Nô Thê Muốn Xoay Người

Chương 10: Ban đêm diễn tình (3)



Trát Tây Lãng Thố bị thân thể mềm mại cọ xát làm dục hỏa tăng vọt, tầm mắt chuyên chú từng cái đảo qua hai gò má lửa đỏ của nàng, môi đỏ mọng nhếch lên, liễm diễm mê ly, mắt to lan tràn mị ý, làm hắn miệng đắng lưỡi khô, yết hầu không ngừng lăn lộn. Đây là tiên nữ hắn tha thiết ước mơ nửa năm trời a, hiện giờ cuối cùng trần trụi nằm ở trong lòng hắn, kiều mỵ mà khẩn cầu hắn đích yêu thương.

"Tiên nữ của ta, nàng đẹp quá. Ta sẽ cho nàng, sẽ cho nàng." Hắn thì thào tự nói, cầm một bên vú, đại chưởng sử lực hướng lên trên đè ép, bắt buộc đỉnh hồng châu càng thêm kiều đĩnh. Hắn chịu không nổi mị hoặc mà cúi đầu, há mồm hàm trụ dùng hết sức mút. Đôi môi không ngừng mà ra sức, mồm to nuốt ăn nộn nhuyễn nhũ thịt. Thơm quá, thật nhuyễn, thật nộn, thật ngọt, so với bất kỳ vú của nữ nhân nào đều ngon hơn. (Nghe câu này muốn đấm quá ~.~)

"A nha ──" La Chu thất thanh kêu la, mãnh liệt tê dại cùng bén nhọn đau đớn theo chỗ nhũ tiêm bị hút nhanh chóng nhảy lên, đánh sâu đến từng góc trên thân thể. Thân thể run rẩy mà căng thẳng, hai tay ôm mạnh lấy đầu nam nhân đang chôn ở trước ngực, mười ngón mảnh khảnh xuyên vào trong mái tóc dày.

Trát Tây Lãng Thố lưỡi thô ráp, cứng cỏi quấn lấy rất kiều núm non mịn đứng thẳng mà liếm đảo quanh, kiên cường răng nanh ngậm lấy nhũ thịt khi nặng khi nhẹ mà ngão cắn. Hắn dùng môi lưỡi cùng tay thay phiên âu yếm tiên nữ vú, hướng về chăm sóc như tính mệnh thánh khiết tuyết phong dâng lên chính mình tối nồng nhiệt lửa nóng tình yêu.

Âm thanh ngâm nga quanh quẩn bên tai, giống như mây trắng mềm mại, mơn mởn như hoa, ngọt ngấy như mật đường, uyển chuyển như kim tước, từng đợt từng đợt bao quấn lấy hắn. Chỉ cần tiên nữ của hắn mở miệng, hắn sẽ không chút do dự dâng lên tất cả, cho dù là sinh mệnh cùng linh hồn. Ác, thần linh của vạn vật a, hắn nguyện ý vứt bỏ luân hồi, vĩnh viễn thẩm túy ở trong tiên nữ ôm ấp.

La Chu bị kịch liệt lại ôn nhu âu yếm trước ngực biến thành tâm tư hỗn độn, cốt tô cân ma (gân cốt tê dại). Nàng ưỡn ngực, ngửa cằm, thở gấp rên rỉ, một chân theo bản năng mà vòng ôm lên thắt lưng mạnh mẽ cường tráng của nam nhân cọ xát nhẹ nhàng. Nàng không biết chính mình rốt cuộc là muốn cái gì, chính là dựa theo bản băng nâng lên hạ thân lại gần cọ sát hạ thân nam nhân.

Cảm nhận được nàng biến hóa, Trát Tây Lãng Thố thuận thế đem một cái chân dài để vào giữa hai chân nàng, trong miệng tiếp tục hấp hôn liếm lấy xinh đẹp vú, một bàn tay xuôi theo bụng phẳng tiến đến nơi phấn nộn giữa hai chân mở rộng của nữ nhân.

Phía dưới tiên nữ chỉ mặc một cái tiểu khố mỏng manh, tiểu khố mềm mại bị mật hoa thơm ngon làm ướt. Ngón tay cách một lớp vải dệt mỏng manh hướng chỗ hoa khẩu dùng sức nhu ấn, trong chớp mắt, liền có một cỗ nhiệt dịch lưu thấm lên đầu ngón tay. Ngón tay tiếp tục dùng sức, hướng lớp vải mỏng xâm lấn, xoay tròn nhu ấn. Ma chỉ lại chế trụ ngay trước vị trí đóa hoa, cách quần khẩy, sờ ẩn nấp hoa hạch mềm mại mà nhiệt tình.

"A. . . . . . A a. . . . . ."

Cùng với tiếng kêu kiều mị sung sướng, tiên nữ trong lòng không ngừng mà run rẩy, một chân khoát lên trên người hắn chậm rãi cọ xát càng thêm uyển chuyển. Một luồng mật hoa ấm áp ồ ồ chảy ra, tẩm ướt đáy khố, làm toàn bộ bàn tay hắn thấm ướt, còn chảy theo hai bên tay nhỏ giọt xuống. Hương thơm tình dịch lan tỏa khắp căn phòng gạch nho nhỏ, so với rượt ngon nhất còn muốn ngọt ngào say lòng người.

"Lãng Thố. . . . . . Lãng Thố. . . . . ." Nàng ngẩng cổ bất lực mà la đứng lên, trong tiếng la hàm chứa sắc dục kiều mỵ cùng trầm thấp tiếng khóc.

"Đừng sợ, tiên nữ của ta." Trát Tây Lãng Thố buông ra một bên vú che kín dấu răng, môi xuôi theo ngực non mềm hướng đến chiếc cổ thon dài trác hôn, để lại từng đóa hoa hồng ấn kí đầy dâm mĩ, "Ta sẽ cho nàng khoái hoạt, cho nàng giống như chim nhỏ bay lượn trên trời." Hắn hàm trụ da thịt nơi cổ nàng tinh mịn hấp cắn, ngón tay linh hoạt theo ướt sũng tiểu khố chui vào, đẩy ra đóa hoa nhu thuận, chuẩn xác tìm kiếm đến hoa hạch mềm mại. Bỏ qua lớp vải ướt ngăn cản, ngón tay thô lệ trực tiếp chiếm giữ lấy tiểu hạch bí ẩn mà nhuyễn nộn, có chút thô lỗ mà ma áp xoay chuyển, lạp xả khêu gảy.

Trát Tây Lãng Thố tiếp tục đùa bỡn hoa hạch sung huyết mẫn cảm, làm cho nàng ở trong cao trào sóng triều không ngừng mà bồi hồi thẩm luân, ngón giữa thô lớn để ở hoa khẩu nhỏ xinh, nhẹ nhàng đâm vào bên trong một chút, cảm thụt bên trong kịch liệt co rút. Nơi kia nư cái miệng nhỏ nhắn non mịn ấm áp hút vào làm cho hắn mất hồn vô cùng, hạ thân dục vọng chướng đến sắp nứt ra, điên cường mà nghĩ muốn vọt vào trong hoa kính rong ruổi. Hán tử Bác Ba là vô cùng hết lòng tuân thủ lời hứa, nếu hắn đã đáp ứng La Chu trước cùng nàng tạo thói quen thân cận, sẽ không phá bỏ hứa hẹn mà cướp đi trinh tiết xử nữ hoàn mỹ của nàng.

Cởi bỏ đi dây lưng, phóng xuất ra dục vọng hùng tráng nóng bỏng. Hắn xoay người đè lên âu yếm tiên nữ, đem dục vọng dính sát vào tiểu khố ướt sũng mật hoa, hai chân dùng sức kẹp chặt hai đùi phấn nộn, bắt buộc nàng đem chính mình hùng dũng kẹp lấy. Cảm xúc non mịn mềm nhẵn ấm áp kề sát ham muốn phái nam đang chướng đến muốn nứt ra, gây cho hắn tư vị thoải mái tuyệt vời, lại làm cho dục vọng của hắn càng thêm sâu sắc.

Hắn ghé vào trên người La Chu nặng nề mà thô suyễn, kiên nhẫn chờ đợi tiên nữ của hắn từ trên bầu trời khoái hoạt trở về.

Con ngươi La Chu thất thần mê ly dần dần tập trung lại, ở chân trời mơ hồ chậm rãi trở về. Hai má nóng bừng không chỉ có đỏ bừng ngượng ngùng, phần lớn chính là tình hồng cao trào. Nam nhân đè ở trên người rất nặng. Nhưng rong chơi ở cao trào dư vị, thân thể lại mềm yếu vô lực chỉ có thể lựa chọn thừa nhận, thậm chí. . . . . . Đối với sức nặng áp xuống còn sinh ra một tia mê luyến. Kinh nghiệm lý luận phong phú nói cho nàng biết, vừa rồi nàng bị nam nhân âu yếm trêu chọc ra bản năng tình dục của phái nữ, cũng ở trong âu yếm mà đạt tới cao trào.

Mê muội cao trào rút đi làm cho tinh thần bị tình dục bao phủ phần phật quay trở về thanh minh, hồi tưởng chính mình dâm ngôn lãng ngữ cùng phóng đãng cơ khát động tác, nàng xấu hổ quẫn muốn chết. Buôn xuống mi mắt, hoàn toàn không dám đối diện với đôi mắt ám sí đang nhìn xuống.

"Tiên nữ của ta, vừa rồi nàng khoái hoạt mà bay lượn sao?" Trát Tây Lãng Thố ôn nhu thuần hậu cúi đầu hỏi, hàm chứa bên trong ý cười cùng nồng đậm sủng ái.

Oanh ──

Trên mặt đại hỏa cháy lan ra đồng cỏ, La Chu hận không thể lập tức tìm cái hố mà chui vào. Nima xú nam nhân, rất hạ lưu, quá vô sỉ, rất không biết xấu hổ . Nàng gắt gao nhắm mắt lại, đóng chặt môi, kiên quyết không tiết ra một chữ, lấy kiên định lặng yên để biểu đạt chính mình kháng nghị cùng xấu hổ buồn bực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện