Nhân Vật Phản Diện Tổng Đang Hoài Nghi Nhân Sinh
Chương 36: Hạ Nguyên thỏa mãn đem đầu lưỡi tiến thẳng vào..
Mộ Cảnh Hành: "..."
Mộ Cảnh Hành cảm thấy một màn trước mắt này vô cùng huyền huyễn, "Em nói cái gì? Lặp lại lần nữa?"
Hạ Nguyên Nguyên một mặt tự nhận là thâm tình vô cùng, thực tế ánh mắt lại khiến người ta đau trứng vô cùng, thâm tình chân thành nói, "Bảo bối à, đau thắt lưng cũng đừng chịu đựng, nói cho bà xã.."
Luôn cảm thấy cái chuyện bà xã nói thay lời nói của ông xã này có tác dụng giống nhau cái cọng lông ấy.
Mộ Cảnh Hành trên đầu gân xanh đều nhanh nhảy dựng lên.
Anh hít thật nhiều hơi, mới đem một loại tang thương từ trong lòng phát ra đến bên ngoài mà thu hồi lại, ".. Lời này của em là học của ai?"
Quả nhiên, anh nên sớm biết rõ, Hạ Nguyên Nguyên làm sao giống với người bình thường, cô thật mảnh mai nằm ở trên giường xoa eo của chính mình, chỉ sợ mới là chuyện không có khả năng.
Hạ Nguyên Nguyên kiên trì thâm tình chân thành, "Không phải học được, anh đáng yêu như vậy, nhìn thấy anh em tự nhiên muốn nói."
Mộ Cảnh Hành: "..."
Anh nghiêm túc nhìn cô một hồi, cuối cùng vẫn nhịn không được khóe môi có chút giương lên.
Nếu là lúc trước, anh chưa từng nghĩ tới mình sẽ bị một người nói đáng yêu, có rất ít đàn ông thích nghe cái từ hình dung này, cũng sẽ không có người dám nói với anh như vậy. Nhưng ở hiện tại, anh chẳng những không có cảm giác không tốt, còn bởi vì sự tán dương của cô mà không nhịn được cảm thấy vui vẻ trong lòng.
"Anh biết rồi, nhưng mà lời này không cần phải nói.." Mộ Cảnh Hành ngữ điệu đều mềm mại một chút, nói, "Eo của anh cũng không đau."
Mặc dù có chút ê ẩm, nhưng hoàn toàn không phải bởi vì cái nguyên nhân này, mà do hôm qua một trận dục hỏa đốt người, cho nên có chút mệt mỏi, hơn nữa lại.. Nguyên một buổi chiều, mới có thể xuất hiện loại tình huống này. (Yue: Bổ thận là phải:] ])
Hạ Nguyên ách một chút, không cần phải nói..
Cô nghĩ nghĩ, ".. Anh không thích cái từ bảo bối này sao?"
Thế nhưng cô vừa mới cầm điện thoại tra cứu cả buổi, cô cứ đem Cảnh Hành ngủ như vậy, vậy khẳng định phải đến chịu trách nhiệm nha, ít nhất xong chuyện khẳng định phải chiếu cố anh cho tốt, để tâm tình của anh vui vẻ, mới có thể để anh tiếp thu càng tốt hơn.
Cho nên cô liền dùng di động tra cứu hơn một giờ, tra cứu việc "Quan hệ xong nói cái gì để người ta tâm tình sung sướng", sau đó tìm kiếm ra được một cái "Một trăm điều trở thành người yêu hoàn hảo".
- - miệng muốn ăn điểm tâm ngon ngọt, muốn quan tâm một chút.. Tỷ như muốn nấu cháo ngon, muốn thay nguời ấy xoa eo, muốn nhẹ giọng gọi, phải gọi bảo bối.. Tuyệt đối sẽ làm tâm tình người ta vui vẻ.
Đương nhiên, nếu không thích bị gọi bảo bối, có thể đổi một cái xưng hô khác, như là thân ái, honey..
".. Thích." Mộ Cảnh Hành sắc mặt vi diệu, xoa xoa cái trán, vẫn không thể nào đem ba chữ không thích* nói ra.
(Yue: "Không thích"... "
不喜欢"... "
Bù xǐhuān")
Xưng hô thế này.. Thật sự là ngọt ngào.
Hạ Nguyên Nguyên rõ ràng ý tứ của anh, anh thích cái từ bảo bối này, cùng với eo không đau..
Hạ Nguyên rõ ràng liền biết nên làm như thế nào.
Nhìn thời gian đã là buổi tối, cũng không cần mặc tốt quần áo chỉnh chu gì, tùy tiện một bộ là được rồi. Nhưng Mộ Cảnh Hành đến gấp, gần như cái gì cũng đều không mang, chỉ có thể lại gọi điện thoại để cảnh vệ viên đưa tới một bộ quần áo cùng áo ngủ cho anh, thuận tiện đem vụn quần áo đều lấy đi xử lý.
- - những cái quần áo kia bị Hạ Nguyên xé, gần như nát thành mấy mảnh vải, từng mảnh từng mảnh, nút áo cũng rơi đầy đất.
"..."
Thời điểm cảnh vệ viên tiến tới thu thập, nụ cười trên mặt đều cứng ngắc lại, ánh mắt nhìn Mộ thủ trưởng* nhà mình ngẫu nhiên tựa như đang nhìn một cầm thú.. Chơi, chơi thật lợi hại nha, hôm qua Hạ Nguyên người ta chính là uống rượu say đó.
(*: Người đứng đầu một cơ quan, một đơn vị công tác)
Còn một mực giày vò đến tối..
Hạ Nguyên đem quần áo lấy vào, nghĩ nghĩ, tuân theo lời nói giảng giải bên trong "Một trăm điều trở thành người yêu hoàn hảo", lại gần duỗi tay ra, tràn đầy phấn khởi hỏi, "Em giúp anh mặc quần áo nhé?"
Cô cho tới bây giờ đều chưa từng giúp người khác mặc quần áo đâu đó.
Mộ Cảnh Hành là người tâm lý rất mạnh mẽ, sau khi trải qua mặt trận cảm giác bị phá hoại nhiều lần kia, liền tiếp nhận loại phản ứng không giống bình thường này của cô.
Lúc này thấy cô đưa tay, ngừng lại một chút, đột nhiên câu môi, cười tú mỹ, giang hai tay, "Được thôi."
Hạ Nguyên tràn đầy phấn khởi bắt tay vào làm.
Kỳ thật cũng không có cần mặc tốt gì, áo sơ mi trắng quần tây đen, đơn giản hào phóng, không có gì trang trí, cô nhiều nhất cũng chính là giúp anh cài mấy cái nút áo.
Hạ Nguyên cách anh rất gần, cúi đầu cài nút.. Trong khoảng thời gian này đầu tóc có chút dài kia, có mấy cọng trượt xuống đến trên má cô, ở dưới ánh đèn, dĩ nhiên tăng thêm cho cô một tia ôn hòa mềm mại.. Cả người đều ở phạm vi bên trong ngực của anh, anh chỉ cần khẽ vươn tay là có thể đem cô hoàn toàn ôm lấy.
Mộ Cảnh Hành đột nhiên nheo mắt lại cười, giúp cô đem mấy sợi tóc vén đến sau tai, nơi nào có ôn hòa mềm mại, Nguyên Nguyên cho tới bây giờ đều là sinh cơ bừng bừng, tươi tắn mà trong sáng.
Tựa như lúc này, Hạ Nguyên cầm lấy nút áo chuẩn bị cài vào liền lơ đãng, mò tới ngực của anh.. Phía trên có rất nhiều dấu hôn cùng dấu răng hồng hồng, cô rất thỏa mãn, còn có một tia tự đắc kiêu căng*, nói thầm, "Đều là em lưu lại."
(*: Lên mặt khoe khoang tự cho mình là giỏi)
Kỳ thật trong tính cách của đàn ông cùng phụ nữ đều có lòng ham muốn chiếm hữu mạnh giống nhau, thích lưu lại dấu ấn của mình trên thân thể của người yêu, đây là một loại hành động biểu thị công khai chủ quyền. -- Mộ Cảnh Hành tự nhiên rõ ràng.
Anh cười, đưa tay, trực tiếp đem cô ôm lại đây, cười khẽ, "Còn muốn lưu thêm mấy cái sao?"
Bề ngoài của Hạ Nguyên thật sự rất có tính lừa gạt, mặc dù xinh đẹp, nhưng thời điểm cùng anh đứng chung một chỗ, vẫn so với anh muốn thấp hơn một cái đầu, có thể hoàn toàn bị đặt vào trong ngực của anh. Cho dù là ai nhìn đều chỉ cảm thấy bọn họ nam tuấn tú nữ xinh đẹp, một đôi do trời đất tạo nên.
Hạ Nguyên cũng không có tránh ra, ngược lại đối mặt với tình cảm rất là ngay thẳng, khí phách trở tay ôm eo của anh, ánh mắt óng ánh, "Muốn!"
Mộ Cảnh Hành, "Vậy em nghĩ lưu ở đâu?"
Ánh sáng trong ánh mắt anh phảng phất như dụ dỗ mê hoặc cô, như muốn nói, muốn hôn chỗ nào đều có thể nha.
Hạ Nguyên Nguyên ở trên người anh nhìn một vòng, tập trung vào môi của anh.. Nơi này tiếp xúc thật thoải mái.. Hơn nữa khu vực rất rõ ràng, nhất định có thể để cho người ta liếc mắt liền thấy.
Cô đem đầu của anh kéo xuống, có chút nhón chân, hôn lên, mập mờ nói, "Chỗ này.."
Buổi trưa cô còn đặc biệt đi học riêng kỹ thuật hôn..
Hạ Nguyên hào hứng hừng hực hôn lên, trước muốn ngậm lấy cánh môi, nhẹ nhàng lắc lắc, dùng đầu lưỡi liếm một cái, sau đó lại từ từ tới, cạy mở hàm răng, chui vào..
Hạ Nguyên rất trầm mê loại hương vị này, cắn hai mảnh môi trong chốc lát, cảm giác thực sự nên đổi chỗ, mới không muốn rời đi cạy hàm răng..
Liền phát hiện, hai hàng răng kia đóng chặt gắt gao, không có một chút dấu hiệu muốn mở ra..
Mộ Cảnh Hành trong mắt đều là ý cười đen tối, ôm lấy eo thon của cô, mặc cho cô lỗ mãng ở bờ môi của mình mạnh mẽ đâm tới, nhìn khuôn mặt bởi vì không hôn được anh mà có vẻ hơi nôn nóng kia.
Thật.. Đáng yêu.
Điều này để anh cảm giác được, cô là rất thích rất thích anh, chỉ bởi vì không hôn được anh đã cảm thấy nôn nóng trong lòng.
Hạ Nguyên không vui, phân ra một tia tâm thần* nghĩ nghĩ tình huống này phải làm sao bây giờ, nhưng mà đầu óc đột ngột chuyển sang hướng khác suy tư một chút -- liền trực tiếp đưa tay ra.
(*: Tâm trí và tinh thần)
Véo một cái.
"..."
Mộ Cảnh Hành chỉ cảm thấy một cỗ lực mạnh mẽ truyền đến, môi răng của chính mình liền không khép được.. Hạ Nguyên thỏa mãn đem đầu lưỡi tiến thẳng vào..
Mộ Cảnh Hành: "..."
(Yue: Sao lại dại dột chống đối chị vậy anh ei:] ])
Mộ Cảnh Hành không đúng lúc nghĩ đến.. Cái thủ pháp bóp lấy hàm răng này sao có điểm quen thuộc như vậy.
- - Giống như là, Lão gia tử rót thuốc cho chó ông nuôi trong nhà chính là rót như thế.
Mộ Cảnh Hành cảm thấy một màn trước mắt này vô cùng huyền huyễn, "Em nói cái gì? Lặp lại lần nữa?"
Hạ Nguyên Nguyên một mặt tự nhận là thâm tình vô cùng, thực tế ánh mắt lại khiến người ta đau trứng vô cùng, thâm tình chân thành nói, "Bảo bối à, đau thắt lưng cũng đừng chịu đựng, nói cho bà xã.."
Luôn cảm thấy cái chuyện bà xã nói thay lời nói của ông xã này có tác dụng giống nhau cái cọng lông ấy.
Mộ Cảnh Hành trên đầu gân xanh đều nhanh nhảy dựng lên.
Anh hít thật nhiều hơi, mới đem một loại tang thương từ trong lòng phát ra đến bên ngoài mà thu hồi lại, ".. Lời này của em là học của ai?"
Quả nhiên, anh nên sớm biết rõ, Hạ Nguyên Nguyên làm sao giống với người bình thường, cô thật mảnh mai nằm ở trên giường xoa eo của chính mình, chỉ sợ mới là chuyện không có khả năng.
Hạ Nguyên Nguyên kiên trì thâm tình chân thành, "Không phải học được, anh đáng yêu như vậy, nhìn thấy anh em tự nhiên muốn nói."
Mộ Cảnh Hành: "..."
Anh nghiêm túc nhìn cô một hồi, cuối cùng vẫn nhịn không được khóe môi có chút giương lên.
Nếu là lúc trước, anh chưa từng nghĩ tới mình sẽ bị một người nói đáng yêu, có rất ít đàn ông thích nghe cái từ hình dung này, cũng sẽ không có người dám nói với anh như vậy. Nhưng ở hiện tại, anh chẳng những không có cảm giác không tốt, còn bởi vì sự tán dương của cô mà không nhịn được cảm thấy vui vẻ trong lòng.
"Anh biết rồi, nhưng mà lời này không cần phải nói.." Mộ Cảnh Hành ngữ điệu đều mềm mại một chút, nói, "Eo của anh cũng không đau."
Mặc dù có chút ê ẩm, nhưng hoàn toàn không phải bởi vì cái nguyên nhân này, mà do hôm qua một trận dục hỏa đốt người, cho nên có chút mệt mỏi, hơn nữa lại.. Nguyên một buổi chiều, mới có thể xuất hiện loại tình huống này. (Yue: Bổ thận là phải:] ])
Hạ Nguyên ách một chút, không cần phải nói..
Cô nghĩ nghĩ, ".. Anh không thích cái từ bảo bối này sao?"
Thế nhưng cô vừa mới cầm điện thoại tra cứu cả buổi, cô cứ đem Cảnh Hành ngủ như vậy, vậy khẳng định phải đến chịu trách nhiệm nha, ít nhất xong chuyện khẳng định phải chiếu cố anh cho tốt, để tâm tình của anh vui vẻ, mới có thể để anh tiếp thu càng tốt hơn.
Cho nên cô liền dùng di động tra cứu hơn một giờ, tra cứu việc "Quan hệ xong nói cái gì để người ta tâm tình sung sướng", sau đó tìm kiếm ra được một cái "Một trăm điều trở thành người yêu hoàn hảo".
- - miệng muốn ăn điểm tâm ngon ngọt, muốn quan tâm một chút.. Tỷ như muốn nấu cháo ngon, muốn thay nguời ấy xoa eo, muốn nhẹ giọng gọi, phải gọi bảo bối.. Tuyệt đối sẽ làm tâm tình người ta vui vẻ.
Đương nhiên, nếu không thích bị gọi bảo bối, có thể đổi một cái xưng hô khác, như là thân ái, honey..
".. Thích." Mộ Cảnh Hành sắc mặt vi diệu, xoa xoa cái trán, vẫn không thể nào đem ba chữ không thích* nói ra.
(Yue: "Không thích"... "
不喜欢"... "
Bù xǐhuān")
Xưng hô thế này.. Thật sự là ngọt ngào.
Hạ Nguyên Nguyên rõ ràng ý tứ của anh, anh thích cái từ bảo bối này, cùng với eo không đau..
Hạ Nguyên rõ ràng liền biết nên làm như thế nào.
Nhìn thời gian đã là buổi tối, cũng không cần mặc tốt quần áo chỉnh chu gì, tùy tiện một bộ là được rồi. Nhưng Mộ Cảnh Hành đến gấp, gần như cái gì cũng đều không mang, chỉ có thể lại gọi điện thoại để cảnh vệ viên đưa tới một bộ quần áo cùng áo ngủ cho anh, thuận tiện đem vụn quần áo đều lấy đi xử lý.
- - những cái quần áo kia bị Hạ Nguyên xé, gần như nát thành mấy mảnh vải, từng mảnh từng mảnh, nút áo cũng rơi đầy đất.
"..."
Thời điểm cảnh vệ viên tiến tới thu thập, nụ cười trên mặt đều cứng ngắc lại, ánh mắt nhìn Mộ thủ trưởng* nhà mình ngẫu nhiên tựa như đang nhìn một cầm thú.. Chơi, chơi thật lợi hại nha, hôm qua Hạ Nguyên người ta chính là uống rượu say đó.
(*: Người đứng đầu một cơ quan, một đơn vị công tác)
Còn một mực giày vò đến tối..
Hạ Nguyên đem quần áo lấy vào, nghĩ nghĩ, tuân theo lời nói giảng giải bên trong "Một trăm điều trở thành người yêu hoàn hảo", lại gần duỗi tay ra, tràn đầy phấn khởi hỏi, "Em giúp anh mặc quần áo nhé?"
Cô cho tới bây giờ đều chưa từng giúp người khác mặc quần áo đâu đó.
Mộ Cảnh Hành là người tâm lý rất mạnh mẽ, sau khi trải qua mặt trận cảm giác bị phá hoại nhiều lần kia, liền tiếp nhận loại phản ứng không giống bình thường này của cô.
Lúc này thấy cô đưa tay, ngừng lại một chút, đột nhiên câu môi, cười tú mỹ, giang hai tay, "Được thôi."
Hạ Nguyên tràn đầy phấn khởi bắt tay vào làm.
Kỳ thật cũng không có cần mặc tốt gì, áo sơ mi trắng quần tây đen, đơn giản hào phóng, không có gì trang trí, cô nhiều nhất cũng chính là giúp anh cài mấy cái nút áo.
Hạ Nguyên cách anh rất gần, cúi đầu cài nút.. Trong khoảng thời gian này đầu tóc có chút dài kia, có mấy cọng trượt xuống đến trên má cô, ở dưới ánh đèn, dĩ nhiên tăng thêm cho cô một tia ôn hòa mềm mại.. Cả người đều ở phạm vi bên trong ngực của anh, anh chỉ cần khẽ vươn tay là có thể đem cô hoàn toàn ôm lấy.
Mộ Cảnh Hành đột nhiên nheo mắt lại cười, giúp cô đem mấy sợi tóc vén đến sau tai, nơi nào có ôn hòa mềm mại, Nguyên Nguyên cho tới bây giờ đều là sinh cơ bừng bừng, tươi tắn mà trong sáng.
Tựa như lúc này, Hạ Nguyên cầm lấy nút áo chuẩn bị cài vào liền lơ đãng, mò tới ngực của anh.. Phía trên có rất nhiều dấu hôn cùng dấu răng hồng hồng, cô rất thỏa mãn, còn có một tia tự đắc kiêu căng*, nói thầm, "Đều là em lưu lại."
(*: Lên mặt khoe khoang tự cho mình là giỏi)
Kỳ thật trong tính cách của đàn ông cùng phụ nữ đều có lòng ham muốn chiếm hữu mạnh giống nhau, thích lưu lại dấu ấn của mình trên thân thể của người yêu, đây là một loại hành động biểu thị công khai chủ quyền. -- Mộ Cảnh Hành tự nhiên rõ ràng.
Anh cười, đưa tay, trực tiếp đem cô ôm lại đây, cười khẽ, "Còn muốn lưu thêm mấy cái sao?"
Bề ngoài của Hạ Nguyên thật sự rất có tính lừa gạt, mặc dù xinh đẹp, nhưng thời điểm cùng anh đứng chung một chỗ, vẫn so với anh muốn thấp hơn một cái đầu, có thể hoàn toàn bị đặt vào trong ngực của anh. Cho dù là ai nhìn đều chỉ cảm thấy bọn họ nam tuấn tú nữ xinh đẹp, một đôi do trời đất tạo nên.
Hạ Nguyên cũng không có tránh ra, ngược lại đối mặt với tình cảm rất là ngay thẳng, khí phách trở tay ôm eo của anh, ánh mắt óng ánh, "Muốn!"
Mộ Cảnh Hành, "Vậy em nghĩ lưu ở đâu?"
Ánh sáng trong ánh mắt anh phảng phất như dụ dỗ mê hoặc cô, như muốn nói, muốn hôn chỗ nào đều có thể nha.
Hạ Nguyên Nguyên ở trên người anh nhìn một vòng, tập trung vào môi của anh.. Nơi này tiếp xúc thật thoải mái.. Hơn nữa khu vực rất rõ ràng, nhất định có thể để cho người ta liếc mắt liền thấy.
Cô đem đầu của anh kéo xuống, có chút nhón chân, hôn lên, mập mờ nói, "Chỗ này.."
Buổi trưa cô còn đặc biệt đi học riêng kỹ thuật hôn..
Hạ Nguyên hào hứng hừng hực hôn lên, trước muốn ngậm lấy cánh môi, nhẹ nhàng lắc lắc, dùng đầu lưỡi liếm một cái, sau đó lại từ từ tới, cạy mở hàm răng, chui vào..
Hạ Nguyên rất trầm mê loại hương vị này, cắn hai mảnh môi trong chốc lát, cảm giác thực sự nên đổi chỗ, mới không muốn rời đi cạy hàm răng..
Liền phát hiện, hai hàng răng kia đóng chặt gắt gao, không có một chút dấu hiệu muốn mở ra..
Mộ Cảnh Hành trong mắt đều là ý cười đen tối, ôm lấy eo thon của cô, mặc cho cô lỗ mãng ở bờ môi của mình mạnh mẽ đâm tới, nhìn khuôn mặt bởi vì không hôn được anh mà có vẻ hơi nôn nóng kia.
Thật.. Đáng yêu.
Điều này để anh cảm giác được, cô là rất thích rất thích anh, chỉ bởi vì không hôn được anh đã cảm thấy nôn nóng trong lòng.
Hạ Nguyên không vui, phân ra một tia tâm thần* nghĩ nghĩ tình huống này phải làm sao bây giờ, nhưng mà đầu óc đột ngột chuyển sang hướng khác suy tư một chút -- liền trực tiếp đưa tay ra.
(*: Tâm trí và tinh thần)
Véo một cái.
"..."
Mộ Cảnh Hành chỉ cảm thấy một cỗ lực mạnh mẽ truyền đến, môi răng của chính mình liền không khép được.. Hạ Nguyên thỏa mãn đem đầu lưỡi tiến thẳng vào..
Mộ Cảnh Hành: "..."
(Yue: Sao lại dại dột chống đối chị vậy anh ei:] ])
Mộ Cảnh Hành không đúng lúc nghĩ đến.. Cái thủ pháp bóp lấy hàm răng này sao có điểm quen thuộc như vậy.
- - Giống như là, Lão gia tử rót thuốc cho chó ông nuôi trong nhà chính là rót như thế.
Bình luận truyện