Nhóc À! Em Sẽ Là Của Tôi

Chương 13: Gặp lại tình yêu



Tại một nhà hàng lớn nổi tiếng đang diễn ra một bữa tiệc sinh nhật long trọng. Phía cánh của liên tục mở để đón khách, nhân vật chính của bữa tiệc đang mặc trên người chiếc váy màu đen ngắn qua đầu gối, ôm sát người lộ rõ những đường công quyết rũ tay dày và được may lệch sang hai bênh và phần trên được may thêm lớp ren mỏng tôn lên sự quý phái, sang trọng. Kếp hợp với tóc được uống bồng bềnh càng thêm sức quyến rũ. Đó ko ai khác ngoài N. Anh, cô đang đúng nói chuyện cùng với vài người bạn thì cánh cửa lại mở ra nhưng lại có sức cuốn hút nào đó khiến cô quay lại.

Phong và Thành cùng bước vào khiến ko chỉ riêng N. Anh mà tất cả mọi người phải chú ý. Phong diện lên người một bộ vest đen trên chiếc áo sơ mi trắng được mở vài nút áo đầu, tóc được vuốt ngược về phía sau càng tôn lên vẻ lịch lãm và đầy sức cuốn hút. Thành thì cũng như Phong nhưng lại với chiếc áo sơ mi xanh đậm cũng được mở vài nút trên đầu, tóc được chải gọn cũng tôn lên sự lịch lãm và sức cuốn hút ko kém Phong. N. Anh mĩm cười rồi nói vài câu gì đó với vài người kế bên rồi đến bàn lấy hai ly rượu vang đỏ và đi đến chỗ Phong và Thành đưa cho họ cười nói:

_Cảm ơn đã đến tham dự

_Chúc mừng- cả hai cùng đáp, Phong thì cười còn Thành chỉ mĩm thôi

_Hai nàng đâu rồi-N. Anh thắc mắc

_Họ đến sau-Phong

_Sao thế? Bộ họ có chuyện gì à? -N. Anh

_Ko biết, họ đi ra ngoài trước rồi bảo sẽ đến sau nên chúng tôi đi trước- Thành

Vừa dứt lời thì cánh cửa lại mở ra, tiếng cửa mở lần này ko hiểu sao lại thu hút tất cả mọi người đếu quay lại nhìn. Trinh và Vy bước vào làm cho tất cả đều ngạc nhiên, Trinh với chiếc váy trắng xoè ngắn tới đầu gói được phủ lên trên mặc vải một lớp ren hình những chiếc hoa dính vào nhau làm cho chiếc váy rủ nhẹ hơn, tay dày cũng được may bằng ren cùng loại với ren áo và được may lệch sang hai bên để lộ đôi vai trắng mịn càng tôn lên vẻ thùy mị và dịu dàng. Cô được make up đậm hơn một chút so với lúc đi dự tiệc với Phong nhưng vẫn giữa được nét ngây thơ của tuổi 19,tóc được uống thành loạn và chia làm hai để hai bên vai, phía trên còn cài một chiếc băng rôn nhỏ để tạo điểm nhấn cho tóc càng tôn lên được vẻ đáng yêu, dịu dàng. Vy với chiếc váy xanh da trời cũng được may xoè ngắn và có ren như áo của Trinh nhưng phần tay thì là dây cũng lệch sang hai vai và được may thêm một miếng ren dính trên dây trả dài theo cổ áo vong luôn tay còn lại nhưng được may dừng lại lệch sang trái một chút nơi đươc gắn thêm một cái nơ để tạo điểm nhấn cho áo,Vy cũng được uống phần đuôi, tóc mái uống cúp vào càng tôn lên vẻ tiểu thư của cô hơi. Trong cả hai như hai nàng công chúa lạc vào một bữa tiệc của một dân thường vậy. Tất cả đề ngạc nhiên và bất ngờ vì họ ko nghĩ có người vừa đẹp vừa dịu dàng và ko kém phần sang trọng như vậy. Cả hai thẩm chí còn nổi bật hơn cả nhân vật chính hôm nay. Phong và Thành nãy giờ vẫn chưa hoàng hồn tỉnh lại trước hai nhan sắc ko quá đệp cũng ko quá xấu mà mình gặp hàng ngày lại có thể gây sức cuốn hút hơn cả chính mình. N. Anh cũng hết sức bất ngờ nhưng cô vẫn giữ được lí trí và nhìn hai người đang đứng cạnh mình thì bật cười nói:

_Hai người bị làm sao thế? Đây là lần đầu tiên tôi thấy hai người bị đánh gục trước nhan sắc của hai cô gái đó-cô châm chọc

Phong và Thành như bị lời nói châm chọc ấy mà thức tỉnh và tỏ vẻ kêu ngạo để che đi thái độ lúc nãy của mình:

_Tôi mà dễ bị đánh gục vậy sao? Vậy đâu đáng là Lãnh Hàn Thanh Phong đào hoa sát gái nữa chứ

N. Anh chỉ gật gật đầu và cười. Vy và Trinh từ xa đi lại chỗ Phong, Vy vui vẻ nói:

_Chúc mừng sinh nhật

_Cảm ơn em-N. Anh cười đáp

_Sinh nhật vui vẻ-Trinh cũng cười nhẹ

_Cảm ơn -N. Anh

_Hai người định là nhân vật chính hôm nay à- Phong nhìn hai nàng

_Em chỉ đang thể hiện tài năng của mình thôi-Vy

_Tài năng?-Thành khó hiểu

_Chằng phải em có gu thẩm mỹ cao sao? Làm cho cải hai người ngạc nhiên và đứng người ra thì quá giỏi rồi-Vy tỏ vẻ kêu ngạo

Phong và Thành bị nói trúng tim đen nên ko còn trả lời được nữa, N. Anh đúng kế bên chỉ biết cười. Vy và Trinh cùng lại chiếc bàn dài đã được trưng bày các mốn ăn thức uống để lấy nước ép thì gặp một chàng trai. Trinh và Vy đều chết đứng với gương mặt điển trai với nước da ngăm cùng với nụ cười tươi sáng đầy sức cuốn hút. N. Anh chợt nhìn thấy và nói với hai người bên cạnh:

_ Hai cậu qua bên kia tôi giới thiệu một người

Cả ba cùng đến chỗ hai nàng. N. Anh đi về phía người kia nói:

_Đây là Dương Chí Hùng, là bạn do một lần cùng chú đi công tác và cậu ấy là cháu của đối tác

_Thì ra là cậu - Phong tỏ vẻ lạnh nhạt châu mày nhìn Hùng như muốn nhìn rõ hơn vẻ ngoài cậu

_Xin chào hân hạnh được làm quen- Hùng lịch sự - nhưng.......cậu biết tôi?

Phong chẳng trả lời chỉ cười lạnh rồi quay mặt sang hướng khác để che đi sự khó chịu trong người. Vy nãy giờ bị đưa đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác mà chưa biết đó là như thế nào

_Là anh ta sao? -Vy hỏi Trinh

_Ơ...... Ừkm -Trinh vùa bất ngờ vừa ngựng

_Chào em, em vẫn khoẻ? -Hùng nhìn Trinh tỏ vẻ âu yếm

_Em vẫn khoẻ- Trinh cười đáp, mặt cô bắt đầu nóng lên và cô ko biết lí do ví sao lại vậy. Cảm xúc trong cô thật khó tả - em xin phép một chút- cô quay đi về hướng WC

Thành nãy giờ vẫn im lặng nhưng cậu biết thái độ của hai người kia là như thế nào và phản ứng của Phong là đang ghen nên cố ý giải đáp thắc mắc của N. Anh nãy giờ vẫn ko hiểu phản ứng đó của Phong.

_Cậu là bạn trai của Trinh

_ ừkm phải -Hùng bất ngờ - sao cậu biết?

_Cô ta luôn nhắc về cậu khi anh chàng này chọc ghẹo cô ta-Thành vỗ vai Phong

Hùng ko trả lời chỉ gật gật đầu như hiểu được ý của người kia rồi cười nhẹ. N. Anh của ngx ngạc nhiên khi biết được sự việc

_Cậu có bạn gái sao ko nói chị biết?

_Tại lúc đó Trinh bỏ đi và ko nói cho em biết,tới khi biết cũng vừa gặp chị nên ko muốn nhắc tới- Hùng

_Chà....căng rồi-N. Anh nhìn Phong cười tỏ ý chọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện