Ngũ Hành Online

Chương 19



Mặc kệ ra sao,sau một trận vội vàng bận rộn, mọi người cũng coi như là công đức viên mãn. Tìm được đứa nhỏ, cũng trả lại cho đại nhân, phần thưởng lớn đương nhiên là không thể quên, tăng cho mỗi người 2000 phẩm hạnh, 1000 danh vọng, còn có N dược thủy vân vân và vân vân, tuy rằng không có đồ cao cấp, nhưng số lượng cũng nhiều.

Bốn người giờ đang đứng ở cửa trấn, bàn bạc về hành động tiếp theo. Tại sao lại là bốn người?Thật ra thì Nhật Hành Thiên Lí muốn đi mà Lăng Vân lại nói hắn cũng có công,bảo không cho hắn đi,muốn chia một phần phần thưởng cho hắn,còn nỗ lực yêu cầu hắn trở thành đội hữu của họ. Mà Tra Tra Tạc ban đầu nhìn hắn không hề thuận mắt, không biết vì chuyện gì mà cũng cố gắng mời Nhật Hành Thiên Lí gia nhập,còn lại Mạc Nhật mặc dù không đồng ý nhưng cũng chẳng phản đối,vì thế từ 3 kiếm khách mà trở thành 4 người.

“Giờ mình đi đâu đây?” Phân sổ sách xong xuôi,í không, là phân chia phần thưởng xong xuôi, mọi người nghĩ nên đi đâu tiếp theo.

“Tìm Nhật Nguyệt Tuyền tiếp đi.Ta muốn nhanh chóng nhìn thấy hạt giống loại bỏ ma tính thì sẽ biến thành sủng vật gì.”Lăng Vân nói.

“Được được,ta cũng muốn coi.Tới đó cho ta mượn chơi nha.”

“Ngươi không phải đã có con chuột kia rồi sao?” Mạc Nhật mắt lé nhìn hắn.

“Nôn,đừng nhắc tới con chuột kia.Nó còn chẳng biết ai là chủ nó nữa.”Tra Tra Tạc bất bình nói.Con chuột đồng nhỏ xíu kia đối với Lăng Vân còn thân thiết hơn cả đối với hắn.Nhưng hắn cũng chẳng hề nhớ lại mình đã đối với Bạch Bạch như thế nào.

“Mấy người không phải đã tới Nhật Nguyệt Tuyền qua rồi sao?Còn đi làm chi?” Ba người hùng tâm tráng chí đang định tiếp tục xuất phát,Nhật Hành Thiên Lí lạnh nhạt vẫn nghe họ nói chuyện liền không ngại mà nói một câu. Lập tức làm cho 3 người lắp bắp kinh hãi.

“Chúng ta đã đi qua?” Tất cả đồng thanh hỏi Nhật hành Thiên Lí.

Thấy vẻ mặt mê mang của họ, Nhật Hành luôn lạnh lùng cũng thấy có chút buồn cười, vì thế cũng không chọc họ, tiếp tục giải thích: “Nơi mà chúng ta dự tính đi a,cái hồ kia kêu là Nhật Nguyệt Tuyền.Phía sau mấy người,cách đó không xa còn có một cái bảng tên á.”

Hóa đá...vài con quạ đen bay qua

Khoảng 30 giây sau,3 nhân tại bị đánh trúng lấy lại tinh thần.

“Đi thôi.”Mạc Nhật quay đầu lại,đi về hướng Vụ Sơn,Lăng Vân và Tra Tra Tạc ủ rũ đi theo sau.

“Mấy người đi đâu vậy?”Đối với hành động bất thình lình của họ,Nhật Hành Thiên Lí có chút mơ hồ.

“Nhảy núi đó.” Tra Tra Tạc bực mình đáp.Bọn họ sao lại ngốc tới vậy, giờ lại phải nhảy thêm lần nữa,hu hu hu.Ngọn núi kia cực kì khó đi a.

“Nhảy,nhảy núi?” Sau mấy hôm,Nhật Hành Thiên Lí mới hiểu được ý của họ,3 người đã đi rất xa. Hắn không thể không dùng khinh công để đuổi kịp: “Nhảy núi cái gì a,đi qua đường này chút là tới rồi.”

Lại hóa đá...

Thì ra Nhật Nguyệt Tuyền và Vụ Sơn trấn chỉ bị một ngọn núi ngăn cách,tuy nguy hiểm của Vụ Sơn cao,nhưng diện tích nó chiếm cũng không lớn,cho nên hai tiểu hài tử mới có thể chạy trốn đi chơi được vầy.

“Thì ra mấy người cũng không biết nha.Ta nhớ các ngươi ngày đó đều ướt cả,còn tưởng mấy người đi bơi chứ.”Trên đường đi Nhật Nguyệt Tuyền,Nhật Hành Thiên Lí còn không quên cười họ.

“Ta sao mà biết được.Ta còn tưởng hai tiểu hài tử cũng nhảy từ núi xuống. Người Tạp Mạc tộc kia còn nói vách núi đó khủng bố vậy...”Tra Tra Tạc lầm bầm.

“Cho dù nói sao thì cũng may là có Thiên Lí.Nếu không chúng ta sẽ bị giày vò mất.”Lăng Vân luôn nghĩ đến điều tốt. Mà Mạc Nhật vẫn còn cảm thán,tại sao mình lại đi đánh mất một cái mặt lớn vậy.

“Mấy người qua đó làm gì a?Muốn đi tìm bảo vật sao?”Nhật Hành Thiên Lí tò mò hỏi Lăng Vân.

Nhưng Tra Tra Tạc lại giành trả lời: “Hắc hắc, không thể tưởng được đi. Chúng ta đánh bại một BOSS lớn siêu bự,lấy được một hạt giống. Sau khi dùng nước của Nhật Nguyềt Tuyền rửa sạch là có thể có một sủng vật cực kì cực kì lớn.”

“Bảo vật gì?” Mạc Nhật cuối cùng cũng mở miệng.

“Các ngươi không biết sao?Trên mạng truyền tới rối tinh rối mù.Bên chính phủ công bố chỗ của Ngũ Hành Châu.Chia nhau là Vụ Sơn,Nhật Nguyệt Tuyền, Khô Mộc Chi Lâm,Ma Viêm Động với Kim Chi Huyễn Các. Cho nên giờ rất nhiều người chơi xuất hiện.Tuy không biết tác dụng cụ thể của Ngũ Hành Châu,nhưng nghe tên cũng biết là vật vô cùng tốt.”

“Hai cái sau không biết,nhưng ba cái ở trướng, chúng ta đều đi qua,sao lại không thấy nhiều người vậy a?”Lăng Vân tò mò hỏi.

“Một là do vừa mới công bố. Hai là,ngoại trừ Vụ Sơn với Khô Mộc Chi Lâm,mấy chỗ khác đều rất khó tìm. Nếu không phải ta đi hoàn thành nhiệm vụ thì ta cũng chẳng biết thì ra Nhật Nguyệt Tuyền trong truyền thuyết lại gần nơi này vậy.”Nhật Hành đoán: “Nhưng chắc qua vài ngày thì người sẽ nhiều thêm thôi.”

“Ra là thế,nhưng không phải trên tay bọn mình đã có Mộc Chi Châu với Thổ Chi Châu rồi sao?” Tra Tra Tạc xen mồm.

“Cái gì?Mấy người thế nhưng lại có tới hai viên châu?” Nhật Hành Thiên Lí kinh hãi.”Mau nói cho ta biết làm sao mà các ngươi có được a.Cho ta xem viên châu được không?”

“Đương nhiên là có thể, bọn mình là đội hữu mà.”Lăng Vân lấy ra Mộc Chi Châu của mình,mà Mạc Nhật cũng không hề keo kiệt lấy ra Thổ Chi Châu được cho Nhật Hành Thiên Lí. Tuy vừa mới quen biết không bao lâu nhưng họ tin rằng Nhật Hành Thiên Lí sẽ không lừa họ,vả lại viên châu cũng đã nhận chủ,muốn lấy cũng lấy không được. Mà Tra Tra Tạc ở một bên líu ríu nói hết những việc đã trả qua khi lấy viên châu,nhưng vẫn che dấu ‘quan hệ sau màn’ của họ. Không phải là không tin,nhưng chuyện này tốt nhất là không nên cho nhiều người biết.

“Số mấy người đúng là tốt ghê.” Sau khi nghe xong,Nhật Hành Thiên Lí mới biết được thì ra đội hữu của mình có một người Tiên tộc và một người Ma tộc, hắn vẫn nghĩ vận may của mình cũng không tồi, vừa mới vào trò chơi thì liền học được khinh công từ một nhiệm vụ thất truyền đã lâu, không nghĩ tới lại có người có vận may tốt hơn, không thể không bội phục a. Về phương diện khác, đối với sự tin tưởng của họ với mình,tuy bên ngoài Nhật Hành Thiên Lí không tỏ vẻ gì nhưng trong lòng cũng có chút cảm động.”Một khi đã vậy thì mình hãy đi nhanh đi. Nhiều người thì không tốt đâu.”

Vì thế tốc độ của mọi người đã nhanh hơn,do có Nhật Hành Thiên Lí dẫn đường,rất nhanh thì đã tới Nhật Nguyệt Tuyền.

“Ta nói lúc trước mình tại sao lại không thấy được cái bảng tên này a?”Tra Tra Tạc oán giận một tấm bia đá thật to,mặt trên bia đá còn ghi rất to ba chữ ‘Nhật Nguyệt Tuyền’.

“Kệ mấy chuyện đó đi,mấy người nhìn đi,ở đây hình như có rất nhiều người a.”Nhìn hướng Lăng Vân chỉ, mới nửa ngày thôi mà một nơi tĩnh lặng thế nhưng đã thấy mười người,ở bờ có,ở dưới nước cũng có đang tỉ mỉ tìm đồ.

“Bây giờ làm gì giờ, còn không biết nên rửa sạch hạt giống như thế nào.Đi qua như vậy không phải là rất khoác lác sao?”Nhật Hành hỏi.

“Ân,đúng vậy.Dù sao lão nhân cũng không có nói nhất định phải ở trong suối rửa,mình múc nước ra rồi đến một góc thử coi đi.”

“Hiếm khi thấy ngươi lại có đề nghị được vậy.”Mạc Nhật vỗ đầu Tra Tra Tạc khích lệ: “Trên người ai có chậu rửa hay mấy vật phẩm khác?”

Xỉu, ai lại mang theo một chậu rửa mặt trên người a,nước đựng trong ấm không nhiều nhưng ấm rất nhỏ.Lăng Vân nghĩ nghĩ,nở nụ cười với Mạc Nhật.

“Nhìn ta như vậy làm chi.” Tuy cảm thấy người trong lòng cười rất đẹp nhưng bị hắn nhìn như vậy Mạc Nhật cũng muốn nổi da gà.

“Có một vật dụng rất thích hợp nha.”Lăng Vân đến gần Mạc Nhật,lấy tay gõ lên mũ giáp trên đầu hắn.Hai người kia lập tức hiểu được,cười âm hiểm với Mạc Nhật

“Đó chính là Thần khí a. Ai, được rồi.” Mặc dù có chút đau lòng nhưng Mạc Nhật vẫn cầm mũ giáp đưa cho ba người đang cười gian ác kia,nhưng chẳng có ai đưa tay ra nhận.”... Không phải chứ?”Nhìn ra ý đồ của họ,Mạc Nhật tuân lệnh tự động đi đến bên suối,sau khi dùng Đại Đích Chi Khôi đựng nước suối xong rồi thì trở về.

P/s ~ Tuần sau ta thi rồi,ai đó an ủi ta đi,chúc ta đi,cầu ta thi được đi TT^TT

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện