Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!
Chương 48
– Anh Quân… hấc hấc…- Chuyện gì vậy? Bình tĩnh nè…
Lúc thằng Tuấn vừa chợp mắt thì Quân nhận được điện thoại của con Hiền, nó hẹn thằng Quân ở quán cam dâu quen thuộc, vừa gặp nhau cô nàng đã òa khóc…
– Anh Tuấn đó, dạo này sao em thấy ảnh cứ tránh mặt, lạnh nhạt với em hoài… em nghĩ là ảnh có người khác rồi!
Quân gãi đầu:
– Chắc do em đa nghi quá…
Con Hiền bổng mắt sáng lên:
– Lúc này đi học anh có thấy ổng lăng nhăng với con kế toán nào không? Hu hu… ổng đang xài sim khuyến mãi thì chắc con Quyên nó không có tìm ổng nữa… mới đây thôi mà ổng đã quen con nào rồi, em nói thiệt với anh nha, lúc trước chưa có quen ảnh hả, toàn là em đá người ta không hà, em quen thằng nào mà nó bỏ em đi theo con khác là con đó coi như khỏi cất đầu nhìn đời được với em luôn đó…
Quân mím môi hỏi:
– Vậy… giờ em phát hiện ra nó quen con khác thì em sẽ làm sao?
Con Hiền khóc rống lên:
– Em không biết nữa… em sợ ảnh lắm, chắc em thương ảnh thiệt rồi, ảnh mà quen con khác, con đó không chết mà là em chết đó… hu hu hu!
Quân đau đầu:
– Bình tỉnh đi, đừng có lo, không sao đâu! Ủa mà… em có nghe thằng Kỳ Trương nói gì chưa?
Con Hiền nói dạt ngang:
– Em với thằng cha đó anh em nhưng mà không có hạp, ít nói chuyện lắm! Hu hu hu mà anh nhắc thằng cha nội đó chi vậy?
Quân hỏi mấp mé:
– Nó… nó không có rũ em đi… chơi hả?- Có… mà em không quan tâm! Đi với mấy thằng dịch vật bạn ổng cho em cũng không thèm… hu hu hu..- Trời, có thằng Tuấn đi nữa đó!- Hả… thiệt không anh?- Thật! Sao thằng Kỳ Trương không nói cho em nghe nhỉ?- Ai biết nè, chắc tại em không có hỏi tới… mà chừng nào vậy anh?- Cuối tuần này nè…- Mà… ý anh là sao?
Quân buồn rầu thở ra nói:
– Anh sẽ giúp cho hai đứa cơ hội chứ sao!
Con Hiền mừng rỡ, lay lay tay của thằng Quân:
– Thật không anh? Anh hứa đó nha, em giờ chỉ biết trông cậy vào có mình đi đó…
Quân cười:
– Khóc rồi cười ăn mười cục…- Anh này!…
Lúc thằng Tuấn vừa chợp mắt thì Quân nhận được điện thoại của con Hiền, nó hẹn thằng Quân ở quán cam dâu quen thuộc, vừa gặp nhau cô nàng đã òa khóc…
– Anh Tuấn đó, dạo này sao em thấy ảnh cứ tránh mặt, lạnh nhạt với em hoài… em nghĩ là ảnh có người khác rồi!
Quân gãi đầu:
– Chắc do em đa nghi quá…
Con Hiền bổng mắt sáng lên:
– Lúc này đi học anh có thấy ổng lăng nhăng với con kế toán nào không? Hu hu… ổng đang xài sim khuyến mãi thì chắc con Quyên nó không có tìm ổng nữa… mới đây thôi mà ổng đã quen con nào rồi, em nói thiệt với anh nha, lúc trước chưa có quen ảnh hả, toàn là em đá người ta không hà, em quen thằng nào mà nó bỏ em đi theo con khác là con đó coi như khỏi cất đầu nhìn đời được với em luôn đó…
Quân mím môi hỏi:
– Vậy… giờ em phát hiện ra nó quen con khác thì em sẽ làm sao?
Con Hiền khóc rống lên:
– Em không biết nữa… em sợ ảnh lắm, chắc em thương ảnh thiệt rồi, ảnh mà quen con khác, con đó không chết mà là em chết đó… hu hu hu!
Quân đau đầu:
– Bình tỉnh đi, đừng có lo, không sao đâu! Ủa mà… em có nghe thằng Kỳ Trương nói gì chưa?
Con Hiền nói dạt ngang:
– Em với thằng cha đó anh em nhưng mà không có hạp, ít nói chuyện lắm! Hu hu hu mà anh nhắc thằng cha nội đó chi vậy?
Quân hỏi mấp mé:
– Nó… nó không có rũ em đi… chơi hả?- Có… mà em không quan tâm! Đi với mấy thằng dịch vật bạn ổng cho em cũng không thèm… hu hu hu..- Trời, có thằng Tuấn đi nữa đó!- Hả… thiệt không anh?- Thật! Sao thằng Kỳ Trương không nói cho em nghe nhỉ?- Ai biết nè, chắc tại em không có hỏi tới… mà chừng nào vậy anh?- Cuối tuần này nè…- Mà… ý anh là sao?
Quân buồn rầu thở ra nói:
– Anh sẽ giúp cho hai đứa cơ hội chứ sao!
Con Hiền mừng rỡ, lay lay tay của thằng Quân:
– Thật không anh? Anh hứa đó nha, em giờ chỉ biết trông cậy vào có mình đi đó…
Quân cười:
– Khóc rồi cười ăn mười cục…- Anh này!…
Bình luận truyện