Nhóc Con! Mau Gọi Ta Là Hoàng Thượng
Chương 10
1 tháng sau
Sau vụ tai nạn lần trước, ngôi nhà bé nhỏ của nó khan trang hẳn lên, hắn cũng đã biết ít nhiều về thế giới hiện tại, đặc biệt rằng hắn được làm trợ lí tài vụ trong 1 công ti nhỏ(do hắn là ân nhân cứu mạng nên mới được vào ấy chứ), mới đầu hắn còn vụng về với cái máy in, máy tính nhưng do được sự chỉ dẫn của nó, hắn đã bieets rành rọt , bởi hắn sắp là vua của 1 nước mà cả 2 cũng nối khoảng cách lại gần hơn, kể 1 số chuyện nhỏ của nhau nhưng vẫn còn kiêng dè lắm, trừ cái đêm họ uống rược rồi ngủ chung giường( đừng có nghĩ bậy bạ nha), nói sao ta, phải kể lại cho mọi người biết nhỉ^^
Tối hôm nọ, hắn thì lu bu với cái máy tính trong quán net, còn nó thì len face chat chit, bởi là công nghệ mới nên hắn chả biết bấm sao để thoát khỏi cái trình duyệt vớ vẩn kia, hắn định hỏi nó nhưng nghĩ đến cái mặt trề môi, mắt xịu đi, mũi hĩnh lên rõ to là làm hắn phát điên, hắn cứ nhích chuột lên nhích chuột xuống nhưng không được, là một người rất ít kiên nhẫn hắn xoay ghế bỏ đi một hồi làm nó cũng giật mình vội theo sau, trên đường về thấy hắn cứ im lặng, tay dắt sau lưng bước đi như ông cụ non không nói lời nào cả, trời đột nhiên đỗ mưa thật to, nó cũng chẳng mang theo dù, cả hai cùng trú tại một quán nhậu gần đó, mới đầu ai cũng dè chừng, chỉ kêu vài món vặt , định mưa sẽ tạnh ngay, nào đâu ông trời cố ý se duyên hay sao mà trời mưa to như trút nước, sấm sét ầm trời, hơi lạnh lan tỏa khắp người, cả hai đành kêu 2 chai rượu uống cho ấm, nào đâu 2 chai rồi 3 chai rồi 7,8 chai, say mất tiêu rồi, cả hai mới đầu thì cười vui, sau thì than khóc ầm quán nhậu:
- này Trần Khải Nguyên, anh đò đồ vô lương tâm, sao anh dám bỏ tôi hả, anh là đồ đểu trá, huhuhu, anh có biết rằng tôi đau lắm không, anh có biết cảm giác đó không hả? nó vừa chỉ mặt hắn vừa la hét
- này Bảo Ngọc cô đừng mơ lợi dụng tôi để thống trị đất nước này nhé, cô hãy xem lại cô đi, chỉ bằn 1 con tiện tì mà thôi.-hắn cũng nói lảm nhảm
- sao anh dám nói tôi là tiện tì hả, cái thằng đần này, áaaaaaaaaaaaaa.-nó nhào vào hắn mà đánh tơi đánh bời
sáng hôm sau, nghe mọi người nói rằng bác bào vệ đã đưa 2 người về, rồi cho 2 người ngủ chung phòng, may mà bác ấy là họ hàng xa xôi xủa nó nên cũng may. Nhưng chẳng ai biết tối hôm qua 2 người đã làm gì trên giường. chỉ có con milô của nó mới biết thôi
ngoại truyện
- alo alo, anh milo cho chúng em phỏng vấn anh chút nhé, mong anh đừng phiền
- nói nhanh lên tôi bận lắm đấy.- con milo đeo kính, phách đất trên ghế sopha 1 cách sang chảnh
- anh có thể cho chúng tôi biết tôi hôm qua đã xảy ra chuyện gì không???
- Tôi không phải là chó nhiều chuyện nên tui chỉ nói ngắn gọn như thế này : !%$^&^&*&*&*^%#$@#^&*!@#$%**&^^&%$#FGHVFD%R^*&*Y*(**^%$#%%^&*&*^%$#$$%%^&&**(**&^%$$&***(&&^%$#@#$%^%(*&^%$##$%$^&*^%$##$%^&*... ........ 3 tiếng sau :- tôi chỉ nói có 1 phần thôi à mak…….ủa ddaaau mất hết phóng viên rồi
Nội truyên …….
- Ánh sáng nhẹ nhàng xuyên qua tấm rèm nhỏ nhắn làm cho mắt hắn hơi chói vội mở mắt tình dậy nhưng đầu hắn đau quá lắc đầu mạnh vài cái thì chợt thấy nó nắm chung giường với mình, mới đầu hắn định kêu nó tỉnh dậy và quát mắng nhưng hắn đã không làm vậy vì nó giống cố thái tử phi của hắn quá, hắn nhẹ nhàng vuốt má của nó rồi lại tóc bỗng nhiên hắn có ý định hôn nó quá, hắn không kiềm được mihf vội cúi người xuống, từ từ chút một môi hắn ôm lấy môi nó , hắn chir định hôn nhẹ thôi nhưng đối với hiện tại thì hắn đã quá mê mệt nụ hôn này rồi, sâu dàn hắn chiến trọn miệng của nó, vị ngọt của đôi môi này làm hắn mù quáng cứ nghĩ nó là cố thái tử phi, hắn dang rộng đôi tay ra ôm lấy eo nó, bị kéo dậy bất ngờ nó mê man thấy ai đó hôn mình , nó nhìn hắn nhưng lại thấy người đang hôn mình là Kải Nguyên, nước mắt nó bỗng trào ra, vội đáp trả nụ hôn đó, được đáp trả mãnh liệt làm cho hắn uqas bất ngờ hắn vội đẩy nó ra , cùng lúc đó nó đã tỉnh hẳn .
………..-im lặng
- Ta thật sự xin lỗi ta không nên làm vậy .- hắn nhìn nó giọng ăn năn nhưng cũng không thiếu chút cứng rắn
nó đỏ cả cái mặt nhưng vẫn thì thào nhỏ nhẹ:
- Tôi cung không nên làm vậy. rồi nó từ từ đi ra khỏi phòng bỗng hắn nắm tay nó lại , nói lẩm bẩm:’ có phải nàng đưa ta đến thế giới này để nàng và ta cùng nhau sồng hạnh phúc không’
- Anh đang làm j vậy, thả tay tôi ra, đau đấy.nó cố gắng đẩy tay hắn ra nhưng vô ích
Em đang thử thách tình yêu của ta đúng không, ta yêu nàng bảo nghi- cố thái tử phi của ta
Sau vụ tai nạn lần trước, ngôi nhà bé nhỏ của nó khan trang hẳn lên, hắn cũng đã biết ít nhiều về thế giới hiện tại, đặc biệt rằng hắn được làm trợ lí tài vụ trong 1 công ti nhỏ(do hắn là ân nhân cứu mạng nên mới được vào ấy chứ), mới đầu hắn còn vụng về với cái máy in, máy tính nhưng do được sự chỉ dẫn của nó, hắn đã bieets rành rọt , bởi hắn sắp là vua của 1 nước mà cả 2 cũng nối khoảng cách lại gần hơn, kể 1 số chuyện nhỏ của nhau nhưng vẫn còn kiêng dè lắm, trừ cái đêm họ uống rược rồi ngủ chung giường( đừng có nghĩ bậy bạ nha), nói sao ta, phải kể lại cho mọi người biết nhỉ^^
Tối hôm nọ, hắn thì lu bu với cái máy tính trong quán net, còn nó thì len face chat chit, bởi là công nghệ mới nên hắn chả biết bấm sao để thoát khỏi cái trình duyệt vớ vẩn kia, hắn định hỏi nó nhưng nghĩ đến cái mặt trề môi, mắt xịu đi, mũi hĩnh lên rõ to là làm hắn phát điên, hắn cứ nhích chuột lên nhích chuột xuống nhưng không được, là một người rất ít kiên nhẫn hắn xoay ghế bỏ đi một hồi làm nó cũng giật mình vội theo sau, trên đường về thấy hắn cứ im lặng, tay dắt sau lưng bước đi như ông cụ non không nói lời nào cả, trời đột nhiên đỗ mưa thật to, nó cũng chẳng mang theo dù, cả hai cùng trú tại một quán nhậu gần đó, mới đầu ai cũng dè chừng, chỉ kêu vài món vặt , định mưa sẽ tạnh ngay, nào đâu ông trời cố ý se duyên hay sao mà trời mưa to như trút nước, sấm sét ầm trời, hơi lạnh lan tỏa khắp người, cả hai đành kêu 2 chai rượu uống cho ấm, nào đâu 2 chai rồi 3 chai rồi 7,8 chai, say mất tiêu rồi, cả hai mới đầu thì cười vui, sau thì than khóc ầm quán nhậu:
- này Trần Khải Nguyên, anh đò đồ vô lương tâm, sao anh dám bỏ tôi hả, anh là đồ đểu trá, huhuhu, anh có biết rằng tôi đau lắm không, anh có biết cảm giác đó không hả? nó vừa chỉ mặt hắn vừa la hét
- này Bảo Ngọc cô đừng mơ lợi dụng tôi để thống trị đất nước này nhé, cô hãy xem lại cô đi, chỉ bằn 1 con tiện tì mà thôi.-hắn cũng nói lảm nhảm
- sao anh dám nói tôi là tiện tì hả, cái thằng đần này, áaaaaaaaaaaaaa.-nó nhào vào hắn mà đánh tơi đánh bời
sáng hôm sau, nghe mọi người nói rằng bác bào vệ đã đưa 2 người về, rồi cho 2 người ngủ chung phòng, may mà bác ấy là họ hàng xa xôi xủa nó nên cũng may. Nhưng chẳng ai biết tối hôm qua 2 người đã làm gì trên giường. chỉ có con milô của nó mới biết thôi
ngoại truyện
- alo alo, anh milo cho chúng em phỏng vấn anh chút nhé, mong anh đừng phiền
- nói nhanh lên tôi bận lắm đấy.- con milo đeo kính, phách đất trên ghế sopha 1 cách sang chảnh
- anh có thể cho chúng tôi biết tôi hôm qua đã xảy ra chuyện gì không???
- Tôi không phải là chó nhiều chuyện nên tui chỉ nói ngắn gọn như thế này : !%$^&^&*&*&*^%#$@#^&*!@#$%**&^^&%$#FGHVFD%R^*&*Y*(**^%$#%%^&*&*^%$#$$%%^&&**(**&^%$$&***(&&^%$#@#$%^%(*&^%$##$%$^&*^%$##$%^&*... ........ 3 tiếng sau :- tôi chỉ nói có 1 phần thôi à mak…….ủa ddaaau mất hết phóng viên rồi
Nội truyên …….
- Ánh sáng nhẹ nhàng xuyên qua tấm rèm nhỏ nhắn làm cho mắt hắn hơi chói vội mở mắt tình dậy nhưng đầu hắn đau quá lắc đầu mạnh vài cái thì chợt thấy nó nắm chung giường với mình, mới đầu hắn định kêu nó tỉnh dậy và quát mắng nhưng hắn đã không làm vậy vì nó giống cố thái tử phi của hắn quá, hắn nhẹ nhàng vuốt má của nó rồi lại tóc bỗng nhiên hắn có ý định hôn nó quá, hắn không kiềm được mihf vội cúi người xuống, từ từ chút một môi hắn ôm lấy môi nó , hắn chir định hôn nhẹ thôi nhưng đối với hiện tại thì hắn đã quá mê mệt nụ hôn này rồi, sâu dàn hắn chiến trọn miệng của nó, vị ngọt của đôi môi này làm hắn mù quáng cứ nghĩ nó là cố thái tử phi, hắn dang rộng đôi tay ra ôm lấy eo nó, bị kéo dậy bất ngờ nó mê man thấy ai đó hôn mình , nó nhìn hắn nhưng lại thấy người đang hôn mình là Kải Nguyên, nước mắt nó bỗng trào ra, vội đáp trả nụ hôn đó, được đáp trả mãnh liệt làm cho hắn uqas bất ngờ hắn vội đẩy nó ra , cùng lúc đó nó đã tỉnh hẳn .
………..-im lặng
- Ta thật sự xin lỗi ta không nên làm vậy .- hắn nhìn nó giọng ăn năn nhưng cũng không thiếu chút cứng rắn
nó đỏ cả cái mặt nhưng vẫn thì thào nhỏ nhẹ:
- Tôi cung không nên làm vậy. rồi nó từ từ đi ra khỏi phòng bỗng hắn nắm tay nó lại , nói lẩm bẩm:’ có phải nàng đưa ta đến thế giới này để nàng và ta cùng nhau sồng hạnh phúc không’
- Anh đang làm j vậy, thả tay tôi ra, đau đấy.nó cố gắng đẩy tay hắn ra nhưng vô ích
Em đang thử thách tình yêu của ta đúng không, ta yêu nàng bảo nghi- cố thái tử phi của ta
Bình luận truyện