Noblesse Chế Tạo Con Rối Thần
Chương 156: Sesshoumaru và Kagura… hẹn hò?
Dù cho đầu thân đã được nối lại với nhau, nhưng yêu quái rái cá tuyết cũng trụ không nổi nữa… mà đã chết mất.
Nhìn tiểu rái cá con ôm thi thể của cha nó, khóc lóc thảm thương. Làm tiểu hồ ly Shippo, nhịn không được nhớ đến tình cảnh thảm thương xưa kia của nó.
Tiểu hồ ly Shippo cắn răng, chạy đến bên người Sesshoumaru ôm đùi cầu cầu Sesshoumaru… cứu cứu cha của tiểu rái cá nhỏ.
Hơi có chút không vui, Sesshoumaru đang tự hỏi… cứu hay là không cứu lúc. Thì thanh kiếm Thiên Sinh Nha bên hông của Sesshoumaru, lại rung lên và hơi phát ra ánh sáng xanh dịu nhẹ.
‘Cứu giúp… yêu quái nọ.’
Kiếm linh trong Thiên Sinh Nha, khẽ nói chuyện với Sesshoumaru.
Sesshoumaru chỉ hơi chút ngạc nhiên một tí, rồi cũng dùng kiếm Thiên Sinh Nha hồi sinh yêu quái rái cá tuyết sống lại.
‘ Thì ra, phân thân mới của Naraku đang tìm kiếm đường đến Minh giới… vì Ngọc Tứ Hồn mảnh vỡ đang ở trong đó.’
Cả đám Inuyasha và Sesshoumaru, vừa nghe yêu quái rái cá nói chuyện, lại cùng nhau ngồi lại, mà phân tích ra mục đích và vấn đề của Naraku. Như thế, bọn họ cũng đã phần nào là hiểu được hướng đi tiếp theo của cả nhóm, mà không cần như ruồi không đầu cứ loạn bay mãi.
Bọn họ phân tích ra, Naraku nếu đang tìm đường đến Minh giới, tám chín phần mười… chắc chắn là có bóng dáng của Ngọc Tứ Hồn dưới đó, mới khiến Naraku không tiếc hết thảy tìm kiếm thông tin về khe nứt giữa nhân gian và Minh giới, từ các trụ trì cao tăng. Lại để có thêm thông tin cụ thể hơn, phân thân của Naraku không tiếc gây thù chuốc oán khắp nơi… chặt đầu nhóm yêu quái.
Chỉ để tìm kiếm thêm thông tin về khe nứt nọ.
Nguyên nhân, vì sao phân thân của Naraku phải chặt đầu các yêu quái khác...
Thì…
Chỉ có khi yêu quái, lúc gần chết thì mới thấy được… con đường dẫn xuống Minh giới, thông qua khe nứt đến Minh giới nọ.
Như thế, nếu lợi dụng gió của Kagura và độc trùng để tìm kiếm nơi như thế.
Thì khả năng, tìm được khe nứt giữa nhân gian và Minh giới với nhau là điều không khó, đối với Naraku.
“ À, phải rồi. Ta còn nhìn thấy, thấp thoáng trong đám sương mù kia… Hình như còn có một bộ xương khá lớn, mặc áo giáp nữa.” Yêu quái rái tuyết sờ sờ đỉnh đầu của mình, mà kể lại hình dáng bộ xương khá lớn mà nó trông thấy đó.
“!!!” Inuyasha cùng Sesshoumaru, vừa nghe xong những lời mà yêu nhau rái cá tuyết nói. Cả hai sắc mặt đồng thời đều cùng nhau khẽ biến đổi… phức tạp một chút.
Chỉ có đám Sango, hòa thượng Miroku và tiểu hồ ly Shippo… là không có ứng tượng gì lời nói của yêu quái rái cá tuyết.
Còn hai người Medusa và Shin thì… Không phải là cha ta mộ, ai quan tâm a?
(“ Ha hả…” Itachi ba ba xoa tay hầm hè mặt lạnh như tiền. ‘Thằng con này… nên về lại giáo dục a...hỗn trướng đồ vật.’)
Đến cả Kagome cũng không nhịn được, mà liếc mắt nhìn qua hai người Inuyasha và Sesshoumaru.
“ Là cha… sao?” Inuyasha khẽ nỉ non nói nhỏ.
“ Chậc.”
Sesshoumaru tắc lưỡi, khuôn mặt hơi mang chút giận dữ không vui.
Hiển nhiên, người thông minh đều có thể nghĩ ra được.
Nếu biết mộ của cha mình, có nguy cơ bị người khác lật tung lên để tìm kiếm thứ gì đó, thì chẳng ai là có thể không tức giận nổi cho được.
Sesshoumaru rất kính trọng phụ thân của mình lúc ông còn sống. Huống chi, anh còn nghe nói đến… có kẻ cả gan muốn đến mộ cha của mình, với ý đồ xấu… Hỏi sao, ai không nhịn được mà nhíu mài lạnh lẽo cơ chứ?
“ Các ngươi đang tìm khe nứt lối vào giữa nhân gian giới và Minh giới sao? Có thể a, ta sẽ nói cho các ngươi biết… lối vào nơi đó.” Một nữ giọng nói vang lên, thành công thu hút được đông đảo sự chú ý của hai bên nhóm người Inuyasha và Sesshoumaru.
“ Là… Kagura a!!?” Inuyasha rút ra Thiết Toái Nha nói.
“ Là ta a.”
Kagura vẫn một bộ nhẹ nhàng kimono nữ tính xinh đẹp. Từ trên không đáp xuống đất cách nhóm Inuyasha một đoạn, lại có vẻ trông khoảng cách gần hơn với hơn nhóm Sesshoumaru.
“ Ngươi cùng Naraku, lại tính giở trò gì mà đến đây hả... Kagura?” Inuyasha một bộ lời nói không hợp là sẵn sàng vung tay áo lên đánh nhau, hung ba ba mà dùng kiếm chỉ về phía Kagura mà nói.
Keng!!
“ Hừm.” Sesshoumaru cho Inuyasha một cái liếc mắt sắc lẻm, tay kiếm Xuyên Phong vừa ra, lập tức có gió thổi về phía kiếm Thiết Toái Nha của Inuyasha mà làm lệch mũi kiếm hướng đi.
“ Ngươi… lại mắc chứng gì a?? Kagura là người của Naraku… là kẻ thù của chúng ta nha??!!!” Inuyasha tức đến méo miệng, phun Sesshoumaru một hơi trách vấn.
“ Vẫn nóng nảy như vậy… có vẻ như còn cần rèn luyện thêm a Inuyasha.” Một bên Shin, tay vuốt cằm nhìn Inuyasha chằm chằm mà lẩm bẩm nói khẽ một tiếng.
“ Ách ~” Giác quan thứ sáu của động vật nhà khuyển, làm Inuyasha cả người đều ác hàn mà run rẩy một trận.
‘Chuyện gì xảy ra a??’ Inuyasha quay đầu lại, ngó nghiêng khắp nơi tự hỏi.
“ Naraku là Naraku... Kagura là Kagura…”
Lời ít nhưng đúng trọng tâm Sesshoumaru, một phiên lời nói. Lập tức ai cũng có thể hiểu được, mà ngoan ngoãn ngậm mồm lại.
“ Phì ~!!! Sesshoumaru hai ngày nữa buổi tối ta rảnh, cho ngươi vé xem ca nhạc hội hàng ghế V.I.P giữa khán đài nè… Ngươi nhớ đi nha, ta cũng muốn nếm thử Blueberry kem đá bào ma thuật nữa.” Kagura như làm ảo thuật, mà mộng ảo rút ra một tấm vé màu đen mà nói với Sesshoumaru.
“ Ta sẽ mang theo tiền bao, lúc đó thỉnh ngươi ăn cái kem no.” Sesshoumaru cũng gật đầu, cầm lấy vé xem ca nhạc hội mà Kagura đưa cho anh.
Hai người cùng ăn ý quyết định, người tìm vé xem ca nhạc hội người bỏ tiền ra mua đồ ăn vặt cho cả hai… không khí xung quanh Kagura và Sesshoumaru, như có biến hóa ôn hòa dễ chịu, lại có chút gì đó ái muội hồng phấn phao phao.
“!!!” Nhóm Inuyasha chấn kinh rồi.
‘ Má ta ơi!!! Trong khoảng thời gian này, mà Sesshoumaru… lại cùng Kagura có một chân với nhau a???’ Inuyasha vẻ mặt kinh tủng, sợ hãi nghĩ.
‘ Thật hâm mộ a, anh trai của Inuyasha… thật biết quan tâm và chiều chuộng bạn gái mình. Không như kẻ đần nào kia.’ Kagome nhìn Sesshoumaru và Kagura ăn ý với nhau mà cảm thấy ghen tị hận… còn lúc cô nhìn lại Inuyasha thì… cả người đều tức giận phồng lên quai hàm như con cá nóc tức giận a tức giận.
‘ Tuổi trẻ a ~ mùa xuân đến rồi. Đến khối băng vạn năm cũng có thể hòa tan, hoa mùa xuân cũng nở… không biết, có ai chịu cho ta sinh thằng nhãi con để kéo dài huyết mạch a ~’ Miroku hòa thượng xuân thu buồn, cảm thán cặp đôi trước mắt… làm hắn hảo bị thương một thân độc thân cẩu a.
‘ Ha hả ~!! Nếu có thời gian cảm thán cho kẻ khác. Thì cái tay của tên hòa thượng ngươi đang sờ đi đâu a. Đồ háo sắc hòa thượng thúi!!’ Sango chưa kịp lộ ra vẻ mặt hâm mộ hướng tới cặp đôi Sess và Kagura, thì bị tay của Miroku tranh thủ lúc nàng lơ là cảnh giác… mà ăn nàng đậu hủ. Sango nhẫn nhẫn rồi nhẫn cũng núi lửa phun trào, mà tiện tay cho Miroku thêm một cái bạo hạt dẻ trên đầu.
‘ Oa!! Tâm linh thuần khiết trẻ thơ của ta, đang bị ô nhiễm a. Tuy biết là kẻ thù với nhau… nhưng hai người kia… lại kia không khí phao phao phấn hồng kia ~ Thật hâm mộ a ~’ Tiểu hồ ly Shippo tay che hai mắt lại, lại có chút chưa xem đã ghiền… len lén thông qua kẽ tay, mà nhìn nhiều thêm một tí Sesshoumaru và Kagura.
‘ Ca nhạc hội sao? Cũng là, Medusa chưa bao giờ coi qua ca nhạc hội. Nghe nói, Kaneki Ken bây giờ có thể nói là danh tiếng hồng thấu thời chiến quốc này rồi. Có cơ hội… nên cùng Medusa đi xem xem một tí vậy. Chắc Kaneki Ken, vé xem ca nhạc hội vẫn còn… nhỉ?’ Shin vừa suy tư, vừa móc ra con Smartphone mà gửi cho Kaneki Ken tin nhắn… đòi vé xem ca nhạc hội.
‘ Ca nhạc hội a… chắc cũng giống như thần Apollo cùng cây đàn Lia, hay lại tổ chức buổi đánh đàn cho các vị thần trên đỉnh Olympia khác thưởng thức a … Đúng không??’ Medusa đầu nghiêng nghiêng nghĩ.
(Bản chất là giống, nhưng ý nghĩa khác nhau a. Có sự góp mặt của các công nghệ cao máy móc, thì sẽ có sự đánh sâu vào mặt thị giác lẫn thính giác. Tuyệt đối, sẽ làm cho những người nghe âm nhạc, có một phen bữa yến tiệc thịnh soạn cho cả mắt lẫn lỗ tai của họ a. Chưa kể, ngoài đại sảnh ca nhạc hội còn có khu vực chuyên về ăn uống… Thật cmn chuẩn, tam thượng ‘Nhìn, nghe và thưởng thức’ bữa tiệc lớn a ~ Nhân sinh người thắng… chính là hưởng thụ a.)
Nhìn tiểu rái cá con ôm thi thể của cha nó, khóc lóc thảm thương. Làm tiểu hồ ly Shippo, nhịn không được nhớ đến tình cảnh thảm thương xưa kia của nó.
Tiểu hồ ly Shippo cắn răng, chạy đến bên người Sesshoumaru ôm đùi cầu cầu Sesshoumaru… cứu cứu cha của tiểu rái cá nhỏ.
Hơi có chút không vui, Sesshoumaru đang tự hỏi… cứu hay là không cứu lúc. Thì thanh kiếm Thiên Sinh Nha bên hông của Sesshoumaru, lại rung lên và hơi phát ra ánh sáng xanh dịu nhẹ.
‘Cứu giúp… yêu quái nọ.’
Kiếm linh trong Thiên Sinh Nha, khẽ nói chuyện với Sesshoumaru.
Sesshoumaru chỉ hơi chút ngạc nhiên một tí, rồi cũng dùng kiếm Thiên Sinh Nha hồi sinh yêu quái rái cá tuyết sống lại.
‘ Thì ra, phân thân mới của Naraku đang tìm kiếm đường đến Minh giới… vì Ngọc Tứ Hồn mảnh vỡ đang ở trong đó.’
Cả đám Inuyasha và Sesshoumaru, vừa nghe yêu quái rái cá nói chuyện, lại cùng nhau ngồi lại, mà phân tích ra mục đích và vấn đề của Naraku. Như thế, bọn họ cũng đã phần nào là hiểu được hướng đi tiếp theo của cả nhóm, mà không cần như ruồi không đầu cứ loạn bay mãi.
Bọn họ phân tích ra, Naraku nếu đang tìm đường đến Minh giới, tám chín phần mười… chắc chắn là có bóng dáng của Ngọc Tứ Hồn dưới đó, mới khiến Naraku không tiếc hết thảy tìm kiếm thông tin về khe nứt giữa nhân gian và Minh giới, từ các trụ trì cao tăng. Lại để có thêm thông tin cụ thể hơn, phân thân của Naraku không tiếc gây thù chuốc oán khắp nơi… chặt đầu nhóm yêu quái.
Chỉ để tìm kiếm thêm thông tin về khe nứt nọ.
Nguyên nhân, vì sao phân thân của Naraku phải chặt đầu các yêu quái khác...
Thì…
Chỉ có khi yêu quái, lúc gần chết thì mới thấy được… con đường dẫn xuống Minh giới, thông qua khe nứt đến Minh giới nọ.
Như thế, nếu lợi dụng gió của Kagura và độc trùng để tìm kiếm nơi như thế.
Thì khả năng, tìm được khe nứt giữa nhân gian và Minh giới với nhau là điều không khó, đối với Naraku.
“ À, phải rồi. Ta còn nhìn thấy, thấp thoáng trong đám sương mù kia… Hình như còn có một bộ xương khá lớn, mặc áo giáp nữa.” Yêu quái rái tuyết sờ sờ đỉnh đầu của mình, mà kể lại hình dáng bộ xương khá lớn mà nó trông thấy đó.
“!!!” Inuyasha cùng Sesshoumaru, vừa nghe xong những lời mà yêu nhau rái cá tuyết nói. Cả hai sắc mặt đồng thời đều cùng nhau khẽ biến đổi… phức tạp một chút.
Chỉ có đám Sango, hòa thượng Miroku và tiểu hồ ly Shippo… là không có ứng tượng gì lời nói của yêu quái rái cá tuyết.
Còn hai người Medusa và Shin thì… Không phải là cha ta mộ, ai quan tâm a?
(“ Ha hả…” Itachi ba ba xoa tay hầm hè mặt lạnh như tiền. ‘Thằng con này… nên về lại giáo dục a...hỗn trướng đồ vật.’)
Đến cả Kagome cũng không nhịn được, mà liếc mắt nhìn qua hai người Inuyasha và Sesshoumaru.
“ Là cha… sao?” Inuyasha khẽ nỉ non nói nhỏ.
“ Chậc.”
Sesshoumaru tắc lưỡi, khuôn mặt hơi mang chút giận dữ không vui.
Hiển nhiên, người thông minh đều có thể nghĩ ra được.
Nếu biết mộ của cha mình, có nguy cơ bị người khác lật tung lên để tìm kiếm thứ gì đó, thì chẳng ai là có thể không tức giận nổi cho được.
Sesshoumaru rất kính trọng phụ thân của mình lúc ông còn sống. Huống chi, anh còn nghe nói đến… có kẻ cả gan muốn đến mộ cha của mình, với ý đồ xấu… Hỏi sao, ai không nhịn được mà nhíu mài lạnh lẽo cơ chứ?
“ Các ngươi đang tìm khe nứt lối vào giữa nhân gian giới và Minh giới sao? Có thể a, ta sẽ nói cho các ngươi biết… lối vào nơi đó.” Một nữ giọng nói vang lên, thành công thu hút được đông đảo sự chú ý của hai bên nhóm người Inuyasha và Sesshoumaru.
“ Là… Kagura a!!?” Inuyasha rút ra Thiết Toái Nha nói.
“ Là ta a.”
Kagura vẫn một bộ nhẹ nhàng kimono nữ tính xinh đẹp. Từ trên không đáp xuống đất cách nhóm Inuyasha một đoạn, lại có vẻ trông khoảng cách gần hơn với hơn nhóm Sesshoumaru.
“ Ngươi cùng Naraku, lại tính giở trò gì mà đến đây hả... Kagura?” Inuyasha một bộ lời nói không hợp là sẵn sàng vung tay áo lên đánh nhau, hung ba ba mà dùng kiếm chỉ về phía Kagura mà nói.
Keng!!
“ Hừm.” Sesshoumaru cho Inuyasha một cái liếc mắt sắc lẻm, tay kiếm Xuyên Phong vừa ra, lập tức có gió thổi về phía kiếm Thiết Toái Nha của Inuyasha mà làm lệch mũi kiếm hướng đi.
“ Ngươi… lại mắc chứng gì a?? Kagura là người của Naraku… là kẻ thù của chúng ta nha??!!!” Inuyasha tức đến méo miệng, phun Sesshoumaru một hơi trách vấn.
“ Vẫn nóng nảy như vậy… có vẻ như còn cần rèn luyện thêm a Inuyasha.” Một bên Shin, tay vuốt cằm nhìn Inuyasha chằm chằm mà lẩm bẩm nói khẽ một tiếng.
“ Ách ~” Giác quan thứ sáu của động vật nhà khuyển, làm Inuyasha cả người đều ác hàn mà run rẩy một trận.
‘Chuyện gì xảy ra a??’ Inuyasha quay đầu lại, ngó nghiêng khắp nơi tự hỏi.
“ Naraku là Naraku... Kagura là Kagura…”
Lời ít nhưng đúng trọng tâm Sesshoumaru, một phiên lời nói. Lập tức ai cũng có thể hiểu được, mà ngoan ngoãn ngậm mồm lại.
“ Phì ~!!! Sesshoumaru hai ngày nữa buổi tối ta rảnh, cho ngươi vé xem ca nhạc hội hàng ghế V.I.P giữa khán đài nè… Ngươi nhớ đi nha, ta cũng muốn nếm thử Blueberry kem đá bào ma thuật nữa.” Kagura như làm ảo thuật, mà mộng ảo rút ra một tấm vé màu đen mà nói với Sesshoumaru.
“ Ta sẽ mang theo tiền bao, lúc đó thỉnh ngươi ăn cái kem no.” Sesshoumaru cũng gật đầu, cầm lấy vé xem ca nhạc hội mà Kagura đưa cho anh.
Hai người cùng ăn ý quyết định, người tìm vé xem ca nhạc hội người bỏ tiền ra mua đồ ăn vặt cho cả hai… không khí xung quanh Kagura và Sesshoumaru, như có biến hóa ôn hòa dễ chịu, lại có chút gì đó ái muội hồng phấn phao phao.
“!!!” Nhóm Inuyasha chấn kinh rồi.
‘ Má ta ơi!!! Trong khoảng thời gian này, mà Sesshoumaru… lại cùng Kagura có một chân với nhau a???’ Inuyasha vẻ mặt kinh tủng, sợ hãi nghĩ.
‘ Thật hâm mộ a, anh trai của Inuyasha… thật biết quan tâm và chiều chuộng bạn gái mình. Không như kẻ đần nào kia.’ Kagome nhìn Sesshoumaru và Kagura ăn ý với nhau mà cảm thấy ghen tị hận… còn lúc cô nhìn lại Inuyasha thì… cả người đều tức giận phồng lên quai hàm như con cá nóc tức giận a tức giận.
‘ Tuổi trẻ a ~ mùa xuân đến rồi. Đến khối băng vạn năm cũng có thể hòa tan, hoa mùa xuân cũng nở… không biết, có ai chịu cho ta sinh thằng nhãi con để kéo dài huyết mạch a ~’ Miroku hòa thượng xuân thu buồn, cảm thán cặp đôi trước mắt… làm hắn hảo bị thương một thân độc thân cẩu a.
‘ Ha hả ~!! Nếu có thời gian cảm thán cho kẻ khác. Thì cái tay của tên hòa thượng ngươi đang sờ đi đâu a. Đồ háo sắc hòa thượng thúi!!’ Sango chưa kịp lộ ra vẻ mặt hâm mộ hướng tới cặp đôi Sess và Kagura, thì bị tay của Miroku tranh thủ lúc nàng lơ là cảnh giác… mà ăn nàng đậu hủ. Sango nhẫn nhẫn rồi nhẫn cũng núi lửa phun trào, mà tiện tay cho Miroku thêm một cái bạo hạt dẻ trên đầu.
‘ Oa!! Tâm linh thuần khiết trẻ thơ của ta, đang bị ô nhiễm a. Tuy biết là kẻ thù với nhau… nhưng hai người kia… lại kia không khí phao phao phấn hồng kia ~ Thật hâm mộ a ~’ Tiểu hồ ly Shippo tay che hai mắt lại, lại có chút chưa xem đã ghiền… len lén thông qua kẽ tay, mà nhìn nhiều thêm một tí Sesshoumaru và Kagura.
‘ Ca nhạc hội sao? Cũng là, Medusa chưa bao giờ coi qua ca nhạc hội. Nghe nói, Kaneki Ken bây giờ có thể nói là danh tiếng hồng thấu thời chiến quốc này rồi. Có cơ hội… nên cùng Medusa đi xem xem một tí vậy. Chắc Kaneki Ken, vé xem ca nhạc hội vẫn còn… nhỉ?’ Shin vừa suy tư, vừa móc ra con Smartphone mà gửi cho Kaneki Ken tin nhắn… đòi vé xem ca nhạc hội.
‘ Ca nhạc hội a… chắc cũng giống như thần Apollo cùng cây đàn Lia, hay lại tổ chức buổi đánh đàn cho các vị thần trên đỉnh Olympia khác thưởng thức a … Đúng không??’ Medusa đầu nghiêng nghiêng nghĩ.
(Bản chất là giống, nhưng ý nghĩa khác nhau a. Có sự góp mặt của các công nghệ cao máy móc, thì sẽ có sự đánh sâu vào mặt thị giác lẫn thính giác. Tuyệt đối, sẽ làm cho những người nghe âm nhạc, có một phen bữa yến tiệc thịnh soạn cho cả mắt lẫn lỗ tai của họ a. Chưa kể, ngoài đại sảnh ca nhạc hội còn có khu vực chuyên về ăn uống… Thật cmn chuẩn, tam thượng ‘Nhìn, nghe và thưởng thức’ bữa tiệc lớn a ~ Nhân sinh người thắng… chính là hưởng thụ a.)
Bình luận truyện