Người Vợ Nô Lệ
Chương 206: Ngoan đừng khóc...
" Sao vợ. " tay anh càng ma sát nơi làm Tư Noãn Noãn rên lên hơn.
Tư Noãn Noãn khó chịu nắm chặt lấy vật nam tính của anh.
Lê Bá Sâm hít một hơi sâu.
" Vợ là đang muốn làm hư tinh phúc sau này của vợ? "
Tư Noãn Noãn sửng sốt buông vật nam tính của Lê Bá Sâm ra.
Lê Bá Sâm nhìn nhìn cô, thấy hai mắt cô mở ra môi khẽ cắn nhè nhẹ cánh môi, anh thở một hơi không nhanh không chậm khẽ nói.
" Sinh con cho anh đi Noãn Noãn. "
Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to hơn.
" Ưm... " cô vừa cử động, thì ngón tay thon dài của Lê Bá Sâm khẽ lọt vào hang động.
" Vợ... sinh con cho anh đi, có được không? " Lê Bá Sâm lại hỏi.
Tư Noãn Noãn mím chặt môi, không muốn trả lời nhưng ngón tay hư hỏng của Lê Bá Sâm cứ liên tục là cô không nhịn nổi liền nói.
" Mấy hôm nay... anh nghĩ em không muốn sinh? Hưm... có... ư... có ngon thì... a... chết tiệt... anh cứ đâm như vậy em... ưm... "
" Sinh cho anh một đội banh đi. " Lê Bá Sâm bên môi treo nụ cười rạng rỡ, tay cứ liên tục làm động tác ra vào.
Tư Noãn Noãn nắm chặt lấy ga giường phì phò nói.
" Sinh... ưm... anh khỏe thì cứ một lần làm em mang thai... ưm mười đứa... "
Lê Bá Sâm cười càng thêm sâu, tay anh ra khỏi hang động của cô, kéo quần lót của cô xuống, anh lấy vật nam tính của mình, từ đằng sau đâm vào.
" Ưm... " Tư Noãn Noãn bị động tác của Lê Bá Sâm là giật mình rên rỉ.
" Một đội thì không cần, một đứa là đủ. " lời nói của anh vừa dứt, vật nam tính liền hung hăng đâm sâu vào trong hang động chật kín của cô.
Từ đằng sau đâm lên, cảm giác vừa sung sướng vừa thốn thốn.
" Sâm... " Tư Noãn Noãn nắm chặt ga giường gọi một tiếng.
Lê Bá Sâm nắm chặt lấy hông của Tư Noãn Noãn dùng sức hung hăng vào sâu trong cơ thể của cô.
Tiếng rên rỉ vang lên liên miên cho đến tận hai tiếng sau căn phòng mới yên ắng trở lại.
Lúc này đã hơn chín giờ sáng.
Lê Bá Sâm sau khi ăn Tư Noãn Noãn xong, anh cũng không rời đi mà chỉ nằm đó ôm chặt lấy cô.
Tư Noãn Noãn hai mắt nhắm nghiền phì phò thở khó chịu nói.
" Anh mà cứ như vậy... sau này cho nhịn. " ngày nào cũng làm, làm đến nổi hai chân cô đều bị nhũn ra.
Lê Bá Sâm cười cười, hôn nhẹ sau gáy cô nói.
" Đau không? Có nhức mỏi ở đâu không? "
Tư Noãn Noãn hai mắt vẫn nhắm, nhỏ giọng nũng nịu.
" Toàn thân đều nhức mỏi. "
Lê Bá Sâm vội vàng ngồi dậy, anh nhẹ nhàng bóp tay chân cho cô nói.
" Lần sau sẽ không để vợ mệt như vậy nữa. "
" Ừ! " Tư Noãn Noãn thoải mái gầm gừ một tiếng.
Massage cho cô xong, Lê Bá Sâm nhỏ giọng nói.
" Chúng ta đăng ký kết hôn có được không vợ? "
" Anh... anh nói gì? " dù Lê Bá Sâm nói rất nhỏ, nhưng Tư Noãn Noãn vẫn nghe thấy, nhưng cô không tin vào tai mình.
Lê Bá Sâm ôm chặt lấy Tư Noãn Noãn nhỏ giọng nói.
" Anh muốn kết hôn. "
" Chưa chắc gì sau khi phẫu thuật xong anh sẽ nhớ đến em. " Tư Noãn Noãn không nhanh không chậm nói ra sự thật.
" Chỉ cần là vợ, anh nhất định sẽ nhớ! Vợ bảo sẽ cho anh một tháng cơ mà. " Lê Bá Sâm ôm chặt lấy Tư Noãn Noãn nói.
Sống hay là chết chính anh cũng không biết, nhưng chỉ cần có giấy đăng ký kết hôn, sau này Tư Noãn Noãn và hai cục thịt sẽ có quyền thừa kế toàn bộ tài sản của anh, mẹ anh và ông nội sẽ không có bất kì dị nghị nào nhưng anh sợ những người họ hàng kia, khi anh không còn, ba mẹ con cô sẽ bị người bắt nạt.
Tư Noãn Noãn im lặng một lúc, cả giác lo lắng bất an ngày một dâng cao.
Cô không muốn nghĩ đến, cô chỉ muốn trong khoảng thời gian này cô và anh sẽ cùng nhau trải qua thật nhiều vui vẻ, đến khi ngày anh vào phòng phẫu thuật, ít nhất anh sẽ nhớ gì đó về những ngày tháng này. Nhưng mấy ngày này, Lê Bá Sâm luôn giả vờ vui vẻ mà lại không hề thật tâm... cô biết nhưng không vạch trần... chỉ là hôm nay nghe anh nói như vậy cô càng bất an hơn.
Nước mắt Tư Noãn Noãn không kiềm được tuôn ra, Lê Bá Sâm vô tình chạm vào, anh vội vàng lật người cô lại.
" Noãn Noãn... " nhìn từng giọt, từng giọt nước mắt của cô tuôn, Lê Bá Sâm vội vàng hô lên.
Anh ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng trấn an nói.
" Ngoan ngoan đừng khóc, không kết hôn, không kết hôn nữa, anh không ép vợ đâu mà... ngoan ngoan... "
Tư Noãn Noãn ôm chặt lấy cổ của Lê Bá Sâm vừa khóc vừa nói.
" Huhu... em không muốn mất anh... không muốn đâu mà... anh phải sống... phải nuôi mẹ con em... phải yêu thương em chăm sóc em... và phải... phải chăm sóc đứa bé trong bụng em..."
Tư Noãn Noãn khó chịu nắm chặt lấy vật nam tính của anh.
Lê Bá Sâm hít một hơi sâu.
" Vợ là đang muốn làm hư tinh phúc sau này của vợ? "
Tư Noãn Noãn sửng sốt buông vật nam tính của Lê Bá Sâm ra.
Lê Bá Sâm nhìn nhìn cô, thấy hai mắt cô mở ra môi khẽ cắn nhè nhẹ cánh môi, anh thở một hơi không nhanh không chậm khẽ nói.
" Sinh con cho anh đi Noãn Noãn. "
Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to hơn.
" Ưm... " cô vừa cử động, thì ngón tay thon dài của Lê Bá Sâm khẽ lọt vào hang động.
" Vợ... sinh con cho anh đi, có được không? " Lê Bá Sâm lại hỏi.
Tư Noãn Noãn mím chặt môi, không muốn trả lời nhưng ngón tay hư hỏng của Lê Bá Sâm cứ liên tục là cô không nhịn nổi liền nói.
" Mấy hôm nay... anh nghĩ em không muốn sinh? Hưm... có... ư... có ngon thì... a... chết tiệt... anh cứ đâm như vậy em... ưm... "
" Sinh cho anh một đội banh đi. " Lê Bá Sâm bên môi treo nụ cười rạng rỡ, tay cứ liên tục làm động tác ra vào.
Tư Noãn Noãn nắm chặt lấy ga giường phì phò nói.
" Sinh... ưm... anh khỏe thì cứ một lần làm em mang thai... ưm mười đứa... "
Lê Bá Sâm cười càng thêm sâu, tay anh ra khỏi hang động của cô, kéo quần lót của cô xuống, anh lấy vật nam tính của mình, từ đằng sau đâm vào.
" Ưm... " Tư Noãn Noãn bị động tác của Lê Bá Sâm là giật mình rên rỉ.
" Một đội thì không cần, một đứa là đủ. " lời nói của anh vừa dứt, vật nam tính liền hung hăng đâm sâu vào trong hang động chật kín của cô.
Từ đằng sau đâm lên, cảm giác vừa sung sướng vừa thốn thốn.
" Sâm... " Tư Noãn Noãn nắm chặt ga giường gọi một tiếng.
Lê Bá Sâm nắm chặt lấy hông của Tư Noãn Noãn dùng sức hung hăng vào sâu trong cơ thể của cô.
Tiếng rên rỉ vang lên liên miên cho đến tận hai tiếng sau căn phòng mới yên ắng trở lại.
Lúc này đã hơn chín giờ sáng.
Lê Bá Sâm sau khi ăn Tư Noãn Noãn xong, anh cũng không rời đi mà chỉ nằm đó ôm chặt lấy cô.
Tư Noãn Noãn hai mắt nhắm nghiền phì phò thở khó chịu nói.
" Anh mà cứ như vậy... sau này cho nhịn. " ngày nào cũng làm, làm đến nổi hai chân cô đều bị nhũn ra.
Lê Bá Sâm cười cười, hôn nhẹ sau gáy cô nói.
" Đau không? Có nhức mỏi ở đâu không? "
Tư Noãn Noãn hai mắt vẫn nhắm, nhỏ giọng nũng nịu.
" Toàn thân đều nhức mỏi. "
Lê Bá Sâm vội vàng ngồi dậy, anh nhẹ nhàng bóp tay chân cho cô nói.
" Lần sau sẽ không để vợ mệt như vậy nữa. "
" Ừ! " Tư Noãn Noãn thoải mái gầm gừ một tiếng.
Massage cho cô xong, Lê Bá Sâm nhỏ giọng nói.
" Chúng ta đăng ký kết hôn có được không vợ? "
" Anh... anh nói gì? " dù Lê Bá Sâm nói rất nhỏ, nhưng Tư Noãn Noãn vẫn nghe thấy, nhưng cô không tin vào tai mình.
Lê Bá Sâm ôm chặt lấy Tư Noãn Noãn nhỏ giọng nói.
" Anh muốn kết hôn. "
" Chưa chắc gì sau khi phẫu thuật xong anh sẽ nhớ đến em. " Tư Noãn Noãn không nhanh không chậm nói ra sự thật.
" Chỉ cần là vợ, anh nhất định sẽ nhớ! Vợ bảo sẽ cho anh một tháng cơ mà. " Lê Bá Sâm ôm chặt lấy Tư Noãn Noãn nói.
Sống hay là chết chính anh cũng không biết, nhưng chỉ cần có giấy đăng ký kết hôn, sau này Tư Noãn Noãn và hai cục thịt sẽ có quyền thừa kế toàn bộ tài sản của anh, mẹ anh và ông nội sẽ không có bất kì dị nghị nào nhưng anh sợ những người họ hàng kia, khi anh không còn, ba mẹ con cô sẽ bị người bắt nạt.
Tư Noãn Noãn im lặng một lúc, cả giác lo lắng bất an ngày một dâng cao.
Cô không muốn nghĩ đến, cô chỉ muốn trong khoảng thời gian này cô và anh sẽ cùng nhau trải qua thật nhiều vui vẻ, đến khi ngày anh vào phòng phẫu thuật, ít nhất anh sẽ nhớ gì đó về những ngày tháng này. Nhưng mấy ngày này, Lê Bá Sâm luôn giả vờ vui vẻ mà lại không hề thật tâm... cô biết nhưng không vạch trần... chỉ là hôm nay nghe anh nói như vậy cô càng bất an hơn.
Nước mắt Tư Noãn Noãn không kiềm được tuôn ra, Lê Bá Sâm vô tình chạm vào, anh vội vàng lật người cô lại.
" Noãn Noãn... " nhìn từng giọt, từng giọt nước mắt của cô tuôn, Lê Bá Sâm vội vàng hô lên.
Anh ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng trấn an nói.
" Ngoan ngoan đừng khóc, không kết hôn, không kết hôn nữa, anh không ép vợ đâu mà... ngoan ngoan... "
Tư Noãn Noãn ôm chặt lấy cổ của Lê Bá Sâm vừa khóc vừa nói.
" Huhu... em không muốn mất anh... không muốn đâu mà... anh phải sống... phải nuôi mẹ con em... phải yêu thương em chăm sóc em... và phải... phải chăm sóc đứa bé trong bụng em..."
Bình luận truyện