NTR Diệp Hàn

Chương 8: Anh trai lão công



Đảo mắt liền đến Tết Trung Thu, lúc trước hai người còn chưa come out, Diệp Hàn dùng thân phận bạn bè đến nhà Chu Dương, mỹ kỳ danh vì náo nhiệt. Nhưng thời gian lâu hai ông bà khó tránh khỏi nhìn ra manh mối, sau lại thường xuyên dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn hai người bọn họ. Này làm Diệp Hàn cả người không được tự nhiên, cùng Chu Dương nói, người lập tức quyết định cùng cha mẹ thẳng thắn, kết quả bị cha Chu Dương đuổi đi, làm mẹ Chu Dương ngất xỉu.

May mắn không trở ngại, bên cạnh Chu Dương còn có một ca ca ngốc tử sinh đôi không rõ nội tình một phen nước mũi một phen nước mắt khóc không ngừng. Sau khi hai người ở bên nhau đã ba năm không có trở về. Kỳ thật hai người đã sớm muốn trở về hảo hảo nói lời xin lỗi tâm bình khí hòa cùng cha mẹ nói chuyện, đáng tiếc lúc ấy sự nghiệp Chu Dương mới vừa khởi sắc, mỗi ngày tăng ca thêm giờ làm công. Lúc trước tuổi trẻ khí thịnh Chu Dương không xuống nước, một vội sau quên, cuối cùng hoàn toàn ném sau đầu.

Hiện tại sự nghiệp cũng dần dần tốt, lại trùng ngày lễ, mỗi người đều nghỉ cùng người nhà đoàn tụ, trong lòng càng nghĩ càng phiền muộn, vì thế cùng Diệp Hàn thương lượng một chút, quyết định lần này về nhà Chu Dương.

Mua đủ đồ vật, hai người như lâm đại địch hướng tới mục đích, đã chuẩn bị tốt bị đánh bị mắng bất luận cái gì cũng không đánh trả. Nhưng không nghĩ tới, bữa cơm đoàn viên Trung Thu lần này bình tĩnh, nhị lão(hai vị cha mẹ~) cũng cười tủm tỉm, mọi người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, tựa hồ chuyện này cứ như vậy qua đi, này cũng làm hai phu phu nhẹ nhàng thở ra.

Ăn cơm xong, toàn gia ở phòng khách xem tiệc tối, ngốc ca ca Chu Dương tên là Chu Nghị quấn lấy Diệp Hàn cùng cậu đánh bài. Diệp Hàn bị quấy rầy phiền đến phát hỏa. Kỳ thật cậu cũng không phải không có tình cảm không quan tâm ngốc ca ca này. Chỉ là trước kia tới tìm Chu Dương, thời điểm chăm sóc tiểu tử này bị hắn hãm hại không thiếu, đi theo nhị lão đặc biệt là Chu Dương cáo trạng, nói cậu khi dễ hắn thế nào, làm hại cậu lúc trước ở cùng Chu Dương ấn tượng tốt đẹp trong cha mẹ đại suy giảm, cậu thậm chí cảm thấy lúc trước cha mẹ Chu Dương phản đối cũng có công lao tiểu tử này.

Lâu ngày gặp lại cho rằng hiểu chuyện rất nhiều, nguyên lai vẫn là bộ dáng cũ, chỉ là gương mặt kia cùng Chu Dương là càng ngày càng giống, liền như vậy cậu vẫn là đối ngốc ca ca này là một chút hảo cảm đều không có.

Suy nghĩ vớ vẩn trên đường bị đánh gãy, Chu Dương đi ra ngoài tiếpđiện thoại trở về, mặt u sầu nói:

"Anh phải rời khỏi trong chốc lát, công ty bên kia xảy ra vấn đề, người có kinh nghiệm không đủ, những người khác cũng thật vất vả cùng người nhà đoàn tụ, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có anh tiểu ông chủ săn sóc cấp dưới."

Thấy Diệp Hàn lộ ra thần sắc không vui, lại nói tiếp:

"Này cũng vì suy nghĩ về sau thăng chức, giải quyết xong rất nhanh trở về, ngoan."

Thuận thế Diệp Hàn chu lên miệng nhỏ hôn một cái, đột nhiên ý thức được đây là ở nhà cha mẹ, lập tức xấu hổ ho khan một tiếng:

"A, ba, mẹ con đi đây, quá muộn mọi người ngủ trước, không cần chờ con."

Lòng cha mẹ Chu Dương cũng không muốn con trai ra ngoài trễ như vậy:

"Thật vất vả trở về một lần, lại muốn đi ra ngoài."

Chu Dương cùng Diệp Hàn ra cửa. Nhìn mẫu thân lau đi khóe mắt, Chu Dương dừng lại động tác đổi giày, ôm lấy mẹ:

"Mẹ, không chuyện gì lớn, hơn nữa nội thành cách nơi này không xa, con rất nhanh trở về."

Lúc này ngốc ca ca đem áo khoác em hắn nhét vào trong tay Chu Dương:

"Em trai đi đi, trong nhà không cần lo lắng, đều có anh chiếu cố."

Vừa nói vừa vỗ ngực bảo đảm, bộ dáng ngây ngốc làm mọi người đều cười, bầu không khí thương tâm sau đó trở nên nhẹ nhàng lên, Diệp Hàn nhìn một nhà hoà thuận vui vẻ, trong lòng cảm khái: "Gặp được Chu Dương thật tốt."

Thời gian qua thực mau, đến 12 giờ đêm, cha mẹ thật sự chờ Chu Dương không được được Diệp Hàn dỗ về phòng ngủ, cũng ngủ ngã vào trên sô pha Chu Nghị cũng hồi phòng cho khách ngủ, chính mình lưu lại tiếp tục chờ, gọi điện thoại, hướng Chu Dương hờn dỗi:

"Lão công, thế nào còn không trở lại, em buồn ngủ quá."

"Bảo bối, ngượng ngùng, em ngủ trước đi, khả năng phải đến rạng sáng, ở công ty ngủ tạm một đêm."

Diệp Hàn cũng không nhiều lời, cậu không muốn Chu Dương điên loạn, chỉ dặn vài câu, liền treo điện thoại.

Sau đó đơn giản ngủ ở sô pha chờ Chu Dương trở về.

Đang mơ màng muốn ngủ, Chu Nghị tay chân nhẹ nhàng đi tới, chụp tỉnh cậu:

"Tiểu Hàn, giường anh đặc biệt lớn, em tới cùng anh ngủ đi."

Nói xong còn lôi kéo cánh tay Diệp Hàn. Diệp Hàn theo bản năng muốn cự tuyệt, vì nguyên nhân thân thể, cậu rất bài xích cùng những người khác tứ chi tiếp xúc, hơn nữa cả nhà trừ Chu Dương không ai biết, vừa muốn mở miệng, ngốc ca ca này đột nhiên ủy khuất nói:

"Anh một người ngủ sợ hãi, anh muốn em cùng anh ngủ."

Nói nói liền khóc, âm thanh càng lúc càng lớn, sợ đánh thức nhị lão, Diệp Hàn lập tức che lại miệng Chu Nghị nhỏ giọng nói:

"Đừng khóc, em mang anh về phòng.

Chu Nghị cho rằng Diệp Hàn đáp ứng bồi hắn ngủ, liền ngừng khóc, ngửi trên tay che miệng hắn tản mát mùi hương, ma xui quỷ ám vươn đầu lưỡi liếm một chút, Diệp Hàn sợ tới mức giật lùi về, nhẹ giọng:

"Anh đang làm gì, lớn như vậy cư nhiên còn sợ, trước kia anh thế nào."

"Oa" một tiếng Chu Nghị lại muốn khóc!

"Là mẹ hoặc là ba ba bồi anh, hừ, em khi dễ người, em mắng anh, anh muốn nói cho mẹ cùng ba ba!"

Nói xong quay đầu phủi tay đi ra ngoài, Diệp Hàn nhanh nhẹn giữ chặt hắn:

"Ai u tiểu tổ tông, em nói xin lỗi được không, anh đừng khóc, em bồi anh ngủ được sao?"

Diệp Hàn thật vất vả cùng cha mẹ Chu Dương hòa hoãn, không cần lại ra chuyện xấu, tâm mệt a. Diệp Hàn vội vàng dỗ ngốc ca ca ngoan ngoãn ngủ.

Diệp Hàn cũng kỳ quái, gia hỏa này không phải vẫn luôn bất mãn cậu sao, thế nào để cậu bồi đâu, tính, không nghĩ nhiều như vậy, ngày mai rồi nói sau, thay đổi áo ngủ liền nằm xuống,ị dịch hảo chăn cho cậu cùng Chu Nghị, ngốc ca ca nghe tiếng ngáy rất nhỏ đã ngủ say.

"Em thật xinh đẹp a, Tiểu Hàn đệ đệ."

Mơ mơ màng màng nghe được nói mớ không biết từ đâu, Diệp Hàn nhíu mày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện