Nhất Bá Thiên Địa Ngạo

Chương 60



Mình Phình...

Hai luồng kình lực ầm ầm va chạm. Triệu Linh Tiêu bị đánh văng thẳng vào trong phòng, đập vào bộ bàn ghế khiến chúng bay tán loạn. Hắn cảm giác khí huyết toàn thân đảo lộn, bất giác ói ra một ngụm máu, xương tay gãy mấy đoạn.

Trung niên kia vốn dĩ đã thắng thế, nên vui vẻ đắc ý mới phải. Thế nhưng biểu tình của hắn lại nhăn nhó vô cùng đau đớn. Bất giác hắn ôm cánh tay của mình gào lên. Nhìn mới thấy trên bàn tay hắn có một vết dung nham đang chậm rãi lan ra, tình hình là muốn luyện hóa cánh tay của hắn. Trung niên đau đớn không thể tả, cố gắng dùng chân khí cưỡng ép dung nham ra ngoài nhưng bất thành. Giờ hắn mới biết thủ đoạn của Triệu Linh Tiêu, muốn dùng thương đổi thương, ra ám thủ với hắn. Trung niên gầm lên đau đớn, không còn cách khác hắn chỉ có thể tự đoạn cánh tay. Máu chảy cùng sự đau đớn khiến cho hắn điên tiết lên, ngay cả lý trí cũng đánh mất, chỉ còn lại ý nghĩ phải giết chết Triệu Linh Tiêu để báo thù, rửa hận. Trung niên hai mắt hóa thành đỏ như máu, y phục vũ phần phật như đang đứng trước gió lớn, không khí xung quanh vặn vẹo biến dạng, hắn sắp sử dụng sát chiêu.

Bên trong phòng Triệu Linh Tiêu chậm rãi đứng dậy, hắn đưa tay lau máu trên khóe miệng. Vết thương trên người đang hồi phục với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, nhưng vì hắn bị nội thương nên người ngoài không nhận ra được sự thay đổi của hắn. Triệu Linh Tiêu nhìn thấy khí thế trên người trung niên bạo phát lập tức tập trung lại nghênh địch.

Ngay lúc này Hàn Y Nhi đã đi đến trước cổng, đi sau nàng chính là gia chủ Hàn gia Hàn Thiên Vũ. Hàn Y Nhi vừa bước vào đã trông thấy toàn cảnh bên trong, vì vừa đến nên không hiểu chuyện gì lập tức mở miệng hỏi.

•Biểu ca, huynh đến đây làm gì...

Trung niên kia là người Hàn gia nên tất nhiên là Hàn Y Nhi nhận ra, tuy nhiên nàng không hiểu tại sao hắn lại đứng trước cửa phòng của nhi tử mình, còn dẫn theo gia đinh. Thế nhưng nàng rất nhanh nhìn ra không khí giương cung bạt kiếm đậm đặc ở đây, thấy được tình huống không ổn lập tức hoảng hốt. Thế nhưng nàng chưa kịp nói gì thì Hàn Thiên Vũ phía sau đã lên tiếng.

•Hàn Phi, không được hành động lỗ mãng, mau dừng lại ngay..

Thế nhưng lúc này Hàn Phi đã bị cơn giận dữ lấn át lý trí, làm sao nghe được mấy lời đó, chân khí như nước lũ tràn đê, ào ạt, không có gì cản nổi. Mắt hắn tràn đầy vẻ độc ác, miệng rống lên “ chết đi “ lập tức chân khí trong người tuôn ra, ầm ầm như vũ bão, khí thế như thần long nghiền ép, đất đá bụi bặm bị cuốn lên ào ào.

Hàn Thiên Vũ biến sắc mặt, lập tức biến mất tại chỗ, cố gắng cứu vãn tình hình huống, tuy nhiên hắn đã muộn một chút. Luồng chân khí kia chính là sát chiêu của Hàn Phi “ Nộ Long Khí “ sử dụng toàn bộ chân khí tung ra một lần, uy thế cuồng bạo, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã đánh vào căn đình viện. Căn đình viện vững chắc dưới cổ áp lực kia lại vô lực rung lắc, rồi tựa như nhà tranh trước bão lớn, ầm ầm sụp đổ. Cột gỗ, mái ngói, khung cửa,... Tất cả đều như củi mục bị nghiền nát.

Hàn Y Nhi vì chuyện xảy ra quá bất ngờ nên nàng còn chưa kịp phản ứng, chỉ biết đứng đơ ra như tượng gỗ, miệng há hốc không nói nên lời.

•Xúc sinh..

Ngay lúc đó Hàn Thiên Vũ đã xuất hiện ngay trước mặt Hàn Phi, lập tức vung tay tán thật mạnh vào mặt hắn khiến hắn văng sang một bên ói máu, thế nhưng vẻ mặt của Hàn Phi vẫn không chút gì hối hận, tỏ ra rất thỏa mãn.

Hàn Thiên Vũ không thèm nhìn đến hắn mà ngó sang căn đình viện giờ chỉ còn là một đống đổ nát, khói bụi mù mịt. Lúc này hắn biết là đã muộn, không chỉ hắn mà toàn bộ những người chứng kiến đều đinh ninh rằng Triệu Linh Tiêu không thể sống sót sau một màn kia.

Thế nhưng việc mà tất cả mọi người không thể tin nổi chính là sau khi khói bụi tan đi, giữa nền gạch xuất hiện một thân ảnh. Người đó không ai khác mà chính là Triệu Linh Tiêu, hắn đối mặt với một chiêu vũ bão kia vẫn mặc nhiên đứng vững, người hơi khom, tay thủ bộ, chân dạng ra trước, y phục trên người tuy rách nhưng cơ thể vẫn lành lặn. Hắn hít sâu một hơi rồi từ từ thu thế, đứng thẳng lên, tay chắp sau đít, bộ dáng hiên ngang.

Người xung quanh ngây như phỗng, không dám tin vào mắt mình, đặc biệt là Hàn Phi, hắn vốn dĩ cho rằng Triệu Linh Tiêu đã tan xương nát thịt sau đòn vừa rồi, ai ngờ hắn vẫn còn sống trơ trơ, chuyện này làm sao Hàn Phi có thể chấp nhận được.

•Hừ, đã bảo dừng tay ngươi lại không nghe, ngươi thật sự tưởng rằng chức gia chủ của ta là hữu danh vô thực sao, trong mắt ngươi có người thúc thúc này không...

Hàn Thiên Vũ tức giận quát mắng, uy thế gia chủ bộc phát.

Hàn Phi khịt mũi không thèm nhìn mà ngó sang một bên, biểu cảm “ Đã rơi vào tay người, muốn chém muốn giết tùy.. “.

•Ngươi đúng là cố chấp không biết hối cải, đại huynh tại sao lại có một loại nhi tử như ngươi...

Hàn Thiên Vũ cất tiếng chê trách, biểu cảm thất vọng, nói đoạn lại quay sang mấy tên gia đinh ra lệnh.

•Mau bắt lấy hắn, đem về trừng trị theo gia pháp...

Mấy tên gia đinh đối mặt với gia chủ run rẩy lẩy bẩy, không dám nói lời nào liền chạy tới đem Hàn Phi đi, không quên khiên nhi tử của hắn đang nằm trên chỏng nhanh chóng biến mất sau cánh cổng. Hàn Thiên Vũ im lặng hồi lâu rồi cũng bước theo, chỉ để lại Hàn Y Nhi ở đó.

•Tiêu nhi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện