Chương 111: Dực nhân
“Tìm đến rồi sao?”Chấp niệm kinh ngạc hỏi.
“Còn chưa xác định, hiện tại không ai có thể tiến vào”Áo Đình nói.
Mọi người thấy Áo Đình biết Mộc Vĩnh Diệp, cũng không nói gì thêm, tiếp tục chỉ huy phi long bay về sâu trong Băng Tằm sơn mạch, mà Áo Đình bay tại sau cùng đội ngũ. Truyện "Ngự Đạo "
Trên đường đi, qua không ngừng trò chuyện, Mộc Vĩnh Diệp biết được Áo Đình là một thành viên của Long kỵ sĩ quân đoàn, đi đầu là gia chủ gia tộc hắn, cũng là quân đoàn trưởng của Long kỵ sĩ quân đoàn, đội ngũ bên cạnh mình đều là tinh nhuệ trong quân đoàn.
“Hiện ở nơi đó có bao nhiêu người?”Chấp niệm hỏi.
“Còn không nhiều, nhưng dù phát hiện ra lại không có cách tiến vào”Áo Đình nói.
“Phát hiện? Làm sao phát hiện được? Một vương quốc tìm hai mươi vạn năm còn không có kết quả, sao có thể tìm nhanh như thế chứ?”Chấp niệm rất kỳ quái hỏi.
“Ta cũng không rõ, chỉ là một dực nhân phát hiện, mà phân thân của gia chủ vừa vặn ở bên cạnh hắn, nên lập tức thu được tin tức, mà chúng ta sau khi nhận được tin tức cũng dùng tốc độ nhanh nhất bay đến”Áo Đình nói.
Chấp niệm cùng Áo Đình không ngừng trò chuyện, mà bản tôn khoanh gối ngồi trên lưng phi long, nhắm mắt điều tức, không ngừng thuyêt phục chính mình không nên đánh chủ ý đến mấy con phi long này, mà tiểu tinh linh không ngừng nhảy nhót quanh đầu con phi long biểu thị vui sướng của bản thân.
Một đường phi hành mất tròn ba ngày, cuối cùng, một hàng người cũng đến nơi.
Bản tôn ngồi trên lưng cự long đột nhiên nhìn về phía một ngọn núi phía xa.
“Quang minh năng lượng thật mạnh a”Tiểu tinh linh lập tức cảm thán nói.
Khi ba trăm cự long đến gần, ở thâm sơn phương xa cũng bay đến hai “người”.
Một người tóc trắng, toàn thân tràn đầy quang minh khí tức, mà sau lưng hắn là một đôi cánh trắng tinh khiết, đôi cánh vừa mở ra, đã nâng theo thân thể hắn bay về hướng đoàn người, đây hẳn là dực nhân trong lời Áo Đình đi. Một người khác là là một lão già, chấp niệm vừa quay đầu nhìn, người này giống y hệt lão già cầm đầu. Quả nhiên, lão già kia bay đến bên cạnh lão già trên cự long, hai người chạm tay một cái, liền dung hợp cùng một chỗ. Truyện "Ngự Đạo "
“Đi thôi, không nên dây dưa”Dực nhân kia lên tiếng.
Mà lão già dẫn đầu cũng gật gật đầu, mang theo mọi người cùng dực nhân bay về phía thâm sơn. Cũng không lâu sau, mọi người đi đến dưới một chân nói, chân núi được mài ra một khoảng đất trống rộng cho phi long hạ cánh.
Mọi người dưới sự dẫn đường của dực nhân, chậm rãi đi sâu vào trong rừng rậm, mà bản tôn cũng có thể cảm nhận được khí tức của rất nhiều người bên trong. Khi mọi người đến gần, một đám người cũng chậm rãi bước ra đón.
Tổng cộng có tám nhân loại, có ba dực nhân, có lẽ ở trong rừng nói, chiến sĩ thích hợp hơn ma pháp sư, trong đám người không có ai là ma pháp sư, thuần một màu chiến sĩ, mà Mộc Vĩnh Diệp thông qua tiểu tinh linh mà biết được, tất cả những người này đều là thánh cấp. Truyện "Ngự Đạo "
Lúc nhìn những người này, Mộc Vĩnh Diệp đột nhiên nhìn kỹ một nam tử lam bào lưng vác đại kiếm, tuy hắn chưa từng gặp người này, nhưng là cảm giác có chút quen mắt. Cẩn thận nhìn kỹ lại, nam tử này có vài phần tương tự Thủy Đông Các.
Khi Mộc Vĩnh Diệp đánh giá nam tử, nam tử này cũng quan sát Mộc Vĩnh Diệp, không phải bởi vì thực lực Mộc Vĩnh Diệp cường đại, mà là trong đám long kỵ sĩ, đột nhiên xuất hiện một thiếu niên, thực sự quá hấp dẫn ánh mắt người khác, mà chúng nhân đều rất nghi hoặc với sự hiện diện của Mộc Vĩnh Diệp.
Nhưng là, khi nam tử kia nhìn thấy chấp niệm, đột nhiên ánh mắt hắn sáng lên, bước nhanh tới.
“Giới chỉ trên tay ngươi là từ đâu tới?”Lam bào nam tử kinh ngạc hỏi.
“Thủy Như Trọng?”Chấp niệm nghi hoặc cười nói.
“A, làm sao ngươi biết?”Lam bào nam tử kinh ngạc thốt lên, phải biết trong đám cường giả thánh cấp này, cũng không một ai biết tên thật của hắn, sao thiếu niên này lại biết được?
“Ta là gia chủ Mộc gia, Mộc Vĩnh Diệp”Chấp niệm cười nói.
“Gia chủ Mộc gia?”Áo Đinh kinh ngạc thốt lên, thực không ngờ thiếu niên trước mắt này lại là gia chủ một gia tộc.
“Ngươi là tiền nhiệm gia chủ? Vậy cô phụ cùng cô cô đâu?”Thủy Như Trọng hiển nhiên đã thừa nhận thân phận của mình, hắn tha thiết hoi.
“Phụ thân cùng mẫu thân đã ly khai”Chấp niệm nói.
“Cái gì? Bọn họ đều đã đạt đến thuế phàm rồi sao? Lúc nào thế?Thủy Như Trọng chấn kinh hỏi.
Nghe được lời của Thủy Như Trọng, đám người đều vô cùng kinh ngạc, thuế phàm, đó là gì? Là thần thoại! Là mục tiêu của tất cả cường giả! Tuy có rất nhiều cường giả thánh cấp, nhưng thuế phàm vẫn là một tượng đài để ngước nhìn, có người cả đời dừng lại ở thánh cấp, không cách nào tiến vào thuế phàm!
Từ lời nói của Thủy Như Trọng, có thể nghe ra, phụ mẫu của thiếu niên này đều đạt đến thuế phàm, điều này sao có thể? Nhưng từ miệng Thủy Như Trọng nói ra, không ai nghi ngờ cả, trong thời gian này, mọi người đều biết thực lực của Thủy Như Trọng đã đến thánh cấp đỉnh phong, thêm vào tính cách của hắn, tuyệt không nói chơi.
“Ngươi không biết sao? Ta sinh ra không được bao lâu thì họ đi rồi”Chấp niệm nghi hoặc hỏi.
“Rất lâu rồi ta đã không về, chỉ gửi thư về nhà thôi, cũng không liên lạc với gia tộc”Thủy Như Trong cười trừ nói.
“Mộc Vĩnh Diệp, phụ mẫu ngươi thật sự đạt đến thuế phàm sao?”Áo Đình ở bên cạnh ngh ngờ hỏi.
“Vĩnh Diệp, cháu ra ngoài lịch luyện theo quy định Mộc gia đi, nhưng Băng Tằm sơn mạch quá nguy hiểm, sao lại đến đây chứ, sau này cháu đứng cạnh ta đi”Thủy Như Trọng nhíu mày nói.
Bình luận truyện