Ngôi Sao Một Inch

Chương 15: Chương 15




Tống Châm nhận được điện thoại của Tống Sùng Châu là buổi tối sau khi đã ta học được 10 phút cậu đang cùng Quan Vô Kiều đi ra ngoài trường học, Quan Vô Kiều nói dẫn cậu ra ngoài ăn.

Trên người Tống Châm chẳng có một xu nào, đương nhiên Quan Vô Kiều nói cái gì thì là cái đó, cậu bắt máy, Tống Sùng Châu đầu bên kia hỏi: "Đến nhà ăn hả?"
Tống Châm nói dối: "Sắp tới rồi ạ.

"
"Ừm, cuối tuần này về nhà đi, ba đến đón con.

"
Tống Sùng Châu không am hiểu biểu đạt cảm tình, nhưng không thể nghi ngờ, ông rất để ý đến đứa con trai duy nhất là Tống Châm, hồi còn nhỏ sau mỗi lần đánh Tống Châm, ông đều tiêu tiền mua quà cho Tống Châm mấy ngày liền, trên bàn cơm nhất định sẽ có món Tống Châm thích, thật ra ông vẫn luôn có chút hối hận với việc đưa Tống Châm tới ở ký túc.

Quan Vô Kiều đeo tai nghe, kết nối với điện thoại của Tống Châm, hai người vốn đang nghe nhạc vậy nên Tống Sùng Châu nói chuyện cũng bị Quan Vô Kiều nghe được, Quan Vô Kiều quay đầu nhìn Tống Châm, dùng khẩu hình nói: "Không được.


"
Tống Châm đành phải nói: "Không được rồi ạ.

"
Tống Sùng Châu: "Ở trường có chuyện gì sao?"
Quan Vô Kiều dùng khẩu hình nói: "Học bù.

"
Tống Châm nói: "Con muốn học bù.

"
Tống Sùng Châu chỉ đành từ bỏ.

-
Sáng thứ bảy, Tống Châm đang ngủ say đột nhiên bị Quan Vô Kiều kéo từ trong ổ chăn ra, cậu thều thào hỏi: "Đi học sớm vậy hả?"
Quan Vô Kiều nói: "Đi hẹn hò.

"
Quan Vô Kiều nói hẹn hò, thật sự là hẹn hò, hắn dẫn Tống Châm đến công viên trò chơi chơi suốt một buổi sáng, buổi chiều lại đi xem phim, Tống Châm chơi rất vui, còn vui hơn cả khi còn nhỏ được đi chơi ngày 1 tháng 6.

Buổi tối Quan Vô Kiều dẫn cậu dạo trung tâm thương mại, Tống Châm đi nhiều quá có chút mệt, Quan Vô Kiều đưa cậu đi xem giày, cậu cứ ừm ừm ừm cái này đẹp, ừm ừm ừm cái kia cũng đẹp, Quan Vô Kiều vừa định nói vậy thì lấy cả hai đôi, đột nhiên nhìn thấy Quan Thắng Ý đi cùng một cô gái trẻ cũng tới mua sắm.

Tống Châm hỏi: "Cậu đang nhìn gì vậy?"

Quan Vô Kiều nói: "Cha tôi.

"
Tống Châm ngay lập tức tỉnh táo, Quan Vô kiều lại không chút để ý, hắn đi thanh toán tiền giày, quay đầu nhìn lại, cha hắn dẫn theo cô gái trẻ kia vào trong cửa hàng trang sức, Quan Vô Kiều khịt mũi khinh thường, dẫn Tống Châm vào cửa hàng đồng hồ bên cạnh cửa hàng trang sức, hai người ngọn một cặp đồng hồ đôi, Tống Châm nhìn nhìn giá cả, chọc chọc hắn, "Mắc quá đi.

"
"Thích thì mua thôi.

"
Tống Châm cảm thấy Quan Vô Kiều thật là to gan lớn mật, cha ruột ở cách đó không xa hắn vậy mà còn dẫn mình đi mua sắm như không có việc gì, cô gái trẻ kia cầm ly trà sữa đưa đến bên miệng Quan Thắng Ý, Quan Thắng Ý thơ ơ quay mặt đi, cô gái trẻ kia phải tự xách hết túi mua sắm, nom có vẻ chật vật.

Quan Vô Kiều nhìn Quan Thắng Ý, dường như rất khinh thường hành vi đó của ông, Tống Châm không hiểu ánh mắt của Quan Vô Kiều, còn tưởng rằng hắn đang hâm mộ cha mình có người đút trà sữa, bạn trai của mình, Tống Châm không chiều thì thì ai chiều? Đã nói là ba tháng, giờ vẫn còn hai tháng 24 ngày nữa, cậu nhảy chân sáo đi mua trà sữa, giơ lên, đưa tới bên môi Quan Vô Kiều, ngoan ơi là ngoan nói: "Cậu uống nè.

"
Quan Vô Kiều nhìn cậu một cái, cười cong mắt, cúi đầu uống một ngụm, ngẩng đầu lên lần nữa, cha hắn với cô gái trẻ kia đã không thấy đâu.

Quan Vô Kiều và Tống Châm ra khỏi trung tâm thương mại.


Quan Vô Kiều cúi đầu xem điện thoại, đang tìm chỗ ăn cơm, đột nhiên Tống Châm kéo hắn sang một bên, nhanh chóng tìm một chỗ ngồi xổm trốn, còn ôm lấy đầu hắn vào trong ngực mình.

Quan Vô Kiều không rõ nguyên do, "Làm gì vậy?"
Tống Châm nói: "Cha cậu đang ở phía trước.

"
Quan Vô Kiều cạn lời, "Sợ ông ấy làm gì?"
Tống Châm cảm thấy Quan Vô Kiều quả thực không biết trời cao đất rộng, cậu véo mặt Quan Vô Kiều, nghiêm trang dạy dỗ hắn, "Lỡ ông ấy đánh cậu thì sao giờ?"
Quan Vô Kiều nhìn cậu, tất cả những suy nghĩ đùa giỡn đều biến mất, làn gió mát thổi qua, hắn ngẩng mặt lên hung hăng hôn nhóc bạn trai của mình một cái, Tống Châm ậm ừ mấy tiếng, đẩy hắn ra, Quan Vô Kiều nắm lấy tay Tống Châm dán lên mặt mình, hôn cổ tay cậu, hôn xong, Quan Vô Kiều nói với Tống Châm: "Cho dù ông ấy đánh chết tôi, tôi cũng không chia tay cậu đâu.

".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện