Chương 108
- Giúp em phân rõ quyền lợi giữa vợ và bạn gái !
- Em đã có tất cả ! Vợ anh là ai mà dám tranh với em ! – Vy Anh tức tối hét lên, mặt hằm hằm nhìn người kia, giảng giải – Anh có biết hôn nhân là nấm mồ của tình yêu không ? Anh có biết điều đó không hả ? Anh làm sao lại cứ đòi cưới em ? Anh sợ ế đến vậy cơ à ? Em cho anh lấy đấy ! Lấy ai tùy anh !
- Được rồi ! – Duy Phong khẽ gật, bẻ gẫy sự cố chấp của Vy Anh với vòng ôm thật ấm, đợi đến khi cô bé con bình tĩnh hơn, anh thì thầm – Vậy khi anh lấy vợ rồi, sẽ ngoại tình với em nhé !
***
- Hahaha ! Duy Phong, cậu vừa nói gì ? Nói lại tôi nghe xem ? – Thư kí Hoàng bật ra tràng cười thô bạo đến vô duyên, một tay vịn bàn để chống đỡ khỏi mình bị ngã, tay còn lại ôm bụng .
- Chỉ tôi cách cầu hôn thật lãng mạn ! – Duy Phong gằn từng chữ !
- Hahaha ! Hoàng Duy Phong bảo tôi chỉ cậu ta cầu hôn cơ đấy ? Lại còn lãng mạn cơ đấy ? hahaha ! Hoàng Duy Phong bất bại sao lại thê thảm vậy ?
Đáp lại giọng cười hả hê là một ánh mắt sắc lạnh, ngay lập tức, người còn đang cợt nhả đã nín bặt, đẩy cặp kính, hắng giọng :
- À rồi ! Cậu muốn cầu hôn Vy Anh thật lãng mạn để bạn ấy chịu cưới vào năm nay đúng không ?
- Nếu biết rồi thì đừng hỏi ! – Duy Phong không có kiên nhẫn để cùng người khác nói quá ba câu, nhất lại là với một người vừa nhiều chuyện vừa mặt dày !
- À rồi ! Cậu hỏi đúng người rồi đấy ! Lãng mạn theo cách của lãng mạn ! Không sến cũng không gượng gạo ! Đấy mới gọi là đỉnh của lãng mạn ! – Mắt nhìn thấy tay Duy Phong đã dời đến di động, thư kí Hoàng hấp tấp lên tiếng – Tôi sẽ chỉ cho cậu cách mà tôi đã cầu hôn Ngọc Mỹ ! Đảm bảo là bạn Vy Anh gật đầu tới mỏi mới thôi !
Dứt lời, thư kí Hoàng tiến qua chỗ Duy Phong, quì một chân xuống trước mặt Duy Phong , nắm lấy tay Duy Phong…
- Nhớ kĩ ! Đây là tư thế cầu hôn buộc cậu phải làm ! Buộc cô ấy phải nhìn vào mắt cậu để thấy trong mắt cậu chỉ có cô ấy ! Cậu đã thực hiện bước này chưa ?
- Ừ ! Nhưng lúc ấy tối quá, không nhìn rõ Vy Anh !
Thư kí Hoàng thở dài, thấy thương tâm cho người bạn nhỏ…
- Nhìn tôi nhé ! – Thư kí Hoàng làm ra vẻ mặt rất ngọt ngào, mắt nhìn Duy Phong đầy yêu thương – Thái độ của cậu phải thế này ! Đó là thể hiện sự trân trọng, nâng niu cô ấy ! Cậu đã thực hiện điều này chưa ?
- Lúc ấy hơi buồn ngủ ! – Duy Phong nhún vai .
Thư kí Hoàng không nhịn được mà hét lên :
- Cậu cầu hôn cái kiểu gì mà buồn ngủ !!! Chả trách bạn Vy Anh ấm ức như thế ! Cậu có biết cầu hôn là điều thiêng liêng không hả ???
Duy Phong à lên một tiếng có vẻ đã hiểu ra vấn đề rồi giục :
- Got it ! Go on !
- À đây ! Cậu tuyệt đối không được dùng tiếng anh mỹ để cầu hôn trong khi Vy Anh là người việt hiểu tiếng việt ! Lãng mạn sẽ bị ngôn ngữ kia hủy hoại ! Cậu đã nói Will you marry me phải không ? – Thư kí Hoàng nhìn người kia đầy ngờ vực …
- Marry me ! Lúc ấy không tìm được từ nào cả ! – Duy Phong có vẻ đã chán chường với cái trò cầu hôn này, tay giật mạnh khỏi thư kí Hoàng.
Thư kí Hoàng cũng đã rất hết sức đỡ nổi với Duy Phong ! Anh to tiếng :
- Bước quan trọng đây này ! – Tay lại nắm Duy Phong, mắt nhìn sâu vào đôi mắt không cảm xúc của Duy Phong, khẽ thì thầm – Hãy làm vợ anh nhé !
Rầm !…Duy Phong đã đạp thẳng vào người thư kí Hoàng…
****************
Vy Anh đóng kín cửa phòng thở hắt vài tiếng rồi leo lên giường.
Chán ! Quá chán !
Trúc Vũ vừa điện tới khoe khoang về buổi hoà nhạc lớn, Minh Thư chat với cô vài câu đã bỏ đi cùng Bùi Quang …
Chỉ có cô là bơ vơ ngay khi sở hữu bạn trai hẳn hoi !
Nài nỉ anh ta đưa cô đi rạp phim, anh ta từ chối, chỉ vợ anh ta mới có quyền sai bảo …
Cô đi một mình , anh ta lắc đầu, là bạn gái anh ta thì không được tự do chơi nhởi !
“ Anh có quyền gì chứ ! Em thích gì làm gì mặc kệ em ! Đừng tưởng anh là CEO, thủ lĩnh mà bắt nạt em ! Em cắn chết đấy ! ” – Lúc anh ta còn uống cà phê sáng, cô đã giận dữ hét lên một tràng.
Anh ta ừ hử, sau đó nghiêng đầu, chìa má ra .
“ Cắn đi ! Không chết được thì làm vợ anh, ok ? ”
“ Đồ …em thề, sẽ ghét anh từ nay cho tới chết. Anh nhớ đấy, để mà xem, em sẽ tìm bạn trai mới . ”
“ Gì ? Bạn trai mới ? ” – Duy Phong dời mắt khỏi tách cà phê, vẻ mặt đã tối đi.
“ Vâng ! Bạn trai mới ! Người ấy sẽ không như anh đâu . Không cưới gì hết, tụi em vẫn sẽ yêu nhau suốt đời ! Tới lúc đó, anh với vợ anh còn đang tranh chấp quyền nuôi con ấy ! ” – Vy Anh vênh mặt đắc thắng, tự cho mình cái nhìn thông thái về tương lai.
“ Cho em đúng ! Em thích, thì tìm bạn trai mới đi. Kẻ nào thiểu não tới nỗi không cần có con để thừa kế ? ” – Duy Phong cười …đểu “ Trừ khi đồng tính ! ”
Càng nghĩ càng ấm ức ! Anh ta không ép cô nhưng cứ phân biệt đối xử giữa cô và vợ nào đó thế này thì khác gì …gài bẫy cô …
Không thể được ! Chuyện hôn nhân chỉ dành cho những người khô khan, không thể để tình yêu và tuổi trẻ của cô rơi vào hố đen đó !
Nhưng cô làm thế nào ? Nằm bẹp dí đến tội nghiệp …
Mẹ đưa sữa vào phòng, dặn dò đủ thứ rồi lắc đầu ngao ngán.
- Con sao tự mua dây buộc mình thế ? Quyền quyết định nằm ở con kia mà !
- Mẹ không hiểu đâu. Anh ta dùng chiến thuật tâm lý !
Vờ như đợi cô nhưng thật ra dồn ép từng tích tắc …
- Thôi mẹ đi đây ! Nói linh tinh là giỏi !
Mẹ tắt bóng thay cho câu giục đi ngủ. Ừm ngủ …mai lại học rồi về rồi ăn rồi …ngủ …
Tít tít . Là tin nhắn mới.
Chẳng nghĩ gì mà mở ra nên nội dung trong đấy khiến cô đứng hình trong vài giây .
“ Bé con, đã ngủ chưa ? ”
“ Đã ngủ, nhưng tin nhắn của anh làm em thức luôn rồi ! Hừ ! ”
” Mặc áo khoác vào, xuống vườn đi ! Em có một phút ”
Bình luận truyện