Noblesse Chế Tạo Con Rối Thần
Chương 226: River Of God!! Con suối cực quang, món quà mà thần ban ân!!!
Nhìn rõ ra được, Sharingan đúng là đôi mắt bị nguyền rủa của Susanoo đối với Amaterasu Omikami.
Muốn sử dụng Mangekyou Sharingan mà không bị mù, đúng là phải đạt được một đôi Mangekyou Sharingan khác… của người cùng chung huyết thống kề cận với mình.
Điều đó quả thật là quá tàn nhẫn.
Nhưng, Sharingan là cần thiết để duy trì sự cân bằng của con người, cùng với các chủng tộc khác trên những Đại Lục này.
Nếu như đây đã là số phận, vậy thì cứ như vậy đi.
Itachi ánh mắt mang theo nhợt nhạt ý cười, hơi chút lộ ra quyết định của anh.
Nếu như, đây là lời nguyền của Susanoo dành cho ta và hậu duệ của ta trong tương lai…
Vậy thì… ta đây, có lẽ cũng nên làm ra đáp lại ngươi… để cho Susanoo ngươi có thể mà ngậm miệng lại, mà nuốt xuống cơn tức này đi thôi.
Ha ~ ha ha ha ha ha---!!!!
Sử dụng thần lực của mình, Itachi bắt đầu bổ ra và cải tạo lại khe suối.
Thiên Chiếu Amaterasu là thần mặt trời phương Đông, của đất nước mặt trời mọc, xứ sở hoa anh đào...
Từng chút từng chút tích góp thần lực của mình lại, Itachi sử dụng nó làm thành một con suối tuần hoàn chảy dài thông suốt một vùng lục địa, nơi con người tụ tập và định cư đông nhất.
" Uy!!! Tại sao, lại có động đất lúc này?"
" Mọi người nhanh di tản ngay, động đất tới!!!"
" Cái gì!!! Chuyện gì xảy ra vậy?!"
" A a a a a!!! Có người khổng lồ phía trên kia kìa!!"
Một đám dân cư hoảng sợ la hét, kẻ vơ vét những thứ đáng giá mà chuẩn bị chạy thoát.
Người thì hốt hoảng, ôm lấy con cái người thân của họ, mà xuống hầm ngầm bí mật trốn tránh.
Nhưng người cai trị nơi đây kẻ đứng đầu mang tên Shousuke, thì ánh mắt bình tĩnh mà nhìn người từ trên cao kia, đang tay nhẹ nhàng mà cải tạo lại đất đá xung quanh nơi này.
Lực lượng này, tuyệt đối là không thể thuộc về bất kỳ loài chủng tộc nào!!!
Là người đứng đầu, từng đi qua các đại lục khác nhau với các chủng tộc khác biệt giao lưu học hỏi, kiến thức uyên bác Shousuke. Ánh mắt sắc bén mà nhìn hình chiếu người nọ, nhẹ phất tay mà bổ ra khe rãnh.
Ta đi, cái MMP!!!
Shousuke mặt mũi xanh mét, mà nhìn người nọ.
Tay thì làm ra nâng lên cao động tác, tùy ý tạo ra một con tháp cao… giống như là đang chơi đùa với mặt đất vậy??!!
Shousuke một suy đoán thoáng bay nhanh mà lướt qua đầu anh. Càng nhìn càng thấy ớn lực lượng đáng sợ kia, Shousuke khẳng định suy đoán của mình là hoàn toàn có căn cứ.
Bọn họ đã từng được chứng kiến, trên những hình chiếu trên cao. Về những trận đấu, của những kẻ dân ngoại lai… được gọi là yêu quái nhóm, vu nữ nhóm, hay trừ yêu sư gì đó đại loại.
Những người đó, chủng tộc đó… rõ ràng là lần đầu tiên nghe thấy.
Từng có người suy đoán qua, thế giới này chắc chắn là có cái tồn tại trên cao mà nhìn xuống tất cả… được gọi là thần minh.
Đủ mọi tư liệu, hay truyền thuyết đều có từng kể qua rằng.
Thế giới này, vị thần minh trên cao kia tám chín phần mười, là có liên quan đến nhân tộc bọn họ….
Cho nên, những chủng tộc khác… đều có riêng mình thiên phú và năng lực cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng đối với nhân tộc, bọn họ vẫn luôn hết lòng chiếu cố và khoan dung lẫn giúp đỡ.
Bằng không, đối với kẻ yếu nhân loại bọn họ… chắc chắn sẽ là bị các chủng tộc khác giết hại, hoặc bị bắt trở thành nô lệ phụ thuộc vào chủng tộc khác.
Nhưng, Shousuke chỉ có thể nhẹ cười mà không cho là đúng rằng… các chủng tộc khác là nhân từ.
Người thông minh, nhưng Shousuke chỉ tin được rằng, bằng vào chính mình năng lực mới có thể khiến cho các chủng tộc khác, có thể nhìn nhân tộc bọn họ với con mắt khác. Cái gọi là thần minh trên cao kia, có lẽ là có tồn tại đấy… nhưng chắc gì sẽ để ý đến những tồn tại nhỏ yếu, trên cái lục địa này?
Và, thật không may.
Con người bọn họ, đúng là loại tồn tại nhỏ yếu đó, trong phiến lục địa to lớn này.
Đó là những gì mà Shousuke suy nghĩ trước kia.
Còn bây giờ thì…
Làm ơn, nói cho anh biết… là cái tên khốn nào nói thần linh, là tồn tại coi khinh mọi thứ nhỏ yếu trên đời!!!
Shousuke anh, tuyệt đối là sẽ không đánh chết hắn a!!!
Như thế, cái người đang cử trọng khinh nhẹ kia… là ai a?!
Đến lãnh địa của anh đào thổ, xây hồ kia… đây rốt cuộc là muốn làm sao a?
" Đã xong."
" Kế tiếp là…"
" Lấy danh nghĩa Thiên Chiếu chi thần Amaterasu D. Itachi… người tạo nên những mảnh Đại Lục trên không này."
"Những đứa trẻ nhân loại được sinh ra, với đôi mắt đỏ trong con ngươi có câu ngọc… tuyệt đối không phải là quái vật."
" Đôi mắt đó được thừa hưởng từ ta, gọi là Sharingan là ta huyết kế giới hạn…."
Giải thích về đôi mắt Sharingan, Itachi cũng không có bỏ qua về những yếu tố mở ra đôi mắt ấy, bằng sự đau khổ và giận dữ tột độ, là một lời nguyền mà Susanoo bão tố chi thần dành cho anh.
" Những đứa trẻ đó rồi sẽ trở thành những tồn tại mạnh mẽ, để bảo vệ cho tương lai nhân loại sau này. Nên ta đây, cũng phần nào yên tâm rằng… nhân loại một ngày nào đó không xa, cũng có thể xứng ngang với các chủng tộc khác, mà xưng hô anh em với nhau. Cùng chung tay, xây đắp cho những lục địa này càng thêm phát triển hơn và đặc sắc hơn."
Từ trên thiên không vô tận, hình thành nên từng dãy cực quang xinh đẹp đủ mọi màu sắc. Những cực quang đó, như tô điểm thêm cho cái thế giới này, vẻ đẹp lung linh huyền ảo đến làm ngay ngất lòng người.
Những dãy cực quang này bắt đầu hội tụ lại với nhau, mà chảy vào nơi Itachi vừa mới tạo dựng. Thành một con sông lớn tuần hoàn, chảy dài xuống tháp nước hùng vĩ… cảnh tượng đẹp đẽ đó, làm cho người dân nơi đây nghẹn ngào nói không thành lời rằng.
Thần minh cũng là… không có bỏ rơi nhân tộc bọn họ.
Không biết ai đó, dẫn đầu quì lạy xuống thân ảnh cao lớn kia. Người người đều như những quân domino, mà lần lượt quì lạy xuống.
Shousuke cũng cay cay khóe mũi, mà đỏ hốc mắt cười, như trút bỏ đi một thân gánh nặng mà cam tâm quì xuống trước thân ảnh to lớn kia.
Cũng cùng lúc đó, những người đứng đầu các chủng tộc khác nhau. Các trưởng lão và các Vu trong các bộ lạc, có sức ảnh hưởng cao trong các chủng tộc khác nhau… cũng đều lần lượt nhẹ nhàng mà quì xuống, dâng lên cho bóng hình thanh niên cao lớn kia, kiêu ngạo và lòng trung thành của họ.
" Con sông giải trừ hết thảy những lời nguyền rủa, dành cho những tâm hồn sạch sẽ nhất… River-- Of --God (Dòng sông chúc phúc của thần minh), những đứa trẻ loài người khi vừa mới được sinh ra bẩm sinh có Sharingan đôi mắt, có thể sử dụng nước trong dòng sông này để rửa mắt… triệt tiêu đi năm xưa lời nguyền rủa của Susanoo."
" Các chủng tộc khác, các ngươi cũng đừng lo lắng gì, ta sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của các ngươi. Cũng đừng quá mức ỷ lại vào thần minh, cuộc sống của các ngươi chỉ có thể là do các ngươi quyết định. Ta, tồn tại chỉ là để nhìn xuống, xem các ngươi từ trên cao… rằng các ngươi điểm việc làm sẽ đóng góp giá trị gì, cho thế giới mà ta tạo ra? Ta đây, từ giờ phút này trở đi, ta sẽ không thiên vị bất cứ một chủng tộc nào nữa, nhân tộc chỉ vì bị ta ảnh hưởng mà gánh chịu lấy lời nguyền rủa. Con sông này, là ta đặc biệt ban ân cho nhân loại… thay cho lời cảm tạ của ta, đối với con người."
Giải thích xong tác dụng của con sông này, Itachi khẽ cười nhạt nói nhỏ với các chủng tộc của anh, theo thời gian hình chiếu của Itachi anh cũng dần mờ đi rồi biến mất, trước tất cả những chủng tộc khác quì gối dưới chân anh.
Khi đã đi mất, Itachi càng không biết được rằng, mọi người trước đó điều đã nghĩ đến nhiều lí do mà thần buông xuống. Nhưng khi nhận được thần ban ân này… mọi người mới thật sự nhận thức được, vị thần mà bọn họ đang cung phụng kia, quả đúng là anh minh thủ đoạn.
Người vui mừng có, kẻ lo sợ cũng có, có quá mức hạnh phúc mà khóc ngất đi nhân tộc… đủ mọi cảm xúc dâng lên trong đầu bọn họ, điều đồng dạng mà phấn khích khi được trông thấy thần minh thật sự… người vĩ đại, tạo ra các lục địa trên không này.
Trước đó, chủng tộc khác đều chỉ tự mình thêu dệt lên, các vị thần cùng chung với chủng tộc của họ, để con dân bọn họ có tín ngưỡng tinh thần. Nhưng theo như ghi chép từ xa xưa kia, thế giới này đúng là được một vị thần tên là Amaterasu Thiên Chiếu tạo nên.
Ngài có vẻ bề ngoài của nhân loại, vẻ đẹp của tinh linh, ngài còn có đôi cánh cửa thiên thần và ác quỷ. Giọng nói của ngài êm tai như loài nhân ngư của biển cả, sức mạnh của ngài như người khổng lồ và tài rèn đúc của ngài hơn hẳn các người lùn. (Ai đây ta?! Tác ta sao không quen biết a??)
Nay được tận mắt chứng kiến vị thần minh vĩ đại này…
Một đám người hưng phấn, các chủng tộc khác riêng phần mình cử ra người đại diện, mà chạy đến chỗ nhân tộc giao lưu giao lưu… tò mò xem xem, món quà mà thần ban ân cho bọn họ.
Nghe đâu… nó được gọi là.
Con suối cực quang River of God!!!
Là suối nguồn giải trừ lời nguyền rủa của Susanoo… đôi mắt Sharingan.
Muốn sử dụng Mangekyou Sharingan mà không bị mù, đúng là phải đạt được một đôi Mangekyou Sharingan khác… của người cùng chung huyết thống kề cận với mình.
Điều đó quả thật là quá tàn nhẫn.
Nhưng, Sharingan là cần thiết để duy trì sự cân bằng của con người, cùng với các chủng tộc khác trên những Đại Lục này.
Nếu như đây đã là số phận, vậy thì cứ như vậy đi.
Itachi ánh mắt mang theo nhợt nhạt ý cười, hơi chút lộ ra quyết định của anh.
Nếu như, đây là lời nguyền của Susanoo dành cho ta và hậu duệ của ta trong tương lai…
Vậy thì… ta đây, có lẽ cũng nên làm ra đáp lại ngươi… để cho Susanoo ngươi có thể mà ngậm miệng lại, mà nuốt xuống cơn tức này đi thôi.
Ha ~ ha ha ha ha ha---!!!!
Sử dụng thần lực của mình, Itachi bắt đầu bổ ra và cải tạo lại khe suối.
Thiên Chiếu Amaterasu là thần mặt trời phương Đông, của đất nước mặt trời mọc, xứ sở hoa anh đào...
Từng chút từng chút tích góp thần lực của mình lại, Itachi sử dụng nó làm thành một con suối tuần hoàn chảy dài thông suốt một vùng lục địa, nơi con người tụ tập và định cư đông nhất.
" Uy!!! Tại sao, lại có động đất lúc này?"
" Mọi người nhanh di tản ngay, động đất tới!!!"
" Cái gì!!! Chuyện gì xảy ra vậy?!"
" A a a a a!!! Có người khổng lồ phía trên kia kìa!!"
Một đám dân cư hoảng sợ la hét, kẻ vơ vét những thứ đáng giá mà chuẩn bị chạy thoát.
Người thì hốt hoảng, ôm lấy con cái người thân của họ, mà xuống hầm ngầm bí mật trốn tránh.
Nhưng người cai trị nơi đây kẻ đứng đầu mang tên Shousuke, thì ánh mắt bình tĩnh mà nhìn người từ trên cao kia, đang tay nhẹ nhàng mà cải tạo lại đất đá xung quanh nơi này.
Lực lượng này, tuyệt đối là không thể thuộc về bất kỳ loài chủng tộc nào!!!
Là người đứng đầu, từng đi qua các đại lục khác nhau với các chủng tộc khác biệt giao lưu học hỏi, kiến thức uyên bác Shousuke. Ánh mắt sắc bén mà nhìn hình chiếu người nọ, nhẹ phất tay mà bổ ra khe rãnh.
Ta đi, cái MMP!!!
Shousuke mặt mũi xanh mét, mà nhìn người nọ.
Tay thì làm ra nâng lên cao động tác, tùy ý tạo ra một con tháp cao… giống như là đang chơi đùa với mặt đất vậy??!!
Shousuke một suy đoán thoáng bay nhanh mà lướt qua đầu anh. Càng nhìn càng thấy ớn lực lượng đáng sợ kia, Shousuke khẳng định suy đoán của mình là hoàn toàn có căn cứ.
Bọn họ đã từng được chứng kiến, trên những hình chiếu trên cao. Về những trận đấu, của những kẻ dân ngoại lai… được gọi là yêu quái nhóm, vu nữ nhóm, hay trừ yêu sư gì đó đại loại.
Những người đó, chủng tộc đó… rõ ràng là lần đầu tiên nghe thấy.
Từng có người suy đoán qua, thế giới này chắc chắn là có cái tồn tại trên cao mà nhìn xuống tất cả… được gọi là thần minh.
Đủ mọi tư liệu, hay truyền thuyết đều có từng kể qua rằng.
Thế giới này, vị thần minh trên cao kia tám chín phần mười, là có liên quan đến nhân tộc bọn họ….
Cho nên, những chủng tộc khác… đều có riêng mình thiên phú và năng lực cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng đối với nhân tộc, bọn họ vẫn luôn hết lòng chiếu cố và khoan dung lẫn giúp đỡ.
Bằng không, đối với kẻ yếu nhân loại bọn họ… chắc chắn sẽ là bị các chủng tộc khác giết hại, hoặc bị bắt trở thành nô lệ phụ thuộc vào chủng tộc khác.
Nhưng, Shousuke chỉ có thể nhẹ cười mà không cho là đúng rằng… các chủng tộc khác là nhân từ.
Người thông minh, nhưng Shousuke chỉ tin được rằng, bằng vào chính mình năng lực mới có thể khiến cho các chủng tộc khác, có thể nhìn nhân tộc bọn họ với con mắt khác. Cái gọi là thần minh trên cao kia, có lẽ là có tồn tại đấy… nhưng chắc gì sẽ để ý đến những tồn tại nhỏ yếu, trên cái lục địa này?
Và, thật không may.
Con người bọn họ, đúng là loại tồn tại nhỏ yếu đó, trong phiến lục địa to lớn này.
Đó là những gì mà Shousuke suy nghĩ trước kia.
Còn bây giờ thì…
Làm ơn, nói cho anh biết… là cái tên khốn nào nói thần linh, là tồn tại coi khinh mọi thứ nhỏ yếu trên đời!!!
Shousuke anh, tuyệt đối là sẽ không đánh chết hắn a!!!
Như thế, cái người đang cử trọng khinh nhẹ kia… là ai a?!
Đến lãnh địa của anh đào thổ, xây hồ kia… đây rốt cuộc là muốn làm sao a?
" Đã xong."
" Kế tiếp là…"
" Lấy danh nghĩa Thiên Chiếu chi thần Amaterasu D. Itachi… người tạo nên những mảnh Đại Lục trên không này."
"Những đứa trẻ nhân loại được sinh ra, với đôi mắt đỏ trong con ngươi có câu ngọc… tuyệt đối không phải là quái vật."
" Đôi mắt đó được thừa hưởng từ ta, gọi là Sharingan là ta huyết kế giới hạn…."
Giải thích về đôi mắt Sharingan, Itachi cũng không có bỏ qua về những yếu tố mở ra đôi mắt ấy, bằng sự đau khổ và giận dữ tột độ, là một lời nguyền mà Susanoo bão tố chi thần dành cho anh.
" Những đứa trẻ đó rồi sẽ trở thành những tồn tại mạnh mẽ, để bảo vệ cho tương lai nhân loại sau này. Nên ta đây, cũng phần nào yên tâm rằng… nhân loại một ngày nào đó không xa, cũng có thể xứng ngang với các chủng tộc khác, mà xưng hô anh em với nhau. Cùng chung tay, xây đắp cho những lục địa này càng thêm phát triển hơn và đặc sắc hơn."
Từ trên thiên không vô tận, hình thành nên từng dãy cực quang xinh đẹp đủ mọi màu sắc. Những cực quang đó, như tô điểm thêm cho cái thế giới này, vẻ đẹp lung linh huyền ảo đến làm ngay ngất lòng người.
Những dãy cực quang này bắt đầu hội tụ lại với nhau, mà chảy vào nơi Itachi vừa mới tạo dựng. Thành một con sông lớn tuần hoàn, chảy dài xuống tháp nước hùng vĩ… cảnh tượng đẹp đẽ đó, làm cho người dân nơi đây nghẹn ngào nói không thành lời rằng.
Thần minh cũng là… không có bỏ rơi nhân tộc bọn họ.
Không biết ai đó, dẫn đầu quì lạy xuống thân ảnh cao lớn kia. Người người đều như những quân domino, mà lần lượt quì lạy xuống.
Shousuke cũng cay cay khóe mũi, mà đỏ hốc mắt cười, như trút bỏ đi một thân gánh nặng mà cam tâm quì xuống trước thân ảnh to lớn kia.
Cũng cùng lúc đó, những người đứng đầu các chủng tộc khác nhau. Các trưởng lão và các Vu trong các bộ lạc, có sức ảnh hưởng cao trong các chủng tộc khác nhau… cũng đều lần lượt nhẹ nhàng mà quì xuống, dâng lên cho bóng hình thanh niên cao lớn kia, kiêu ngạo và lòng trung thành của họ.
" Con sông giải trừ hết thảy những lời nguyền rủa, dành cho những tâm hồn sạch sẽ nhất… River-- Of --God (Dòng sông chúc phúc của thần minh), những đứa trẻ loài người khi vừa mới được sinh ra bẩm sinh có Sharingan đôi mắt, có thể sử dụng nước trong dòng sông này để rửa mắt… triệt tiêu đi năm xưa lời nguyền rủa của Susanoo."
" Các chủng tộc khác, các ngươi cũng đừng lo lắng gì, ta sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của các ngươi. Cũng đừng quá mức ỷ lại vào thần minh, cuộc sống của các ngươi chỉ có thể là do các ngươi quyết định. Ta, tồn tại chỉ là để nhìn xuống, xem các ngươi từ trên cao… rằng các ngươi điểm việc làm sẽ đóng góp giá trị gì, cho thế giới mà ta tạo ra? Ta đây, từ giờ phút này trở đi, ta sẽ không thiên vị bất cứ một chủng tộc nào nữa, nhân tộc chỉ vì bị ta ảnh hưởng mà gánh chịu lấy lời nguyền rủa. Con sông này, là ta đặc biệt ban ân cho nhân loại… thay cho lời cảm tạ của ta, đối với con người."
Giải thích xong tác dụng của con sông này, Itachi khẽ cười nhạt nói nhỏ với các chủng tộc của anh, theo thời gian hình chiếu của Itachi anh cũng dần mờ đi rồi biến mất, trước tất cả những chủng tộc khác quì gối dưới chân anh.
Khi đã đi mất, Itachi càng không biết được rằng, mọi người trước đó điều đã nghĩ đến nhiều lí do mà thần buông xuống. Nhưng khi nhận được thần ban ân này… mọi người mới thật sự nhận thức được, vị thần mà bọn họ đang cung phụng kia, quả đúng là anh minh thủ đoạn.
Người vui mừng có, kẻ lo sợ cũng có, có quá mức hạnh phúc mà khóc ngất đi nhân tộc… đủ mọi cảm xúc dâng lên trong đầu bọn họ, điều đồng dạng mà phấn khích khi được trông thấy thần minh thật sự… người vĩ đại, tạo ra các lục địa trên không này.
Trước đó, chủng tộc khác đều chỉ tự mình thêu dệt lên, các vị thần cùng chung với chủng tộc của họ, để con dân bọn họ có tín ngưỡng tinh thần. Nhưng theo như ghi chép từ xa xưa kia, thế giới này đúng là được một vị thần tên là Amaterasu Thiên Chiếu tạo nên.
Ngài có vẻ bề ngoài của nhân loại, vẻ đẹp của tinh linh, ngài còn có đôi cánh cửa thiên thần và ác quỷ. Giọng nói của ngài êm tai như loài nhân ngư của biển cả, sức mạnh của ngài như người khổng lồ và tài rèn đúc của ngài hơn hẳn các người lùn. (Ai đây ta?! Tác ta sao không quen biết a??)
Nay được tận mắt chứng kiến vị thần minh vĩ đại này…
Một đám người hưng phấn, các chủng tộc khác riêng phần mình cử ra người đại diện, mà chạy đến chỗ nhân tộc giao lưu giao lưu… tò mò xem xem, món quà mà thần ban ân cho bọn họ.
Nghe đâu… nó được gọi là.
Con suối cực quang River of God!!!
Là suối nguồn giải trừ lời nguyền rủa của Susanoo… đôi mắt Sharingan.
Bình luận truyện