Như Khói Như Cát

Chương 17: CP Thi Nhân



CP Thi Nhân, sinh ra từ chương trình thực tế 《Gia tộc Lâm Khách》, là CP của hai nghệ sỹ Khúc Như Bình và Lục Yên Đinh. Bởi tên hai người bắt nguồn từ cùng một bài thơ, cổ xưa đến mức được gọi tên là CP Thi Nhân.

Trước lúc này, không phải là chưa từng có CP minh tinh, ví như CP Quốc Dân người người đều biết, nhưng những CP đó vô luận là tới từ show giải trí, chương trình thực tế hay từ trong những bộ phim, trên căn bản đều tồn tại theo một chu kỳ lên men nhất định, như Thi Nhân lần này chương trình vừa phát sóng liền đại bạo, cũng thật là hiếm thấy. Cho nên không ít người trong nghề bắt đầu hoài nghi thời gian tồn tại của CP Thi Nhân, mà trên thực tế, những thứ như CP này, chỉ cần bạn kéo dài thời gian sản xuất, cũng sẽ rất ít khi đang trong thời kỳ có điều kiện đại bạo mà bị lạnh nhạt.

Dẫu sao 《Gia tộc Lâm Khách》 còn đang phát sóng.

Lục Yên Đinh còn chưa kịp nhìn thấy weibo của chính mình, đã phải nhận điện thoại của Vương Bàn Bàn, nghe anh ta quang quác quang quác nói một đống, trong đó ý chính là: Sau này weibo của cậu phải giao cho trợ lý Tiểu Triệu quản lý, bởi vì cậu khẳng định là không có thời gian.

“Công việc đã xếp tới tận tháng Sáu sang năm rồi, ” Vương Bàn Bàn vội vã nói, tựa hồ đang gấp rút lên đường, “Hơn nữa hiện tại trên weibo nói cậu tốt cũng có, nhưng cũng vẫn có người mắng cậu đấy, cậu là còn chưa nhìn thấy được cảnh tượng giữa Quốc Dân và Thi Nhân cơ, hiện tại đều thành đối thủ rồi.”

Lục Yên Đinh vừa xuống máy bay còn không có thời gian nghỉ ngơi, cậu tắm cũng không kịp tắm: “Tôi muốn tắm một cái rồi mới đi.”

“Vậy được cậu nhanh lên, tôi lát nữa sẽ cùng tài xế đến dưới tầng nhà cậu.” Vương Bàn Bàn vội vàng căn dặn, “Chuyện công việc tôi đại khái đã xem qua rồi, đợt lát nữa sẽ bàn bạc tỉ mỉ với cậu, nói chung trước tiên là đi chụp tạp chí.”

“Lại chụp tạp chí?”

“Lần này là Tân Duệ đó! Tân Duệ biết không.”

Lục Yên Đinh không thể tin nói: “Tân Duệ tìm tôi?”

“Đúng vậy còn là trang bìa nữa đấy, cậu tắm rửa nhanh lên đi, đợi lát nữa lên xe mới trang điểm lại.”

Lục Yên Đinh tắm rửa qua loa, cậu cầm điện thoại đã nạp đầy pin lên lượn một vòng bình luận, xác thực, có người đi đường đối với cậu biểu đạt yêu thương cùng ngưỡng mộ danh tiếng mà đến, nhưng cũng có những bình luận ác ý bẩn thỉu xấu xa.

Tốt xấu nửa nọ nửa kia.

Cậu còn chưa kịp nhìn kỹ, điện thoại Vương Bàn Bàn đã gọi tới rồi.

Lên xe, Vương Bàn Bàn miệng khô lưỡi khô liến thoắng liên mồm phổ biến một loạt công việc, mấy bộ phim truyền hình, mấy chương trình biểu diễn, còn có thêm mấy cái quảng cáo đó nhé, mấy cái show giải trí mới, cùng mấy cái đại ngôn nữa, Lục Yên Đinh nghe một lượt cũng không nhớ kỹ được mấy cái tên, chỉ nhìn thấy Vương Bàn Bàn miệng đang không ngừng nói những lời dài dòng.

Lục Yên Đinh cảm thấy chính mình đến bây giờ vẫn còn như trong mộng, bên trong đầu cậu có giây thần kinh chậm chạp không có phản ứng, khiến cậu mãi không hoàn hồn được.

“Đương nhiên, hiện tại《Gia tộc Lâm Khách》 là quan trọng nhất, chính là tuần sau, phi, đã không còn là tuần sau nữa, chính là ngày kia, chúng ta ở trên cái hòn đảo rách nát kia làm lỡ quá nhiều thời gian.”

Vương Bàn Bàn từ bên chỗ Tiểu Triệu nhận lấy chai nước, ừng ực uống mấy ngụm, “Còn có, thông báo với cậu một chút, sau này tôi chỉ phụ trách một mình cậu thôi, công ty muốn tôi dẫn dắt cậu cho tốt.”

Tiểu Triệu đang trang điểm thêm cho Lục Yên Đinh, Vương Bàn Bàn liền chen miệng nói: “Trang điểm ít thôi, đợi lát nữa đến hiện trường vẫn còn phải trang điểm một lần nữa.”

Vương Bàn Bàn đem TV bên trong xe mở ra, anh ta nói: “Tôi download cho cậu mấy cái video của Thi Nhân, mấy ngày này xem xét cẩn thận, còn có một ít ảnh chụp chung, cảm giác hường phấn gì đó, tôi đều lưu trong điện thoại rồi, cậu những ngày này suy nghĩ cẩn thận một chút. Nhiệm vụ chỉ có cái này thôi, nhớ kỹ những điểm get ngọt ngào của fans CP nhé, hiểu ý của tôi không?”

Lục Yên Đinh gật đầu.

Vương Bàn Bàn vẫn không yên lòng, anh ta vừa kết nối điện thoại vừa dặn: “Tôi biết cậu nghĩ như thế nào, thế nhưng lần này là cơ hội rất hiếm có, cậu nhất định cần phải nắm chắc, nắm chắc được cơ hội này thì cậu mới có thể leo được lên tuyến một, nếu không nắm chắc được thì…”

“Tôi biết, ” Lục Yên Đinh mở miệng, thuận tay nhận lấy gương nhỏ Tiểu Triệu đưa qua, “Được rồi, thời gian trên đường eo hẹp không có nhiều thời gian.”

Vương Bàn Bàn nói: “Cái này là cái video có nhiệt độ cao nhất, những bình luận kia tôi trước tiên tắt một nửa cho cậu, nhiều lắm, lần thứ hai cậu chuyên tâm xem những bình luận là được.”

Lục Yên Đinh đáp ứng: “Vâng.”

Nhạc nền là một bài hát ngọt ngào mới nổi gần đây, lúc này Tiểu Triệu cũng nhìn chằm chằm vào màn hình nói câu: “Nghe đâu tất cả các CP đều chạy không thoát nổi bài hát này.”

Video mở đầu là một mảnh màu phấn hồng, trên đó viết tựa đề lớn: Phát súng đầu tiên của Thi Nhân, bên cạnh còn nhô ra trái tim màu phấn hồng.

Thời điểm vang lên nhạc dạo, những bình luận đều xổ ra một tràng: “Đến đây”, “Xem lần hai”, “Bắt đầu nào”, “Oa”, “Phía trước ơi tôi xem lần thứ tư rồi”, “Không thoát được rồi”, “A a a a” …

Sau đó bắt đầu có âm thanh, là tiếng nói của Lục Yên Đinh truyền tới: “Vợ chồng mới cưới, đến hưởng tuần trăng mật.”

Bất thình lình nghe thấy giọng nói của mình, Lục Yên Đinh vẫn có chút ngượng ngùng. Nhưng Vương Bàn Bàn cùng Tiểu Triệu đều một mặt chăm chú, cậu cũng không tiện nói gì. Chỉ là dùng câu nói này của cậu làm phần mở màn, đúng thật là gia tăng sự xấu hổ mà.

Ống kính xoay một cái, xuất hiện cảnh tượng Lục Yên Đinh lúc ngồi trên xe, bối cảnh có người hỏi: “Anh cũng là đến hưởng tuần trăng mật sao?”

Lục Yên Đinh đối ống kính gãi đầu một cái, ngượng ngùng cười cười.

Bình luận: “Ôi mẹ ơi”, “Ngọt quá đi”, “Cùng vào hiện trường”, “Cùng vào đi”, “Ôi trời ơi đẹp quá đi mất”, “Dáng vẻ này của Tiểu Đinh ai mà chịu cho nổi”, “Con trai báu vật Lục Yên Đinh”, “Thần tiên ái tình”…

Những cảm thán này, Lục Yên Đinh không phải chưa từng đọc thấy từ chỗ những minh tinh khác, nhưng đến phiên người khác dùng lại trên người mình, cậu vẫn có một loại cảm giác không nói ra được, có chút lúng túng, có chút cảm động, còn có chút mừng rỡ.

Sau đó hình ảnh xoay một cái, lướt qua mấy khung hình Lục Yên Đinh cùng Khúc Như Bình ở cùng nhau, ca từ câu thứ nhất cứ như vậy mà xông ra: “Muốn mỗi ngày được ở bên em.”

“Đối với anh các kiểu xưng hô.” Hình ảnh chợt loé lên mấy cảnh Lục Yên Đinh gọi Khúc Như Bình: Lục Yên Đinh lấy hành lý một mặt kinh ngạc gọi: “Anh Khúc?”

“Anh Khúc, đều nghe theo anh cả.” Lục Yên Đinh nhìn Khúc Như Bình nói, bên cạnh là hiệu ứng bong bóng hường phấn nổ bùm bụp.

“Anh Khúc vĩnh viễn là nam thần của em.” Lục Yên Đinh đối Khúc Như Bình cười, video lại tăng thêm hiệu ứng, cậu mang theo hai cái tai thỏ, trên mặt còn đỏ ửng, nhìn qua rất đáng yêu.

Bình luận: “A a a a tôi chết đây”, “Thượng cậu ấy thượng cậu ấy đi”, “Ôi trời ơi đây là cậu nhóc thần tiên ở đâu ra vậy”, “Tôi sắp bị cậu ấy bẻ cong rồi”, “Lọt hố Thi Nhân thật không hối hận”, “Đường này phê quá”, “Từ lúc lọt hố Thi Nhân là bị bệnh tiểu đường”…

Bài hát vẫn còn tiếp tục: “Yêu thích em từ trong đôi mắt.”

Lục Yên Đinh nhìn Khúc Như Bình, hiệu ứng khiến gò má của cậu có điểm phiếm hồng: “Thích con trai… Không được sao?”

Lục Yên Đinh mờ mịt nhìn màn ảnh, ngay cả chính cậu khi xem được những đoạn này, đều cảm thấy e rằng cậu đối Khúc Như Bình có hảo cảm, thậm chí là thích anh ấy. Điều này thật sự là khó bề tin nổi, video cắt nối biên tập thật sự sẽ khiến người khác sinh ra hiểu lầm, hay là nói, đây là hiệu quả do nhạc nền ngọt ngào mang tới?

Nửa đoạn trước cơ bản đều là Lục Yên Đinh chủ động, video nửa phần sau thì lại biến thành Khúc Như Bình chủ động.

Có một đoạn lớn đều là cảnh bọn họ nằm dài trên ghế trên bãi cát tán gẫu, Khúc Như Bình nhìn ra biển, Lục Yên Đinh nhìn anh, tiếng nói Khúc Như Bình phối hợp với giai điệu ca khúc quả thực như vai nam chính trong một bộ phim điện ảnh, huống chi người ta vốn có gương mặt ăn hình như thế. Sau đó chính là đoạn phỏng vấn ngắn của hai người, thời điểm đến câu kia “Làm hỏng quy tắc trò chơi, tôi rất xin lỗi”, bình luận quả thực điên rồi, tầng tầng chồng lên nhau: “Nước mắt của tôi không đáng giá”, “Chết toi chết toi rồi”, “Tôi van cầu hai người bên nhau đi”, “Kết hôn tại chỗ”, “Chị em phía trước chờ chút,  để tôi chuyển Cục dân chính đến “, “Chưa từng nhìn thấy Khúc Như Bình sủng như thế xin giơ tay” …

Lục Yên Đinh xem đến đây coi như đã phát hiện ra quy luật, thực ra chính là đem những khung hình chung của bọn họ dựa theo tiết tấu của âm nhạc cắt ghép, trình tự đổi một cái, lại thêm hiệu ứng, cái video này chính là đơn giản như vậy. Hiệu quả thành phẩm còn thật sự rất ngọt, chỉ có thể nói thứ nhất vì đây là góc nhìn của fans, thứ hai là do hiệu quả của việc biên tập cắt nối, trên thực tế chính Lục Yên Đinh thời điểm khi tham gia chương trình cũng không cảm thấy được nhiều ngọt ngào như vậy.

Đương nhiên cũng có những bình luận trái chiều, ví dụ như có đoạn nói Lục Yên Đinh “giả vờ”, “ra vẻ”, “câu dẫn” vân vân, còn có người nói Khúc Như Bình kiểu “cố tạo ra cảm giác làm ra vẻ tao nhã”, cùng với một ít fans Quốc Dân lẫn lộn trong đó tìm cảm giác tồn tại.

Sau khi xem xong, Vương Bàn Bàn hỏi cậu: “Cậu có phát hiện ra quy luật chưa?”

“Quy luật gì?” Lục Yên Đinh nắm lấy tóc mình, có chút mệt mỏi mờ mịt nói, “Chỉ cần chúng tôi cùng khuôn hình là đã có người kích động, tôi sau này tìm nhiều cơ hội chung khuôn hình với anh ấy không phải là được rồi sao.”

Vương Bàn Bàn lúc này lại rất trầm ổn, anh ta hỏi Tiểu Triệu: “Tiểu Triệu phát hiện ra chưa?”

Tiểu Triệu lại hỏi Lục Yên Đinh: “Tôi có thể mạo muội hỏi anh một câu không anh Lục?”

Lục Yên Đinh gật đầu: “Cô hỏi đi.”

Tiểu Triệu mắt sáng lên: “Anh đối với Khúc Như Bình có hay không có dù cho chỉ là một chút chút hảo cảm, chỉ một chút chút thôi?”

Lục Yên Đinh lắc đầu: “Tôi thật sự xem anh ấy là tiền bối.”

“Hơn nữa trước đó còn có lần bởi vì anh ấy mà bị hắc, chính là cái đoạn ngắn anh ấy tặng tôi hoa hồng trong video vừa nãy đó.” Lục Yên Đinh biểu tình có chút mờ mịt, “Tôi không biết tại sao hay tại nhạc nền trong video này khiến cho nội dung lại mang một bộ dáng khác hẳn, còn có rất nhiều người nói… Ngọt?”

“Đúng, chính là rất ngọt!” Tiểu Triệu có chút say sưa nói, Lục Yên Đinh cũng chưa từng thấy bộ dáng này của cô ấy bao giờ, “Đừng nói tin tức tố phong phú, chính là Beta như chúng tôi đều có rất nhiều người u mê vì các anh luôn rồi đó.”

Trước đây có một tin tức nói, tin tức tố có nhiều hay không cùng chuyện tình cảm phong phú không có nhiều móc nối.

Vương Bàn Bàn không cắt ngang lời Tiểu Triệu, còn dùng ánh mắt tán dương ủng hộ cô nói tiếp.

Tiểu Triệu tiếp tục: “Đại khái chính là, hai người khiến tôi thấy được tình yêu chăng?”

Vương Bàn Bàn nói: “Cô nói xem cô lý giải ra sao.”

Tiểu Triệu nói: “Chính là cảm giác anh Lục rất yêu thích anh Khúc, là kiểu không dám nói ra ấy, sau đó anh Khúc chính là kiểu kia, biết người ta thích mình, mình cũng thích người ta, cho nên mới thành thói quen sủng như vậy, ôi trời tôi cũng không biết phải nói thế nào.”

Lục Yên Đinh biểu tình trở nên cổ quái.

Vương Bàn Bàn hỏi cậu: “Lúc này cậu đã bắt được điểm cốt yếu chưa? Chúng ta không cần quan tâm cậu thấy Khúc Như Bình thế nào, không có tình cảm thì càng tốt hơn, cậu không phải vẫn muốn đóng phim sao, hiện tại cơ hội này đã tới rồi, diễn tốt một chút thì cậu có thể luôn nổi tiếng, thấy thế nào?”

“Làm sao diễn?” Lục Yên Đinh vẫn còn có chút mờ mịt.

“Cậu không phải đều nghe thấy hết rồi sao!” Vương Bàn Bàn hận sắt không thành thép đấm Lục Yên Đinh một cái, “Cứ dựa theo những gì fans CP muốn mà diễn tiếp đi! Cậu cứ coi như cậu thật sự thích Khúc Như Bình, sau đó cậu đương nhiên muốn cùng người mình thích ở mọi nơi, tìm cơ hội thể hiện vài động tác nhỏ, nói một câu, trong ánh mắt không giấu được gì đó, có hiểu không?”

Tiểu Triệu điên cuồng gật đầu, tiếp tục bổ sung: “Còn có anh sẽ đi xem weibo của người mà mình thích, lén lút nhìn trộm anh ấy, dùng nick phụ like hay gì đó.”

Vương Bàn Bàn vỗ tay: “Đúng! Đi đăng ký một nick phụ rồi dùng qua một khoảng thời gian đi, sau đó chúng ta sẽ phơi bày cái nick đó ra ánh sáng, không đúng không đúng, mua thẳng một nick fan của Khúc Như Bình đi, công ty chúng ta kiểu gì cũng có người có nick phụ như vậy, mua như vậy thì những ghi chép về like trước đây đều có sẵn luôn rồi ha ha ha.”

Lục Yên Đinh nghe hai người đó nói, mỗi người một lời, nhất thời lại lâm vào cảm giác khó giải thích từ bên trong.

Cậu nghĩ đến những fans mới vừa gặp ở sân bay, nhìn thấy những người ái mộ mình đó, từng người từng người đối với cậu điên cuồng hô gào, có người thậm chí nước mắt giàn giụa…

Những người như vậy, cậu muốn lừa gạt bọn họ sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện