Nhẫn Giả Hệ Thống
Chương 50: Hộ thần thú
Đứng giữa khoảng trời thiên địa, nửa thân người khổng lồ của Susanoo sừng sững như một vị thần đánh vào tinh thần mỗi người trong pháo đài Bridge. Quang Minh hổ thì đã nằm đo ván trên mặt đất, một kích đó làm cả đội quân hàng chục vạn ma thú như chững lại. Cấp bậc trong xã hội ma thú còn sâm nghiêm hơn cả xã hội loài người, theo đỉnh của kim tự tháp của chuỗi thức ăn, loài có thực lực thấp hơn sẽ phải phục tùng loài có thực lực cao hơn, đó là một xã hội mà nhược nhục cường thực, lực lượng vi tôn. Franz một quyền đánh bại Quang Minh hổ làm cho cả đội quân ma thú kinh sợ không dám đến gần hắn.
Franz không để ý đến điều này lắm, đứng trong lồng ngực của Susanoo Tả luân nhãn tỏa ra hào quang màu đỏ yêu dị hướng về phía xa sau lưng đội quân ma thú. Nơi đó có một lực lượng áp bách đang đến gần, thậm chí còn mạnh hơn cả Quang Minh hổ.
“Chíu”.
Bỗng một đoàn hào quang từ trong U Linh đầm lầy bắn về phía Susanoo, Tả luân nhãn nhíu lại Susanoo hai tay thành chưởng thủ trước ngực đón đỡ đoàn hào quang đó.
“Ầm”.
“Răng, rắc”.
Susanoo được tăng cường sức mạnh nhưng khi đón đỡ với đoàn hào quang hai tay lại không tự chủ hiện ra các vết nứt chằng chịt như mạng nhện. Chân mày Franz càng nhíu chặt hơn, hào quang vừa rồi sức mạnh chỉ ngang một kích của đấu Hoàng, nhưng nó lại đến từ trong U Linh đầm lầy, tức là cách pháo đài hơn năm dặm, bay xa như vậy lại vẫn còn dư lực cũng đủ hiểu lực đạo ban đầu của một kích này.
Không đến mười phút, từ sau đội quân ma thú tách ra một lối nhỏ, đi trong đó là một trung niên hơn bốn mươi tuổi, tóc nâu, bên mắt đã có vết chân chim, da hơi sạm, trên người mặc một bộ trường bào phất phơ trong giớ. Đúng là người, ít nhất trong mắt mọi người trong Bridge thì đây là một con người, trung niên này bước đi rất chậm nhưng tốc độ lại rất nhanh, mỗi bước của hắn đều ẩn chứa một tia quy luật thiên địa làm người ta diễn tả không nên lời, hắn đi đến đâu ma thú quỳ rạp xuống đến đó không dám ngẩn đầu, thậm chí dù là Quang Minh hổ đang nằm la liệt trên đất cũng cố sức vùng dậy mà quỳ bái. Điều này Franz cũng không ngạc nhiên bởi vì hắn biết thân phận của người trung niên này. Hóa hình thú cấp tám ma thú.
Đúng vậy, chính là cấp tám ma thú, ma thú cấp sáu đã khai mở linh trí, ma thú cấp bảy linh trí đã như con người, ma thú cấp tám thì hoàn toàn có thể hóa thành hình người. Ma thú cấp tám, ít nhất là tương đương với một vị đấu thánh hậu kỳ, chỉ cần một mình nó thôi cũng đủ san bằng pháo đài Bridge, không ngờ lần này ma thú công thành lại bỏ ra vốn liếng nhiều như vậy, thậm chí ngàn năm không thấy ma thú cấp tám cũng suất hiện.
Trong lòng dậy sóng nhưng Franz vẫn duy trì sự bình tĩnh, hắn biết giờ hắn chính là chỗ dựa cuối cùng của hàng vạn người dân trong pháo đài, nếu lần này hắn ngã xuống thì có nghĩa là hàng vạn người trong thành kia cũng sẽ bị đại quân ma thú đồ sát. Franz trầm giọng.
“Không ngờ lần này các ngươi lại nể mặt bản thành chủ như vậy, đến hóa hình thú cũng xuất hiện rồi”.
Việc Franz nhận ra mình hiển nhiên làm cho trung niên ngạc nhiên nói.
“Ồ, ngươi có thể nhìn ra, không tệ”.
Nói rồi trung niên cũng không để ý đến Franz nữa mà nhìn bâng quơ về phía tòa pháo đài sừng sững đỏ sậm vì máu. Hắn nhắm mắt lại, hai cánh mũi hơi phập phồng như thể đang đánh hơi gì đó qua cơn gió thoảng, lát sau trung niên mở mắt ra nói.
“Giao ra hộ thần thú mọi chuyện kết thúc”.
“Hộ thần thú ? Ta không biết”.
Franz ngạc nhiên nói, quả thật hắn chưa từng nghe đến hộ thần thú chứ đừng nói đến việc thấy nó. Chẳng lẽ nói lần này ma thú công thành mãnh liệt như vậy chính là vì hộ thần thú sao. Có đánh chết Franz cũng không tin hộ thần thú rãnh rỗi vào pháo đài dạo chơi để rồi toàn bộ dân chúng ăn họa. Nhưng nếu có một con ma thú như vậy vào thành thì đã bị phát hiện từ lâu. Lẽ nào nói đây đã là ma thú cấp tám, thậm chí là cấp chín. Nghĩ đến khả năng này Franz chợt thấy lạnh người, một ma thú cấp tám cũng đủ phá tan pháo đài, chứ đừng nói đến là ma thú cấp chín.
“Đừng có giả vờ, ta ngửi được mùi của ngài ấy, mau giao ngài ấy ra đây, nếu không phải trên người ngươi cũng có khí tức của thần thì ta cũng chẳng cần phải nói nhiều như vậy, nhưng ta không ngại đánh ngươi một bả đâu”.
Trung niên đe dọa càng làm cho Franz cười khổ, quả thật là hắn không biết cái gì là hộ thần thú. Nhìn biểu hiện của Franz trung niên cười lạnh.
“Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ”.
Trung niên khẽ vẫy tay một thoáng một luồng ánh sáng như vừa rồi đánh thẳng về phía Susanoo, luồng ánh sáng không lớn nhưng tốc độ cực nhanh, Franz đã dùng Tả luân nhãn cấp độ hai nhưng cũng chỉ miễn cưỡng nhìn thấy được quỹ tích của nó dùng hai tay đón đỡ.
“Oanh”.
Luồng ánh sáng va chạm vào Susanoo lập tức phá vỡ khung xương phòng ngự đánh bay Franz ra ngoài, phải nói rằng trung niên không muốn tổn thương hắn nếu không thì thì lực chỉ cần mạnh hơn một chút cũng đủ xé Franz ra làm mảnh vụn, đúng là sức mạnh của ma thú cấp tám thật không thể khinh thường.
“GÀOOOO”
Một tiếng gầm phẫn nộ vọng ra từ pháo đài Bridge làm cả mặt đất như rung chuyển, theo sau đó là một luồng uy áp phóng ra làm cho hàng chục vạn ma thú bên ngoài không kiềm được liền nằm xuống bái phục, uy áp này không đến từ sức mạnh mà là đến từ huyết thống, một lực lượng bất khả kháng đến từ cường giả đỉnh tiêm trong thế giới ma thú. Ma thú là một xã hội đơn giản, nhược nhục cường thực, mỗi loài đều có một huyết thống riêng, loài có huyết thống thấp hơn đứng trước loài có huyết thống cao hơn luôn bị áp chế, đó chính là sức mạnh của huyết thống, chính vì vậy mà thế giới ma thú luôn có trật tự, khi một ma thú tiến hóa thăng cấp thì huyết thống của nó cũng bị thanh lọc, gột rửa và biến đổi thành một loại huyết thống cao quý hơn.
“Chính là hộ thần thú”.
Trung niên lẩm bẩm nói rồi cũng như các ma thú khác đều hướng về phía pháo đài quỳ lạy biểu hiện thần phục. Một bóng trắng từ pháo đài phóng ra như tia chớp trong chớp mắt chắn trước người Franz, hơn nữa bóng trắng này còn rất quen thuộc với hắn chính là chú chó Alaska thần bí – Lucky.
Bên trong phủ thành chủ hiện giờ chỉ có Franz, Ben là tên vị trung niên ma thú và Lucky. Lucky phẫn nộ sau khi được Franz trấn an đã nằm phủ phục bên chân hắn ngoan ngoãn như bao chú chó trung thành ở Địa Cầu. Nhưng ai biết được một giờ đồng hồ trước bản chất của nó hoàn toàn ngược lại.
Quay ngược lại một giờ trước sau khi Lucky chắn trước người Franz hung dữ nhìn Ben, cơ thể nó lớn lên một vòng lớn, cao hơn hai mét, dài gần sáu mét, hàm răng sắc nhọn dài ra xen kẽ lại với nhau, bố chi trở nên to lớn với những vuốt dài sắc nhọn, hai mắt biến thành màu huyết hồng như của Tả luân nhãn vậy. Dưới uy áp của Lucky hàng chục vạn ma thú chỉ biết nằm phủ phục dưới đất đến thở mạnh còn không dám, cảnh tượng này làm tất cả mọi người đều trố mắt nhìn. Cuối cùng Franz phải trấn an Lucky, Ben cũng lệnh cho ma thú đình chỉ tấn công, hai người tiến vào phủ thành chủ bắt đầu nói chuyện kỹ hơn.
Nguyên bản hộ thần thú là tổ tiên của tất cả loài ma thú trên Tử Lam tinh cầu, hộ thần ở đây không phải ám chỉ thủ hộ các vị thần như Phara hay Zenki mà là thủ hộ sư phụ của họ - chủ thần của Tử Lam vị diện. Vị trí của hộ thần thú sánh ngang bằng với Phara và Zenki, khi ba vị thần sáng tạo nên các loài ma thú đã sử dụng một bình máu của hộ thần thú, chính vì vậy mà trong cơ thể của mỗi ma thú đều chảy xuôi huyết thống của hộ thần thú. Khi cuộc chiến của chủ thần diễn ra tại Địa Cầu, hộ thần thú vị bảo hộ chủ thần rời đi đã rơi vào vòng luân hồi tại Địa Cầu và chuyển sinh. Cho đến khi Phara phá vỡ không gian triệu hồi Franz đến đây thì hộ thần thú cũng chuyển sinh theo quay về với Tử Lam tinh cầu và chính là Lucky. Tuy nói nó là hộ thần thú những bản thân sức mạnh lại bị phong ấn trong huyết thống chỉ có thể từ từ giải khai, chính vì vậy mà bình thường Lucky còn yếu hơn cả một con ma thú cấp một.
Bên trong thế giới ma thú có hai đầu ma thú cấp chín cũng đã hóa hình, mà một trong số đó thì tự gọi mình là “Hiền giả” được cho là đã nhận được truyền thừa từ tổ tiên nói rằng hộ thần thú đã chuyển sinh và tiên tri nơi có thể gặp hộ thần thú chính là pháo đài Bridge, chính vì vậy mà Ben lợi dụng đợt ma thú công thành này cốt yếu cũng chỉ để tìm kiếm hộ thần thú mà thôi.
Nghe Ben nói xong mọi việc Franz thầm cảm khái, không biết có phải tại số mệnh xuyên việt hay không mà chỉ là một món quà sinh nhật của hắn thôi cũng đã tương đương một vị thần. Ben nghĩ nghĩ một chút nói.
“Trên người ngươi ta cảm giác được khí tức của thần, chắc hẳn ngươi đã gặp thần và biết được hạo kiếp sắp đến”.
Franz gật đầu, việc này đến Thần Thánh giáo đình cũng biết được chứ đừng nói đến là truyền thừa lâu năm ma thú. Thấy Franz xác nhận Ben lại nói tiếp.
“Như vậy thần đã chọn ngươi làm người thừa kế, có lẽ số mệnh đã an bài ngươi và hộ thần thú nhận chủ. Nhưng bây giờ hộ thần thú vẫn chưa được mở ra sức mạnh, chỉ có ma thú bọn ta mới có thể giúp ngài ấy phục hồi lại sức mạnh như trước để chống lại hạo kiếp này. Nên ta cần phải đưa ngài ấy về thế giới của ma thú”
Franz không để ý đến điều này lắm, đứng trong lồng ngực của Susanoo Tả luân nhãn tỏa ra hào quang màu đỏ yêu dị hướng về phía xa sau lưng đội quân ma thú. Nơi đó có một lực lượng áp bách đang đến gần, thậm chí còn mạnh hơn cả Quang Minh hổ.
“Chíu”.
Bỗng một đoàn hào quang từ trong U Linh đầm lầy bắn về phía Susanoo, Tả luân nhãn nhíu lại Susanoo hai tay thành chưởng thủ trước ngực đón đỡ đoàn hào quang đó.
“Ầm”.
“Răng, rắc”.
Susanoo được tăng cường sức mạnh nhưng khi đón đỡ với đoàn hào quang hai tay lại không tự chủ hiện ra các vết nứt chằng chịt như mạng nhện. Chân mày Franz càng nhíu chặt hơn, hào quang vừa rồi sức mạnh chỉ ngang một kích của đấu Hoàng, nhưng nó lại đến từ trong U Linh đầm lầy, tức là cách pháo đài hơn năm dặm, bay xa như vậy lại vẫn còn dư lực cũng đủ hiểu lực đạo ban đầu của một kích này.
Không đến mười phút, từ sau đội quân ma thú tách ra một lối nhỏ, đi trong đó là một trung niên hơn bốn mươi tuổi, tóc nâu, bên mắt đã có vết chân chim, da hơi sạm, trên người mặc một bộ trường bào phất phơ trong giớ. Đúng là người, ít nhất trong mắt mọi người trong Bridge thì đây là một con người, trung niên này bước đi rất chậm nhưng tốc độ lại rất nhanh, mỗi bước của hắn đều ẩn chứa một tia quy luật thiên địa làm người ta diễn tả không nên lời, hắn đi đến đâu ma thú quỳ rạp xuống đến đó không dám ngẩn đầu, thậm chí dù là Quang Minh hổ đang nằm la liệt trên đất cũng cố sức vùng dậy mà quỳ bái. Điều này Franz cũng không ngạc nhiên bởi vì hắn biết thân phận của người trung niên này. Hóa hình thú cấp tám ma thú.
Đúng vậy, chính là cấp tám ma thú, ma thú cấp sáu đã khai mở linh trí, ma thú cấp bảy linh trí đã như con người, ma thú cấp tám thì hoàn toàn có thể hóa thành hình người. Ma thú cấp tám, ít nhất là tương đương với một vị đấu thánh hậu kỳ, chỉ cần một mình nó thôi cũng đủ san bằng pháo đài Bridge, không ngờ lần này ma thú công thành lại bỏ ra vốn liếng nhiều như vậy, thậm chí ngàn năm không thấy ma thú cấp tám cũng suất hiện.
Trong lòng dậy sóng nhưng Franz vẫn duy trì sự bình tĩnh, hắn biết giờ hắn chính là chỗ dựa cuối cùng của hàng vạn người dân trong pháo đài, nếu lần này hắn ngã xuống thì có nghĩa là hàng vạn người trong thành kia cũng sẽ bị đại quân ma thú đồ sát. Franz trầm giọng.
“Không ngờ lần này các ngươi lại nể mặt bản thành chủ như vậy, đến hóa hình thú cũng xuất hiện rồi”.
Việc Franz nhận ra mình hiển nhiên làm cho trung niên ngạc nhiên nói.
“Ồ, ngươi có thể nhìn ra, không tệ”.
Nói rồi trung niên cũng không để ý đến Franz nữa mà nhìn bâng quơ về phía tòa pháo đài sừng sững đỏ sậm vì máu. Hắn nhắm mắt lại, hai cánh mũi hơi phập phồng như thể đang đánh hơi gì đó qua cơn gió thoảng, lát sau trung niên mở mắt ra nói.
“Giao ra hộ thần thú mọi chuyện kết thúc”.
“Hộ thần thú ? Ta không biết”.
Franz ngạc nhiên nói, quả thật hắn chưa từng nghe đến hộ thần thú chứ đừng nói đến việc thấy nó. Chẳng lẽ nói lần này ma thú công thành mãnh liệt như vậy chính là vì hộ thần thú sao. Có đánh chết Franz cũng không tin hộ thần thú rãnh rỗi vào pháo đài dạo chơi để rồi toàn bộ dân chúng ăn họa. Nhưng nếu có một con ma thú như vậy vào thành thì đã bị phát hiện từ lâu. Lẽ nào nói đây đã là ma thú cấp tám, thậm chí là cấp chín. Nghĩ đến khả năng này Franz chợt thấy lạnh người, một ma thú cấp tám cũng đủ phá tan pháo đài, chứ đừng nói đến là ma thú cấp chín.
“Đừng có giả vờ, ta ngửi được mùi của ngài ấy, mau giao ngài ấy ra đây, nếu không phải trên người ngươi cũng có khí tức của thần thì ta cũng chẳng cần phải nói nhiều như vậy, nhưng ta không ngại đánh ngươi một bả đâu”.
Trung niên đe dọa càng làm cho Franz cười khổ, quả thật là hắn không biết cái gì là hộ thần thú. Nhìn biểu hiện của Franz trung niên cười lạnh.
“Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ”.
Trung niên khẽ vẫy tay một thoáng một luồng ánh sáng như vừa rồi đánh thẳng về phía Susanoo, luồng ánh sáng không lớn nhưng tốc độ cực nhanh, Franz đã dùng Tả luân nhãn cấp độ hai nhưng cũng chỉ miễn cưỡng nhìn thấy được quỹ tích của nó dùng hai tay đón đỡ.
“Oanh”.
Luồng ánh sáng va chạm vào Susanoo lập tức phá vỡ khung xương phòng ngự đánh bay Franz ra ngoài, phải nói rằng trung niên không muốn tổn thương hắn nếu không thì thì lực chỉ cần mạnh hơn một chút cũng đủ xé Franz ra làm mảnh vụn, đúng là sức mạnh của ma thú cấp tám thật không thể khinh thường.
“GÀOOOO”
Một tiếng gầm phẫn nộ vọng ra từ pháo đài Bridge làm cả mặt đất như rung chuyển, theo sau đó là một luồng uy áp phóng ra làm cho hàng chục vạn ma thú bên ngoài không kiềm được liền nằm xuống bái phục, uy áp này không đến từ sức mạnh mà là đến từ huyết thống, một lực lượng bất khả kháng đến từ cường giả đỉnh tiêm trong thế giới ma thú. Ma thú là một xã hội đơn giản, nhược nhục cường thực, mỗi loài đều có một huyết thống riêng, loài có huyết thống thấp hơn đứng trước loài có huyết thống cao hơn luôn bị áp chế, đó chính là sức mạnh của huyết thống, chính vì vậy mà thế giới ma thú luôn có trật tự, khi một ma thú tiến hóa thăng cấp thì huyết thống của nó cũng bị thanh lọc, gột rửa và biến đổi thành một loại huyết thống cao quý hơn.
“Chính là hộ thần thú”.
Trung niên lẩm bẩm nói rồi cũng như các ma thú khác đều hướng về phía pháo đài quỳ lạy biểu hiện thần phục. Một bóng trắng từ pháo đài phóng ra như tia chớp trong chớp mắt chắn trước người Franz, hơn nữa bóng trắng này còn rất quen thuộc với hắn chính là chú chó Alaska thần bí – Lucky.
Bên trong phủ thành chủ hiện giờ chỉ có Franz, Ben là tên vị trung niên ma thú và Lucky. Lucky phẫn nộ sau khi được Franz trấn an đã nằm phủ phục bên chân hắn ngoan ngoãn như bao chú chó trung thành ở Địa Cầu. Nhưng ai biết được một giờ đồng hồ trước bản chất của nó hoàn toàn ngược lại.
Quay ngược lại một giờ trước sau khi Lucky chắn trước người Franz hung dữ nhìn Ben, cơ thể nó lớn lên một vòng lớn, cao hơn hai mét, dài gần sáu mét, hàm răng sắc nhọn dài ra xen kẽ lại với nhau, bố chi trở nên to lớn với những vuốt dài sắc nhọn, hai mắt biến thành màu huyết hồng như của Tả luân nhãn vậy. Dưới uy áp của Lucky hàng chục vạn ma thú chỉ biết nằm phủ phục dưới đất đến thở mạnh còn không dám, cảnh tượng này làm tất cả mọi người đều trố mắt nhìn. Cuối cùng Franz phải trấn an Lucky, Ben cũng lệnh cho ma thú đình chỉ tấn công, hai người tiến vào phủ thành chủ bắt đầu nói chuyện kỹ hơn.
Nguyên bản hộ thần thú là tổ tiên của tất cả loài ma thú trên Tử Lam tinh cầu, hộ thần ở đây không phải ám chỉ thủ hộ các vị thần như Phara hay Zenki mà là thủ hộ sư phụ của họ - chủ thần của Tử Lam vị diện. Vị trí của hộ thần thú sánh ngang bằng với Phara và Zenki, khi ba vị thần sáng tạo nên các loài ma thú đã sử dụng một bình máu của hộ thần thú, chính vì vậy mà trong cơ thể của mỗi ma thú đều chảy xuôi huyết thống của hộ thần thú. Khi cuộc chiến của chủ thần diễn ra tại Địa Cầu, hộ thần thú vị bảo hộ chủ thần rời đi đã rơi vào vòng luân hồi tại Địa Cầu và chuyển sinh. Cho đến khi Phara phá vỡ không gian triệu hồi Franz đến đây thì hộ thần thú cũng chuyển sinh theo quay về với Tử Lam tinh cầu và chính là Lucky. Tuy nói nó là hộ thần thú những bản thân sức mạnh lại bị phong ấn trong huyết thống chỉ có thể từ từ giải khai, chính vì vậy mà bình thường Lucky còn yếu hơn cả một con ma thú cấp một.
Bên trong thế giới ma thú có hai đầu ma thú cấp chín cũng đã hóa hình, mà một trong số đó thì tự gọi mình là “Hiền giả” được cho là đã nhận được truyền thừa từ tổ tiên nói rằng hộ thần thú đã chuyển sinh và tiên tri nơi có thể gặp hộ thần thú chính là pháo đài Bridge, chính vì vậy mà Ben lợi dụng đợt ma thú công thành này cốt yếu cũng chỉ để tìm kiếm hộ thần thú mà thôi.
Nghe Ben nói xong mọi việc Franz thầm cảm khái, không biết có phải tại số mệnh xuyên việt hay không mà chỉ là một món quà sinh nhật của hắn thôi cũng đã tương đương một vị thần. Ben nghĩ nghĩ một chút nói.
“Trên người ngươi ta cảm giác được khí tức của thần, chắc hẳn ngươi đã gặp thần và biết được hạo kiếp sắp đến”.
Franz gật đầu, việc này đến Thần Thánh giáo đình cũng biết được chứ đừng nói đến là truyền thừa lâu năm ma thú. Thấy Franz xác nhận Ben lại nói tiếp.
“Như vậy thần đã chọn ngươi làm người thừa kế, có lẽ số mệnh đã an bài ngươi và hộ thần thú nhận chủ. Nhưng bây giờ hộ thần thú vẫn chưa được mở ra sức mạnh, chỉ có ma thú bọn ta mới có thể giúp ngài ấy phục hồi lại sức mạnh như trước để chống lại hạo kiếp này. Nên ta cần phải đưa ngài ấy về thế giới của ma thú”
Bình luận truyện