Ngũ Đại Tiên Sinh

Chương 40



------------------------Đã 10 năm sau---------------------


Ở sâu trong Tử Minh sâm lâm, một bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện. Tốc độ của nó cực kỳ nhanh, theo sau nó lại có thêm một bóng đen khác đang vắt giò lên cổ mà đuổi.


Cái bóng đen nho nhỏ phía trước vừa chạy vừa nuốt lệ vào tim, hu hu phu quân giận thật rồi. Người đâu, mau hộ giá a a a a!


Mười năm không gặp, Hắc Sát vẫn như ngày nào và bây giờ cậu đang bị phu quân nhà mình, Tĩnh Kỳ dấu yêu rượt chạy cho muốn sút quần ra rồi.


Hu hu, thật sự lỗi không phải tại cậu mà. Cậu chỉ thử thử thôi ai ngờ nó nguy hiểm đến vậy chứ, dù sao bây giờ cậu cũng đã trở thành một ấu long chân chính rồi nha.


Đúng chỉ trong vòng mười năm, cậu liền tu luyện đến mức lột da.. à lộn là lột xác trở thành một con ấu tể long tộc chính hàng không phải hàng fake nữa rồi.


Bởi vì trận trọng thương cùng tách biệt mười năm trước, tuy Hắc Sát không lộ ra ít nhiều biểu tình gì nhưng trong thâm tâm cậu có điều gì đó lặng lẽ thay đổi dần dần đi theo thời gian.


Cậu đã không còn sự ngây ngô lúc ban đầu nữa, mười năm nay cậu liều mạng mình tu luyện hoàn toàn thực thi cái gì gọi là tu luyện cuồng ma rồi.


Tĩnh Kỳ nhìn cậu như thế rất là đau lòng nhưng hắn lại không hề ngăn cản cậu, bởi vì hắn cũng suy nghĩ giống như bảo bối nhà mình vậy.


Năm đó, nhìn cậu thoi thóp nằm yên trong lòng, y gần như điên dại mà rơi thẳng vào ma đạo, tu vi cứ theo sát khí của hắn mà điên cuồng tăng lên.


Làm tiên không được thì làm ma, chỉ cần có thể bảo hộ ái nhân trong lòng mình hắn tình nguyện hóa điên dại cầu mong người luôn nở nụ cười vui vẻ.


Cho nên trong vòng mười năm nay, đôi phu phu này cứ thế mà điên cuồng tu luyện ở sâu trong Tử Minh sâm lâm.


Năm đó, cậu đi cùng các huynh đệ ấu xà nhà mình mỗi người đều phối hợp cực kỳ ăn ý, dù cho bị thương nặng thì cũng có thể hỗ trợ nhau thoát đi.


Nhưng khi chỉ có cậu đối mặt, cậu mới hiểu rõ cái cảm giác cô độc không nơi nương tựa là thế nào, Tĩnh Kỳ cũng bởi vì cậu không biết quý trọng mình mà nổi đóa vô số lần và lần này cũng vậy đấy.


Hắc Sát vậy mà dám chuồn đi dưới mí mắt hắn mà xông vào xào huyệt của hắc quả phụ một mình, nếu không phải hắn đến kịp thì cậu đã bị đám nhện kia quần hội đồng đến chết rồi, bảo sao hắn không tức cho được.


Hừ, lần này hắn nhất định sẽ không tha thứ cho tiểu chết tiệt kia dễ dàng như vậy nữa!


Cho nên, Hắc Sát cứ thế mà đau thương trốn không thoát khỏi cảnh bị vác về trong hai hàng lệ rơi.


Còn về các huynh đệ thì cậu đã buông tâm lâu rồi, họ vẫn an toàn cậu biết. Huyết mạch tương liên không thể nào làm giả được.


Vào lúc mà cậu tiếp nhận kiếp vân trở mình thành long, cùng lúc đó cũng gần như rơi lệ. Mấy tên khốn nạn kia vẫn bình an, giống như cậu bọn hắn hiện tại đang độ kiếp thành long.


Bởi vì cảm nhận đó, mới khiến cậu càng thêm cố gắng năng cao thực lực của mình, lần sau gặp lại nhất định không thể thua kém mấy tên đó a.


Các ấu long còn lại cũng cảm nhận được các tiểu đồng bọn của mình, nhớ tình cảnh chật vật năm đó bọn nó càng thêm cố gắng.


Đau đớn, sỉ nhục bọn nó nhớ mãi không quên.


Ngự Thiên bên này thì hoàn toàn khác, hắn cả người khí thế đều lạnh như sương, không nộ tự uy khiến cho người khác càng không dám nhìn thẳng.


Năm đó, hắn là người bị thương nặng nhất trong số các ngụy long. Lại một nữa tu luyện lại hình người, Ngự Thiên không nhanh không chậm mà tu luyện.


Hắn đè ép linh lực của mình lại, áp súc nó thật nhiều lần như thế. Vốn chỉ từng là một suy nghĩ mỏng manh lướt qua trong đầu nhưng Ngự Thiên lại có thể thực hiện được.


Cho nên, dù sau khi hóa rồng với tu vi hóa thần kỳ sơ kỳ thì linh lực cùng linh áp của Ngự Thiên vẫn mạnh hơn mấy tên đồng tu vi nhiều lắm. Hiện tại, hắn hoàn toàn có thể đánh ngang tay với một đại thừa kỳ.


Điều này làm cho lão đại nhà chúng ta cực kỳ hài lòng.


Còn về Ngữ Ngôn được yêu hoàng cứu đi, liền bái hắn làm sư phụ học hắn trí thức, suy nghĩ. Y tự lập thế lực, không ngừng nâng cao thực lực của mình và phát triển tổ chức mạng tình báo trải rộng khắp nơi của mình.


Trong khoảng thời gian này, nhân sĩ tu chân không ngừng đối chọi với yêu giới đòi yêu hoàng giao ra con ngụy long kia.


Yêu giới nổi tiếng bao che lẫn nhau, liền vô cùng tức giận mà chống trả đám nhân giới kia bảo vệ tiểu ngụy long. Cho đến khi, thực lực của Ngữ Ngôn càng ngày càng mạnh và khi y hóa được thành long thì bọn người kia đa số đều bỏ cuộc.


Trong mười năm này máu và nước mắt của Ngữ Ngôn tuôn ra không biết bao nhiêu cho kể, đối với nhân tình ấm lạnh y đã sớm không còn ngu ngốc như ngày xưa nữa.


Y đã lột xác trở thành một tên gian thương chính hiệu rồi, cũng học tập tốt cách ẩn dấu cảm xúc của chính mình một cách hoàn hảo nhất rồi.


Có lẽ bây giờ chỉ còn đám huynh đệ thần kinh nhà y mới có thể nhận ra cảm xúc thật sự của y mà thôi, ai biểu đám đó hiểu y quá rồi làm chi, còn nhạy cảm và mũi thính hơn cả chó muốn giấu được cũng khó lắm à nhen.


Còn Mặc Uyên, năm đó y trốn vào không gian liền ngất đi. Bên ngoài có vô số nhân trong coi làm y không thể rời đi được liền ở lỳ trong không gian mà tu luyện, vài năm sau bọn kia vẫn không chịu rời đi nên y vẫn tiếp tục làm trạch nam trong không gian.


Đến khi, Mặc Uyên chui ra ngoài độ kiếp hóa long, để cho bọn tham lam nọ hưởng ké lôi kiếp liền đánh chết không ít tên.


Sau đó, độ lôi hóa long xong y cũng không rời đi mà tiếp tục tu luyện trong không gian của mình.


Đợi cho đến khi trong mười năm thì y sẽ rời đi nơi này mà tìm mấy tên năm xưa kia mà báo thù, các huynh đệ bọn y đều thấu suy nghĩ của nhau nên chắc bọn kia cũng sẽ làm vậy.


Đến lúc đó tự khắc sẽ tương phùng thôi, y không quá lo lắng.


Còn Phong Vũ cùng tiểu ngư năm đó nhảy sông tuẫn tình thì ha hả.


Phong Vũ có thể nói là cực kỳ điên cuồng mà lao đầu vào luyện chế các loại vũ khí hiện đại kết hợp với pháp thuật của tu chân.


Trong thời gian này, tiểu ngư không ngừng chui ra chui vào đi kiếm đủ thứ vật liệu trên đời, tu vi từ đó cũng cọ cọ tăng trưởng. Hiện tại đã hóa hình thành một đứa nhỏ chỉ chừng 5-6 tuổi, béo béo manh manh.


Phong Vũ không hề kém so với các ấu long khác, không những thế trong vòng mười năm này hắn nghiên cứu đủ thứ loại vũ khí.


Ngay cả lựu đạn, bom nguyên tử, bom nhiệt hạch, bazooka đều bị hắn chế tạo ra, còn bị cải tiến đến mấy đời.


Ôm tâm lý chọi bom chết hết bọn kia, Phong Vũ cứ thế mà chạy băng băng trên con đường làm IS và buôn lậu vũ khí đã không còn đường quay đầu lại.


Cả năm ấu long đều xa mặt đồng lòng mà lao vào tu luyện, thứ gì càng khủng bố bọn họ càng yêu thích.


Không bao lâu sau, tu chân giới liền lâm vào chấn động cùng bạo loạn. Các ấu long trở về, tu chân liền gà bay chó sủa mà lâm vào hỗn loạn đê.


--------------------------------------------------------------


(Bản tọa cũng đã trở lại a, nhớ ta hem vậy >3<)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện