Chương 619
Chương 619:
Bức hình dừng lại ở đây, Diệp Du Nhiên không cách nào đoán được họ đang nói gì, có phải đang thảo luận nhẫn có đẹp hay không không…
Khớp tay cô vì quá dùng sức mà hơi trắng bệch, trên mặt cũng không còn chút máu.
Có người giúp việc đi qua, nhìn thấy cô đang xem báo, vội cướp đi, giọng nói có chút tự trách: “Cô Diệp, cô bây giờ tốt nhất đừng đọc những thứ này, chữ nhỏ như vậy, hại mắt, cô bây giờ nên nghỉ ngơi thật tốt, nếu không cơ thể sẽ…”
Diệp Du Nhiên lúc này nào còn có tâm trạng quan tâm người giúp việc nói gì, cô nhớ tên cửa hàng trên báo, liền xoay người xông ra ngoài.
“Cô Diệp!”
Người giúp việc thấy cô chạy đi, gấp đến giậm chân.
Diệp Du Nhiên chạy tới cửa, phát hiện xe của Phong Hải đang dừng ở đó, không chút nghĩ ngợi, liền trực tiếp kéo cửa xe ngồi vào, lái xe rời đi.
Người giúp việc từ phía sau chạy ra, phát hiện Diệp Du Nhiên đã lái xe rời đi, vô cùng sợ hãi, vội quay lại biệt thự, đến thư phòng tìm Phong Hải.
“Anh Phong, cô Tô… lái xe ra ngoài rồi! Chúng tôi không ngăn được cô ấy…”
Phong Hải ngẩng đầu, trên mặt ôn hòa, hoàn toàn không có dấu hiệu tức giận: “Tôi biết rồi.”
Người giúp việc trong lòng nói, anh Phong thật sự là người tốt bụng, giữa đường nhận cô cháu gái, không có nền móng tình cảm, vẫn quan tâm cô ấy như vậy.
Đợi khi người giúp việc rời đi, Phong Hải mới đứng dậy đi tới trước cửa sổ, nhìn ra ngoài.
Ánh mắt anh rơi trên cửa đã trống rỗng không còn bóng người, đôi mắt ấm áp từ từ trở nên sắc bén.
Đến bây giờ, người của Mộ Tấn Dương còn đang tìm Phong Hải, anh ứng phó có chút phí sức, mới dẫn Diệp Du Nhiên về đây.
Mặc dù trước mắt xảy ra chút chuyện ngoài dự đoán, nhưng mà, chỉ cần kết quả cuối cùng giống nhau, là được rồi.
Bất kể thế nào, hôm nay nhất định phải rời đi, nếu không, anh cũng không chống cự nổi cuộc điều tra lớn như vậy của Mộ Tấn Dương, sớm muộn sẽ bị anh ta tìm được Diệp Du Nhiên.
Anh là người cậu tốt hết lòng giúp đỡ Diệp Du Nhiên vào thời khắc mấu chốt, sao có thể để Mộ Tấn Dương đến chen ngang.
Nhưng mà, nói đi phải nói lại, Mộ Tấn Dương cũng rất quan tâm đến Diệp Du Nhiên…
…
Mặc dù Diệp Du Nhiên sinh ra và lớn lên ở thành phố Vân Châu, nhưng không tới mức hiểu rõ từng khóm cây ngọn cỏ thành phố Vân Châu.
Cô lái xe ra, vòng quanh khu biệt thự một lúc với ra được bên ngoài.
Lập tức mở chỉ đường, lại vì trong lòng phiền muộn, đi sai mấy lần, mới tìm thấy cửa hàng trang sức đó.
Trong cửa hàng trang sức này có đủ các nhãn hiệu nổi tiếng thế giới, trước đây cô cũng mua kẹp cà vạt và nút tay áo cho Mộ Tấn Dương ở đây.
Chỉ vài ngày, lại đã là cảnh còn người mất.
Diệp Du Nhiên dừng xe ở bên kia đường, ánh mắt ngây ngốc nhìn cổng cửa hàng trang sức ở đối diện, cô cũng không biết mình tại sao muốn đến đây.
Chính vào lúc này, hai bóng dáng quen thuộc ra khỏi cửa hàng trang sức.
Cố Hàm Yên ôm vòng cánh tay Mộ Tấn Dương, Mộ Tấn Dương không kiên nhẫn hất ra.
Nhìn thấy màn này, tim Diệp Du Nhiên nhảy lên, đáy mắt lướt qua tia vui mừng.
Nhưng một khắc sau, Cố Hàm Yên đã áp lại gần Mộ Tấn Dương nói gì đó, lúc cô ta vòng cánh tay Mộ Tấn Dương lần nữa, Mộ Tấn Dương không đẩy ra.
Bình luận truyện