Chương 8: Chương 8
"Nhà Phỉ Thúy thật sự khó khăn như vậy sao?"
Tần ma ma lại gật đầu.
"Bởi vì phải đưa vào Hầu phủ, nô tỳ đã tự mình đi xem qua, căn phòng kia, rách nát không ra dáng, cả nhà đều rầu rĩ vì không có tiền chữa bệnh cho Tần lão gia tử, lão thái thái không biết, ban đầu khi nhìn thấy Phỉ Thúy, nàng cũng không thủy linh như bây giờ, tóc khô xơ, một thân gầy đến mức da bọc xương, quần áo trên người toàn là mụn vá, giống như dân chạy nạn, nô tỳ nuôi mấy tháng mới dám mang đến trước mặt lão thái thiên.
"
"Nha đầu này, cũng thật là," Lão phu nhân nghe có chút chua xót, "Nhớ nhà thì nói với ta a.
"
"Là lão thái thái thiện tâm, gặp được ngài cũng là tạo hóa của nàng.
"
Dù gì cũng là người bên cạnh mình, hầu hạ thân cận cũng đã nhiều năm, sao có thể không có chút tình cảm nào, lão phu nhân lại nói, "Lúc trước may mắn ngươi mua nàng, nhưng mà nha đầu này lá gan cũng quá lớn.
"
Bảy tuổi đã dám làm chuyện như vậy!
Nếu gặp người xấu thì sao?
A di đà phật, nhân quả tuần hoàn, quả nhiên không tệ, nếu không nhờ có Phỉ Thúy, cả nàng còn có một đống chủ tử Hầu phủ này chỉ sợ đều gặp nạn.
"Đại phu nói vết thương của Phỉ Thúy sẽ để lại sẹo sao?"
"Vâng.
"
Sắc mặt Tần ma ma có chút ảm đạm, một đại cô nương, trên lưng lại có một vết thương như vậy, chỉ sợ không dễ kết hôn.
"Nếu dùng thuốc trong cung thì sao?"
Tần ma ma lắc đầu, "Đại phu nói vết thương quá sâu, quá lớn, nô tỳ từng hỏi qua, cho dù dùng thuốc trong cung cũng sẽ lưu lại một vết sẹo nhàn nhạt.
"
Lão phu nhân cũng không có bất mãn, Phỉ Thúy do Tần ma ma mua về, lại tự mình dạy dỗ, tình cảm tất nhiên không giống với những nha hoàn khác, suy tư một chút, "Như vậy đi, để Phỉ Thúy dưỡng thương trước, chờ lúc rời đi chuẩn bị cho nàng nhiều ngân lượng một chút, điều kiện nhà nàng không tốt, đây là thực dụng nhất.
"
"Đa tạ lão thái thái.
"
Trong lúc dưỡng thương, là thời gian thanh nhàn nhất trong đời Tần Phỉ Thúy, mệt mỏi thì ngủ, đói bụng có người đưa đồ ăn, rảnh rỗi còn có người nói chuyện với nàng, rất thích ý.
Hai mươi ngày sau, thân thể khỏi hẳn, hiện tại đã cuối tháng 11, thời gian một tháng, hẳn là có thể trở về lễ mừng năm mới.
Lúc từ biệt lão phu nhân, Tần Phỉ Thúy rất nghiêm túc dập đầu, đối phương là một lão thái thái hơn 60 tuổi, bởi vậy trong lòng nàng cũng không cảm thấy không được tự nhiên.
"Về nhà sống cho thật tốt.
"
Lão phu nhân nắm tay nàng nói: "Chúng ta không gây sự, cũng không cần sợ phiền phức, ngươi đi ra từ Hầu phủ, nếu thật sự có người khi dễ ngươi, liền viết thư cho ta nói, ta trút giận với ngươi.
"
"Lão thái thái.
"
Tần Phỉ Thúy đỏ mắt nhìn nàng.
"Nơi này là một ngàn lượng bạc, ngươi cầm lấy, đừng quá thiệt thòi chính mình, biết không?"
"Vâng.
" Tần Phỉ Thúy gật đầu.
Bình luận truyện