Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!
Chương 50
Thằng Kỳ Trương vỗ vai thằng Quân cái độp, miệng thằng này sưng một tí và có vết trầy ngay khóe môi:
– Ủa, Quân! Thằng Tuấn chồng mày đâu, sao không thấy nó đi học để còn bàn bạc chuyện đi chơi nữa chứ!
Quân cười trả lời thật nhưng mà như đang giỡn:
– Đang nằm trong phòng tao đó, tới đó tìm nó mà bàn.
Tất nhiên không ai tin. Thằng Điệp, thằng Tân cũng vậy:
– Hình như nó… nhập viện hay sao rồi đó, tao thấy nó nghỉ làm mà không có ở nhà nữa! Hay là chút lớp mình tổ chức đi thăm không? Anh Quân có muốn đi thăm nó không?
Thằng Kỳ Trương vẫn không thôi ghẹo chọc:
– Hôm qua ở khách sạn mày quần dữ quá hay sao mà nó bệnh luôn vậy Quân?
Hình như cả lớp chưa ai biết chuyện của tụi nó hết đó, thằng Quân vẫn tỉnh bơ trả lời:
– Ai kêu yếu mà bày đặt ra gió làm chi? Ná thun mà đòi so với súng ống thì chết là phải. Thôi, nó sống chết kệ bà nó, nói anh nghe chi!
Thằng Kỳ Trương lại nhào tới ôm thằng Quân ra vẻ thân tình, giọng đạo đức giả:
– Trời ơi, Quân bạn nói vậy là chết rồi, anh em giỡn có chút xíu mà để bụng như đàn bà vậy, bạn Pede trong lớp này ai không biết, có gì đâu mà giấu, tụi mình đâu có phân biệt gì đâu! Vẫn chơi tốt với nhau nè… Chắc hôm qua đi khách sạn bạn quần nó dữ quá nên nó đỗ bệnh rồi, lẽ ra bạn phải đi thăm nó chứ! Dù hết tình nhưng vẫn phải còn cái nghĩa vợ chồng chứ mậy!
Quân không thèm để ý lời xỏ lá của thằng Kỳ Trương, nó đứng dậy nói:
– Giờ đi thăm nó phải không? Một thằng đưa tao hai chục ngàn đây, hùn rồi mua đồ thăm nó, móc xỉa mày!
Thằng Kỳ Trương mè nheo:
– Mày móc tiền ra trước đi chứ!- OK, tao móc ra năm chục luôn nè, tới mày đi! Nhiêu? Tùy lòng hảo tâm nhưng không dưới hai chục nha!
Quân đi hết lớp bốn mươi mấy đứa thu mỗi đứa hai chục ngàn, đứa nào chơi thân thì năm chục ngàn xem ra được gần cả triệu. Sau đó nó nói thằng Điệp:
– Ok! Điệp, điện thoại hỏi mẹ thằng Tuấn đi rồi mua đồ lớp mình đi thăm!
Điệp làm theo như cái máy. Sau khi nói vài câu thằng Điệp há hốc mồm nhìn thằng Quân như muốn nổ con mắt và nhận được từ thằng Quân một cái đá lông nheo. Thằng Kỳ Trương sốt sắng:
– Sao má nó nói nó nằmg phòng nào? Bệnh viện gì?
Thằng Điệp ấp úng:
– Nó bị sốt, gia đình đưa nó về quê dưỡng bệnh rồi…
Thằng Quân nói:
– Giờ mình mua đồ rồi gửi qua nhà nó hen! Nếu đứa nào không tin thì tao giao tiền cho đứa đó mua……
Thằng Điệp kéo thằng Quân ra ban công rồi hỏi khẽ:
– Ủa? Sao mẹ nó nói nó đang nằm ở nhà anh là sao?
Thằng Quân khịt mũi:
– Hôm qua nó té xỉu ở nhà anh, nên để nó nằm lại ở đó!- Còn tiền này thì sao?- Mua đồ để hôm đi Vũng Tàu nhậu.- Ủa, sao anh… hết buồn nhanh vậy?- Trời, có gì đâu mà buồn.- Vậy mà em cứ tưởng anh thích nó! Anh như vậy em mừng rồi!- Ừh…
– Ủa, Quân! Thằng Tuấn chồng mày đâu, sao không thấy nó đi học để còn bàn bạc chuyện đi chơi nữa chứ!
Quân cười trả lời thật nhưng mà như đang giỡn:
– Đang nằm trong phòng tao đó, tới đó tìm nó mà bàn.
Tất nhiên không ai tin. Thằng Điệp, thằng Tân cũng vậy:
– Hình như nó… nhập viện hay sao rồi đó, tao thấy nó nghỉ làm mà không có ở nhà nữa! Hay là chút lớp mình tổ chức đi thăm không? Anh Quân có muốn đi thăm nó không?
Thằng Kỳ Trương vẫn không thôi ghẹo chọc:
– Hôm qua ở khách sạn mày quần dữ quá hay sao mà nó bệnh luôn vậy Quân?
Hình như cả lớp chưa ai biết chuyện của tụi nó hết đó, thằng Quân vẫn tỉnh bơ trả lời:
– Ai kêu yếu mà bày đặt ra gió làm chi? Ná thun mà đòi so với súng ống thì chết là phải. Thôi, nó sống chết kệ bà nó, nói anh nghe chi!
Thằng Kỳ Trương lại nhào tới ôm thằng Quân ra vẻ thân tình, giọng đạo đức giả:
– Trời ơi, Quân bạn nói vậy là chết rồi, anh em giỡn có chút xíu mà để bụng như đàn bà vậy, bạn Pede trong lớp này ai không biết, có gì đâu mà giấu, tụi mình đâu có phân biệt gì đâu! Vẫn chơi tốt với nhau nè… Chắc hôm qua đi khách sạn bạn quần nó dữ quá nên nó đỗ bệnh rồi, lẽ ra bạn phải đi thăm nó chứ! Dù hết tình nhưng vẫn phải còn cái nghĩa vợ chồng chứ mậy!
Quân không thèm để ý lời xỏ lá của thằng Kỳ Trương, nó đứng dậy nói:
– Giờ đi thăm nó phải không? Một thằng đưa tao hai chục ngàn đây, hùn rồi mua đồ thăm nó, móc xỉa mày!
Thằng Kỳ Trương mè nheo:
– Mày móc tiền ra trước đi chứ!- OK, tao móc ra năm chục luôn nè, tới mày đi! Nhiêu? Tùy lòng hảo tâm nhưng không dưới hai chục nha!
Quân đi hết lớp bốn mươi mấy đứa thu mỗi đứa hai chục ngàn, đứa nào chơi thân thì năm chục ngàn xem ra được gần cả triệu. Sau đó nó nói thằng Điệp:
– Ok! Điệp, điện thoại hỏi mẹ thằng Tuấn đi rồi mua đồ lớp mình đi thăm!
Điệp làm theo như cái máy. Sau khi nói vài câu thằng Điệp há hốc mồm nhìn thằng Quân như muốn nổ con mắt và nhận được từ thằng Quân một cái đá lông nheo. Thằng Kỳ Trương sốt sắng:
– Sao má nó nói nó nằmg phòng nào? Bệnh viện gì?
Thằng Điệp ấp úng:
– Nó bị sốt, gia đình đưa nó về quê dưỡng bệnh rồi…
Thằng Quân nói:
– Giờ mình mua đồ rồi gửi qua nhà nó hen! Nếu đứa nào không tin thì tao giao tiền cho đứa đó mua……
Thằng Điệp kéo thằng Quân ra ban công rồi hỏi khẽ:
– Ủa? Sao mẹ nó nói nó đang nằm ở nhà anh là sao?
Thằng Quân khịt mũi:
– Hôm qua nó té xỉu ở nhà anh, nên để nó nằm lại ở đó!- Còn tiền này thì sao?- Mua đồ để hôm đi Vũng Tàu nhậu.- Ủa, sao anh… hết buồn nhanh vậy?- Trời, có gì đâu mà buồn.- Vậy mà em cứ tưởng anh thích nó! Anh như vậy em mừng rồi!- Ừh…
Bình luận truyện