Người Yêu Bị Nguyền Rủa
Chương 5
Tình cảm mãnh liệt qua đi làm Long Đan Thanh cảm thấy mệt mỏi, hắn thỏa mãn chìm vào giấc mơ…….
Khi hắn bị đánh thức, trừ bỏ thấy mặt ngoài ám muội của Long Quan Ngữ, nữ tử hắn muốn đã biến mất.
Mà Long Quan Ngữ nói hắn không nhìn thấy nữ tử nào chỉ thấy một mình hắn.
Long Quan Ngữ nói hắn hẳn là gặp mộng xuân nhưng hắn không tin.
Thân mật rõ ràng như vậy, hẳn không phải mộng xuân, tuyệt đối không phải.
Hắn nhất định phải tìm ra nữ nhân này!
Sau đó cả đời này nàng chỉ có thể ở bên cạnh hắn, chỉ thuộc một mình hắn!
******
Nàng vội vàng bỏ chạy về chỗ trọ, Lãnh Diễm cũng không quên đánh thức tỷ tỷ đang ngủ mơ dậy.
Nhóm công chúa tới tham gia tuyển chọn phi của Chu quốc đều bị an bài ở nơi cách xa hoàng cung, ba ngày sau mới có thể vào cung. Vốn tưởng rằng nàng có thể thừa dịp lúc này đi ra ngoài chơi, không nghĩ tới sẽ gặp cái Đăng Đồ Tử kia.
Lãnh Diễm bọc mình trong chăn bông, cả đầu đều nhớ tới nụ hôn âu yếm của nam nhân kia.
Nàng cùng tỷ tỷ đến Chu quốc là vì mấy ngày trước nhận được thiệp mời của hoàng thất Chu quốc…….
******
Đường quốc.
Trong Vân Nguyệt điện, Lãnh Ngọc nhìn thiệp mời trong tay, khuôn mặt mỹ lệ trở nên đau thương.
Nàng cắn cắn môi, nội tâm cuồng loạn kích động, nước mắt nhẹ nhàng đảo quanh trong hốc mắt.
Phản ứng dị thường của nàng làm cung nữ bên cạnh lo lắng “ Công chúa……”
“Ta không sao. Các ngươi lui xuống đi.”
Mọi người trong hoa viên đều lui xuống, chỉ còn lại mình nàng, Lãnh Ngọc chậm rãi đi vào hoa viên, đứng một chỗ lẳng lặng rơi lệ.
Một trận gió nhẹ thổi qua, không khí mang theo mùi hoa nhè nhẹ thoảng qua mũi nàng, thổi bay sợi tóc của nàng, càng làm hiện ra dung nhan thanh lệ thoát tục.
Nàng khẽ nhíu mày, cắn môi dưới, thân thể không nhịn được mà run rẩy, bộ dạng khổ sở động lòng người, khiến người ta nhịn không được mauốn ôm nàng vào ngực, hảo hảo yêu thương.
Nước mắt càng nhiều càng không thể nào tẩy đi nỗi thống khổ của nàng vào giờ phút này.
Nàng nhớ lại ba tháng trước, nàng vô tình cứu một nam tử bị thương---- hắn là quốc vương của Chu quốc –Long Văn Mực, trên đường cải trang đi tuần bị ám sát.
Nàng mang hắn vào hoàng cung Đường quốc, mời ngự ý chữa thương cho hắn.
Trong khoảng thời gian hắn tĩnh dưỡng ở đây, hai người sớm chiều ở chung, nhanh chóng phát sinh tình cảm. Nàng ái mộ hắn anh tuấn bất phàm, hắn quyến luyến nàng xinh đẹp thiện lương.
Trước khi rời đi, hai người thề non hẹn biển, Long Văn Mặc cũng nói sẽ nhanh chóng đến Đường quốc cưới nàng.
Nàng tin tưởng chờ ba mươi ngày.
Mà nàng chờ được cũng chỉ là tin tức vô cùng tàn nhẫn này.
Hắn muốn chọn phi!
Vì cái gì?
Chẳng lẽ hắn đã quên hứa hẹn với nàng sao?
Lãnh Ngọc hung hăng muốn xé rách thiếp mời, giống như muốn xé đi nam nhân đáng giận kia----
“Xé thư, lại không xé được.” Một thanh âm thanh thúy đột nhiên vang lên bên tai nàng.
Lãnh Ngọc xoay người, nhìn muội muội Lãnh Diễm chẳng biết đứng sau lưng nàng từ lúc nào.
Lãnh Diễm cũng có bộ dạng xinh đẹp, nhưng khí chất tản ra lại hoàn toàn khác nhau.
Nếu nói Lãnh Ngọc là tiên nữ thì Lãnh Diễm là yêu cơ.
Người dân Đường quốc luôn luôn e sợ tránh Lãnh Diễm.
Bởi vì mẫu thân Lãnh Diễm là một hồ ly tinh tà ác, làm cho quốc vương của Đường quốc trầm mê trong sắc đẹp thiếu chút nữa dẫn đến họa diệt quốc, cho nên tất cả mọi người đều cực kỳ ghét nàng.
Nhưng Lãnh Ngọc lại cực kỳ thương yêu muội muội này…….. Tất cả mọi người đều nói Lãnh Ngọc quá thiện lương, cho dù là người ác đứng trước mặt nàng, nàng cũng đem đối phương trở thành người thân.
Nhìn thấy muội muội, nước mắt của Lãnh Ngọc rốt cuộc cũng tràn ra.
“Tiểu Diễm….” Nàng cực kỳ ủy khuất gọi, nhào vào trong lòng muội muội khóc lớn.
“ Chuyện gì làm tỷ thương tâm như vậy? Nói cho muội biết, muội báo thù cho tỷ.”
Lãnh Ngọc cái gì cũng không nói, chỉ khóc đến thương tâm.
Lãnh Diễm bất đắc dĩ nhìn tỷ tỷ khóc đến vô lực trong ngực nàng, nhịn không được thở dài. Xem ra nàng phải tự mình tìm ra nguyên nhân rồi.
Nàng đoạt lấy thiếp mời trong tay Lãnh Ngọc, nhanh chóng đọc qua nội dung.
“Quốc vương Chu quốc muốn mở đại hội tuyển phi?” Chẳng lẽ hắn thay lòng đổi dạ? Lãnh Diễm bất an trong lòng.
“ Chàng nói Chàng sẽ lấy ta…….” Lãnh Ngọc đáng thương tội nghiệp nói.
“Hắn nói? Hiện tại hắn công khai tuyển phi, liền chứng tỏ hắn căn bản đem lời nói hứa hẹn với tỷ lúc trước không quan trọng! Hắn căn bản là lừa tỷ!” Lãnh Diễm vì tỷ tỷ bị tổn thương mà cảm thấy bất công. Khắp thiên hạ chỉ có Lãnh Ngọc hiểu nàng, tiếp nhận nàng, cho nên nàng không cho phép ai được tổn thương Lãnh Ngọc!
“Ta……” Lúc này Lãnh Ngọc càng thương tâm, ôm Lãnh Diễm khóc lớn “ Nhưng là tỷ thương hắn! Tiểu Diễm, tỷ lên làm gì bây giờ?”
Làm sao bây giờ?
Lãnh Diễm bắt chính mình phải tỉnh táo lại, một biện pháp bắt đầu hình thành trong đầu nàng.
Tuy nàng không muốn có bất cứ cái gì liên quan đến Chu quốc, nhưng vì tỷ tỷ mà nàng yêu nhất, nàng cũng không có biện pháp.
“ Hảo, đừng khóc nữa. Tỷ không nghe người ta nói nữ nhân xinh đẹp khóc lên rất xấu sao?”
Câu nói của nàng càng làm Lãnh Ngọc khóc lớn hơn.
“Muội có biện pháp, tỷ mau lau nước mắt đi, nếu không muội không nói được.”
Nghe vậy, Lãnh Ngọc vội vàng lau khô nước mắt.
“Nếu Chu quốc mời chúng ta, thì chúng ta liền đến đi.” Lãnh Diễm chậm rãi nói.
Bảy ngày sau, nàng cùng tỷ tỷ đến Chu quốc, đây là quốc gia của nam nhân tỷ tỷ yêu…….
Bởi vì quan hệ thân phận, cho nên Lãnh Diễm sớm hết hy vọng, cho rằng mình không có khả năng thành thân, sinh con, càng đừng nói đến việc có quan hệ xác thịt với nam nhân.
Cho nên vì điều này, nàng mới không phản kháng mãnh liệt…… Có lẽ trong tiềm thức nàng nghĩ nếu bỏ qua cơ hội này, về sau sẽ không có cơ hội……
Cho đến giờ phút này, nàng vẫn mãnh liệt cảm nhận được hơi thở của hắn vẫn quanh quẩn bên nàng……Bất quá nàng sẽ đem tất cả chuyện này dấu vào sâu bên trong nội tâm, vĩnh viễn không nói ra bí mật này.
Coi như là giấc mơ đi!
Nàng ngoan ngoãn nằm xuống, nhắm mắt lại, trong lòng vẫn nhớ lại giấc mộng này, chờ nàng tỉnh lại, nàng vẫn là Lãnh Diễm, toàn bộ đều sẽ không thay đổi………
Khi hắn bị đánh thức, trừ bỏ thấy mặt ngoài ám muội của Long Quan Ngữ, nữ tử hắn muốn đã biến mất.
Mà Long Quan Ngữ nói hắn không nhìn thấy nữ tử nào chỉ thấy một mình hắn.
Long Quan Ngữ nói hắn hẳn là gặp mộng xuân nhưng hắn không tin.
Thân mật rõ ràng như vậy, hẳn không phải mộng xuân, tuyệt đối không phải.
Hắn nhất định phải tìm ra nữ nhân này!
Sau đó cả đời này nàng chỉ có thể ở bên cạnh hắn, chỉ thuộc một mình hắn!
******
Nàng vội vàng bỏ chạy về chỗ trọ, Lãnh Diễm cũng không quên đánh thức tỷ tỷ đang ngủ mơ dậy.
Nhóm công chúa tới tham gia tuyển chọn phi của Chu quốc đều bị an bài ở nơi cách xa hoàng cung, ba ngày sau mới có thể vào cung. Vốn tưởng rằng nàng có thể thừa dịp lúc này đi ra ngoài chơi, không nghĩ tới sẽ gặp cái Đăng Đồ Tử kia.
Lãnh Diễm bọc mình trong chăn bông, cả đầu đều nhớ tới nụ hôn âu yếm của nam nhân kia.
Nàng cùng tỷ tỷ đến Chu quốc là vì mấy ngày trước nhận được thiệp mời của hoàng thất Chu quốc…….
******
Đường quốc.
Trong Vân Nguyệt điện, Lãnh Ngọc nhìn thiệp mời trong tay, khuôn mặt mỹ lệ trở nên đau thương.
Nàng cắn cắn môi, nội tâm cuồng loạn kích động, nước mắt nhẹ nhàng đảo quanh trong hốc mắt.
Phản ứng dị thường của nàng làm cung nữ bên cạnh lo lắng “ Công chúa……”
“Ta không sao. Các ngươi lui xuống đi.”
Mọi người trong hoa viên đều lui xuống, chỉ còn lại mình nàng, Lãnh Ngọc chậm rãi đi vào hoa viên, đứng một chỗ lẳng lặng rơi lệ.
Một trận gió nhẹ thổi qua, không khí mang theo mùi hoa nhè nhẹ thoảng qua mũi nàng, thổi bay sợi tóc của nàng, càng làm hiện ra dung nhan thanh lệ thoát tục.
Nàng khẽ nhíu mày, cắn môi dưới, thân thể không nhịn được mà run rẩy, bộ dạng khổ sở động lòng người, khiến người ta nhịn không được mauốn ôm nàng vào ngực, hảo hảo yêu thương.
Nước mắt càng nhiều càng không thể nào tẩy đi nỗi thống khổ của nàng vào giờ phút này.
Nàng nhớ lại ba tháng trước, nàng vô tình cứu một nam tử bị thương---- hắn là quốc vương của Chu quốc –Long Văn Mực, trên đường cải trang đi tuần bị ám sát.
Nàng mang hắn vào hoàng cung Đường quốc, mời ngự ý chữa thương cho hắn.
Trong khoảng thời gian hắn tĩnh dưỡng ở đây, hai người sớm chiều ở chung, nhanh chóng phát sinh tình cảm. Nàng ái mộ hắn anh tuấn bất phàm, hắn quyến luyến nàng xinh đẹp thiện lương.
Trước khi rời đi, hai người thề non hẹn biển, Long Văn Mặc cũng nói sẽ nhanh chóng đến Đường quốc cưới nàng.
Nàng tin tưởng chờ ba mươi ngày.
Mà nàng chờ được cũng chỉ là tin tức vô cùng tàn nhẫn này.
Hắn muốn chọn phi!
Vì cái gì?
Chẳng lẽ hắn đã quên hứa hẹn với nàng sao?
Lãnh Ngọc hung hăng muốn xé rách thiếp mời, giống như muốn xé đi nam nhân đáng giận kia----
“Xé thư, lại không xé được.” Một thanh âm thanh thúy đột nhiên vang lên bên tai nàng.
Lãnh Ngọc xoay người, nhìn muội muội Lãnh Diễm chẳng biết đứng sau lưng nàng từ lúc nào.
Lãnh Diễm cũng có bộ dạng xinh đẹp, nhưng khí chất tản ra lại hoàn toàn khác nhau.
Nếu nói Lãnh Ngọc là tiên nữ thì Lãnh Diễm là yêu cơ.
Người dân Đường quốc luôn luôn e sợ tránh Lãnh Diễm.
Bởi vì mẫu thân Lãnh Diễm là một hồ ly tinh tà ác, làm cho quốc vương của Đường quốc trầm mê trong sắc đẹp thiếu chút nữa dẫn đến họa diệt quốc, cho nên tất cả mọi người đều cực kỳ ghét nàng.
Nhưng Lãnh Ngọc lại cực kỳ thương yêu muội muội này…….. Tất cả mọi người đều nói Lãnh Ngọc quá thiện lương, cho dù là người ác đứng trước mặt nàng, nàng cũng đem đối phương trở thành người thân.
Nhìn thấy muội muội, nước mắt của Lãnh Ngọc rốt cuộc cũng tràn ra.
“Tiểu Diễm….” Nàng cực kỳ ủy khuất gọi, nhào vào trong lòng muội muội khóc lớn.
“ Chuyện gì làm tỷ thương tâm như vậy? Nói cho muội biết, muội báo thù cho tỷ.”
Lãnh Ngọc cái gì cũng không nói, chỉ khóc đến thương tâm.
Lãnh Diễm bất đắc dĩ nhìn tỷ tỷ khóc đến vô lực trong ngực nàng, nhịn không được thở dài. Xem ra nàng phải tự mình tìm ra nguyên nhân rồi.
Nàng đoạt lấy thiếp mời trong tay Lãnh Ngọc, nhanh chóng đọc qua nội dung.
“Quốc vương Chu quốc muốn mở đại hội tuyển phi?” Chẳng lẽ hắn thay lòng đổi dạ? Lãnh Diễm bất an trong lòng.
“ Chàng nói Chàng sẽ lấy ta…….” Lãnh Ngọc đáng thương tội nghiệp nói.
“Hắn nói? Hiện tại hắn công khai tuyển phi, liền chứng tỏ hắn căn bản đem lời nói hứa hẹn với tỷ lúc trước không quan trọng! Hắn căn bản là lừa tỷ!” Lãnh Diễm vì tỷ tỷ bị tổn thương mà cảm thấy bất công. Khắp thiên hạ chỉ có Lãnh Ngọc hiểu nàng, tiếp nhận nàng, cho nên nàng không cho phép ai được tổn thương Lãnh Ngọc!
“Ta……” Lúc này Lãnh Ngọc càng thương tâm, ôm Lãnh Diễm khóc lớn “ Nhưng là tỷ thương hắn! Tiểu Diễm, tỷ lên làm gì bây giờ?”
Làm sao bây giờ?
Lãnh Diễm bắt chính mình phải tỉnh táo lại, một biện pháp bắt đầu hình thành trong đầu nàng.
Tuy nàng không muốn có bất cứ cái gì liên quan đến Chu quốc, nhưng vì tỷ tỷ mà nàng yêu nhất, nàng cũng không có biện pháp.
“ Hảo, đừng khóc nữa. Tỷ không nghe người ta nói nữ nhân xinh đẹp khóc lên rất xấu sao?”
Câu nói của nàng càng làm Lãnh Ngọc khóc lớn hơn.
“Muội có biện pháp, tỷ mau lau nước mắt đi, nếu không muội không nói được.”
Nghe vậy, Lãnh Ngọc vội vàng lau khô nước mắt.
“Nếu Chu quốc mời chúng ta, thì chúng ta liền đến đi.” Lãnh Diễm chậm rãi nói.
Bảy ngày sau, nàng cùng tỷ tỷ đến Chu quốc, đây là quốc gia của nam nhân tỷ tỷ yêu…….
Bởi vì quan hệ thân phận, cho nên Lãnh Diễm sớm hết hy vọng, cho rằng mình không có khả năng thành thân, sinh con, càng đừng nói đến việc có quan hệ xác thịt với nam nhân.
Cho nên vì điều này, nàng mới không phản kháng mãnh liệt…… Có lẽ trong tiềm thức nàng nghĩ nếu bỏ qua cơ hội này, về sau sẽ không có cơ hội……
Cho đến giờ phút này, nàng vẫn mãnh liệt cảm nhận được hơi thở của hắn vẫn quanh quẩn bên nàng……Bất quá nàng sẽ đem tất cả chuyện này dấu vào sâu bên trong nội tâm, vĩnh viễn không nói ra bí mật này.
Coi như là giấc mơ đi!
Nàng ngoan ngoãn nằm xuống, nhắm mắt lại, trong lòng vẫn nhớ lại giấc mộng này, chờ nàng tỉnh lại, nàng vẫn là Lãnh Diễm, toàn bộ đều sẽ không thay đổi………
Bình luận truyện