Chương 24-3: Hành hạ trong phòng tổng thống 3
Editor: Mẹ Bầu
Không cần nhiều lời, cô cũng biết anh mạnh mẽ kéo cô tới đây mục đích là muốn gì!
"Các cô gái khác sao? Tôi lên giường với các cô gái ấy, cô lại không ăn dấm sao?" Ngữ khí của anh trở nên lạnh lùng lạ thường, rét lạnh thấu xương!
"Sẽ không đâu, nếu như đã chia tay, trong lòng tôi đã không còn có anh, cho nên tôi thấy cũng chẳng cần thiết phải ghen!" Cô nói rất lạnh nhạt, trong ánh mắt nhìn anh lộ vẻ khó hiểu sâu sắc. "Thậm chí khi tôi đã buông tay rồi, anh cũng sẽ không buông tha cho tôi được sao?"
"Thật sự đã buông tay rồi sao, trong lòng cô đã không còn chút xíu chỗ đứng cho tôi nữa ư?"
Cô lặng lẽ đi về phía cửa. "Hy vọng rằng, rất nhanh anh sẽ có thể tìm được cô gái mà anh thích ... "
"Chó má!" Anh gầm nhẹ một tiếng, đưa tay ra túm lấy cô, lập tức kéo cô vào trong ngực! "Quan Tĩnh, cô cho rằng tôi, Tưởng Vũ Hàng này là vật gì vậy? Là con chó nhỏ sao? Khi cô thích thì sẽ trêu chọc, khi cô không thích nữa thì sẽ đưa chân đá tôi ra ngoài sao?"
Cái gì vậy? Anh tự cho rằng anh có thể nói lời như vậy sao?
Những lời này phải là cô nói ra mới đúng chứ?
"Anh buông tôi ra!"
"Cô muốn tôi buông tay của cô ra thì cũng có thể, vậy cô cho tôi một lần, tôi sẽ buông cô ra! Mấy ngày nay không ở cùng nhau, anh rất nhớ em!" Anh nói ra nỗi khát vọng của mình, đó là suy nghĩ thật của anh. Nhưng ngay câu tiếp theo sau, thì anh lại điên cuồng gầm thét."Mẹ kiếp, tôi chính là kỹ nam đang lên cơn nghiện đây, đang muốn va chạm với cô đấy!"
Nói xong, anh nhao vào trên người cô dùng sức đè lên, làm cả hai người cùng ngã vào trên chiếc giường lớn!
Người cô bị trĩu xuống, phảng phất như bị một khối đá tảng rất lớn nặng nề đè lên vậy, khiến cô hoàn toàn không sao thở nổi. "Anh muốn làm gì vậy?"
"Muốn em...” Anh nói xấu xa, làm như Quan Tĩnh chính là một phụ nữ tùy tiện, chỉ cần muốn, là có thể cưỡi lên!
"A... "
Anh hôn cô, nụ hôn điên cuồng, đồng thời xé rách hết quần áo cho đến thân thể của anh đã tiến vào trong cô, khống chế được cô hoàn toàn, lúc này anh mới buông tha cho cánh môi của cô!
Sau đó anh nâng đôi chân thon thả của cô lên, bắt đầu điên cuồng chiếm đoạt cô...
Anh hoàn toàn đang cố ý hành hạ cô, điên cuồng đòi hỏi cô liên tục, sau đó để kệ cô nằm mê man ở trên giường lớn!
Còn anh tinh thần đầy thoải mái bắt đầu mặc quần áo, sau đó còn thắt cả cà vạt nữa. Mang theo nụ cười đắc ý, tà ác, anh chăm chú nhìn người phụ nữ đang nằm trên giường: "Không biết cô có cảm giác gì đối với tôi không, rất tốt chứ? Ha ha, thật ra thì cô cũng đã được hưởng thụ cao trào mà tôi đã mang đến cho cô đấy chứ. Tin tôi đi, ở trên giường tôi có thể cho mang đến cho cô cảm xúc rất nhanh, nhất định sẽ không có người đàn ông nào khác có thể làm được đâu! Ngay cả Lý Sấm kia nữa, cô cho rằng cô đã nhặt được vật quý hay sao? Ha ha...” Anh phát ra tiếng cười châm chọc hơn: "Nhất định công phu của hắn không thể nào mạnh mẽ như của tôi được..."
Anh quá khốn kiếp, khốn kiếp đến mức cô không thể không đả kích anh: "Thật vậy sao? Hừ, mọi việc dường như không được như sự tự tin của anh đâu. Tôi cũng không sợ nói cho anh biết, anh ấy rất lợi hại, so với anh còn lợi hại hơn. Đó là bởi vì ở trên giường anh ấy có thể làm tôi thỏa mãn, tôi mới lui tới với anh ấy!"
Thân thể cô mệt mỏi không sao chịu nổi. Cô gom hết sức lực còn lại dồn lên trên hai mắt, khiêu khích giễu cợt. "Anh cảm thấy vừa rồi tôi đã đến cao trào rồi sao? Chưa đâu, đúng không? Bởi vì anh không làm được!"
Thật ra thì cô đang nói dối, phía dưới thân thể cô, mặt tấm ga giường đã ướt đẫm một khoảng rồi. Nhưng do vừa rồi anh chỉ hoàn toàn dốc lòng muốn phát tiết, nên anh tuyệt đối cũng không hề chú ý tới sự biến hóa của thân thể cô, cho nên cô biết anh không rõ ràng lắm!
"Cô đã cùng hắn lên giường sao?"
"Đã sớm từng...” Cô cười như không sao cả, kéo cao cái chăn đắp trên người.
"Đáng chết, thời gian cô còn ở cùng với tôi, vậy mà vẫn còn cùng lên giường với hắn nữa chứ!"
Quan Tĩnh vặn vẹo thân thể, cố ý bày ra tư thế hành vi phóng đãng. "Có gì là không thể đây nhỉ? Tôi lui tới với anh ấy đấy, chẳng phải cũng giống như lên giường với anh ở đây hay sao?"
"Ha ha, cô có thể cởi mở như vậy, thật tốt quá. Sau này tôi nghĩ khi có thời gian, vừa vặn có thể tìm đến cô." Ngực Tưởng Vũ Hàng phảng phất liền giống như bị bắn trúng vào, rộ lên ù ù, dường như lập tức sắp bị bùng phát!
Anh đã mặc quần áo tử tế xong xuôi, hai tay cắm vào trong túi quần, nghiêng đầu nhìn cô bằng nửa con mắt: "Thật ra thì tôi thích nhất chính là loại quan hệ này, cô không làm trễ nải tôi, tôi cũng không làm cô bị chậm trễ, khi nhớ đến nhau thì lại có thể gặp nhau!"
"Có quỷ sứ mới muốn gặp gỡ với anh!"
"Ha ha, cũng tốt mà, là quỷ vậy mà cô còn theo tôi!" Để lại tiếng cười ngông cuồng, anh lắc đầu ngoáy mông đi ra khỏi gian phòng!
Đang nằm ở trên giường, chợt Quan Tĩnh kêu lên một tiếng, từ trên giường bật dậy. Cô vọt vào trong phòng vệ sinh, không sao kiềm chế nổi cơn buồn nôn đang dâng lên ...
*************** phân chia tuyến ***************
"Ọe... ọe ... ọe ... "
Đang trong phòng ăn dùng cơm, Quan Tĩnh rút mấy khăn giấy, bụm miệng nôn ra một trận! Liên tục nôn, mãi lâu sau, cô mới ra sức thở dốc ngẩng đầu lên, nhanh chóng lau miệng! "Phù... gần hai ngày nay dạ dày cô không tốt, rất hay muốn ói ra, thật ra thì trong bụng chẳng có gì cả, có ói cô cũng không còn sức lực chạy vào trong phòng vệ sinh nữa!"
Ngồi ở phía đối diện, Lý Sấm nheo mắt lại, nhìn cô chằm chằm miệng lẩm bẩm: "Liệu có phải là em mang thai không?"
"Cái gì?" Quan Tĩnh kinh ngạc nhíu lại lông mày, không hiểu sao lại người ở trước mặt lại nhìn mình chăm chú thế. Sau đó cũng không biết vì sao cô trở nên càng lúc càng chột dạ không ngừng, cuối cùng toàn bộ nụ cười trên mặt cô đều tắt ngấm. Cô mang thai rồi sao? Đúng rồi, lâu nay không thấy dì cả của cô tới thăm!
Cô đã nôn liên tục hai ngày liền, thân thể khó chịu không thể tả được!
"Anh nghĩ em nên đi bệnh viện kiểm tra một chút, tiện thể hỏi bác sĩ một chút xem cần phải chú ý cái gì!" Nhìn nét mặt của cô, cũng biết nhất định là cô đã mang thai!
"Em uống hết sẽ đi bệnh viện kiểm tra một chút!" Cô bất an bưng cà phê lên, vừa định uống nhưng sau đó lại buông xuống!
Có bé cưng rồi, không nên uống cà phê nữa!
**************** phân chia tuyến ***************
Mang thai, quả thật cô đã mang thai!
Ha ha, khi cô quyết định buông xuống tất cả, thì lại mang thai!
Nghĩ ngợi, bởi vì đứa con, cô nên cho anh một cơ hội nữa sao?
Cô chính là một đứa trẻ không có ba ba! Cô biết thân phận là con riêng khổ sở như thế nào, biết một gia đình hòa thuận đối với một đứa bé mà nói, có tầm quan trọng thế nào!
Vì đứa con, lần này cô có nên giảng hòa với anh hay không ?
Nghĩ tới đây, hai chân của cô bất giác lại đi về phía thang máy. Đúng vậy, vì sự trưởng thành của con, tất cả đều đáng giá!
Vừa mới đi về phía thang máy của nhân viên, cô liền thấy Vũ Nghê cũng vừa vặn đến trước thang máy chuyên dụng của Tổng giám đốc!
Thang máy chuyên dụng của Tổng giám đốc, là do Jerry quy định ra, công việc bận rộn nên anh không có thời gian đứng chờ thang máy!
Cô vừa định chào hỏi Vũ Nghê, lúc này cửa thang máy rùng rùng mở ra, mà cảnh bên trong làm cho cô bỗng thấy như vừa hớp phải một luồng khí lạnh, trái tim tâm giống như bị một vật sắc bén cắm vào!
Giữa ban ngày ban mặt, Tưởng Vũ Hàng đang cùng với một cô gái, áo quần áo xốc xếch, dây dưa với nhau trong thang máy. . .
Bình luận truyện