Người Vợ Nô Lệ

Chương 230: Tôi Có Bao Nhiêu Cơ Hội Sống Nếu Phẫu Thuật? Bão 1/7 chương



#BooMew

Bởi vì tuần sau sẽ phẫu thuật, nên Lê Bá Sâm cũng không đến công ty mà ở nhà làm việc.

Tư Noãn Noãn sau khi ăn xong cũng không còn buồn ngủ nữa, cô ngồi trên giường nhìn chằm chằm Lê Bá Sâm đang làm việc.

Cái bộ dáng nghiêm túc này của anh xác thực rất là quyến rũ, Lê Bá Sâm đang nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính cũng nhíu mày lại.

Anh làm sao mà không phát hiện có người nhìn anh đến thất thần cơ chứ a.

Lê Bá Sâm ngẩng đầu lên nhìn Tư Noãn Noãn, môi nhếch lên cười giễu cợt nói.

" Vợ mê luyến chồng đến như vậy cơ đấy à? "

Tư Noãn Noãn giật mình khỏi cái quyến rũ của Lê Bá Sâm chỉ vì một câu nói đáng ăn đòn kia.

Cô nhìn như không nhìn Lê Bá Sâm nói.

" Đừng có tự mình đa tình đồ heo giống! " nói xong cô nằm xuống, hai mắt nhắm chặt.

Lê Bá Sâm nghe đến từ ' Heo Giống ' kia, mày anh khẽ nhíu nhíu lại nhìn Tư Noãn Noãn, anh đứng dậy đi về phía cô.

" Vợ nói gì? Nói lại anh nghe xem? "

Tư Noãn Noãn mím chặt môi, vờ ngủ. Nhưng trong lòng thầm nghĩ ' có ngu ngốc mới nhắc lại. '

Lê Bá Sâm ngồi xuống bên cạnh cô, cúi đầu nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn một lúc, môi nhếch lên.

" Ừ! Thì heo giống! " nói xong, anh dùng tay đặt lên đồi núi của cô.

Hai mắt Tư Noãn Noãn trừng to, nắm lấy cái tay trên đồi núi khẽ hỏi.

" Anh... anh đang muốn làm gì? " Không lẽ anh ta lại muốn? Không... không thể nào! Anh ta cũng có phải heo đâu.

Lê Bá Sâm nhướng nhướng mày.

" Anh là heo giống không phải sao? Cần phải gieo giống a. "

" Anh... anh đừng có mà được voi đòi tiên. " Tư Noãn Noãn hoảng sợ la lên.

" Được voi đòi tiên? " Lê Bá Sâm lập lại câu nói của Tư Noãn Noãn, môi nhếch lên cao hơn.

" Phải nói đây là ' nghĩa vụ ' thôi. " Lê Bá Sâm nói xong, giả vờ nhào lên.

Tư Noãn Noãn hét lên không thôi.

Hai vợ chồng cười đùa một lúc lâu thì Lê Bá Sâm ôm lấy Tư Noãn Noãn vuốt ve.

" Thôi thôi đừng cười nữa. " nhìn cô cười mãi không dứt, Lê Bá Sâm không nhịn được nói.

Tư Noãn Noãn vùi đầu vào hõm vai Lê Bá Sâm cười đến run bần bật.

Lê Bá Sâm thở hắc một hơi nói.

" Ngưng cười ngay đi. " vừa nói, Lê Bá Sâm vừa vuốt lưng Tư Noãn Noãn.

Phải một lúc Tư Noãn Noãn mới ngưng cười được.

Lê Bá Sâm cúi đầu nhìn cái đầu nhỏ của cô ở trong lồng ngực mình một lúc nói.

" Có khó chịu ở đâu không? "

Tư Noãn Noãn lắc đầu, cọ cọ trong lồng ngực anh rầm rì.

" Anh có muốn đổi họ bọn trẻ không? "

Lê Bá Sâm nhìn nhìn Tư Noãn Noãn gật đầu nói.

" Muốn. "

Tư Noãn Noãn cũng gật đầu nói.

" Thế thì ngày mai đi nhanh làm nhanh nhé. "

Lê Bá Sâm gật đầu không nói gì, mà chỉ nhìn chằm chằm cô.

Anh không thể làm gì để đảm bảo quyền lợi sau này của Tư Noãn Noãn ngoài việc thay họ của hai cục thịt và đăng ký giấy kết hôn cả.

Sau này, nếu không may anh rời bỏ mẹ con họ thì ít nhất Lê Gia có người thừa kế, Tư Noãn Noãn đường đường chính chính sống ở Lê Gia nuôi dạy bọn trẻ và có tiền từ nhiều nguồn mà không một ai có thể can thiệp hay ức hiếp.

Tư Noãn Noãn dựa vào lồng ngực ấm áp của Lê Bá Sâm một lúc, hai mắt dần dần khép kín ngủ say.

Lê Bá Sâm in trên trán cô một nụ hôn đặt cô xuống ngủ.

Anh nhìn Tư Noãn Noãn một lúc đứng dậy đi về hướng thư phòng.

" Boss... "

" Kết nối máy với Kevin đi. " Lê Bá Sâm trầm giọng nói.

Hà Sinh Khứu không kéo dài thời gian mà nhanh chóng kết nối.

" Alo? "

" Kevin? "

" Tôi đây ông bạn già! " Người đàn ông tóc bạch kim dựa vào sofa nói.

Lê Bá Sâm cũng dựa vào ghế, cười thành tiếng nói.

" Khi nào cậu đến? "

" Chắc vài ngày nữa ý. "

Lê Bà Sâm im lặng một lúc hỏi.

" Tôi có bao nhiêu cơ hội sống nếu phẫu thuật? "

- ----------------

Chỉ còn hơn 1k phiếu nữa! Mọi người cố lên để đọc sáu chương còn lại nè:v Trước 21h tối nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện