Những Chiến Binh Phần 1 Tập 2: Lửa Và Băng

Chương 23




Bộ tộc Sông và bộ tộc Bóng Tối vẫn chưa đến, nhưng bộ tộc Gió đã có mặt rồi. Sao Cao chào Sao Xanh bằng một cái gật đầu kính trọng.

Tim Lửa vụt thấy Ria Độc Nhất lao xổ tới để gặp mình. "Chào!" Chú meo. Đã hơn hai mùa trăng kể từ lần cuối cùng chú gặp chàng chiến binh mèo mướp nâu nhỏ thó này, mèo đã cùng chiến đấu bên cạnh chú ở khe núi. Đâu là lần đầu tiên suốt bấy lâu Tim Lửa nhớ lại cái chết của Vuốt Trắng, chợt cảm thấy lông mình xù lên khiếp hãi khi hình dung cảnh anh chiến binh bộ tộc Sông biến mất dưới dòng nước chảy xiết.

"Vằn Xám đâu rồi?" Ria Độc Nhất hỏi. "Anh ấy có khỏe không?"

Tim Lửa có thể đọc thấy, từ vẻ lo lắng trong mắt anh, rõ ràng chàng chiến binh bộ tộc Gió cũng đang nghĩ về cái chết của Vuốt Trắng. "Anh ấy khỏe," Tim Lửa trả lời. "Anh ấy ở đằng kia cùng với những mèo khác." Tim Lửa nhớ lại chị mèo bộ tộc Gió có đứa con mà chú đã mang giúp. "Hoa Sớm thế nào rồi?"

"Rất vui vẻ khi về nhà," Ria Độc Nhất trả lời. "Bây giờ đứa con của chị ấy đã lớn nhanh như thổi." Tim lửa kêu rừ rừ vui mừng. "Cả bộ tộc đều khỏe," Ria Độc Nhất thêm. Anh liếc nhìn Tim Lửa với ánh mắt long lanh, thích thú. "Thật tuyệt vời khi lại được ăn thịt thỏ. Tôi hy vọng chừng nào còn sống tôi sẽ không bao giờ phải ăn một con chuột cống nào nữa."

Tim Lửa ngửi thấy mùi mới trong bầu không khí ban đêm. Bộ tộc Sông đang đến. Chú cũng ngửi thấy cả mùi bộ tộc Bóng Tối nữa. Chú đảo mắt nhìn khắp đỉnh đồi chạy quanh thung lũng. Đúng vậy, những mèo bộ tộc Sông đang đổ xuống như dòng nước từ một bên sườn đồi. Ở phía đối diện, Tim Lửa thấy đoàn mèo bộ tộc Bóng Tối đứng hiên ngang trên đỉnh dốc, những bộ lông của họ sáng lập lòa dưới ánh trăng. Dáng hình rắn chắc của Sao Đêm đứng ở đầu đoàn mèo.

"Cuối cùng cũng đến," Ria Độc Nhất ngao. Anh cũng đã nhìn thấy họ. "Đêm nay quá lạnh để mà chùng chình."

Tim Lửa lơ đễnh gật đầu. Chú đang mải nhìn bầy mèo bộ tộc Sông khi họ bước vào trảng trống, tìm kiếm Suối Bạc. Chú dễ dàng nhận ra cô mèo lông xám nhạt. Cô kìm bước để dừng lại ở chân dốc, sau đó bước theo cha mình trong khi ông ta đáp lễ những lời chào hỏi dè dặt, giữ kẻ của những chiến binh thuộc các bộ tộc khác.

Bồn chồn, thấp thỏm, Tim Lửa quét khắp đám mèo càng lúc càng đông lên để tìm Vằn Xám. Liệu cậu ta có dám nói chuyện với Suối Bạc vào đêm nay không? Anh chàng chiến binh lông xám đang ngồi quay lưng lại với Suối Bạc trong khi nói chuyện với một chiến binh bộ tộc Gió.

Tim Lửa mải theo dõi Vằn Xám đến nỗi chú không nghe thấy tiếng Bàn Chân Liệt đến gần. "Chào, Tim Lửa", ông thủ lĩnh trợ tá bộ tộc Gió meo. "Anh khỏe không?"

Tim Lửa quay lại. "Xin chào," Tim Lửa meo. "Tôi khỏe, cảm ơn ông."

Bàn Chân liệt gật đầu. "Hay lắm," ông meo, đoạn cà thọt bước đi.

Ria Độc Nhất huých Tim Lửa một cái thân thiện. "Anh có đặc ân đấy nhé!" Tim Lửa cảm thấy le lói chút hãnh diện.

Tiếng ngao của Sao Xanh ầm vang từ phía Tảng Đá Lớn. Tim Lửa quay lại và nhìn lên, ngạc nhiên. Các tộc trưởng thường không triệu tập cuộc họp quá sớm như vậy. Sao Xoắn và Sao Đêm đang đứng sát bên nhau trên tảng đá. Sao Xoắn đợi bên cạnh Sao Xao cho những mèo tập hợp lại phía dưới họ. Chú bỗng giật mình nhận ra đây là lần đầu tiên mình thấy tộc trưởng bộ tộc Gió tại cuộc Tụ Họp.

Tim Lửa và Ria Độc Nhất đi theo những mèo khác đế ngồi dưới tảng đá. Tim Lửa nôn nóng ngước lên, chờ đợi Sao Xanh sẽ chúc mừng Sao Cao và bộ tộc Gió trở về, nhưng bà tộc trưởng bộ tộc Sấm rõ ràng không có tâm trạng để phí thời gian vào những lời xã giao.

"Bộ tộc Sông bấy nay đã đi săn ở gò đá Thái Dương," bà mở đầu một cách giận dữ. "Những đôi tuần tra của chúng tôi đã ngửi thấy mùi chiến binh của ngài rất nhiều lần, Sao Xoắn. Gò đá Thái Dương là thuộc về bộ tộc Sấm!"

Sao Xoắn nhìn trừng trừng vào mắt Sao Xanh. "Bà đã quên mới đây một trong những chiến binh của chúng tôi đã bị giết như thế nào trong lúc bảo vệ lãnh thổ khỏi bộ tộc Sấm sao?

"Ngài không cần phải bảo vệ lãnh thổ của ngài," Sao Xanh đáp trả. "Những chiến binh của chúng tôi không đi săn ở đó. Họ đang trên đường trở về nhà sau khi tìm được bộ tộc Gió. Đó là một nhiệm vụ mà tất cả chúng ta đều đã tán thành! Theo luật chiến binh, đáng lẽ không ai được quyền tấn công họ."

"Bà còn nói về luật chiến binh ư?" Sao Xoắn đối đáp. "Thế còn vị chiến binh bộ tộc Sấm luôn do thám địa phận của chúng tôi từ bấy đến nay thì sao?"

Sao Xanh mất cảnh giác. "Vị chiến binh?" Bà kêu vang. "Ngài có thấy hắn không?"

"Chưa thấy," Sao Xoắn rít lên. "Nhưng chúng tôi ngửi thấy mùi của hắn rất thường xuyên, không bao lâu nữa đâu, chúng tôi sẽ tóm được hắn."

Tim Lửa liếc nhìn Vằn Xám, khiếp hãi. Chú biết mười mươi vị chiến binh nào dã bị dò ra trong lãnh thổ bộ tộc Sông. Liệu có gã chiến binh bộ tộc Sông nào khác nhận ra mùi của cậu ta vào đêm nay không?

Vằn Xám ngồi bất động, không rời mắt khỏi những tộc trưởng trên Tảng Đá Lớn.

Tiếng ngao trầm đục của Vuốt Cọp vang lên từ đám đông. "Chúng tôi đã ngửi thầy mùi của bộ tộc Bóng Tối cũng như mùi của bộ tộc Sông trên lãnh thổ của chúng tôi vào mùa trăng này. Và không phải chi là một chiến binh, mà là cả đội tuần tra, luôn luôn là cùng những mèo đó."

Đôi mắt của tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối long lên căm phẫn. "Bộ tộc Bóng Tối chưa hề vào lãnh thổ của các vị. Rõ ràng chiến binh của các vị không thể phân biệt được sự khác nhau giữa những mùi ngoài mùi bộ tộc của các vị. Họ đã ngửi thấy mùi của bọn mèo phiến loạn. Bọn chúng cũng hay cướp mồi trên lãnh thổ của chúng tôi!"

Vuốt Cọp khịt mũi tỏ vẻ không tin và Sao Đêm trừng trừng nhìn xuống ông ta. "Ông nghi ngờ lời nói của bộ trưởng bộ tộc Bóng Tối sao, Vuốt Cọp?" Đám đông lầm bầm bức bối khi Vuốt Cọp nhìn ngược trở lại Sao Đêm, với vẻ nghi ngờ công khai.

Lần đầu tiên, Sao Cao cất tiếng, đuôi của ông giật lên vẻ thắc thỏm. "Các chiến binh của chúng tôi cũng ngửi thấy mùi lạ trên lãnh thổ bộ tộc Gió. Đó dường như là mùi bộ tộc Bóng Tối."

"Ta biết!" Vuốt Cọp gầm gừ. "Bộ tộc Sông và bộ tộc Bóng Tối đã liên kết chống lại chúng ta!'

"Chúng ta? Ông có ý gì khi nói chúng ta!" Sao Xoắn độp lại. "Ta nghĩ chính các vị và bộ tộc Gió mới hình thành mới liên minh! Đó có phải là lí do tại sao các vị lại sốt sắng mang họ trở về đến thế? Để các vị có thể dùng họ xâm lược hết phần còn lại của khu rừng."

Bộ lông của Sao Cao xù dựng lên. "Đó không phải là lí do mà vì sao chúng tôi trở về, ngài biết điều đó mà. Chúng tôi luôn săn mồi trên vùng đất của riêng mình trong những mùa trăng vừa qua."

"Vậy tại sao chúng tôi tìm thấy mùi những chiến binh lạ trên lãnh thổ của chúng tôi?" Sao Xoắn ngao to.

"Những mùi đó không phải là của bộ tộc Gió!" Sao Cao rít rú. "Chắc chắn đó là mùi của những mèo phiến loạn, như Sao Đêm đã nói."

"Nhưng mèo phiến loạn không phải là lời biện minh tiện lợi cho việc xâm nhập lãnh thổ của chúng tôi, phải không?" Sao Xanh meo. Bà nhìn tộc trưởng của bộ tộc Sông và bộ tộc Bóng Tối một cách rất dữ tợn.

Sao Xoắn dựng lông cổ, còn Sao Đêm cong lưng lên. Trong một thoáng kinh hãi, Tim Lửa nhìn thấy Vuốt Cọp đứng bật dậy, hiên ngang bước đến Tảng Đá Lớn, tất cả các cơ bắp căng cuồn cuộn. Lẽ nào các tộc trưởng lâm trận thật sự ngay tại cuộc Tụ Họp?

Đúng khoảnh khắc đó, bóng đêm ập xuống thung lũng. Đám đông mèo hết thảy đều im lặng khi bị chìm vào màn đêm. Tim Lửa nước nhìn, run sợ. Một đám mây vừa che khuất mặt trăng, ngăn chặn hoàn toàn tất cả mọi tia sáng của nó.

"Bộ tộc Sao đã đem bóng tối đến!" Tim Lửa nhận ra tiếng meo của Đuôi Cộc, một mèo già của bộ tộc Sấm.

Mèo lang y của bộ tộc Bóng Tối ngao lên đồng tình, "bộ tộc Sao đã nổi giận rồi Cuộc Họp này đúng ra phải được tiến hành trong hòa bình."

"Mũi Ướt nói đúng!" Đó là Nanh Vàng. "Chúng ta không nên giằng xé lẫn nhau, đặc biệt là trong mùa lá trụi. Chúng ta nên chú tâm đến việc giữ gìn cho bộ tộc mình bình an!" Giọng bà vang dội trong bầy thinh lặng đáng sợ. "Chúng ta phải lắng nghe bộ tộc Sao."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện