từng luồng khí trắng vẫn còn đang ở trên chỗ đó không ngừng bốc lên, từ đó có thể biết được, một chưởng vừa rồi mang theo nhiệt độ kinh khủng thế nào.
- Đã cho ngươi cơ hội, ngươi lại không biết quý trọng!
Vương Hạo Thần trước đó im lặng không nói, chính là muốn để cho Đồng Thanh Chi biết khó mà tự động rời khỏi, thế nhưng thứ hai lại quá mức kiêu ngạo, hoàn toàn không để lời nói của hắn vào trong lòng.
Lòng kiên nhẫn bị thách thức, Vương Hạo Thần tự nhiên sẽ không tiếp tục nương tay.
Trong tửu lâu, bất kể là đám người Đồng Tĩnh Vân, Đại Cương hay những người khác động ngồi ăn uống lúc này đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Đồng Thanh Chi đang nằm dưới đất như chó chết, có chút không dám tin vào mắt mình.
Đồng gia một trong những thiên tài mạnh nhất Đồng Thanh Chi, ở trước mặt nam tử trẻ tuổi áo trắng kia cư nhiên lại yếu ớt như vậy? Ngay cả một chưởng cũng không tiếp nổi, trực tiếp bị đánh bất tỉnh? Nếu không phải mọi người tận mắt nhìn thấy, chắc chắn không dám tin tưởng Đồng Thanh Chi lại có một ngày thê thảm như vậy!
Lại nói, nam tử kia đã biết Đồng Thanh Chi là người của Đồng gia, vậy mà vẫn dám hạ thủ nặng như vậy! Thật là đủ bá khí!
Kinh ngạc nhất, không ai ngoài Đồng Tĩnh Vân, Đại Cương mấy người.
Bọn họ quen biết Vương Hạo Thần từ trước, vì thế đối với thực lực của Vương Hạo Thần trước đây có thể nói là nắm rõ như lòng bàn tay.
Ba tháng trước, Vương Hạo Thần tu vi chẳng qua chỉ là Lục Tinh Vũ Đồ, thấp nhất trong đám người, mà chiến lực, nhiều nhất cũng chỉ sánh ngang Cửu Tinh Vũ Đồ thông thường, cách Vũ Sĩ cảnh giới rất xa.
Thế nhưng lúc này gặp lại, Vương Hạo Thần chiến lực đã tăng lên một tầng cao mới, vượt xa tất cả mọi người, ngay cả Đồng Tĩnh Vân đã bước vào Vũ Sĩ cũng không cách nào nhìn ra cảnh giới của hắn được nữa.
Bất quá, nếu như có thể chỉ dựa vào khí thế liền đủ để áp chế Đồng Thanh Chi, vậy tu vi của Vương Hạo Thần theo phán đoán của mọi người ít nhất cũng phải đạt tới Vũ Sĩ trung cấp.
- Vương Hạo Thần! Ngươi lúc này đến cùng là tu vi gì?
Đồng Tĩnh Vân hít sâu một hơi, cố gắng lấy lại bình tĩnh, hỏi.
Những người khác cũng đồng thời nhìn về phía Vương Hạo Thần, hiển nhiên là muốn chờ đợi câu trả lời của hắn.
Vương Hạo Thần trầm mặc, hồi lâu mới mở miệng nói:
- Ngũ Tinh Vũ Sĩ!
Trước sau gì những người này cũng biết, hắn nói trước, cũng có thể để cho mọi người dễ tiếp nhận hơn.
Mọi người tuy rằng đã có sự chuẩn bị nhất định, thế nhưng nghe được Vương Hạo Thần câu trả lời vẫn không khỏi kinh ngạc đến ngây người.
Ta thiên! Ba tháng thời gian liền đột phá gần một đại cảnh giới, tên này đúng là không phải người!
Vương Hạo Thần nhìn về phía tiểu nhị còn đứng ngây người ở một bên, nói:
- Nhờ ngươi đem hắn đưa về Đồng gia, đợi thêm chút nữa, hắn nói không chừng sẽ chết ở đây a! Còn nữa, nếu như bị người của Đồng gia tra hỏi, vậy cứ nói là Vương Hạo Thần ta làm!
Tiểu nhị nghe vậy liền sợ hết hồn, nếu như Đồng Thanh Chi ở trong tửu lâu tử vong, vậy Đồng gia nói không chừng sẽ giận cho đánh mèo, đến lúc đó cả tửu lâu sẽ bị san bằng không còn lại gì, mà bản thân hắn e rằng cũng sẽ không có kết quả tốt.
Nghĩ đến đó, tiểu nhị không khỏi sợ tới mồ hôi toát ra như tắm, vội vàng chạy tới nâng lên Đồng Thanh Chi đang bất tỉnh dưới đất, lại kêu thêm mấy người làm công trong tửu lâu trợ giúp, một mạch đi thẳng tới Đồng gia.
Đồng Thanh Chi được đưa đi rồi, người trong tửu lâu cũng an tĩnh lại, bất quá nhiều người vẫn đưa mắt nhìn xem Vương Hạo Thần, rõ ràng là rất tò mò đối với thân phận nam tử trẻ tuổi này.
Đại Cương sầu mi khổ kiểm nói:
- Vương huynh đệ! Lần này ngươi đánh Đồng Thanh Chi đúng là rất khoái hoạt nhân tâm! Bất quá nếu như là Đồng gia cường giả chạy tới tính sổ, vậy chúng ta liền chống không được a!
Đồng Tĩnh Vân vẻ mặt ngưng trọng, thế nhưng vẫn quyết đoán nói:
- Vương Hạo Thần ngươi yên tâm! Ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp không để Đồng gia động đến ngươi! Dù sao, Đồng gia chi nhân còn không phải tất cả đều lấy Đồng Thanh Chi như thiên lôi sai đâu đánh đó!
Vương Hạo Thần cười cười, không quan trọng nói:
- Mọi người yên tâm, so hậu trường mà nói, ta tuyệt đối không sợ Đồng gia!
Nghe lời hắn nói như vậy, mọi người liền có thể đại khái đoán ra thân phận của Vương Hạo Thần không tầm thường, rất có thể là đệ tử của một đại tông môn, thế gia nào ra ngoài lịch luyện, mà ngẫm lại cũng đúng, dù sao loại thiên tài giống như Vương Hạo Thần, e rằng chỉ có mấy cái đại tông môn hoặc cổ lão thế gia kia có thể bồi dưỡng ra tới.
Trong mắt bọn họ, loại thiên tài như Vương Hạo Thần ra ngoài lịch lãm, không có cường giả trong bóng tối âm thầm bảo hộ hoặc vài kiện bảo vật hộ thân mới là quái sự!
Bọn họ sau cùng là đoán sai, Vương Hạo Thần kỳ thực không có bất cứ trợ lực nào của Thiên Sinh Môn, bất quá hắn bên người còn có một đầu có thể so sánh với Vũ Linh cảnh cường giả chân long thần thú, có Tiểu Long tại, Đồng gia trừ phi là có được Vũ Quân tồn tại, nếu không căn bản là cầm hắn không có biện pháp.
LTG: Hơn 100 chương rồi, cho tác xin ít điểm đánh giá đi các đạo hữu! T_T
Bình luận truyện