Chương 312
Chương 312
Cô sợ, nên đã định trốn thoát.
“Trân Phương Naml” Hà Minh Viên nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cô, tức giận gọi tên cô: “Em rốt cuộc biết suy nghĩ không vậy?”
Trần Phương Nam không dám cãi lại, cô sợ chọc giận anh, anh lại làm tổn thương đến cô cùng đứa nhỏ. Sao cô lại không biết suy nghĩ chứ?
Cô nghĩ kỹ từng bước, luôn hỏi bản thân có làm sai chuyện gì không?
Nhận thức được ngữ khí của mình dọa cô sợ, Hà Minh Viễn liền không nói nữa, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô.
Trần Phương Nam bị dọa cho sợ hãi, trái tim như nhảy ngược lên: “Em có thể không đi làm ở tập đoàn Kim Thành.”
“Đi làm gì chứ? Em cảm thấy bà nội có thể đồng ý sao?”
“Bà nội sao, để em trực tiếp đi hỏi bà nội.”
Hà Minh Viễn nâng mắt tiếp tục nhìn thẳng vào Trần Phương Nam, cơn tức giận vẫn không thể kìm xuống được, sự lạnh lẽo tỏa ra từ hai mắt: “Em muốn rời xa anh?”
“…” Trần Phương Nam cắn chặt răng, nếu đúng là như vậy thì sao? Mỗi ngày nhìn thấy anh cùng Ngô Hà vui vẻ, tình cảm với nhau sao?
“Nếu đã lấy anh, phong thái của một người vợ đâu rồi?” Anh cúi người, ngậm chặt lấy môi cô, như thể đang ngấu nghiến một con mồi.
“Ưm… ” Trần Phương Nam bị đau, theo bản năng muốn phản kháng, hai tay chống lên vai anh: ‘Buông ra…
ĐQU Cho đến khi nước mắt cô chảy ra, anh mới buông tha, lại dùng giọng điệu không đúng đắn nói: “Em có biết vợ chồng giận dõi nhau còn có ý nghĩa khác là gì không, lạt mềm buộc chặt, càng đau càng yêu!”
“Em không có! Em cũng không cần!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Trần Phương Nam mạnh mẽ giãy giụa: “Hà Minh Viễn, anh điên rồi sao?”
Xoạt Anh điên cuồng xé váy của cô, sự khao khát khiến anh không kiểm soát được chính mình, trong đầu anh hiện tại chỉ còn một ý niệm, nêu như đã không có được cô, vậy thì tìm cách phá hủy!
“Hà Minh Viễn, em sai rồi, anh đừng như vậy, sẽ làm tổn thương đến đứa nhỏ trong bụng. . ” Trân Phương Nam đau khổ cầu xin, nước mắt thấm ướt một mảnh ga: “Xin anh, em sai rồi, về sau anh nói gì em đều đồng ý… “
Anh cũng không để ý đến những lời van cầu, mỗi nơi đôi môi anh lướt qua đều in lại dấu vết.
“Hà Minh Viễn, em nói thật, anh không cho em đi làm em sẽ không đi nữa, em cũng sẽ không chọc anh khiến anh giận dữ, nếu anh muốn bao nuôi †ình nhân bên ngoài, em cũng sẽ không để ý đến chuyện của anh cùng Ngô Hà IRÌUEL 2 Sự điên cuồng của Hà Minh Viễn trong nháy mắt liền bị dập tắt, bởi vì lời nói vừa rồi của Trân Phương Nam, anh đưa tay lên lau đi những giọt nước mắt còn vương trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hỏi: ‘Phương Nam, em để ý đến chuyện của anh và cô ta sao?”
Toàn thân Trân Phương Nam trở lên cứng ngắc, cô vô cùng sợ hãi, cứ thế nhìn chằm chằm vào anh, cô không còn tâm trí để suy nghĩ đến ý nghĩa thật sự trong câu hỏi của anh nữa rồi.
Điều duy nhất cô muốn làm ở thời điểm hiện tại, chính là thoát khỏi vòng †ay anh.
Anh không chặn cô lại, để cho cô lùi vào một góc của chiếc giường, dùng đôi bàn tay nhỏ bé che đậy cơ thể, cơ thể gầy không ngừng run rẩy.
“Phương Nam…
Bình luận truyện