Nụ Hôn Dâu Tây
Chương 39
Đèn trong phòng Tô Mặc Yên sáng suốt đêm.
Vào lúc bình minh, cô mệt mỏi ngủ thiếp đi ở trong ngực Lục Cẩm Bạch, giống như đã bị hút hết sức lực, cả cơ thể mềm nhũn như một vũng nước.
Còn người đàn ông lại tinh thần sáng láng, nằm nghiêng, ngón trỏ với những khớp xương rõ ràng đang đùa giỡn cuốn lọn tóc của Tô Mặc Yên đang nằm vương vãi quanh bả vai.
Trong đôi mắt hoa đào kia tràn đầy ý cười rạng rỡ.
Lục Cẩm Bạch cho rằng, giờ phút này chắn chắn không ai có thể thực sự hiểu được tâm trạng của anh lúc này.
Xúc động cùng với đẫm nước mắt hơn nhiều so với việc gặp mưa sau trận hạn hán kéo dài.
Anh thậm chí không muốn rời khỏi Tô Mặc Yên dù chỉ nửa bước, chỉ sợ tất cả chỉ là mơ, lại càng sợ sẽ tỉnh dậy sau giấc mơ.
Nhưng đáng tiếc sáng nay Lục Cẩm Bạch vẫn phải hoàn thành công việc quay phim, sau khi nhận được điện thoại của Hứa Nhuận An, anh liền lưu luyến không rời miễn cưỡng trồng một quả dâu tây lên cổ Tô Mặc Yên.
Sau đó, khi người phụ nữ cau mày và chuẩn bị tỉnh dậy, may là anh đã kịp thời rút lui.
Trần truồng đi vào phòng tắm, tốc chiến tốc thắng nhanh chóng dập tắt ngọn lửa, sau đó tắm rửa xong rồi đi ra khỏi phòng tắm, đi tới mở cửa phòng cho Từ Thành Thanh tới đưa quần áo.
Ở bên ngoài cửa, Từ Thành Thanh đang quấn kín mình như xác ướp, trong lúc ở trước cửa chờ, cứ nhìn đông nhìn tây sợ bị người khác nhìn thấy.
Trong lòng hắn vừa chửi té tát Lục Cẩm Bạch, một bên lại muốn buôn chuyện, tò mò không biết tình huống của Lục Cẩm Bạch cùng Tô Mặc Yên hiện tại như thế nào rồi.
Ở buổi vũ hội thương mại tối hôm qua, Tô Mặc Yên tham gia với tư cách là bạn nhảy nữ của Phó Tri Yến.
Lúc ấy Lục Cẩm Bạch tức giận đến nỗi sắc mặt một xanh một trắng, Từ Thành Thanh còn tưởng rằng hắn ít nhất cũng sẽ còn có chút liêm sĩ, sẽ làm lơ Tô Mặc Yên mấy ngày mới đúng.
Kết quả …giỏi thật, tối hôm qua lại ngủ trong phòng của người đẹp Tô.
Đọc Full Tại truyenbathu.vn
Là người đại diện của Lục Cẩm Bạch, Từ Thành Thanh cảm thấy mình chưa bao giờ rẻ tiền như vậy, sáng sớm đã phải lén lút chạy đem quần áo tới cho tổ tông này!
Kiếp trước hắn đã tạo cái nghiệt chướng gì thế này?!
Cùm cụp, cánh cửa mở ra.
Suy nghĩ của Từ Thành Thanh bị kéo trở về, kéo khẩu trang xuống vừa định nói gì đó với Lục Cẩm Bạch đang ở trong khe cửa, kết quả người đàn ông nhanh tay thò tay ra từ khe cửa rồi túm lấy túi đựng quần áo.
Thậm chí không cho Từ Thành Thanh cơ hội nói chuyện nào, Lục Cẩm Bạch lại lập tức đóng cửa lại.
Chỉ còn lại Từ Thành Thanh vừa mới há nửa miệng, sững sờ đứng ở ngoài cửa, nhìn cánh cửa vừa mở một giây trước, trong lòng điên cuồng chửi bới.
–
Buổi sáng lúc Lục Cẩm Bạch quay phim xong, từ chối lời mời ăn cơm của đám người của đạo diễn Phương, len lén lẻn về phòng của Tô Mặc Yên.
Lúc đó Tô Mặc Yên đã bị thẩm Ái gọi điện thoại đánh thức, nói là chuyện tối hôm qua cô cùng Phó Tri Yến tham gia vũ hội đã lên hotsearch.
Trên mạng lại thổi lên tin đồn cô và Phó Tri Yến có quan hệ tình cảm.
Thẩm Ái muốn hỏi cô lần này vẫn quyết định sáng tỏ như trước đây, hay là để cho làn sóng trên mạng kia cứ để nó thổi theo tự nhiên.
Dù sao thì làm người đại diện của Tô Mặc Yên, Thẩm Ái cũng cho rằng giữa chuyện giữa cô và Phó Tri Yến sớm muộn gì cũng sẽ từ giả biến thành sự thật.
Tô Mặc Yên quấn chăn bông nghe điện thoại, cô nghe thấy tiếng bíp của cánh cửa mở.
Cô hoảng sợ, ôm chăn ngồi dậy, sau đó nhìn thấy Lục Cẩm Bạch từ cửa phòng đi tới.
Lúc này thần kinh căng thẳng lúc này mới được thả lỏng, Tô Mặc Yên một bên nhìn người đàn ông từ trên xuống dưới, một bên nói với Thẩm Ái ở đầu dây bên kia: “Làm rõ đi. ”
“Không nên gây thêm phiền phức cho Phó tổng.”
Nghe được chữ “Phó tổng”, Lục Cẩm Bạch đang định đi tắm rửa bỗng nhiên đứng lại.
Đối diện với ánh mắt của Tô Mặc Yên đang ngồi ôm chăn ở trên giường, người đàn ông đi về phía cô, ngồi xuống bên cạnh cô, nghiêng người, một cánh tay ở phía sau vừa chống vừa xoa chiếc lưng trơn bóng của Tô Mặc Yên.
Lục Cẩm Bạch đùa giỡn, đôi môi mỏng ngậm lấy vành tai mượt mà của Tô Mặc Yên, khẽ cắn một cái.
Bởi vì xảy ra quá mức đột ngột, Tô Mặc Yên hoàn toàn không có chuẩn bị trước, một tiếng rên rỉ đau đớn tràn ra khỏi kẽ răng.
Bị Thẩm Ái ở đầu dây bên kia nghe được, “Yên Yên, sao vậy? ”
Tô Mặc Yên bị người đàn ông thuận thế đè trở lại trên giường, mái tóc đen trải ra trên gối trắng như tuyết, điện thoại di động bị rơi sang một bên.
Cô còn chưa kịp đi nhặt,đã bị Lục Cẩm Bạch nắm lấy cổ tay trắng nõn, đem hai tay của cô đặt lên trên đỉnh đầu, đè trên gối.
Đã có kinh nghiệm từ tối hôm qua và đêm hôm trước, Tô Mặc Yên đã rất rõ ràng, Lục Cẩm Bạch bây giờ sớm đã không còn là thiếu niên bệnh tật yếu ớt của thời trung học nữa.
Cô bị anh áp chế gắt gao, anh vẫn còn có thể rảnh tay nhặt điện thoại di động của cô lên, bỏ nó ra ngoài.
“Yên Yên?” Giọng nói của Thẩm Ái vang vọng trong căn phòng yên tĩnh.
Tô Mặc Yên vội vàng lên tiếng, thần kinh trở nên căng thẳng, lúc này mới không có âm thanh kỳ lạ xuất phát đầu lưỡi của người đàn ông đang đảo qua đảo lại xương quai xanh của cô.
Thẩm Ái ở đầu dây bên kia chắc chắn không nhận ra sự khác thường của cô.
Tiếp tục trở lại nói về chuyện chính: “Thực ra chị cảm thấy Phó tổng cũng sẽ không cảm thấy phiền phức đâu. ”
“Yên Yên, chị liền lén hỏi một câu nha, em và Phó tổng. Sau này hai người có khả nẵng sẽ ở bên nhau hay không? ”
Thẩm Ái với tư cách là người đại diện của Tô Mặc Yên, tự nhiên cảm thấy Phó Tri Yến đối với cô mà nói là một chỗ dựa tốt.
Nhưng mà Thẩm Ái cũng biết mối quan hệ giữa Tô Mặc Yên và Phó Tri Yến, bọn họ phân biệt rất rõ ràng, trong chuyện riêng tư cũng rất ít khi liên hệ trực tiếp.
Cô chỉ là không biết trong tương lai sau này mối quan hệ của bọn họ sẽ phát triển theo hướng nào.
Tô Mặc Yên có chút ngạc nhiên, không ngờ tới Thẩm Ái sẽ hỏi cô vấn đề này.
Đọc Full Tại truyenbathu.vn
Vẫn là cảm giác trên vai có chút đau đớn, cô mới hoàn hồn, nghiêng đầu muốn tránh nụ hôn của người đàn ông.
Anh vừa rồi hạ miệng có chút nặng, dường như là lời nói của Thẩm Ái đã chọc cho anh không vui.
Nhận ra được cảm xúc nho nhỏ của Lục Cẩm Bạch, Tô Mặc Yên có chút dở khóc dở cười.
Cô nhớ tới tối hôm qua anh hết lần này đến lần khác muốn xác nhận thân phận bạn trai với cô, nhịn không được muốn thở dài.
Trong khi vừa chịu đựng người đàn ông gặm nhấm trên cơ thể cùng với cảm giác tê dại của nụ hôn mang lại cho cô, Tô Mặc Yên vừa nghiêng đầu về phía điện thoại di động trả lời điện thoại của Thẩm Ái.
“Chị Thẩm,chị biết đấy, em và Phó tổng vẫn luôn chỉ là quan hệ lao động.”
“Được rồi, trong lòng em tự quyết định là được.”
“Vậy nếu không có việc gì thì chị cúp máy trước nha, chuyện hotsearch em đừng quan tâm.”
Thẩm Ái nói xong liền cúp điện thoại, kết quả Tô Mặc Yên nhớ ra cái gì đó, muốn ngăn cô lại.
“Em có chuyện muốn báo cáo với chị.” Tô Mặc Yên mất rất nhiều sức lực, rút ra được một tay, tắt loa ngoài của điện thoại, dán điện thoại vào bên tai.
Cũng bởi vậy mà cô bị Lục Cẩm Bạch lật người, đổi thành nằm sấp trên gối.
Người đàn ông nằm ở phía trên người cô, cứhôn và hôn.
Không thể phá vỡ hàng phòng vệ của Tô Mặc Yên, mà chính bản thân anh lại động tình trước.
Tô Mặc Yên đã hoàn toàn từ bỏ ý định ngăn cản anh trong đầu, một lòng một dạ đối phó với Thẩm Ái ở đầu dây bên kia.
Lời nói đã đến miệng lại trở nên ấp úng, dù sao chuyện tiếp theo cô phải báo cáo lại có liên quan đến Lục Cẩm Bạch.
Người liên quan đang ở ngay phía sau cô, vừa nghĩ đến việc thừa nhận thân phận của anh trước mặt anh, Tô Mặc Yên đỏ mặt tim đập nhanh, khó có thể mở miệng.
Thấy cô đã lâu không nói lời nào, tiếng thúc giục của Thẩm Ái truyền ra từ điện thoại.
Lục Cẩm Bạch tâm đầu ý hợp rút điện thoại di động từ tay của cô ra, hít một hơi thật sâu, anh khàn giọng nói với Thẩm Ái ở đầu dây bên kia: “Xin chào chị Thẩm, em là bạn trai của Yên Yên, Lục Cẩm Bạch. ”
“Đây chính là chuyện cô ấy định báo cáo với chị.”
Tô Mặc Yên bị người đàn ông cướp điện thoại di động, đầu óc trở nên trống rỗng: “…”
Không đợi cô ấy có phản ứng gì, Lục Cẩm Bạch đã cúp điện thoại, ném điện thoại sang một bên.
Anh cúi xuống và hôn lên tấm lưng xinh đẹp của cô, Bàn tay nóng hổi đặt lên trên chiếc bụng nhỏ nhắn của cô, ngay lập tức trở nên bùng cháy.
Trong khi Tô Mặc Yên đang hỗn loạn không biết phải làm sao thì bị người đàn ông hôn hết lần này đến lần khác, hôn đến tận đầu lưỡi, chân tóc, mềm nhũn, tê dại.
Cô còn không quên phàn nàn vì vừa rồi Lục Cẩm Bạch đã rất bất lịch sự khi cúp điện thoại của Thẩm Ái.
Người đàn ông cười khẽ một tiếng, thì thầm vào tai cô lời xin lỗi.
Đọc Full Tại truyenbathu.vn
Tiếng cười thấm đẫm dục vọng, hết sức câu dẫn: “Vậy anh gọi một lần nữa nhé, để chị ấy nghe thấy giọng khàn này của em nhé? ”
“Lăn…” Tô Mặc Yên mềm nhũn mắng một câu, cả người không chút sức lực, quyến rũ đến mê người.
Không thể tiếp tục nhìn Lục Cẩm Bạch đã được tiện nghi còn khoe mẽ. Cô lấy gối che đi khuôn mặt đỏ ửng của mình.
Một lát sau đã bị lấy ra.
Đôi môi mỏng nóng bỏng của người đàn ông đè lên cánh môi đỏ tươi của cô, hôn từng tí từng tí một ngày càng sâu hơn.
–
Hơn một giờ chiều, Tô Mặc Yên đã tắm rửa xong cùng với Lục Cẩm Bạch ở trong phòng ăn cơm trưa.
Từ Thành Thanh đã đưa tới ba món một canh, còn có dâu tây.
Tô Mặc Yên đã lấy wechat của Thẩm Ái đưa cho Từ Thành Thanh.
Hiện giờ cô và Lục Cẩm Bạch đã chính thức hẹn hò, xác định quan hệ bạn trai và bạn gái, hai bên nhất định phải chuẩn bị sẵn một số cách đối phó.
Dù sao hai người bọn họ đều là nhân vật của công chúng, yêu đương cũng không hề tự do và đơn giản như người bình thường.
Sau bữa trưa, Tô Mặc Yên và Lục Cẩm Bạch tiếp tục làm việc và quay phim.
Đến buổi tối, Từ Thành Thanh mới tổng hợp ý kiến của hai đội, đề nghị Lục Cẩm Bạch và Tô Mặc Yên không nên công khai tình cảm.
“Nếu bây giờ hai người công khai tình cảm, chịu thiệt thòi nhất vẫn là người đẹp Tô.”
“Không chỉ phải đối mặt với những lời chỉ trích, có thể còn bởi vậy mà ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của cô ấy trong giới.”
“Ý của anh và người đại diện Thẩm là, chờ bộ phim này của hai người quay xong, chờ người đẹp Tô đứng vững trong giới cái đã rồi hai người công khai tình cảm cũng không muộn.”
Từ Thành Thanh tận tình khuyên nhủ Lục Cẩm Bạch nửa ngày.
Nhưng khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông vẫn cứ âm trầm, từ đầu đến cuối đều không đồng ý.
Lúc sau Từ Thành Thanh thật sự không còn cách nào khác với Lục Cẩm Bạch, chỉ đành đi tìm Tô Mặc Yên nói chuyện.
Sự thật đã chứng minh Tô Mặc Yên lý trí hơn Lục Cẩm Bạch rất nhiều, rất sẵn sàng chấp nhận lời khuyên yêu đương bí mật, dáng vẻ rất quyết liệt, giống như nếu Lục Cẩm Bạch không đồng ý với cô thì cô sẽ lập tức chia tay với anh.
Như thế, Lục Cẩm Bạch chỉ có thể làm theo.
Hờn dỗi cả đêm, sáng sớm hôm sau, lại mặt dày mày dạn đi đưa bữa sáng tình yêu cho Tô Mặc Yên.
Vào lúc bình minh, cô mệt mỏi ngủ thiếp đi ở trong ngực Lục Cẩm Bạch, giống như đã bị hút hết sức lực, cả cơ thể mềm nhũn như một vũng nước.
Còn người đàn ông lại tinh thần sáng láng, nằm nghiêng, ngón trỏ với những khớp xương rõ ràng đang đùa giỡn cuốn lọn tóc của Tô Mặc Yên đang nằm vương vãi quanh bả vai.
Trong đôi mắt hoa đào kia tràn đầy ý cười rạng rỡ.
Lục Cẩm Bạch cho rằng, giờ phút này chắn chắn không ai có thể thực sự hiểu được tâm trạng của anh lúc này.
Xúc động cùng với đẫm nước mắt hơn nhiều so với việc gặp mưa sau trận hạn hán kéo dài.
Anh thậm chí không muốn rời khỏi Tô Mặc Yên dù chỉ nửa bước, chỉ sợ tất cả chỉ là mơ, lại càng sợ sẽ tỉnh dậy sau giấc mơ.
Nhưng đáng tiếc sáng nay Lục Cẩm Bạch vẫn phải hoàn thành công việc quay phim, sau khi nhận được điện thoại của Hứa Nhuận An, anh liền lưu luyến không rời miễn cưỡng trồng một quả dâu tây lên cổ Tô Mặc Yên.
Sau đó, khi người phụ nữ cau mày và chuẩn bị tỉnh dậy, may là anh đã kịp thời rút lui.
Trần truồng đi vào phòng tắm, tốc chiến tốc thắng nhanh chóng dập tắt ngọn lửa, sau đó tắm rửa xong rồi đi ra khỏi phòng tắm, đi tới mở cửa phòng cho Từ Thành Thanh tới đưa quần áo.
Ở bên ngoài cửa, Từ Thành Thanh đang quấn kín mình như xác ướp, trong lúc ở trước cửa chờ, cứ nhìn đông nhìn tây sợ bị người khác nhìn thấy.
Trong lòng hắn vừa chửi té tát Lục Cẩm Bạch, một bên lại muốn buôn chuyện, tò mò không biết tình huống của Lục Cẩm Bạch cùng Tô Mặc Yên hiện tại như thế nào rồi.
Ở buổi vũ hội thương mại tối hôm qua, Tô Mặc Yên tham gia với tư cách là bạn nhảy nữ của Phó Tri Yến.
Lúc ấy Lục Cẩm Bạch tức giận đến nỗi sắc mặt một xanh một trắng, Từ Thành Thanh còn tưởng rằng hắn ít nhất cũng sẽ còn có chút liêm sĩ, sẽ làm lơ Tô Mặc Yên mấy ngày mới đúng.
Kết quả …giỏi thật, tối hôm qua lại ngủ trong phòng của người đẹp Tô.
Đọc Full Tại truyenbathu.vn
Là người đại diện của Lục Cẩm Bạch, Từ Thành Thanh cảm thấy mình chưa bao giờ rẻ tiền như vậy, sáng sớm đã phải lén lút chạy đem quần áo tới cho tổ tông này!
Kiếp trước hắn đã tạo cái nghiệt chướng gì thế này?!
Cùm cụp, cánh cửa mở ra.
Suy nghĩ của Từ Thành Thanh bị kéo trở về, kéo khẩu trang xuống vừa định nói gì đó với Lục Cẩm Bạch đang ở trong khe cửa, kết quả người đàn ông nhanh tay thò tay ra từ khe cửa rồi túm lấy túi đựng quần áo.
Thậm chí không cho Từ Thành Thanh cơ hội nói chuyện nào, Lục Cẩm Bạch lại lập tức đóng cửa lại.
Chỉ còn lại Từ Thành Thanh vừa mới há nửa miệng, sững sờ đứng ở ngoài cửa, nhìn cánh cửa vừa mở một giây trước, trong lòng điên cuồng chửi bới.
–
Buổi sáng lúc Lục Cẩm Bạch quay phim xong, từ chối lời mời ăn cơm của đám người của đạo diễn Phương, len lén lẻn về phòng của Tô Mặc Yên.
Lúc đó Tô Mặc Yên đã bị thẩm Ái gọi điện thoại đánh thức, nói là chuyện tối hôm qua cô cùng Phó Tri Yến tham gia vũ hội đã lên hotsearch.
Trên mạng lại thổi lên tin đồn cô và Phó Tri Yến có quan hệ tình cảm.
Thẩm Ái muốn hỏi cô lần này vẫn quyết định sáng tỏ như trước đây, hay là để cho làn sóng trên mạng kia cứ để nó thổi theo tự nhiên.
Dù sao thì làm người đại diện của Tô Mặc Yên, Thẩm Ái cũng cho rằng giữa chuyện giữa cô và Phó Tri Yến sớm muộn gì cũng sẽ từ giả biến thành sự thật.
Tô Mặc Yên quấn chăn bông nghe điện thoại, cô nghe thấy tiếng bíp của cánh cửa mở.
Cô hoảng sợ, ôm chăn ngồi dậy, sau đó nhìn thấy Lục Cẩm Bạch từ cửa phòng đi tới.
Lúc này thần kinh căng thẳng lúc này mới được thả lỏng, Tô Mặc Yên một bên nhìn người đàn ông từ trên xuống dưới, một bên nói với Thẩm Ái ở đầu dây bên kia: “Làm rõ đi. ”
“Không nên gây thêm phiền phức cho Phó tổng.”
Nghe được chữ “Phó tổng”, Lục Cẩm Bạch đang định đi tắm rửa bỗng nhiên đứng lại.
Đối diện với ánh mắt của Tô Mặc Yên đang ngồi ôm chăn ở trên giường, người đàn ông đi về phía cô, ngồi xuống bên cạnh cô, nghiêng người, một cánh tay ở phía sau vừa chống vừa xoa chiếc lưng trơn bóng của Tô Mặc Yên.
Lục Cẩm Bạch đùa giỡn, đôi môi mỏng ngậm lấy vành tai mượt mà của Tô Mặc Yên, khẽ cắn một cái.
Bởi vì xảy ra quá mức đột ngột, Tô Mặc Yên hoàn toàn không có chuẩn bị trước, một tiếng rên rỉ đau đớn tràn ra khỏi kẽ răng.
Bị Thẩm Ái ở đầu dây bên kia nghe được, “Yên Yên, sao vậy? ”
Tô Mặc Yên bị người đàn ông thuận thế đè trở lại trên giường, mái tóc đen trải ra trên gối trắng như tuyết, điện thoại di động bị rơi sang một bên.
Cô còn chưa kịp đi nhặt,đã bị Lục Cẩm Bạch nắm lấy cổ tay trắng nõn, đem hai tay của cô đặt lên trên đỉnh đầu, đè trên gối.
Đã có kinh nghiệm từ tối hôm qua và đêm hôm trước, Tô Mặc Yên đã rất rõ ràng, Lục Cẩm Bạch bây giờ sớm đã không còn là thiếu niên bệnh tật yếu ớt của thời trung học nữa.
Cô bị anh áp chế gắt gao, anh vẫn còn có thể rảnh tay nhặt điện thoại di động của cô lên, bỏ nó ra ngoài.
“Yên Yên?” Giọng nói của Thẩm Ái vang vọng trong căn phòng yên tĩnh.
Tô Mặc Yên vội vàng lên tiếng, thần kinh trở nên căng thẳng, lúc này mới không có âm thanh kỳ lạ xuất phát đầu lưỡi của người đàn ông đang đảo qua đảo lại xương quai xanh của cô.
Thẩm Ái ở đầu dây bên kia chắc chắn không nhận ra sự khác thường của cô.
Tiếp tục trở lại nói về chuyện chính: “Thực ra chị cảm thấy Phó tổng cũng sẽ không cảm thấy phiền phức đâu. ”
“Yên Yên, chị liền lén hỏi một câu nha, em và Phó tổng. Sau này hai người có khả nẵng sẽ ở bên nhau hay không? ”
Thẩm Ái với tư cách là người đại diện của Tô Mặc Yên, tự nhiên cảm thấy Phó Tri Yến đối với cô mà nói là một chỗ dựa tốt.
Nhưng mà Thẩm Ái cũng biết mối quan hệ giữa Tô Mặc Yên và Phó Tri Yến, bọn họ phân biệt rất rõ ràng, trong chuyện riêng tư cũng rất ít khi liên hệ trực tiếp.
Cô chỉ là không biết trong tương lai sau này mối quan hệ của bọn họ sẽ phát triển theo hướng nào.
Tô Mặc Yên có chút ngạc nhiên, không ngờ tới Thẩm Ái sẽ hỏi cô vấn đề này.
Đọc Full Tại truyenbathu.vn
Vẫn là cảm giác trên vai có chút đau đớn, cô mới hoàn hồn, nghiêng đầu muốn tránh nụ hôn của người đàn ông.
Anh vừa rồi hạ miệng có chút nặng, dường như là lời nói của Thẩm Ái đã chọc cho anh không vui.
Nhận ra được cảm xúc nho nhỏ của Lục Cẩm Bạch, Tô Mặc Yên có chút dở khóc dở cười.
Cô nhớ tới tối hôm qua anh hết lần này đến lần khác muốn xác nhận thân phận bạn trai với cô, nhịn không được muốn thở dài.
Trong khi vừa chịu đựng người đàn ông gặm nhấm trên cơ thể cùng với cảm giác tê dại của nụ hôn mang lại cho cô, Tô Mặc Yên vừa nghiêng đầu về phía điện thoại di động trả lời điện thoại của Thẩm Ái.
“Chị Thẩm,chị biết đấy, em và Phó tổng vẫn luôn chỉ là quan hệ lao động.”
“Được rồi, trong lòng em tự quyết định là được.”
“Vậy nếu không có việc gì thì chị cúp máy trước nha, chuyện hotsearch em đừng quan tâm.”
Thẩm Ái nói xong liền cúp điện thoại, kết quả Tô Mặc Yên nhớ ra cái gì đó, muốn ngăn cô lại.
“Em có chuyện muốn báo cáo với chị.” Tô Mặc Yên mất rất nhiều sức lực, rút ra được một tay, tắt loa ngoài của điện thoại, dán điện thoại vào bên tai.
Cũng bởi vậy mà cô bị Lục Cẩm Bạch lật người, đổi thành nằm sấp trên gối.
Người đàn ông nằm ở phía trên người cô, cứhôn và hôn.
Không thể phá vỡ hàng phòng vệ của Tô Mặc Yên, mà chính bản thân anh lại động tình trước.
Tô Mặc Yên đã hoàn toàn từ bỏ ý định ngăn cản anh trong đầu, một lòng một dạ đối phó với Thẩm Ái ở đầu dây bên kia.
Lời nói đã đến miệng lại trở nên ấp úng, dù sao chuyện tiếp theo cô phải báo cáo lại có liên quan đến Lục Cẩm Bạch.
Người liên quan đang ở ngay phía sau cô, vừa nghĩ đến việc thừa nhận thân phận của anh trước mặt anh, Tô Mặc Yên đỏ mặt tim đập nhanh, khó có thể mở miệng.
Thấy cô đã lâu không nói lời nào, tiếng thúc giục của Thẩm Ái truyền ra từ điện thoại.
Lục Cẩm Bạch tâm đầu ý hợp rút điện thoại di động từ tay của cô ra, hít một hơi thật sâu, anh khàn giọng nói với Thẩm Ái ở đầu dây bên kia: “Xin chào chị Thẩm, em là bạn trai của Yên Yên, Lục Cẩm Bạch. ”
“Đây chính là chuyện cô ấy định báo cáo với chị.”
Tô Mặc Yên bị người đàn ông cướp điện thoại di động, đầu óc trở nên trống rỗng: “…”
Không đợi cô ấy có phản ứng gì, Lục Cẩm Bạch đã cúp điện thoại, ném điện thoại sang một bên.
Anh cúi xuống và hôn lên tấm lưng xinh đẹp của cô, Bàn tay nóng hổi đặt lên trên chiếc bụng nhỏ nhắn của cô, ngay lập tức trở nên bùng cháy.
Trong khi Tô Mặc Yên đang hỗn loạn không biết phải làm sao thì bị người đàn ông hôn hết lần này đến lần khác, hôn đến tận đầu lưỡi, chân tóc, mềm nhũn, tê dại.
Cô còn không quên phàn nàn vì vừa rồi Lục Cẩm Bạch đã rất bất lịch sự khi cúp điện thoại của Thẩm Ái.
Người đàn ông cười khẽ một tiếng, thì thầm vào tai cô lời xin lỗi.
Đọc Full Tại truyenbathu.vn
Tiếng cười thấm đẫm dục vọng, hết sức câu dẫn: “Vậy anh gọi một lần nữa nhé, để chị ấy nghe thấy giọng khàn này của em nhé? ”
“Lăn…” Tô Mặc Yên mềm nhũn mắng một câu, cả người không chút sức lực, quyến rũ đến mê người.
Không thể tiếp tục nhìn Lục Cẩm Bạch đã được tiện nghi còn khoe mẽ. Cô lấy gối che đi khuôn mặt đỏ ửng của mình.
Một lát sau đã bị lấy ra.
Đôi môi mỏng nóng bỏng của người đàn ông đè lên cánh môi đỏ tươi của cô, hôn từng tí từng tí một ngày càng sâu hơn.
–
Hơn một giờ chiều, Tô Mặc Yên đã tắm rửa xong cùng với Lục Cẩm Bạch ở trong phòng ăn cơm trưa.
Từ Thành Thanh đã đưa tới ba món một canh, còn có dâu tây.
Tô Mặc Yên đã lấy wechat của Thẩm Ái đưa cho Từ Thành Thanh.
Hiện giờ cô và Lục Cẩm Bạch đã chính thức hẹn hò, xác định quan hệ bạn trai và bạn gái, hai bên nhất định phải chuẩn bị sẵn một số cách đối phó.
Dù sao hai người bọn họ đều là nhân vật của công chúng, yêu đương cũng không hề tự do và đơn giản như người bình thường.
Sau bữa trưa, Tô Mặc Yên và Lục Cẩm Bạch tiếp tục làm việc và quay phim.
Đến buổi tối, Từ Thành Thanh mới tổng hợp ý kiến của hai đội, đề nghị Lục Cẩm Bạch và Tô Mặc Yên không nên công khai tình cảm.
“Nếu bây giờ hai người công khai tình cảm, chịu thiệt thòi nhất vẫn là người đẹp Tô.”
“Không chỉ phải đối mặt với những lời chỉ trích, có thể còn bởi vậy mà ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của cô ấy trong giới.”
“Ý của anh và người đại diện Thẩm là, chờ bộ phim này của hai người quay xong, chờ người đẹp Tô đứng vững trong giới cái đã rồi hai người công khai tình cảm cũng không muộn.”
Từ Thành Thanh tận tình khuyên nhủ Lục Cẩm Bạch nửa ngày.
Nhưng khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông vẫn cứ âm trầm, từ đầu đến cuối đều không đồng ý.
Lúc sau Từ Thành Thanh thật sự không còn cách nào khác với Lục Cẩm Bạch, chỉ đành đi tìm Tô Mặc Yên nói chuyện.
Sự thật đã chứng minh Tô Mặc Yên lý trí hơn Lục Cẩm Bạch rất nhiều, rất sẵn sàng chấp nhận lời khuyên yêu đương bí mật, dáng vẻ rất quyết liệt, giống như nếu Lục Cẩm Bạch không đồng ý với cô thì cô sẽ lập tức chia tay với anh.
Như thế, Lục Cẩm Bạch chỉ có thể làm theo.
Hờn dỗi cả đêm, sáng sớm hôm sau, lại mặt dày mày dạn đi đưa bữa sáng tình yêu cho Tô Mặc Yên.
Bình luận truyện