Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn
Chương 95: Nguy (1)
Các loại quy tắc cùng trật tự trong chư thiên vạn giới cơ bản là được quyết định bởi những tồn tại như bọn họ.
Sự tồn tại của những người này, thì khi được phép thảo luận, những người khác mới có thể thảo luận.
Không cho phép thảo luận thì người bình thường thậm chí không thể gọi tên của những người này.
Lấy thực lực hiện tại của Ngụy Quân, hắn còn chưa đạt tới tiêu chuẩn để có thể thảo luận về sự tồn tại của những người đó.
Lúc trước sở dĩ Thiên đế chuyển thế luân hồi là vì muốn thắng được vị này.
"Ta nhớ tới một người bạn cũ." Ngụy Quân thản nhiên nói: "Một người bạn thực lực rất đáng gờm, ta đã học được rất nhiều thứ từ hắn."
Bạch Khuynh Tâm và Lục Nguyên Hạo đều cảm thấy Ngụy Quân không nói thật.
Nhưng hai người cũng không hỏi nhiều.
So với việc người bạn cũ của Ngụy Quân thì vẫn là suy đoán trong nhật kí của Dương đại soái làm cho bọn họ chấn động.
Lục Nguyên Hạo phụ trách việc đọc nhật kí của Dương đại soái cho Bạch Khuynh Tâm, đảm bảo Bạch Khuynh Tâm hiểu được nội dung nhật kí của Dương đại soái.
Mặc dù Bạch Khuynh Tâm hoàn toàn không cần phiền toái như vậy, nhưng nàng vẫn diễn trò cùng Lục Nguyên Hạo.
Về lý do tại sao chưa nói cho Ngụy Quân và Lục Nguyên Hạo biết chuyện đôi mắt của mình đã được phục hồi thì là do Bạch Khuynh Tâm đang cố che dấu thực lực.
Giả vờ mù lòa, để cho kẻ địch mấy cảnh giác.
Nhất định không phải là vì để cho Ngụy Quân mất cảnh giác.
Nhất định không phải.
Dù sao một người mù làm sao có thể có ý đồ xấu được.
Bạch Khuynh Tâm tự thuyết phục mình.
Sau đó bắt đầu suy nghĩ chính sự.
"Suy đoán của Dương đại soái... rất nguy hiểm." Bạch Khuynh Tâm nói: "Hiện tại xem như ta đã hoàn toàn rõ ràng vì sao nhiều năm như vậy vẫn luôn có người muốn trộm đi nửa bản nhật kí này, đây quả thật là đồ vật có thể lấy mạng người."
Lục Nguyên Hạo do dự một lúc, lên tiếng hỏi: "Suy đoán của Dương đại soái, có giống với những gì Cơ Soái nói khi dạy Cơ Đãng Thiên không?"
Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm đều hiểu ẩn ý của Lục Nguyên Hạo.
Ngụy Quân liếc Lục Nguyên Hạo một cái: "Dưỡng khấu tự trọng? Việc này không thể quơ đũa cả nắm."
Bạch Khuynh Tâm gật đầu: "Quả thật không thể quơ đũa cả nắm, suy đoán của Dương đại soái và lời nói của Cơ Soái là hoàn toàn khác nhau. Cơ Soái là vì tự vệ, mà nếu suy đoán của Dương đại soái trở thành sự thật, vậy thì thật kinh khủng, liên minh người tu hành đang..."
Bạch Khuynh Tâm chưa nói hết, Ngụy Quân liền nói: "Chủ động xem mạng người như cỏ rác, sau đấy lại lấy danh nghĩa chúa cứu thế xuất hiện để chia sẻ, thậm chí là độc hưởng thành quả thắng lợi. Nếu như suy đoán của Dương đại soái là thật, vậy ai cũng có thể giết hung thủ phía sau tạo nên trận chiến tranh này."
Năm đó hắn giết qua rất nhiều loại chúa cứu thế này.
Về sau lại đặt ra thiên quy, dùng đại nhân quả để thay đổi các quy tắc của chư thiên vạn giới, mang lại trật tự và ổn định cho chư thiên vạn giới.
Nhưng mà bên trêи có chính sách, bên dưới có đối sách.
Hơn nữa ở chư thiên vạn giới thì Thiên đế cũng có đối thủ.
Quy tắc là chết, sinh linh là sống.
Luôn có một vài sinh linh không sử dụng sự thông minh tài trí của mình ở chính đạo.
Không, có lẽ trong suy nghĩ của bọn họ thì những gì bọn họ làm mới là chính đạo.
Ngược lại việc Ngụy Quân ngăn cản bọn họ mạnh lên mới là tà đạo.
"Ngụy đại nhân, Dương lão phu nhân nói không sai, đây chính là thứ có thể giết người, ngươi thật sự muốn mang nửa bản nhật kí này đi sao?"
"Ừm, đương nhiên muốn đem đi, mà nói đi cũng phải nói lại, có ai biết cuốn nhật nhật kí này chứa nội dung kinh khủng như vậy sao?" Ngụy Quân hỏi.
Trong khi ba người thảo luận, Dương lão phu nhân từ bên ngoài đi đến.
Vừa lúc nghe được những lời này của Ngụy Quân.
Dương lão phu nhân nói: "Hẳn là có thể đoán được một ít, nhưng mà không biết toàn bộ. Hơn nữa mấy năm nay Dương gia chúng ta vẫn luôn không có động tĩnh gì, hẳn là cũng để cho một số người thả lỏng cảnh giác."
"Lão phu nhân đọc qua nửa bản nhật kí này rồi sao?" Ngụy Quân nhìn về phía Dương lão phu nhân.
Dương lão phu nhân gật gật đầu: "Cứ để ở nhà như vậy, có lúc tò mò tự nhiên là sẽ xem, ta cũng không nghĩ tới con ta sẽ phóng đãng như vậy."
Tuy là nói như thế, nhưng mà giọng điệu Dương lão phu nhân thật ra cũng không có nhiều tức giận.
Dương đại soái đã mất, vì Dương đại soái mà tức giận thật sự là không đáng.
"Lão phu nhân, ngài không nên xem." Bạch Khuynh Tâm nói: "Đọc nhật kí này xong, người có thể sẽ bị giết."
Dương lão phu nhân cười cười: "Bạch đại nhân yên tâm, Dương gia tuy xuống dốc, nhưng mà vẫn còn mấy phần nội tình, cũng sẽ không để người khác động vào. Mấy người chúng ta có thể chống đỡ được Dương gia, cũng không cần dựa vào người khác thương hại."
Ngụy Quân gật đầu.
Đây là sự thật.
Thế giới này chung quy là muốn xem thực lực.
Hơn nữa ở dưới tình huống không có chứng cứ, Dương gia đã chỉ còn lại có một đám góa phụ, nếu tự tiện giết người diệt khẩu các nàng thì rất dễ khiến nhiều người tức giận.
Nếu Ngụy Quân cố ý muốn đem nửa bản nhật ký này đi, hơn nữa truyeenf ra tin tức này, vậy thì toàn bộ nguy hiểm đều sẽ tập trung ở trêи người Ngụy Quân.
Ngược lại Dương gia sẽ không bị ai nhằm vào nữa.
Đương nhiên, nếu Dương đại soái chưa chết thì lại là chuyện khác, Quốc sư nhất định sẽ chú ý đến Dương gia, nhưng đó chỉ là nguy cơ.
Ngụy Quân cũng không thể chiếu cố toàn diện như vậy được.
Có thể giúp đỡ Dương gia đến mức này, Ngụy Quân đã rất trượng nghĩa rồi.
Dương lão phu nhân là tới mời mấy người Ngụy Quân đi ra ngoài dùng bữa.
Ba người Ngụy Quân không có từ chối.
Quá khách khí cũng không tốt.
Một lát sau, Ngụy Quân thấy được Dương phu nhân, người mà được Dương đại soái miêu tả là đẹp hơn cả các cô nương trong Hồng Tụ Chiêu.
Nếu như không phải tình nhân trong mắt Dương đại sóa hóa Tây Thi, vậy thì chỉ có thể nói rằng sau khi Dương đại soái chết thì Dương phu nhân cũng không được tốt lắm.
Một đóa hoa mẫu đơn xinh đẹp, sau nhiều ngày không được tưới nước thì cũng sẽ dần dần héo rũ.
Đối với chuyện này, Ngụy Quân cũng chỉ có thể khẽ thở dài.
Tập tục của Đại Càn tuy rất cởi mở, cũng không cấm quả phụ tái giá, nhưng nếu nhà gái không muốn tái giá, vậy triều đình cũng không thể bắt buộc.
Không chỉ là Ngụy Quân đang nhìn Dương phu nhân mà Bạch Khuynh Tâm và Lục Nguyên Hạo cũng đều đang nhìn Dương phu nhân.
Dù sao trong nhật kí của Dương đại soái cũng có ghi lại nhiều về vẻ đẹp của Dương phu nhân.
Sự tồn tại của những người này, thì khi được phép thảo luận, những người khác mới có thể thảo luận.
Không cho phép thảo luận thì người bình thường thậm chí không thể gọi tên của những người này.
Lấy thực lực hiện tại của Ngụy Quân, hắn còn chưa đạt tới tiêu chuẩn để có thể thảo luận về sự tồn tại của những người đó.
Lúc trước sở dĩ Thiên đế chuyển thế luân hồi là vì muốn thắng được vị này.
"Ta nhớ tới một người bạn cũ." Ngụy Quân thản nhiên nói: "Một người bạn thực lực rất đáng gờm, ta đã học được rất nhiều thứ từ hắn."
Bạch Khuynh Tâm và Lục Nguyên Hạo đều cảm thấy Ngụy Quân không nói thật.
Nhưng hai người cũng không hỏi nhiều.
So với việc người bạn cũ của Ngụy Quân thì vẫn là suy đoán trong nhật kí của Dương đại soái làm cho bọn họ chấn động.
Lục Nguyên Hạo phụ trách việc đọc nhật kí của Dương đại soái cho Bạch Khuynh Tâm, đảm bảo Bạch Khuynh Tâm hiểu được nội dung nhật kí của Dương đại soái.
Mặc dù Bạch Khuynh Tâm hoàn toàn không cần phiền toái như vậy, nhưng nàng vẫn diễn trò cùng Lục Nguyên Hạo.
Về lý do tại sao chưa nói cho Ngụy Quân và Lục Nguyên Hạo biết chuyện đôi mắt của mình đã được phục hồi thì là do Bạch Khuynh Tâm đang cố che dấu thực lực.
Giả vờ mù lòa, để cho kẻ địch mấy cảnh giác.
Nhất định không phải là vì để cho Ngụy Quân mất cảnh giác.
Nhất định không phải.
Dù sao một người mù làm sao có thể có ý đồ xấu được.
Bạch Khuynh Tâm tự thuyết phục mình.
Sau đó bắt đầu suy nghĩ chính sự.
"Suy đoán của Dương đại soái... rất nguy hiểm." Bạch Khuynh Tâm nói: "Hiện tại xem như ta đã hoàn toàn rõ ràng vì sao nhiều năm như vậy vẫn luôn có người muốn trộm đi nửa bản nhật kí này, đây quả thật là đồ vật có thể lấy mạng người."
Lục Nguyên Hạo do dự một lúc, lên tiếng hỏi: "Suy đoán của Dương đại soái, có giống với những gì Cơ Soái nói khi dạy Cơ Đãng Thiên không?"
Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm đều hiểu ẩn ý của Lục Nguyên Hạo.
Ngụy Quân liếc Lục Nguyên Hạo một cái: "Dưỡng khấu tự trọng? Việc này không thể quơ đũa cả nắm."
Bạch Khuynh Tâm gật đầu: "Quả thật không thể quơ đũa cả nắm, suy đoán của Dương đại soái và lời nói của Cơ Soái là hoàn toàn khác nhau. Cơ Soái là vì tự vệ, mà nếu suy đoán của Dương đại soái trở thành sự thật, vậy thì thật kinh khủng, liên minh người tu hành đang..."
Bạch Khuynh Tâm chưa nói hết, Ngụy Quân liền nói: "Chủ động xem mạng người như cỏ rác, sau đấy lại lấy danh nghĩa chúa cứu thế xuất hiện để chia sẻ, thậm chí là độc hưởng thành quả thắng lợi. Nếu như suy đoán của Dương đại soái là thật, vậy ai cũng có thể giết hung thủ phía sau tạo nên trận chiến tranh này."
Năm đó hắn giết qua rất nhiều loại chúa cứu thế này.
Về sau lại đặt ra thiên quy, dùng đại nhân quả để thay đổi các quy tắc của chư thiên vạn giới, mang lại trật tự và ổn định cho chư thiên vạn giới.
Nhưng mà bên trêи có chính sách, bên dưới có đối sách.
Hơn nữa ở chư thiên vạn giới thì Thiên đế cũng có đối thủ.
Quy tắc là chết, sinh linh là sống.
Luôn có một vài sinh linh không sử dụng sự thông minh tài trí của mình ở chính đạo.
Không, có lẽ trong suy nghĩ của bọn họ thì những gì bọn họ làm mới là chính đạo.
Ngược lại việc Ngụy Quân ngăn cản bọn họ mạnh lên mới là tà đạo.
"Ngụy đại nhân, Dương lão phu nhân nói không sai, đây chính là thứ có thể giết người, ngươi thật sự muốn mang nửa bản nhật kí này đi sao?"
"Ừm, đương nhiên muốn đem đi, mà nói đi cũng phải nói lại, có ai biết cuốn nhật nhật kí này chứa nội dung kinh khủng như vậy sao?" Ngụy Quân hỏi.
Trong khi ba người thảo luận, Dương lão phu nhân từ bên ngoài đi đến.
Vừa lúc nghe được những lời này của Ngụy Quân.
Dương lão phu nhân nói: "Hẳn là có thể đoán được một ít, nhưng mà không biết toàn bộ. Hơn nữa mấy năm nay Dương gia chúng ta vẫn luôn không có động tĩnh gì, hẳn là cũng để cho một số người thả lỏng cảnh giác."
"Lão phu nhân đọc qua nửa bản nhật kí này rồi sao?" Ngụy Quân nhìn về phía Dương lão phu nhân.
Dương lão phu nhân gật gật đầu: "Cứ để ở nhà như vậy, có lúc tò mò tự nhiên là sẽ xem, ta cũng không nghĩ tới con ta sẽ phóng đãng như vậy."
Tuy là nói như thế, nhưng mà giọng điệu Dương lão phu nhân thật ra cũng không có nhiều tức giận.
Dương đại soái đã mất, vì Dương đại soái mà tức giận thật sự là không đáng.
"Lão phu nhân, ngài không nên xem." Bạch Khuynh Tâm nói: "Đọc nhật kí này xong, người có thể sẽ bị giết."
Dương lão phu nhân cười cười: "Bạch đại nhân yên tâm, Dương gia tuy xuống dốc, nhưng mà vẫn còn mấy phần nội tình, cũng sẽ không để người khác động vào. Mấy người chúng ta có thể chống đỡ được Dương gia, cũng không cần dựa vào người khác thương hại."
Ngụy Quân gật đầu.
Đây là sự thật.
Thế giới này chung quy là muốn xem thực lực.
Hơn nữa ở dưới tình huống không có chứng cứ, Dương gia đã chỉ còn lại có một đám góa phụ, nếu tự tiện giết người diệt khẩu các nàng thì rất dễ khiến nhiều người tức giận.
Nếu Ngụy Quân cố ý muốn đem nửa bản nhật ký này đi, hơn nữa truyeenf ra tin tức này, vậy thì toàn bộ nguy hiểm đều sẽ tập trung ở trêи người Ngụy Quân.
Ngược lại Dương gia sẽ không bị ai nhằm vào nữa.
Đương nhiên, nếu Dương đại soái chưa chết thì lại là chuyện khác, Quốc sư nhất định sẽ chú ý đến Dương gia, nhưng đó chỉ là nguy cơ.
Ngụy Quân cũng không thể chiếu cố toàn diện như vậy được.
Có thể giúp đỡ Dương gia đến mức này, Ngụy Quân đã rất trượng nghĩa rồi.
Dương lão phu nhân là tới mời mấy người Ngụy Quân đi ra ngoài dùng bữa.
Ba người Ngụy Quân không có từ chối.
Quá khách khí cũng không tốt.
Một lát sau, Ngụy Quân thấy được Dương phu nhân, người mà được Dương đại soái miêu tả là đẹp hơn cả các cô nương trong Hồng Tụ Chiêu.
Nếu như không phải tình nhân trong mắt Dương đại sóa hóa Tây Thi, vậy thì chỉ có thể nói rằng sau khi Dương đại soái chết thì Dương phu nhân cũng không được tốt lắm.
Một đóa hoa mẫu đơn xinh đẹp, sau nhiều ngày không được tưới nước thì cũng sẽ dần dần héo rũ.
Đối với chuyện này, Ngụy Quân cũng chỉ có thể khẽ thở dài.
Tập tục của Đại Càn tuy rất cởi mở, cũng không cấm quả phụ tái giá, nhưng nếu nhà gái không muốn tái giá, vậy triều đình cũng không thể bắt buộc.
Không chỉ là Ngụy Quân đang nhìn Dương phu nhân mà Bạch Khuynh Tâm và Lục Nguyên Hạo cũng đều đang nhìn Dương phu nhân.
Dù sao trong nhật kí của Dương đại soái cũng có ghi lại nhiều về vẻ đẹp của Dương phu nhân.
Bình luận truyện