Người Yêu Tin Đồn

Chương 44



Tần Úc Tuyệt nhìn Tạ Yếm Trì ngày đó trả lời, im lặng một lúc, tự hỏi sao mình lại mở miệng.

Thế là cô trả lời dứt khoát: Tạm biệt.

Cô quyết định không tự rước lấy nhục nữa.

Nhưng tin nhắn vừa gửi xong, chưa kịp chuyển màn hình, tin nhắn của Tạ Yếm Trì lại bật đến.

【Tạ Yếm Trì】: Mai mang đến cho tôi.

Ngày mai?

Tần Úc Tuyệt sửng sốt một chút, sau đó phản ứng lại.

Nhiệm vụ đầu tiên sau khi kết thúc chương trình, bên A chính là Cảnh Dật Khoa Học Kỹ Thuật.

Trò chơi nổi bật nhất của Cảnh Dật Khoa Học Kỹ Thuật trên PC là 《Nhất Kiếm Xuân Thu》, có thể nói là dẫn đầu trong thể loại trò chơi võ hiệp. Ngay cả khi vài năm gần đây có nhiều trò chơi cùng thể loại bùng nổ, cũng không làm lay động vị trí của nó.

Hằng năm, tổ kế hoạch đều sẽ mời hai minh tinh quay quảng cáo.

Danh sách mời năm nay vốn đã được lên kế hoạch cho mấy vị tiểu hoa đang nổi, ai ngờ Tần Úc Tuyệt đột nhiên xuất hiện, không chỉ chiếm được ông chủ nhà mình, mà cặp CP này lại nhảy vọt lên, liên tục mấy ngày đều đứng đầu bảng xếp hạng đề tài CP.

Sau nhiều cuộc thảo luận, bất kể là nhiệt độ hay đề tài, vẫn là thích hợp. Ngoại trừ Tần Úc Tuyệt ra, sẽ không mời thêm người nào khác.

Chưa kể, lấy ông chủ nhà mình làm phương thức quảng bá, càng phù hợp với sự phát triển của trò chơi.

Vì thế tổ kế hoạch lập tức cùng Hạ Hoài Tình lên lịch.

Sáng sớm hôm sau, Tần Úc Tuyệt đã đến địa điểm chụp ảnh để tạo hình.

Sau nhiều cuộc thảo luận, cho dù đó là chủ đề nóng, hoặc mức độ thích hợp. Ngoại trừ Tần Úc Tuyệt ra, không có người nào khác.

Chưa kể, và ông chủ của riêng mình để ràng buộc để quảng bá, cho phù hợp để quảng bá trò chơi.

Vì thế tổ kế hoạch lập tức cùng Hạ Hoài Tình hoàn thành giai đoạn.

Sáng sớm hôm sau, Tần Úc Tuyệt đã đến địa điểm chụp ảnh để tạo hình.

《Nhất Kiếm Xuân Thu》 tổng cộng có tám môn phái.

Mỗi năm, sẽ chọn lựa hai môn phái trong đó làm đại diện, để nghệ sĩ mặc trang phục đặc trưng của môn phái tiến hành chụp ảnh tuyên truyền.

Theo thông lệ, năm nay ngoài Tần Úc Tuyệt ra, còn mời Tống Cảnh Vân đến quay video tuyên truyền.

Tống Cảnh Vân năm ngoái nhờ bộ phim cổ trang võ hiệp bạo hồng, trang phục cổ trang cực kỳ tuyệt đẹp, trải qua một năm phát triển, được xem là đỉnh lưu mới nổi.

Rất nhanh, hai người đã tạo dáng quay chụp xong.

Môn phái Tần Úc Tuyệt chụp trong 《Nhất Kiếm Xuân Thu》 là Linh Vũ Các lấy độc làm tuyệt học, ngoại hình của môn phái này nổi tiếng với vẻ yêu mị và phong tình kỳ lạ, cho nên số lượng người chơi nữ cũng cao nhất.

Trang phục này rất phù hợp với cô, cảm giác quyến rũ không cần cố ý tạo dáng, biểu cảm có thể tự nhiên sinh ra. Giống như nhân vật quyến rũ này, Tần Úc Tuyệt quen thuộc thể hiện.

Mà Tống Cảnh Vân vào vai phái Thiên Sơn, là danh môn chính phái tiêu chuẩn.

Một thân trang phục hiệp khách, hoàn toàn trái ngược với trang phục của Tần Úc Tuyệt, nhưng phù hợp đến không ngờ.

Việc quay quảng cáo còn mang theo chút cốt truyện, đồng thời để cho hai nhân vật có liên quan hơn, còn thêm một chút tuyến tình cảm mờ ám.

Ví dụ như ——

“Tần Úc Tuyệt và Tống Cảnh Vân vốn là đối lập, hai người sau khi gặp mặt liền đánh nhau. Một dùng độc và ám khí, một người dựa vào kiếm thuật chống đỡ. Nhưng trong quá trình đánh nhau còn phải nhớ liếc mắt đưa tình, Tần Úc Tuyệt phải mang theo chút ý cười trêu chọc, Tống Cảnh Vân thì ẩn nhẫn khắc chế dáng vẻ lạnh nhạt.”

“Nhưng ở đoạn sau khi Tần Úc Tuyệt rơi vào nguy hiểm dưới nanh vuốt của kẻ thù, nhân vật do Tống Cảnh Vân thủ vai sẽ từ trên trời giáng xuống xuất hiện cứu người. Bối cảnh cuối cùng sẽ rơi vào bóng lưng hai người sóng vai nhìn lên bầu trời.”

Hai người đều là diễn viên, đạo diễn nói như vậy, liền hiểu rõ cốt truyện.

Đại khái chính là yêu nhau lắm cắn nhau đau, nhưng vào lúc quan trọng mối quan hệ lại chặt chẽ không thể tách rời.

Cảm xúc và biểu hiện của Tần Úc Tuyệt trên màn ảnh rất tốt, loại phim quảng cáo này cũng thuận buồm xuôi gió, có thể làm nổi bật sự quyến rũ của nhân vật.

Rất nhanh, tất cả các cảnh quay đơn đã được hoàn thành, đi vào phần cốt truyện.

【Đệ tử Linh Vũ vì lấy được bí tịch, ý đồ dùng vu mị thuật dụ dỗ đệ tử Thiên Sơn, lại bị ngăn cản, hai người một hồi ác chiến.】

Tuy rằng chỉ là câu nói đơn giản, thế nhưng muốn thể hiện nội dung thì càng phức tạp.

Thêm vào việc quay quảng cáo, không có bất kỳ lời thoại nào, vì vậy tất cả nội dung của cốt truyện cần phải thực hiện bằng ánh mắt và hành động.

“Ba, hai, một, bắt đầu.”

Khi bắt đầu quay chụp, cả hai đều tiến vào trạng thái.

Tần Úc Tuyệt nâng mí mắt lên, một đôi mắt nhợt nhạt mỉm cười, đáy mắt lóe ra ánh sáng vụn vặt, liếc mắt một cái cũng đủ để câu lòng người.

Cô nghiêng người về phía trước, đến gần Tống Cảnh Vân, một bàn tay chống lên ngực hắn, giống như không xương từng tấc từng tấc chạm lên trên. Sau đó nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, đôi mắt như câu hồn nghiêng đầu nhìn vào mắt hắn.

Bốn giây gần kề trên màn ảnh.

Tần Úc Tuyệt mặc dù không có động tác gì quá lớn, nhưng đáy mắt sóng ngầm bắt đầu khởi động, tựa hồ mỗi một khắc nhìn qua đều khác với một khắc trước.

Tất cả sự quyến rũ đã được khắc vào xương.

Khi Linh Vũ Các xuất chiêu, ánh mắt sẽ chuyển sang màu đỏ, giờ phút này mặc dù là thực cảnh không có hiệu ứng đặc biệt, nhưng ánh mắt Tần Úc Tuyệt biến hóa vẫn có thể thấy rõ.

Diễn xuất tuyệt vời.

Nhiếp ảnh gia cảm thấy, mặc dù Tần Úc Tuyệt bây giờ bạo chủ yếu là vì giá trị nhan sắc và sức nóng của CP, nhưng diễn xuất như vậy trong giới vẫn sẽ có giá trị.

Chỉ cần có vai thích hợp, cố gắng sẽ phát triển đến mức người bên ngoài không thể tưởng tượng được.

Tống Cảnh Vân thực ra diễn xuất cũng không kém.

Thế nhưng trước mặt Tần Úc Tuyệt, khí thế vẫn hơi bị đè xuống.

Lúc hắn va vào mắt Tần Úc Tuyệt, hơi sửng sốt một chút, chưa kịp phản ứng lại.

Nhưng chỉ trong một giây ngắn ngủi, cảm xúc nhanh chóng được điều chỉnh, giống như khi đạo diễn giải thích, phản ứng nhanh nhạy nắm lấy tay Tần Úc Tuyệt, sau đó trở tay giam cô vào tường.

“Cắt!”

Đạo diễn hô dừng lại: “Cảnh Vân, giữa hai người có thể gần hơn chút nữa, ở đây phải thể hiện một chút mập mờ. Anh nên cúi đầu nhìn Tần Úc Tuyệt, sau đó đến gần mặt cô ấy.”

Nói xong, còn không quên khen ngợi: “Tôi cảm thấy đối thủ của các cậu diễn ra có thiếu sót gì đó, nhân vật hiểu là đúng, chính là thiếu chút cảm giác CP. Phải có tự tin, hai người xem hoá trang xứng đôi thế…”

“Khụ khụ.”

Nói được một nửa, lời của đạo diễn bị một tiếng ho cắt ngang.

Đạo diễn quay đầu lại, phát hiện trợ lý Trần không biết khi nào đứng bên cạnh mình, tay khép hờ môi, vô cùng cố ý liều mạng ho khan: “Khụ khụ khụ khụ khụ!”

Có cảm giác đại sự không ổn.

Đạo diễn cứng ngắc quay lại nhìn, phát hiện ông chủ nhà mình Tạ Yếm Trì, không biết khi nào đã đến trường quay.

Hắn ng cách đó vài mét, cứ nhìn mình một cách bình tĩnh như vậy.

Một lát sau, mới cười khẽ, tiện tay kéo một cái ghế ngồi xuống, chậm rãi nói: “Tiếp tục đi, cái gì mà xứng đôi? Vừa rồi tôi không nghe rõ lắm.”

... Xảy ra chuyện lớn rồi.

Đạo diễn hít sâu một hơi, quay đầu nhìn Tống Cảnh Vân, sau đó nói: “Thật ra hai người trông cũng không xứng đôi lắm.”

Tần Úc Tuyệt cũng không nghĩ tới Tạ Yếm Trì sẽ đến trường quay.

Dù sao người này gần đây bận đến chân không chạm đất, vốn định nhiều nhất sẽ để cho Trợ lý Trần tới xem vài lần, không nghĩ tới lại tự mình tới.

Có thể cảm giác rõ ràng là, các nhân viên xung quanh đều sợ hãi và rất tôn trọng ông chủ.

Kể từ khi hắn mang theo một chiếc ghế ngồi đó, liền có thể cảm giác tất cả mọi người ở một bên trong nháy mắt căng thẳng, thu lại thái độ cười đùa vừa rồi, tất cả đều là một bộ dáng “Tôi yêu công việc”.

Nhưng dù sợ Tạ Yếm Trì, công việc vẫn phải hoàn thành.

Đạo diễn lặng lẽ nhìn ông chủ nhà mình, sau khi xác định anh ta thực sự chỉ nghiêm túc xem cảnh quay, liền thở phào nhẹ nhõm, nói: “Hai người lại lần nữa đi, bắt đầu từ vị trí giữ cô ấy trên tường.”

Nghe thấy câu này, Tạ Yếm Trì giương mí mắt, giơ tay lên khoác lên lưng ghế, giơ ngón trỏ lên gõ ghế, tràn đầy không kiên nhẫn.

Có lẽ là bởi vì Tạ Yếm Trì ở chỗ này, Tần Úc Tuyệt có thể cảm giác được Tống Cảnh Vân so với vừa rồi câu nệ hơn nhiều.

Liên tiếp diễn vài lần, cảm giác không còn như trước.

Đạo diễn hô nhiều lần, nhịn cảm xúc và nhịn, dường như bận tâm đến Tạ Yếm Trì ở đây, mới không trút giận: “Chuyện gì xảy ra vậy? Lại lần nữa, hãy nhớ rằng, tôi muốn tương tác giữa hai người mãnh liệt hơn chút.”

Sắc mặt Tống Cảnh Vân cũng có chút kém, tựa hồ cũng bởi vì sai lầm của bản thân nhiều lần mà tự trách.

Tuy nhiên, lần quay tiếp..

Mặc dù động tác giữ tay của Tống Cảnh Vân làm đến nước chảy mây trôi, nhưng bởi vì Tạ Yếm Trì ở đây, tâm trạng vẫn căng thẳng không thả lỏng được.

Cũng duy trì khoảng cách không dám tới gần.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng cả ngày đều không quay xong.

Đang lúc đạo diễn chuẩn bị hô “Cắt”, Tần Úc Tuyệt đột nhiên động.

Khóe môi cô cong, giơ tay lên, liền ôm lấy cổ Tống Cảnh Vân, sau đó giơ tay giữ chặt gáy, nhẹ nhàng đè xuống, để hắn nhích tới gần mặt mình.

Đôi mắt hồ ly, toát ra ý cười quyến rũ.

Đạo diễn sáng mắt, cảm thấy kinh ngạc.

Trợ lý Trần lo lắng nhìn người bên cạnh, cảm thấy ông chủ có khả năng muốn giết người.

“Tiểu Trần.” Tạ Yếm Trì đột nhiên mở miệng, “Thiên Sơn cái nghề nghiệp này có phải nên cho yếu đi không?”

“…” Đây là ngài lấy việc công trả thù riêng.

“Cắt! Được rồi, đoạn vừa rồi rất tốt, qua rồi!” Đạo diễn rốt cục hài lòng, hắn vừa nhìn màn hình phát lại trong ống kính, vừa gật đầu, “Tiểu Tần, đoạn vừa rồi cô phát huy rất tốt.”

Thành công kéo sự tương tác của hai người khỏi bị cứng nhắc.

Thời gian quay phim tổng cộng hai ngày, sau khi quay qua vài nội dung nhỏ, nhiệm vụ ngày hôm nay cũng tuyên bố kết thúc.

Tần Úc Tuyệt xoa xoa lông mày, sau đó xoay người liếc mắt sang bên.

Tạ Yếm Trì không biết rời đi từ khi nào.

Tần Úc Tuyệt nở nụ cười.

Nghĩ cũng đúng, hắn là một người đàn ông bận rộn như vậy, chắc chắn không thể chờ đợi mình quay chụp xong.

Nhưng không biết tại sao, trong lòng có chút mất mát không thể giải thích.

Cô thở dài một tiếng, tăng lực của xương ngón tay, dùng sức xoa hai bên lông mày.

Chắc là mình bị quỷ ám.

Cô mỉm cười tự giễu, sau đó chuẩn bị đi đến phòng thay đồ để thay bộ đồ hôm nay.

Tuy nhiên, vừa rẽ, eo bất ngờ bị một bàn tay lớn có lực giữ lại. Ngay sau đó cả người ngã về phía trước, bất ngờ không kịp đề phòng, va vào một lồng ngực cứng rắn.

Tần Úc Tuyệt sửng sốt, vừa định ngẩng đầu, cổ tay liền bị người ta nắm chặt, sau đó trở tay giữ cô vào tường.

... Hành động này, sao lại thấy quen như vậy?

Tạ Yếm Trì cúi người xuống, trong ánh mắt tất cả đều là ánh sáng vụn vặt, mặc dù là mỉm cười, nhưng mơ hồ dường như có thể cảm nhận được nguy hiểm khó hiểu, bàn tay siết chặt eo cũng nóng đến dọa người.

Hắn cười khẽ, nhẹ giọng hỏi bên tai Tần Úc Tuyệt: “Không phải cô rất biết diễn à? Bình thường sao dễ thẹn thùng vậy.”

“Tạ Yếm Trì!” Tần Úc Tuyệt cắn răng, gò má nóng lên, “Anh buông ra.”

Tạ Yếm Trì: “Không buông.”

“Ý anh là sao?” Tần Úc Tuyệt giận dữ.

Khoé môi của Tạ Yếm Trì ý cười không giảm, hắn cúi người xuống, kéo dài giọng nói: “Bây giờ để tôi buông ra cũng được.”

Tần Úc Tuyệt: “Vậy anh buông——”

“Nhưng góc năm giờ, có paparazzi đang chụp trộm.” Tạ Yếm Trì cúi đầu, đến gần bên tai cô, ngắt lời, “Có chắc để tôi buông ra không?”

Nói đến đây, hắn nheo mắt lại, âm cuối hơi kéo: “Lát nữa nếu xin tôi hợp tác, giá của tôi rất đắt đấy.”

Tần Úc Tuyệt: “Anh vẫn nên nắm tay thêm chút nữa đi…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện