Nợ Tình

Chương 22: Lựa Chọn Đau Lòng



Kha Nhi có chút ngạc nhiên lẫn vui mừng khi gặp lại Tần Vũ...

-" Kha Nhi..Kha Nhi..Đúng là em rồi..Kha Nhi "

Anh dùng sức rất mạnh kéo vô vào lòng, đầu anh vùi vào cổ cô..Kha Nhi cảm giác nơi cổ có gì đó lành lạnh.

Tần Vũ anh khóc sao?

Muốn đẩy anh ra lại thấy cơ thể anh run rẩy, cô có chút không đành lòng, vỗ vỗ lấy vai anh thay lời an ủi..

Tần Vũ không ngờ lại gặp được Kha Nhi ở đây.Anh ta đi khắp nơi, bỏ ra biết bao nhiêu công sức và thời gian vẫn không tìm thấy cô.Khi anh nghĩ đời này mãi mãi sẽ không thể gặp được cô.Thì Kha Nhi của anh lại xuất hiện ngay tầm mắt.

Anh sang Pháp công tác, sau khi xong việc bạn anh có gửi cho anh một thư mời buổi biểu diễn hôm nay.Đúng ra anh không có tâm tư để đi xem, nhưng nhớ đến Kha Nhi rất thích dương cầm, ma xui quỷ khiến thế nào anh mới đến đây..

Khi buổi lễ kết thúc vừa xoay người anh thấy bóng dáng xinh đẹp hòa vào dòng người tim anh có chút run lên.Nhưng nghĩ có lẽ vì anh quá nhớ cô nên mới sinh ra ảo giác.Ra khỏi sảnh nhà hát một tình huống khiến ai cũng ngoái đầu, cô bị một đứa bé đâm sầm vào.Tiếng nói cô cất lên trấn an đứa bé, là tiếng nói mà cả đời này anh không thể nào quên được.

Anh xoay người liền bắt gặp khuôn mặt chỉ trong mơ anh mới thấy được, vẫn khuôn mặt xinh đẹp đến nao lòng đó nhưng giờ cô rất khác, đẹp hơn,thành thục hơn nhưng vẻ thuần khiết chưa bao giờ mất đi.Anh muốn tiến lại ôm trầm lấy cô lại phát hiện bên cạnh cô có hai vệ sĩ.Anh nói với mình phải nhẫn nại đợi chờ tìm cơ hội tiếp xúc với cô.Bây giờ anh đã làm được rồi..

Kha Nhi không được tự nhiên đẩy anh ra, ngoài Lăng Siêu cô không thích tiếp xúc thân mật với ai cả.Lúc này cảm nhận hơi thở, mùi hương này vô cùng xa lạ Kha Nhi thụt lùi bước chân..

Tần Vũ cũng không để tâm, anh nắm chặt tay Kha Nhi, chỉ sợ buông ra cô sẽ biến mất..

-" Kha Nhi.Thời gian qua em đi đâu.Em có biết anh và ba em rất lo lắng cho em không.."

-" Em không sao, anh đừng lo.."

Cô muốn hỏi thăm ba cô có khỏe không.Tần Vũ lại nhìn cô từ trên xuống dưới gấp gáp hỏi tiếp..

-" Kha Nhi.Nói anh nghe thời gian qua em sống thế nào.Hai người đàn ông đi bên cạnh em là ai.Tại sao họ phải canh giữ em.."

Anh nhìn ra thời gian qua Kha Nhi có cuộc sống vô cùng tốt.Nhìn da dẻ vô hồng hào mịn màng hơn lụa.Khí sắc tươi rói, quần áo mặc trên người toàn hàng hiệu.Nói không ngoa cô còn có cuộc sống sung túc hơn ở nhà.

Đôi mắt ngày nào mang vẻ dịu dàng nhưng lúc nào cũng có nỗi buồn u uất, hôm nay lại trong veo long lanh chẳng có chút gì là bị áp bức hay ngược đãi.

Rốt cuộc thời gian qua cô có cuộc sống như thế nào.Tại sao lại không quay trở về..

Thấy cô im lặng suy nghĩ Tần Vũ có chút nóng nảy..

-" Kha Nhi.Nói anh biết được không.Bây giờ có anh rồi.Em đừng sợ gì hết"

-" Em rất tốt...Anh đừng lo lắng.."

Cô chỉ có thể trả lời đơn giản vậy thôi.Cô biết Lăng Siêu không phải loại người dễ chọc vào.Nếu nói ra sự thật một năm qua Lăng Siêu ngang tàn không cho cô liên hệ với gia đình.Sợ Tần Vũ nông nổi chọc vào chỉ sợ anh ta thiệt thân.Mà giờ phút này cũng không phải cơ hội để nói ra mọi chuyện..

Tần Vũ nhạy bén phát hiện mọi thứ không đơn giản..Anh cũng biết thời gian giới hạn đây không phải thời cơ làm rõ mọi chuyện..Anh kéo tay Kha Nhi..

-" Đi.Chúng ta đi thôi.."

Kha Nhi níu tay anh ta hốt hoảng hỏi..

-" Anh..anh đưa em đi đâu..?"

Tần Vũ quay đầu nhìn sâu vào mắt cô..

-" Về nhà, em không nhớ ba của em và mọi người sao..?

Nghe đến ba mình Kha Nhi kéo lấy tay anh ta..

-" Đúng rồi..Ba em có khỏe không.."

Hai mắt Tần Vũ nghiền ngẫm cô vài giây, ánh mắt anh ta lóe lên che giấu rất nhanh.Giọng nói mang vẻ kiềm chế tâm trạng..

-" Không tốt..Từ ngày em mất tích Ba của em suy sụp tinh thần kéo theo bệnh tình rất nghiêm trọng..Kha Nhi em phải về thăm ba em.Hay em muốn ba em ra đi trong nỗi nhớ mong.."

Hai mắt Kha nhi nhòe nước mắt, ba cô là người vô cùng mạnh mẽ và cứng lòng, thế mà bây giờ vì cô lại ra nông nổi như thế này.

Nhưng nếu bây giờ cô quay về xin Lăng Siêu chắc chắn anh sẽ không để cô đi đâu..

Cô phải làm sao đây?

-" Kha Nhi.Em sao vậy.Em không muốn biết ba em ra sao à.Em không thương ba em sao?"

Tần Vũ đánh mạnh vào tâm lý của cô..Kha Nhi chần chờ rối tung rối mù cô hít mũi..

-" Nhưng..nhưng.."

-" Kha Nhi anh không biết em còn khuất mắc chuyện gì.Nhưng quay về thăm ba em là việc em cần làm ngay bây giờ.Em quyết định nhanh đi.Để hai người kia vào sẽ không đi kịp.."

Bây giờ Kha Nhi mới nhớ đến hai người vệ sĩ ngoài kia..Cô cắn môi đầu óc rối rắm chẳng biết làm sao.Qua một lúc cô nhìn Tân Vũ khẽ gật đầu.Tần Vũ vui mừng nở nụ cười..

Lăng Siêu! Lăng Siêu em xin lỗi.

Sẽ rất nhanh, rất nhanh thôi, em sẽ trở lại tìm anh..!Hãy chờ em.

Vote đi nha nha..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện