Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính

Chương 17: Chiêu phóng đại





Edit: KateChou



“Cô nương A Lý Sơn đẹp như nước nha, thiếu niên A Lý Sơn mạnh như núi ôi…”



Trong khu nhà biệt thự cấp cao của Mã gia, Ngô Ngọc Mai vô cùng vui lắc lắc tay chân, thật đúng là khỏi nói, Cố Xán Xán đôi khi thị lực rất tốt, liếc mắt một cái liền nhìn ra Ngô Ngọc Mai là nhân vật lĩnh quân khi khiêu vũ ở quảng trường.



Không cần xem khiêu vũ ở quảng trường, một đám lão thái thái ở ngoài mặt ăn no không có chuyện gì, bên đường xoay thắt lưng xoay mông. Trên thực tế đạo hạnh khá, ai múa dẫn đầu, ai đứng phía trước, ai múa nhóm, đều cũng cần nói rõ, hơn nữa mấy bác gái này thoạt nhìn bình thường, trong nhà bối cảnh lại mỗi người mỗi vẻ.



Mượn tổ khiêu vũ quảng trường của Ngô Ngọc Mai mà nói, bên trong có chị dâu của ông tổng nghề giấy kinh doanh phát đạt ở Hạ Châu, cục trưởng cục tài chính đã về hưu, mẹ của lãnh đạo công ty sữa…



Tuyệt đối là một mạng lưới quan hệ ổn thỏa, người ngoài tùy tiện giả mạo không vào được, trà trộn vào mà có thể ở lại cũng cần phải có tinh lực a!



Chuyện công ty Ngô Ngọc Mai không quản nhiều, chỉ lo một ít khách hàng giao tình lâu năm, còn thời gian còn lại đều ở quảng trường khiêu vũ, một tuần hai lần ở quảng trường lớn, cũng là pha thử thách kỹ thuật, thường xuyên ở nhà luyện tập.



Mã Văn Hùng ở bên ngoài nói là làm, là người thành công dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cũng có chút tật xấu sợ vợ, thấy bạn già tâm tình tốt, trên mặt tươi cười sáng lạn, hiếm khi lớn mật nói thầm một câu, “Ngọc Mai, bà nói cô gái hôm nay có điểm nào thích hợp hay không?”



Thấy vợ mình không trở mặt, vẫn lộ vẻ tươi cười, Mã Văn Hùng đánh bạo tiếp tục nói, “Cô gái kia nhìn qua giống như búp bê, vóc dáng quá nhỏ, tâm cũng quá chân thật.”



Ngô Ngọc Mai vốn tâm tình tốt bất ngờ, thời điểm chuẩn bị tới quảng trường khiêu vũ khoe với đám bạn thân một chút về con dâu tương lai của mình, dáng người thì nhỏ xinh đáng yêu nhu thuận, tâm tính lại chân thật,là một người vợ tuyệt đối đạt tiêu chuẩn a, không nghĩ tới lão già nhà mình lại gây sự! Con dâu trước là bạn của ông giới thiệu, nếu không phải ông tín nhiệm bạn, cũng sẽ không để cô gái như vậy vào cửa, trên mặt bà vẫn lộ lẻ tươi cười nhưng cắn răng hỏi, “Vậy ông cảm thấy phải như thế nào?”



“Con mình vóc dáng cao như vậy, kiếm vợ vóc dáng cũng phải cao chút, tốt nhất tìm một người mạnh mẽ chút, đầu óc linh lợi một ít a!” Mã Văn Hùng nói còn chưa nói xong, đã phát hiện âm nhạc ngừng lại.



Ngô Ngọc Mai vẻ mặt giận dữ đùng đùng mắng, “Mã Văn Hùng, ý của ông cũng được lắm nha, vóc dáng cao chút, ông ghét vóc dáng thấp như tôi sao? Hay là nghĩ tiện nhân Vệ Minh Châu kia, cũng cao lớn mạnh mẽ đó, đầu óc linh lợi, cô ta quá linh lợi, gả vào Mã gia đã muốn để cho con ở riêng, cho cô ta mấy ngàn vạn mở quán bar, xem tiền của nhà chúng ta như nhặt được trên mặt đất. Ông nếu cảm thấy tốt thì đi khuyên cô ta trở về, cô ta không phải cả ngày đều gọi ba, gọi rất thân thiết nha.”




Bị mắng một trận, Mã Văn Hùng nhất thời liền câm nín, xấu hổ không thể mở miệng, đứa con dâu kia là điều kỵ ở nhà ông, vóc dáng đủ cao, cách ăn mặc rất xinh đẹp, cũng tiêu rất nhiều tiền, nhưng là nón xanh (cắm sừng!), loại sự tình này… không nói thì hơn.



Cố Xán Xán không mảy may biết chính mình đã bị nhìn một hồi, hơn nữa cha mẹ đối phương còn vì mình mà nổi lên tranh chấp.



Cuối tuần cùng Tiểu Mã xem nhà ở, nhưng thật ra có một cái cảm thấy rất vừa ý, bất quá một tuần kế tiếp bận rộn nhiều việc, không có thời gian, cô tính hết tuần này nói sau.



Gần cuối tuần cô chỉnh sửa lại tư liệu khách hàng trong tay, cảm thấy có ba cái tuần này có thể nắm chắc, trong đó một cái là hội viên vàng, mà tuần này tổ họ cũng rất tích cực, đạt được năm mươi sáu cái, dựa theo xác suất một nửa, tuần này đạt được hai mươi tám, trong đó hội viên vàng chiếm năm.



Cô đối với thành tích một quý của mình rất tin tưởng, so sánh lại, thành tích của Hoàng Tiểu Phỉ thì không tốt, hơn nữa cô ấy để tổ đội làm việc cá nhân, thế nhưng tinh lực cá nhân cũng có hạn, nếu là người vô song sẽ không ở lại làm việc cho trang web tình yêu và hôn nhân nhỏ này.



Không khí công ty càng khẩn trương, chuyện Vương Sâm điều tổ lộ ra ngoài, cạnh tranh càng ác liệt hơn.



Trong nháy mắt đã tới tuần bốn, Cố Xán Xán tới công ty lại cảm giác hôm nay bầu không khí có chút không bình thường, mà người đi ngang qua mình, ánh mắt cũng phức tạp hơn nhiều, phần lớn vẻ mặt đồng tình, lần trước mọi người lộ ra vẻ mặt này là khi cô vừa mới bị Hoàng Tiểu Phỉ cướp bạn trai… Chẳng lẽ lần này còn có thể thảm hại hơn sao?



Đợi đến lúc Lưu quản lí tuyên bố với mọi người, “Hôm nay tôi phải khen ngợi một chút, tổ Hùng Ưng của chúng ta do Hoàng Tiểu Phỉ làm chủ quản, cô ấy đã thành công giúp công ty tăng lên 117 hội viên, phá vỡ kỷ lục tiêu thụ cao nhất trong ngày của công ty từ trước đến nay.”



Mọi người như ong vỡ tổ đến trước mặt Hoàng Tiểu Phỉ, náo nhiệt vô cùng.



“Chị Phỉ, chị thật lợi hại.”



“Chị Phỉ, có bí quyết gì không, chỉ tôi với.”



“Chị Phỉ, biết chị nhất định làm được mà.”







Cố Xán Xán lúc này mới phát hiện Hoàng Tiểu Phỉ hôm nay mặc đồ cũng đặc biệt long trọng, váy cao ôm sát eo lưng màu đỏ thẫm kết hợp với áo sơmi màu đen cổ viền xanh lá, đeo một chuỗi vòng cổ vỏ sò màu sắc sặc sỡ, giày cũng mới mua, là giày xăng đan cao mỏ nhọn bằng da cá sấu, trên mặt trang điểm hết sức tinh xảo, đứng sừng sững bắt đầu tiếp nhận lời chúc mừng.



“Có phải rất ngạc nhiên người ta làm thế nào đạt được hay không?” Hoàng Tiểu Phỉ dương dương tự đắc tiêu sái đến trước mặt Cố Xán Xán, cả người ghé sát vào tấm chắn trước bàn làm việc của Cố Xán Xán, cái mông nhếch lên, bộ ngực cũng từ trong áo sơmi bày ra một nửa.



“Cũng phải nói lời cảm ơn cô, một trăm hội viên này đều là anh Hoa giới thiệu cho người ta, kỳ thực lần trước đi du lịch Thái Lan, người ta gần như thảo luận xong, sở dĩ hôm nay mới đem danh sách khách hàng nộp lên, chính là muốn thưởng thức một chút bộ dáng của cô gái nông thôn chăm chỉ cố gắng đấu tranh, càng muốn thưởng thức vẻ hy vọng cố gắng lại ngu ngốc thất bại của cô, quả nhiên rất thú vị.”



“Còn chưa tới một ngày, cô không phải vui mừng quá sớm sao?” Cố Xán Xán nghe được hai chữ Triệu Hoa quả thực vô cùng phẫn nộ, bỏ rơi bạn gái, sau đó giúp bạn gái mới đối phó bạn gái cũ, còn có thể tìm được người đàn ông cặn bã hơn như vậy không?



Nhưng mà thua người không thua trận, cô nàng nam tính bên ngoài tuyệt đối không lộ ra vẻ mặt mềm yếu, cứ việc để bọn Hoàng Tiểu Phỉ đã bắt đầu chúc mừng, còn thương lượng tan tầm đi nơi nào làm một chầu, buổi tối đi đâu ca hát, Cố Xán Xán vẫn như thường ngày, nên làm gì làm gì, bất quá tay đặt trên bàn phím không biết vì sao mà run lên.



Cố Xán Xán là một người rất cố gắng, nhưng cố gắng nhất định sẽ thành công sao? Có đôi khi cô cảm thấy đúng vậy, cố gắng sẽ thành công, chỉ là có đôi khi cô cũng không rõ…



Cô gửi cho bạn thân Lâm Viện tin nhắn ___buổi tối mời cậu ăn cơm?



Lâm Viện kia lập tức trả lời ___gào khóc a, đang công tác ở đế đô, cho nợ đó.



Cố Xán Xán hơi muốn khóc, cô bạn thân này rốt cuộc là muốn sao đây, thời điểm cần phát tiết cũng vắng mặt…




Ngày đó Ngô Ngọc Mai và lão chồng bởi vì Cố Xán Xán ầm ĩ một trận, nói như vậy có vẻ hơi không đúng, bởi vì cãi nhau là hai người cùng mắng, mà trên thực tế thì chỉ có Mã Văn Hùng đơn phương bị mắng, từ con dâu ông chọn đến giá trị nhân sinh quan, mắng thỏa lại vui vẻ đến quảng trường khiêu vũ, khoe ra một trận với mấy bạn thân, nhóm quý bà tỏ vẻ bảo trì thái độ mong ngóng.



Ngô Ngọc Mai tức giận mỗi ngày quấy rầy Mã Liệt.



“Con à, nhanh tay thì có, chậm tay thì mất, đừng trách mẹ không nhắc nhở con, thấy tốt thì phải lập tức xuống tay, đừng lằng nhằng tốn thời gian, thật sự không được rồi, mẹ giúp con hành động!”



“Mẹ, việc này để con lo, mẹ đừng gây thêm phiền phức.” Mã Liệt nghĩ đến tính tình nói liền làm của lão mẹ, thật đúng là sợ mẹ vội vã chạy đi tìm Xán Xán, tự mình nói còn chưa chắc tốt, ngộ nhỡ hiểu lầm thì nguy to.



Ngắt điện thoại của mẹ, nghĩ nghĩ, có thể gọi điện cho Cố Xán Xán.



Bên kia Ngô Ngọc Mai cười đến vẻ mặt gian trá, không đâm thì sao con đi…



Thời điểm Cố Xán Xán nhìn di động hiện lên tên Tiểu Mã thì ngẩn người, bỗng nhiên di động rung lên, cô cảm thấy mình có chút khác thường a, vậy cũng được.



Nhận điện thoại, hẹn buổi tối cùng nhau ăn lẩu.



Cố Xán Xán không thích ăn bò bít tết, thích ăn lẩu, thích nhìn bộ dáng quay cuồng của ớt và tiêu trong nồi, đem thịt bỏ vào bên trong khuấy, vừa tê vừa cay, thập phần sảng khoái.



“Người Hạ Châu rất ít người thích ăn cay, không thể ngờ được anh cư nhiên cũng thích ăn, thật tốt quá, bạn thân của tôi Lâm Viện cũng thích ăn cay, bất quá cô ấy sợ nổi mụn, nên bây giờ rất ít khi ăn.” Cố Xán Xán cùng Tiểu Mã ở một chỗ, phát hiện kinh hỉ luôn nhiều hơn.



Mã Liệt nhìn ý cười hiếm thấy trên mặt Xán Xán, cảm thấy chính là hoàng liên, anh cũng rất thích a, chỉ có thể yên lặng gật đầu.



Cố Xán Xán ăn, mặt phiếm hồng, Mã Liệt cũng ăn đến nước mắt chảy ròng ròng, Cố Xán Xán còn uống rượu.



Là rượu đế, dùng hai ly nhỏ đựng, một ly một ngụm, đi vào cổ họng nóng rát a.



Mã Liệt nghĩ ăn lẩu uống rượu là tập quán ở quê Xán Xán, không nhiều lời, cũng uống rượu, lại không biết đó chính là do Cố Xán Xán quá buồn.



Ngoảnh đầu lại đột nhiên phát hiện mình đúng là kẻ vô dụng, bạn trai không có, công việc cũng không tốt, tìm không được gì chứng minh giá trị của mình, Cố Xán Xán uống rượu, đột nhiên liền òa khóc lớn.



Mã Liệt rất lúng túng, hoàn toàn không biết nên làm gì, nhìn thấy Cố Xán Xán tay trái một ly, tay phải một ly, còn tưởng rằng cô uống rất được, lại không ngờ rằng vừa uống rượu lại thành bộ dạng như thế.



Vội vàng thanh toán, mang cô rời đi.



Cố Xán Xán lại chết sống không chịu đứng dậy, tay ôm chặt bàn, nhìn không ra được sức lực lớn như vậy, Mã Liệt cư nhiên kéo không ra, đầu đầy hắc tuyến, chẳng lẽ vừa mới ăn không phải cải xanh, mà là rau chân vịt mạnh mẽ thủy thủ?



Thấy người trong nhà hàng ánh mắt đều hướng về bên này ngắm, ánh mắt vô cùng không tốt, chính là Mã Liệt khổ người rất lớn, đứng lên, thời điểm không cười cũng thập phần nghiêm túc, bởi vì không quen ăn cay, áo khoác cởi ra hiện lên bộ ngực tráng kiện, cơ thể kia lại rất có lực, mà cô gái đang gào khóc kia, mặt tròn, mặc áo sơmi kẻ sọc, quần bò, eo nhỏ, giày bằng, tóc ngang vai, hoàn toàn là một bộ dáng nữ sinh viên, đây là muốn làm cái gì?



Nếu không phải Mã Liệt thật sự cao lớn, không ít người đã qua đây, quát lên với Mã Liệt, “Cầm thú, buông cô gái kia ra, để cho tôi!”



Đương nhiên tại cái thời đại mà dẫn một cụ già qua đường cái cũng là chuyện phiêu lưu, mọi người chỉ dám suy nghĩ, không ai dám thay mặt chính nghĩa thật sự đứng ra.



Mã Liệt thật sự kéo bất động, nội tâm anh hoàn toàn 囧, chính mình lại không kéo được một cô gái nhỏ, hơn nữa thời điểm anh làm động tác này, sau lưng như có vạn tiễn xuyên tâm, rốt cuộc có bao nhiêu người đang theo dõi anh a.



“Xán Xán, đứng lên đi, chúng ta về.” Mã Liệt nhỏ giọng gọi.




Cố Xán Xán khóc lắc đầu, “Không, tôi phải ăn lẩu.”



Bà cô ăn lẩu thì ăn lẩu đi, nhưng mà cô đừng khóc a… Mã Liệt nhìn thấy Xán Xán khóc chết đi sống lại, anh cũng muốn khóc.



Cuối cùng không còn cách nào, ở trước mắt bao nhiêu người, Mã Liệt đành phải cúi đầu, đối với người chung quanh áy náy nói, “Ngại quá, vợ tôi, uống nhiều rượu liền như vậy, ông chủ gọi phục vụ giúp một tay.”



Rốt cuộc nhờ người phục vụ hỗ trợ, Cố Xán Xán bị đặt trên lưng Mã Liệt, một đầu đầy mồ hôi a, thể trọng không nặng, mà sức lực lại lớn như vậy, Mã Liệt cõng Cố Xán Xán, trước mặt nhiều người nói lời cảm ơn, lấy tư thế của đại hiệp, tốc độ của Lưu Tường, nhanh chóng thoát khỏi hiện trường.



Nhờ phúc của mẹ anh lần trước, Mã Liệt đã biết Cố Xán Xán sống ở đâu, cũng không quá xa, Mã Liệt cứ như vậy cõng cô trên lưng, từng bước một đi về.



Ở trên lưng, trái lại rất hiền, không khóc không nháo, trên đường giống như em bé ngoan, thật vất vả tới được nhà cô, Mã Liệt cẩn thận đặt Cố Xán Xán lên giường, nhìn thấy đầu giường của cô có dán một khẩu hiệu, “Cố Xán Xán, cố lên, cố lên, cố lên!” Bên cạnh còn có một biểu tượng khuôn mặt tươi cười thật to, vừa thấy liền biết chính là một cô gái lạc quan.



Phòng đặc biệt nhỏ, chưa đến ba mươi mét vuông, nhưng rất ngăn nắp, đồ vật sắp xếp có trật tự, giường dựa vào cửa sổ, trên cửa sổ có rèm cửa lay động, hơn nữa bố trí ấm áp, trên giường là chăn có họa tiết hoa nhỏ, đặt thật nhiều gối ôm, đều là họa tiết hoa, Mã Liệt tựa hồ có thể tưởng tượng, Xán Xán mặc áo ngủ hoa văn như vậy đứng bên song cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.



Lúc vừa mới lấy chìa khóa mở cửa, phát hiện một cuốn sổ nhỏ, cũng là họa tiết hoa nhỏ, nhìn Xán Xán đã ngủ say, Mã Liệt mở cuốn sổ.



Phía trên ghi chép chi chít chuyện, không phải nhật kí, thuần túy chỉ là ghi việc.



Có hoàn thành, có chưa hoàn thành, còn có kế hoạch, mỗi một việc đều ghi chép rất chi tiết, Mã Liệt thật không ngờ, nhìn qua không biết cô gái nhỏ này lại chăm chỉ, nghiêm túc như vậy, cô làm việc rất cẩn thận tỉ mỉ, nhìn thấy việc ghi bên trong, Mã Liệt cảm thấy cô tuyệt đối có thể xếp vào trong danh sách nhân viên tốt nhất trong tập đoàn của mình.



Anh cầm cuốn sổ, càng thêm lý do yêu thương cô gái nhỏ này, ngồi bên người cô, lấy tay vuốt tóc cô, thấy cô đã ngủ say, lại rót cho cô một ly nước đặt trên đầu giường, lưu luyến rời đi.



Vừa ra khỏi cửa, Mã Liệt liền gọi điện cho thư kí Tiểu Đổng, giúp anh tra một chút về trang web Yêu Điển là như thế nào.



Chờ anh tới công ty rồi, một phần giới thiệu về trang web Yêu Điển đã ở trên mặt bàn anh, nhưng bên trong công ty gần nhất phát sinh một chuyện… Tiểu Đổng ở chỗ thư ký, tùy thời chuẩn bị chờ đợi mệnh lệnh, Thịnh Nguyên tuy liên quan đến công nghiệp sản xuất tương đối nhiều, nhưng chủ yếu vẫn là sản xuất ngành nhà đất, kiến trúc, chẳng lẽ lão đại dự tính thu mua một công ty internet sao? Quấy rầy linh tinh mấy chuyện gần đây chính là chọc vào thuốc súng, nhưng mà công ty này có quan hệ gì a?



Tiểu Đổng nghĩ tới mẹ vợ của mình, lập tức hiểu được tự cho là đúng, đúng rồi, muốn kết hôn trước hết phải mua nhà, nói chuyện tình yêu hôn nhân tuyệt đối có thể xúc tiến sự nghiệp phòng điền sản, lãnh đạo thật sự là có suy nghĩ tốt a…



Mã Liệt không biết thư kí của mình đã muốn mở rộng đến liên hệ giữa các ngành sản xuất rồi, nhìn thấy phần tư liệu kia, vẻ mặt cười khổ, tiểu nha đầu, có việc cũng không biết tìm người hỗ trợ.



Bàn tay to vung lên, gọi Tiểu Đổng vào.



“Cậu đi đến phòng nhân sự, đem danh sách tất cả nam nữ độc thân trong công ty qua đây, công ty chuẩn bị thêm một phúc lợi, cho mỗi người độc thân đều được làm một hội viên giao hữu của mạng lưới Yêu Điển, chuyện này cậu đi làm, ngày mai trực tiếp liên hệ với cô ấy.”



Mã Liệt đem danh thiếp Xán Xán lần đầu tiên gặp cho anh đưa cho thư ký của mình.



Tiểu Đổng cẩn thận tiếp nhận, trong lòng ủng hộ chỉ số thông minh của chính mình, quả nhiên là đoán đúng ý đồ của lão đại rồi, mình quả nhiên có thiên phú làm thư ký nha!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện