Nguyên Tôn

Chương 57: Tổ long kinh



Dịch giả: Xiaooo
Biên: Xiaooo

Trong hương các ở vương cung Đại Chu.

Yêu Yêu ngồi trước gương, ôm Thôn Thôn lười biếng trong lòng, mái tóc dài màu xanh xõa xuống tới hông. Trong mặt gương phản chiếu một gương mặt tuyệt mĩ nhưng lạnh lùng.

Sau lưng Yêu Yêu, Tần Ngọc đang giúp cô chải tóc, thần tình nét mặt dịu dàng.

Từ khi Yêu Yêu vào vương cung, Tần Ngọc rất quý cô, gần như coi cô là con gái.

Mà Yêu Yêu tuy rằng tính tình lạnh lùng, nhưng khi đối mặt với sự dịu dàng nhiệt tình của Tần Ngọc thì cũng trở nên nhu hòa rất nhiều, vì vậy quan hệ của hai người ngày càng thân thiết.

- Đẹp quá.

Tần Ngọc chỉ giúp Yêu Yêu buộc mái tóc dài thành tóc đuôi ngựa búi cao nhưng đã mang đến cảm giác thanh xuân đầy sức sống cho cô gái lạnh lùng này, khiến người khác kinh ngạc.

- Cảm ơn Tần di.

Yêu Yêu mỉm cười, nói.

Tần Ngọc sờ đầu thiếu nữ, nói:

- Đừng khách sáo. Nếu con ở trong vương cung mà thấy buồn chán quá thì để dì bảo Chu Nguyên dẫn con ra ngoài chơi một chút.

Yêu Yêu khẽ gật đầu.

Thôn Thôn nằm trong lòng cô bỗng dưng mở to mắt, sủa nhẹ một tiếng về phía cửa, sau đó hóa thành một cái bóng lao ra, lao vào ngực của bóng người đang bước vào.

- Hự.

Chu Nguyên vừa bước vào cửa đã ôm bụng kêu một tiếng. Thôn Thôn vừa ở trong ngực hắn lại vòng ra sau, cắn lấy cổ áo hắn quật sang hai bên, mạnh đến nỗi khiến Chu Nguyên suýt ngã.

- Đừng quật, đừng quật!

Chu Nguyên mắng một tiếng, thị nữ sau lưng đưa lên một khay thịt nguyên thú khô đã được ướp gia vị tỉ mỉ, đến lúc này Thôn Thôn mới nhả cổ áo hắn, lao đến khay thịt, híp mắt bắt đầu hưởng thụ.

- Tiểu súc sinh này, thật sự xem ta là phiếu cơm rồi sao?

Chu Nguyên thấy bộ dáng này của Thôn Thôn, lập tức tức giận tới mức nghiến răng. Dạo này mỗi lần tiểu súc sinh này trông thấy hắn, ánh mắt hắn đều xám lại.

- Mấy con cứ trò chuyện đi, ta sẽ không quấy rầy.

Tần Ngọc cười híp mắt nói, sờ đầu Chu Nguyên, chậm rãi bước đi.

Bàn tay như bạch ngọc của Yêu Yêu vuốt đuôi ngựa, nhẹ nhàng nghiêng đầu rồi gật một cái, quét mắt về Chu Nguyên.

Chu Nguyên cười hắc hắc, móc từ tay áo ra một bình ngọc đỏ thẫm, nói có chút đau lòng:

- Khẩu vị của tỷ càng ngày càng xảo quyệt. Đệ phải tốn hơn một nghìn nguyên tinh mới mua được chai Xích Linh tửu này đấy.

Yêu Yêu vươn tay đón lấy bình ngọc, ngửi nhẹ một cái, đôi mắt đẹp sáng lên rồi mỉm cười nhìn Chu Nguyên, nói:

- Làm gì có chuyện ngươi đột nhiên ân cần như thế. Nói đi, ngươi muốn làm gì?

Chu Nguyên cười cười xấu hổ, thành thật nói:

- Yêu Yêu tỉ, đệ sắp đả thông đệ thất mạch rồi, có lẽ cũng không xa đệ bát mạch nữa. Nếu đệ đả thông bát mạch thì sẽ có thể bước vào Dưỡng Khí cảnh, đến lúc đó thì phải tu luyện công pháp rồi.

- Hóa ra là muốn công pháp. Thế nào? Ngươi chướng mắt “Viêm Lôi Quyết của hoàng thất nhà ngươi à?

Yêu Yêu khẽ cười một tiếng, bàn tay nâng nâng má. Cô quay đầu suy nghĩ một chút rồi nói:

- Công pháp thì có, nhưng phải xem ngươi lựa chọn thế nào.

Chu Nguyên khẽ giật mình, nói:

- Ý tỷ là sao?

Yêu Yêu duỗi tay đè chặt bên hông, chỗ đó có treo một túi thơm rất tinh xảo. Đây là túi càn khôn, bên trong có không gian nhưng vật này hơi hiếm có, ít nhất là đến cả bảo khố của hoàng thất cũng không có nổi vài cái, mà không gian bên trong nó cũng rất lớn, mấy trượng đến vài chục trượng.

Túi càn khôn lóe lên, một ngọc giản màu đen xuất hiện trên tay Yêu Yêu.

- Đây là công pháp mà Hắc gia để lại, tên là “Thiên Nguyên Điển”, có thể tu thành nguyên khí thất phẩm.

- Nguyên khí thất phẩm?

Đồng tử Chu Nguyên co rụt lại, hoảng sợ không nói nên lời, trên mặt đầy vẻ rung động. Nguyên khí thất phẩm, đừng nói là hắn, đến cả phụ vương Chu Kình của hắn chỉ sợ là cũng chưa bao giờ thấy được nguyên khí phẩm giai này.

Công pháp đẳng cấp này, e là dùng toàn bộ vương triều Đại Chu cũng không đổi nổi.

Hô hấp Chu Nguyên dồn dập, ánh mắt đã đỏ lên, nhưng dù sao hắn cũng là người có định lực, cũng không nóng vội đoạt lấy ngọc giản kia mà lại hít sâu một hơi, hỏi Yêu Yêu:

- Còn có sự lựa chọn khác sao?

Nếu như Yêu Yêu đã nói mình phải chọn thì tất nhiên sẽ có những lựa chọn khác, mà có thể so sánh với Thiên Nguyên Điển thì chắc cũng không hề kém đây.

Yêu Yêu nghe vậy, lại trầm mặc một lúc, rồi bàn tay như ngọc đặt nhẹ vào túi càn khôn. Sau một khắc, chỉ thấy một đoạn xương vỡ xuất hiện trong tay nàng. Mảnh xương này đã vỡ tan nát, phía trên còn có vết rạn mờ mờ, nhưng ngay lúc nó xuất hiện lại phát ra một sự áp bách không thể nào hình dung được, dường như làm cho nguyên khí đang lưu động trong người Chu Nguyên bỗng ngưng trệ.

Rống!

Ở phía sau, Thôn Thôn đang hưởng thụ thịt khô cũng dựng lông lên, mãnh liệt nhào tới trước người Chu Nguyên, gào to về phía mảnh xương vỡ này. Trên thân thể nó có hào quang đỏ thẫm ẩn hiện.

Hiển nhiên là mảnh xương vỡ này khiến Thôn Thôn cảm thấy bị uy hiếp.

- Đây là cái gì?

Chu Nguyên cũng bị mảnh xương thần bí này mang đến sức ép không nhẹ, hoảng sợ hỏi.

- Trong mảnh xương vỡ này có ghi một công pháp, tên là “Tổ Long Kinh”.

Cặp môi đỏ mọng của Yêu Yêu hé mở, nói.

- Truyền thuyết kể rằng, khi thế giới này được tạo ra, từng có một sinh linh ra đời, gọi là Tổ Long, có thể thôn thiên diệt đại, là tồn tại chí cao. Cuối cùng Tổ Long thân hóa vạn vật, từ đó về sau có rất nhiều sinh mệnh xuất hiện trong thế giới hỗn độn.

- Nó còn mạnh hơn Thiên Nguyên Điển ư?

Chu Nguyên nói.

Yêu Yêu chậm rãi đáp:

- Khi mới bắt đầu tu luyện, nó chỉ có thể tu ra nguyên khí ngũ phẩm thôi.

- Nguyên khí ngũ phẩm?

Chu Nguyên nhướng mày.

- Tổ Long Kinh có có 4 trọng, đệ nhất trọng là nguyên khí ngũ phẩm: Thông Thiên Huyền Mãng Khí; đệ nhị trọng là nguyên khí thất phẩm: Trấn Thế Thiên Giao Khí; đệ tam trọng là nguyên khí cửu phẩm: Càn Khôn Thánh Long Khí.

Tiếng nói của Yêu Yêu nhẹ nhàng nhưng lại không khác gì sấm nổ bên tai Chu Nguyên,khiến da đầu hắn run lên, toàn thân run rẩy.

- Nguyên khí cửu phẩm???

Giọng nói của Chu Nguyên run rẩy. Nguyên khí trong trời đất chia ra làm cửu phẩm, vậy thì nguyên khí cửu phẩm đã là mạnh nhất, nếu như có thể tu thành thì không biết sẽ cường đại đến mức nào.

- Không đúng! Không phải tỷ nói có tứ trọng sao?

Chu Nguyên chợt cả kinh, đệ tam trọng của công pháp này đã là nguyên khí cửu phẩm, vậy thì đệ tứ trọng sẽ mạnh mẽ đến nhường nào?

Đôi mắt đẹp của Yêu Yêu lúc này dường như trở nên thâm sâu hơn. Sau đó, nàng nhẹ gật đầu, giọng nói linh hoạt kì ảo nói:

- Đệ tứ trọng là Tổ Long Khí chân chính, còn hơn cả cửu phẩm.

Chu Nguyên ngã ngồi đặt mông lên mặt ghế, trợn mắt há hốc mồm, lẩm bẩm:

- Trên đời này còn có công pháp vượt ra ngoài cửu phẩm??

Công pháp này đã vượt qua nhận thức của Chu Nguyên, thậm chí hắn còn hoài nghi rằng trên đời sao lại có công pháp nghịch thiên như thế.

Chẳng lẽ cũng bởi vì công pháp này mà sư phụ Thương Uyên và Yêu Yêu luôn bị kẻ địch thần bí đuổi giết, luôn phải lẩn trốn sao?

Yêu Yêu chậm rãi nói:

- Thiên địa huyền ảo, người ta nói nguyên khí chỉ có cửu phẩm chỉ là nói thế mà thôi. Ngươi chưa từng nghe thấy, không có nghĩa là không tồn tại. Nhưng Tổ Long Kinh này dù rất cường đại nhưng độ khó khi tu luyện cũng cao chưa từng có. Hơn nữa, một khi tu luyện Tổ Long Kinh thì sẽ không đổi sang tu luyện công pháp khác được nữa, nếu không sẽ bị cắn trả.

- Công pháp này thật bá đạo!

Nghe đến đó, sắc mặc Chu Nguyên không nhịn được mà biến đổi. Một khi đã tu luyện chính là chặn tất cả các con đường khác, chỉ có thể tiếp tục tu luyện Tổ Long Kinh mà thôi.

Yêu Yêu khẽ gật đầu, nói:

- Vả lại, nếu muốn tu luyện công pháp này thì phải thỏa mãn một điều kiện.

- Điều kiện gì?

Yêu Yêu liếc nhìn Chu Nguyên, nói:

- Phải phụ thuộc vào số mệnh rồng.

- Phụ thuộc vào số mệnh rồng?

- Trong truyền thuyết, Tổ Long hóa thân thành trăm vạn sinh linh, mà có một số người may mắn, khi ra đời sẽ có dị tượng, giống như con rắn, cá chép, mãng xà, giao long,.. đều coi là thuộc số mệnh rồng. Nếu như có số mệnh rồng, điều này có nghĩa là trong thân thể người đó có một tia Tổ Long Khí, là một thiên phú dị bẩm. Mà nếu muốn tu luyện Tổ Long Kinh, thì tia Tổ Long Khí này chính là vật dẫn cần có. Thế nhưng, tuy rằng có thể mở ra nhưng có cực kì ít người có thể tu thành. Đừng nói là tứ trọng, coi như là tam trọng thì trước giờ cũng chỉ có một người tu thành.

Yêu Yêu nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, tiếp lời:

- Mà ngươi chính là số mệnh Thánh Long, Tổ Long Khí trong cơ thể ngươi còn mạnh hơn rất nhiều. Nếu ngươi tu luyện Tổ Long Kinh, không thể nói trước được, có một phần khả năng thành công nhưng cũng khó nói có thể tu thành mấy trọng. Nhưng đáng tiếc là số mệnh Thánh Long của ngươi đã bị cướp đoạt, Tổ Long Khí cũng bị Mãng Xà Tước của Đại Vũ đoạt đi.

Chu Nguyên không nhịn được mà nắm chặt nắm đấm, cười khổ nói:

- Nói như thế, sợ là đệ không có duyên với Tổ Long Kinh này rồi.

Hắn không khỏi cảm thấy uể oải, dù sao thì ai thấy một môn công pháp nghịch thiên chạy đi trước mắt mình, chỉ sợ là cũng không thể trấn định được.

Nhưng Yêu Yêu lại lắc đầu, vươn tay ngọc nắm lấy bàn tay Chu Nguyên, thản nhiên nói:

- Cũng chưa chắc.

Chu Nguyên nghi hoặc nhìn cô.

Yêu Yêu chậm rãi mở bàn tay Chu Nguyên ra, chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn có một đoàn huyết hồng tản ra ý oán hận ác độc, khiến người ta phát lạnh.

Yêu Yêu chỉ vào đoàn huyết hồng kia, nói:

- Tên Vũ Vương kia thật ngu muội, cho rằng phong ấn oán hận của số mệnh Thánh Long trong người ngươi là có thể tạo ra oán độc khiến ngươi cả đời không thoát ra được, nhưng hắn vẫn không biết rằng, Oán Long Độc này cũng là một tia Tổ Long Khí.

Đồng tử Chu Nguyên co lại:

- Ý của tỷ là?

Yêu Yêu gật đầu đáp:

- Ngươi có thể dùng oán độc làm vật dẫn, mở ra Tổ Long Kinh, vì thế, ngươi có thể tu Tổ Long Kinh này.

Đôi mắt sáng của Yêu Yêu lẳng lặng nhìn vào Chu Nguyên, giọng nói kì ảo vang lên:

- Nếu vậy, lựa chọn của ngươi là…?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện