Người Quan Tài

Chương 66: 66: Ông Không Chết Thì Ai Chết




Khi mà tiếng gào thảm thiết của người đàn ông thấp bé đó bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh ta thật sự đã làm ta giật cả mình
Tình huống này nguy hiểm quá!
Tiểu nha đầu không biết đã dùng cách gì lôi kéo cái đùi của ông lão thấp bé về phía người đàn ông lực lưỡng, ta mở to mắt nhìn chằm chằm cái đùi đó bị băm thành thịt bằm, theo lý mà nói thì ông lão thấp bé đó phải ở bên đó mới đúng
Ta và bọn tiểu nha đầu đứng cách nhau vài mét, mà tiếng gào thảm thiết của ông ta bỗng nhiên xuất hiện bên tai ta, giống như vẫn luôn đứng bên cạnh ta vậy, cảm giác này thật là quá kỳ quái
Nhưng mà, vào lúc này cũng không thể nghĩ quá nhiều, lúc này cũng không thể nghĩ nhiều quá, ông lão thấp bé đó đã ở bên cạnh ta, theo bản năng ta muốn thổi cây nến mỡ người làm thành vòng lửa bao lấy người mình, triệt để giải quyết sự nguy hiểm tiềm tàng này
" anh ơi, cẩn thận!"
Vào lúc này, tiểu nha đầu bỗng nhiên gào lên

Đồng thời, cơ thể ta bỗng nhiên cứng ngắc, trên cơ thể dần xuất hiện những thứ như xích sắt màu đen, trực tiêp trói chặt ta không cho ta động đậy, ngay cả miệng cũng không mở ra được, thì làm sao có thể thổi được nến nữa
" Nến mỡ người đối phó với những thứ khác thì được, muốn đối phó ta thì còn non chút!"
Âm thanh tức giận nhịn đau của ông lão thấp bé vang lên bên tai ta, một đôi tay già nua trực tiếp từ đằng sau người ta thò ra, bóp chặt lấy cổ ta
Lúc này, ta có chút hối hận!
Con m** nó, trước đây đã nhìn thấy ông lão thấp bé này có thể ẩn nấp trong bóng của người khác, ta còn như thằng ngáo đốt nến mỡ người lên, chiếu ra bóng của bản thân mình, đúng là ngu tới không mức nào tả được!
Thứ hiện giờ trói lấy người ta chính là cái bóng của ta, thêm vào ông lão thấp bé giờ phút này đang đứng đằng sau dùng sức bóp cổ, ta thật sự là người không thể động miệng không thể nói
Tiểu nha đầu cũng gấp, nhưng ném chuột sợ vỡ bình, chỉ có thể tức giận nhìn chằm chằm ông lão thấp bé đó, nghiến răng nghiến lợi như muốn ăn tươi nuốt sống ông ta
Mà người đàn ông lực lưỡng cầm dao, giờ phút này đã dừng động tác băm trong tay lại, ánh mắt sáng quắc nhìn về hướng ta
Ngược lại với sự nóng vội bất an của tiểu nha đầu, trong mắt người đàn ông lại tản mát ra ánh sáng hưng phấn, hình như còn có chút mong đợi, giống như!.

Chỉ mong sao ông lão thấp bé này giết chết ta?!
Ông lão thấp bé đó bóp chặt lấy cổ ta, dường như còn có chút đứng không vững, lôi ta nhảy lò cò lùi về phía sau, đồng thời cảnh giác nhìn về phía người đàn ông lực lưỡng cầm dao, hoàn toàn coi ta như con tin, muốn nhờ vào ta để ra khỏi khu rừng tùng này
Chỉ là, ông già chết tiệt này vì đang bị thương, lực tay có chút lớn, sắp bóp chết ta đến nơi rồi
Hai mắt ta biến thành đen, đầu óc có chút thiếu dưỡng khi, bắt đầu có chút mơ hồ

Lão già chết tiệt này coi ta là con tin, nếu ông ta bóp chết ta thì cũng đừng mong ra khỏi được nơi này
Trong lúc ta sắp sửa hôn mê, trong lồng ngực ta đột nhiên bạo phát ra sự tức giận và điên cuồng vô cùng mãnh liệt, chiếc khóa trường mệnh đeo trên cổ cũng tản phát ra ánh sáng màu xanh, cho dù là dòng nước ấm truyền ra từ trong chiếc khóa trường mệnh thấm vào trong lồng ngực ta an ủi cơn tức giận và điên cuồng trong lòng ta, thì dường như cũng không hề có tác dụng
" XÌ!"
Ta nghe thấy tiếng dao đâm vào người, nghe thấy tiếng ông lão thấp bé đó kêu gào thảm thiết, cũng nghe thấy tiếng kêu kinh ngạc do tiểu nha đầu buột miệng thốt ra!.

" Sàn sạt! "
Một trận âm thanh hí khúc sàn sạt vang lên, sự tức giận cuồng bạo trong lòng ta bỗng nhiên ngừng lại, rồi rút lui giống như thủy triều xuống biến mất
Ta không biết đã sảy ra chuyện gì, sự cuồng bạo tức giận trong lòng xuất hiện vô cùng nhanh chóng xuất hiện, mà theo sự biến mất của những cảm xúc này cơ thể ta cũng lấy lại được tự do, không còn cảm giác bị trói lấy, cánh tay bóp chặt cổ ta cũng buông lỏng ra
Ta mãnh liệt hô hấp mấy cái, trước mắt trở lên rõ ràng, nhìn thấy sự sợ hãi kinh tủng của tiểu nha đầu, nhìn thấy người đàn ông lực lưỡng cầm dao đang run rẩy sợ hãi
Ta cảm thấy trên tay ta dính dớp, dường như còn đang cầm thứ gì đó cúi đầu vừa nhìn, con ngươi co rụt lại

Trong tay ta máu tươi dầm dề, một quả tim vẫn còn đang đập xuất hiện trên tay ta, ta thậm chí còn có thể cảm giác được nhiệt độ của nó
Ta vôi vàng vứt quả tim vẫn còn đang đập nhẹ nhàng trên tay đi, có chút sợ hãi quay người lại nhìn, thấy ông lão thấp bé đó đang nằm trong đống máu
Trước ngực ông ta bị rách một lỗ, ánh mắt hung ác trừng lớn, ánh mắt tức giận sợ hãi không dám tin nhìn ta, máu tươi không ngừng chảy ra từ miệng mũi, dùng chút sức lực cuối cùng không cam tâm hô to:" Chúng ta đều bị lừa rồi, cậu không phải là! "
Lời ông ta còn chưa nói xong, đã có một cái chân trực tiếp đạp vào miệng ông ta, ngăn những lời tiếp theo của ông ta lại, đồng thời cũng khiến cho ông lão thấp bé mang theo khuôn mặt không cam lòng thêm lo sợ khủng hoảng triệt để chết đi
Chủ nhân của cái chân đó, là Thím Thôi với cái cà vặt bằng da, sao thím ấy lại xuất hiện ở nơi này?
Trong tay thím Thôi còn mang theo một cái máy thu âm cũ kỹ, âm thanh của bài hát sàn sạt vừa nãy là truyền từ đó ra, nếu như ta không nhìn nhầm, thì cái máy thu âm này chính là cái của bác Hoàng lúc trước!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện