Nhất Đẳng Gia Đinh

Chương 75



"A..."

Tiếng kêu thảm thiết thê lương của Lăng Dũng làm cho đám người xung quanh rùng mình, đồng thời trợn trừng mắt nhìn Hứa Phong, tên này điên thật rồi. Sau này không thể gọi hắn là Hứa Phong mà phải gọi là Hứa Phong Tử! Trước mặt cường giả Ngụy Nhập Linh chi cảnh mà hắn còn ngông cuồng như thế!

Cho dù là Tiêu lão gia cũng không khỏi nhíu mày, lần hành động này của Hứa Phong, không thể nghi ngờ đã chọc giân Lăng Quý.

" Ngươi đáng chết! " Lăng gia lão gia nhìn Lăng Dũng lăn lộn dưới đất, hàm răng cắn chặt gằn ra từng chữ nói.

Hứa Phong không để ý đến Lăng Quý, quay đầu nói với Tiêu Vinh Tiêu Lâm: " Lão gia! Thiếu gia! Các ngươi mang theo nhị tiểu thư rời đi, ta ngăn cản Lăng Quý! "

"Cái gì?! Ngươi ngăn cản Lăng Quý?" Tiêu Lâm trừng mắt nhìn chăm chằm Hứa Phong, nghĩ thầm hắn thật ra chỉ là Thập phẩm huyền giả.

Hứa Phong gật đầu với Tiêu Lâm, ngược lại nói với Tiêu Y Lâm: " Đi theo lão gia trở về đi! "

"Không cần! Ta muốn cùng ngươi ở lại đây! " Suy nghĩ của Tiêu Y Lâm rất đơn giản, Hứa Phong là vì nàng mà đến báo thù, cùng đến tự nhiên phải cùng đi.

Hứa Phong biết cô gái nhỏ này ngang ngược, tuy rằng không đành lòng, nhưng vẫn đánh vào cổ của nàng, làm nàng ngất đi, sau đó nói với Tiêu Y Lâm: " Thiếu gia! Người mang nhị tiểu thư trở về đi! Còn hắn để cho ta! "

" Ngươi! "

Tiêu Lâm vừa muốn nói gì, liền bị Hứa Phong ngắt lời, nói: " Các người nếu còn có biện pháp khác hay hơn? Ta sẽ lập tức làm theo! "

Tiêu Lâm thấy phụ thân bị đối phương đánh một chưởng hộc máu, biết Hứa Phong nói không sai chút nào, liền hiểu hắn đang tranh thủ thời gian chạy trốn cho mình, bọn họ đúng là không còn lựa chọn nào khác cả!

" Hứa Phong! Ngươi bảo trọng! " Tiêu Lâm vỗ vỗ bả vai Hứa Phong, thở dài một hơi quay đầu mang theo gia đinh Tiêu gia rời đi.

Một đám gia đinh Tiêu gia khâm phục nhìn Hứa Phong, bọn hắn xem Hứa Phong hoàn toàn dùng mạng sống của mình để tranh thủ thời gian cho họ, dù sao Ngụy Nhập Linh chi cảnh cùng với Hứa Phong không phải là đẳng cấp ngang hàng.

" Chạy sao? " Lăng Quý khinh miệt nhìn những người này, hừ một tiếng nói: " Các ngươi muốn chạy sao? "

Nói xong, Lăng Quý liền muốn tiến tới ngăn trở đám người Tiêu Y Lâm, bất quá ngay khi hắn vừa giẫm chân tại chỗ chuẩn bị phi thân thì thân ảnh của Hứa Phong đã chặn đứng hắn lại, lặng lẽ cười với Lăng Quý: " Chẳng lẽ ngươi không muốn báo thù cho con ngươi sao? "

" Vậy trước tiên gϊếŧ ngươi, sau đó đi làm thịt bọn hắn! " Lăng Quý cười lạnh nói. trong mắt mang theo tia âm trầm, một quyền mạnh mẽ đánh về phía Hứa Phong.

Thấy Lăng Quý công tới, Hứa Phong không dám coi thường, thân hình nghiên sang một bên, nhanh chóng tránh khỏi, quyền thế theo sát người hắn mà lướt qua, kình phong làm cho Hứa Phong cảm thấy có chút đau rát.

Lăng Quý thấy Hứa Phong có thể tránh thoát một quyền của mình, liền kinh ngạc nhìn hắn một cái, lập tức hô to với đám gia đinh: " Đem người của Tiêu gia ngăn lại! "

Nhìn thấy một đám gia đinh hướng tới người nhà họ Tiêu mà bao vây, Hứa Phong cũng không quá lo lắng cho bọn người Tiêu Lâm. Dù sao thì bất kể là Tôn bá hay là Tiêu Vinh thì bọn gia đinh này không có khả năng so sánh được, nhiều lắm cũng chỉ cầm chân bọn hắn chút ít thời gian mà thôi. Chỉ cần Hứa Phong có thể giữ chân Lăng Quý lại, thì bọn họ cũng không bị uy hiếp.

Lăng Quý hiển nhiên cũng biết rõ điều này, bất quá hắn cũng chỉ muốn kéo dài thêm chút thời gian mà thôi. Trong suy nghĩ của hắn, giải quyết tên nhóc con này không cần tiêu phí nhiều thời gian lắm, cũng đủ để đối phó với đám người Tiêu gia rồi.

" Ngày hôm nay không ai có thể chạy được! " Lăng Quý hừ một tiếng, quyền kình lại đánh ra.

Hứa Phong rút bảo kiếm ra, hướng về đầu quyền Lăng Quý đâm tới, cánh tay Lăng Quý mạnh mẽ co lại, lấy bảo kiếm bên hông ra, quét về Hứa Phong.

Nhãn lực Hứa Phong rất mạnh, thấy lợi kiếm quét ngang lại liền nhanh chóng khom người nghiêng đi, đồng thời lợi kiếm quét nhanh với một góc độ, đâm về hông Lăng Quý

" Hừ! Động tác cũng không phải chậm nhỉ! " Lăng Quý cười lạnh một tiếng, bảo kiếm vung lên, hai thanh bảo kiếm va chạm phát ra thanh âm sắt thép thanh thúy, thân mình Hứa Phong rút lui ra ngoài.

" Di? " Lăng Quý kinh ngạc liếc nhìn Hứa Phong một cái, thật không ngờ thực lực tên gia đinh này lại còn mạnh hơn Tiêu Vinh vài phần, khó trách hắn lại dám đến Lăng gia làm loạn.

Lăng Quý thấy đám người Tiêu Lâm sắp đột phá vòng vây, cũng không dám cùng Hứa Phong triền đấu nữa, hừ một tiếng nói: " Ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là Ngụy Nhập Linh chi cảnh! "

Nói xong bảo kiếm của Lăng Quý mạnh mẽ rung động, mơ hồ có ngân quang chớp động, rung động có thế nghe thấy tiếng kiếm minh vang ra.

" Đối với linh khí, thì công lực không chịu nổi một kích! "

Lăng Quý giận quát một tiếng, lợi kiếm như cầu vồng, đâm thẳng vào ngực Hứa Phong.

Một kiếm này khiến cho nội tâm Hứa Phong kinh hãi, công lực trong cơ thể hoàn toàn bộc phát, dồn vào thanh kiếm, đồng thời còn vang lên tiếng sấm, bên trong lợi kiếm có lôi điện lập lòe.

" Ta cũng nói cho ngươi biết! Ngụy Nhập Linh chi cảnh cũng không phải là giỏi đâu! " Hứa Phong gầm lên một tiếng, lại không thèm tránh mà hướng về Lăng Quý ra chiêu chống trả.

" Keng... "

Một tiếng này phá vỡ màn nhĩ mọi người, làm cho tất cả kìm lòng không được quay đầu lại, phát hiện Hứa Phong bị đối phương chấn lùi lại mười bước, mà làm cho làm cho bọn họ kinh hãi chính là Lăng Quý cũng lùi lại ba bước.

"Điều này sao có thể?!"Bao gồm cả Tiêu Lâm cũng kinh hãi không thôi, Hứa Phong lại có thể bức lui được võ giả Ngụy Nhập Linh chi cảnh.

" Thiên địa huyền lôi?" Lăng Quý cũng thất thanh hồ, trong giọng nói tràn đầy vẻ không dám tin, vừa mới rồi trong trong sức mạnh của Hứa Phong tràn ngập khí tức của thiên địa huyền lôi, tuy rằng không phải rất mạnh, nhưng lại có thể tăng cường lực lượng Hứa Phong lên không ít. Quan trọng nhất là cho dù là cấp thấp nhất thiên địa huyền lôi cũng không thể kém hơn linh khí.

" Chết tiệt! Hắn làm sao có thể có loại lực lượng này! " Lăng Quý tức giận mắng một câu.

Hứa Phong thấy sắc mặc hết sức khó coi của Lăng Quý, khóe miệng nhếch lên mang theo vài phần châm chọc. Đối với huyền giả Nhập Linh chi cảnh hắn tự nhận không phải đối thủ. Nhưng là huyền giả Ngụy Nhập Linh chi cảnh thì hắn có thể liều mạng một phen. Hắn bằng vào công lực biến dị của bản thân xem ra, tuy rằng còn yếu hơn không ít, nhưng cũng không phải không có lực đánh một trận!

Tiêu Lâm mang theo vài phần vui sướng, thấy ánh mắt Hứa Phong chuyển hướng về hắn. hắn liền nhanh chóng phân phó đám gia đinh: " Đi! "

Cả đám gia đinh sau khi ngây dại ra trước thực lực của Hứa Phong liền nhanh chóng công kích gia đinh Lăng gia, hướng về bên ngoài gϊếŧ tới.

Lăng Quý vừa định đuổi theo liền bị Hứa Phong một kiếm ngăn lại: " Đối thủ của ngươi là ta! "

Lăng Quý nhìn thấy đám người Tiêu gia sắp ra khỏi đại môn Lăng gia, liền cười lạnh một cái nói: " Cũng được! Trước hết gϊếŧ ngươi, chờ ta sau khi đạt tới Nhập Linh chi cảnh liền đi thu thập bọn hắn! "

" Ai ai cũng mạnh miệng hết! " Hứa Phong cười lạnh một tiếng, một kiếm đâm thẳng Lăng Quý, thi triển công lực đến mức tận cùng, vang lên tiếng sấm.

Từng có kinh nghiệm, nên Lăng Quý cũng không dám coi thường thiếu niên trước mặt này, không ngừng quán thâu lực lượng vào bảo kiếm, dùng một góc độ khó đoán đâm về yết hầu Hứa Phong.

" Keng... "

Lại một tiếng va chạm nữa, Hứa Phong bị chấn lui về sau hơn mười bước, so với lực lượng của Lăng Quý thì hắn vẫn còn kém không ít. Bất quá đám người Tiêu Lâm còn chưa đi xa, hắn cố gắng ổn định khí huyết quay cuồng trong lòng ngực, tiếp tục tấn công Lăng Quý.

Có Thất Sát Kiếm, bảo kiếm Hứa Phong thi triển ra cực kỳ sắc bén, không ngừng ngăn cản Lăng Quý. Chẳng qua sau mỗi lần ngăn cản Lăng Quý thì sắc mặt hắn tái nhợt hẳn ra.

" Bản thân ta muốn nhìn! Ngươi rốt cuộc có bao nhiêu điều kỳ lạ! Huyền cấp kiếm pháp... " Lăng Quý thấy hắn dùng đến kiếm mà cũng không thu thập được Hứa Phong, rốt cuộc nhìn không được thi triển ra huyền kỹ mạnh nhất của bản thân.

Hứa Phong thấy đối phương thi triển ra huyền cấp huyền kỹ, sắc mặt cũng đại biến, nguyên bản thực lực của hắn đã không bằng đối phương, chỉ có thể cố gắng hết sức ngăn cản. Giờ phút này nếu là hắn thi triển ra huyền cấp kiếm kỹ thì Hứa Phong cũng không thể nào cản phá được.

Thấy bóng kiếm của Lăng Quý bao trùm tới, Hứa Phong nhìn nhìn đại môn Lăng gia, mạnh mẽ lùi lại. Bọn người Tiêu Lâm hẳn đã đi xa, hắn cũng không cần phải tiếp tục du đấu nữa.

" Nếu để cho ngươi chạy thoát, Lăng gia ta còn không bị mọi người cười chết sao! " Lăng Quý thấy Hứa Phong muốn chạy trốn, hừ một tiếng lợi kiếm hóa thành cầu vồng đâm thẳng tới Hứa Phong. Một kiếm này vừa sắc bén vừa khủng bố, làm cho sắc mặt Hứa Phong đại biến đồng thời thân hình cũng không ổn định được, bất đắc dĩ dùng lợi kiếm đón đỡ.

" Keng! "

Dưới một tiếng vang thật lớn, Hứa Phong bị chấn bay ra ngoài, vạch ra một đường khoảng mấy thước, chân đạp lên vạch tường mới ổn định lại được thân hình, khóe miệng nhịn không được trào ra một búng máu.

" Hừ! Ngươi ngoan ngoãn lưu lại đây thôi! " Lăng Quý thấy Hứa Phong bị đánh hộc máu, sắc mặt liền lạnh lùng nói.

" Muốn lưu ta lại sao, ngươi cũng phải trả giá thật lớn mới được! " Hứa Phong cười lạnh, lợi kiếm trong tay múa may, nguyên bản hắn chỉ muốn cầm chân Lăng Quý là tốt rồi, nhưng mà lúc này hắn không còn lựa chọn nào khác. Một khi đã như vậy, vậy để cho lão già này biết một chút Địa phẩm huyền kỹ đi!

Hứa Phong cũng không tin một người còn chưa bước vào Nhập Linh chi cảnh như hắn lại có Địa phẩm huyền kỹ.

Hứa Phong huy vũ từng đạo bóng kiếm lạnh thấu xương hiện lên, cuối cùng dung hợp vào lợi kiếm của Hứa Phong, mang theo hàn ý khiến lòng người hoảng sợ, đâm thẳng vào Lăng Quý.

Lăng Quý có được linh khí, tự nhiên cũng cảm thấy được trong kiếm này ẩn chứa khí tức khủng bố, cho dù nhìn bảo kiếm có vẻ nhẹ nhàng vô lực cũng đủ làm cho hắn biến sắc, không thể tưởng tượng được Hứa Phong lại có loại kiếm pháp như thế.

Nhìn thấy bảo kiếm dùng một tốc độ cực kỳ xảo diệu đâm về phía mình, Lăng Quý cắn răng một cái dồn công lực xuống bảo kiếm, đón đỡ chiêu này của Hứa Phong.

Hai kiếm đụng vào nhau, Lăng Quý cùng Hứa Phong đồng thời bị chấn bay rớt ra ngoài, Lăng Quý nhận thấy được cánh tay đau đớn run lên, hắn trừng mắt nhìn Hứa Phong nói: " Địa phẩm huyền kỹ?"

Hứa Phong hừ một tiếng, nói với Lăng Quý: " Ngươi thật ra cũng có vài phần nhãn lực, đây chính là huyền kỹ bên trong động phủ kia! "

" Không có khả năng! " Lăng Quý hô lớn, " Ngươi mới được nó có bao lâu, làm sao có thể tu luyện thành công chứ? Cho dù lấy trình độ hiện tại của ta, muốn tu luyện địa phẩm huyền kỹ cũng cần thời gian mấy tháng, căn bản không thể nhập môn."

" Không nên đem cái ngu của ngươi mà so sánh với ta! Không phải ngươi không tin sao? Cũng không biết ngươi có thể tiếp được hai chiêu kiếm còn lại của ta! Thất Sát Kiếm, kiếm thứ ba... "

Hứa Phong giận quát một tiếng, bóng kiếm đầy trời đâm tới Lăng Quý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện