Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than

Chương 336



Chương 336

“Chủ tịch Kiều, đến thăm pháp y Mạch à?”

Chủ nhiệm Hoàng biết rõ còn hỏi.

“Đúng vậy. Tôi chỉ muốn tìm hiểu một chút về chuyện của vợ tôi”

Kiều Minh Húc nhìn Mạch Tiểu Miên ở bên cạnh, đột nhiên giơ tay nắm lấy tay cô.

Bởi vì ấm ức tức giận mà ngón tay của Mạch Tiểu Miên vẫn luôn ở trạng thái lạnh buốt.

Kiều Minh Húc nắm lấy bàn tay không được coi là mềm mại của cô, trong lòng lại cảm giác thương xót.

Cho dù anh quen biết cô không lâu nhưng chung sống với nhau vài ngày cũng đủ biết cô là một người chính trực đơn thuần, vô cùng yêu thích và trung thành với nghề nghiệp.

của chính bản thân mình.

Bây giờ lại có người muốn vu khống cho cô vi phạm đạo đức nghề nghiệp, nhận hối lộ, tổn thương của việc này còn nghiêm trọng hơn nhiều so với hôm cô gả cho bản thân mình bị người đời mắng là hồ ly tinh, là kẻ thứ ba.

Đương nhiên anh vãn không biết, người bán đứng cô là Trương Hòa – người trợ lý mà cô hằng tin tưởng.

Bị người đời vu khống, Mạch Tiểu Miên có thể không để tâm.

Nhưng bị Trương Hòa bán đứng và vu oan như vậy, đối với cô mà nói thì đó là tổn thương lớn nhất.

“Chủ tịch Kiều, anh đừng vội, chuyện vẫn chưa được làm rõ hoàn toàn, chúng tôi cũng đang cố gắng tìm chứng cứ.

Chỉ là bây giờ những chứng cứ đang có đều gây bất lợi với pháp y Mạch, tôi cũng là giải quyết việc công theo công, cũng không còn cách nào khác.”

Cả mặt chủ nhiệm Hoàng bất lực nói, thái độ đó và thái độ vừa mới nói với Mạch Tiểu Miên hoàn toàn khác nhau.

Vốn dĩ ông ấy cũng nghĩ như lời mà trên mạng nói, Mạch Tiểu Miên vào nhà họ Kiều không hề được cưng chiều, mặc quần áo rẻ tiền, sống cuộc sống bần hàn, vì thế mới nghi ngờ Mạch Tiểu Miên nhận hối lộ.

Nhưng bây giờ nhìn thấy thái độ này của Kiều Minh Húc, có vẻ như tình cảm của hai vợ chồng không tệ.

“Những lời đồn trên mạng đó và cái gọi là ghi âm, tôi cũng nghe qua rồi”

Kiều Minh Húc lạnh lùng nhìn ông ấy nói: “Ông nghĩ là vợ của Kiều Minh Húc sẽ vì ba mươi vạn tệ nhỏ nhoi đó mà làm ra chuyện vi phạm đạo đức nghề nghiệp sao? Ba mươi vạn tệ? Còn không đủ tôi mua một bộ âu phục nữa.”

“Việc này… khụ khụ…”

Chủ nhiệm Hoàng nhẹ nhàng ho khan vài tiếng ngượng ngùng: “Tôi cũng không tin.”

“Vợ tôi có 1% cổ phần của nhà họ Kiều chúng tôi, tôi còn làm cho cô ấy một tấm thẻ thấu chi vàng vô hạn, ba mươi vạn tệ nhỏ nhoi này còn không lọt được vào mắt của cô ấy”

Kiều Minh Húc hừ lạnh, lấy bản sao liên quan đến Mạch Tiểu Miên có 1% cổ phần của nhà họ Kiều ra từ túi tài liệu, còn bảo Mạch Tiểu Miên mang tấm thẻ mà anh đưa cho cô ra.

Chủ nhiệm Hoàng nhìn thấy những thứ này cũng không biết nói gì cho đúng, chỉ ngượng ngùng nói: “Nhưng mà, giọng trong đoạn ghi âm đó, gần giống như giọng của pháp y Mạch, người quen của chúng tôi đều có thể nhận ra đó là giọng của cô ấy”

“Chủ nhiệm Hoàng, mấy thứ như giọng nói có tương tự, có mô phỏng. Tai nghe chưa chắc đã là sự thật, phải truy cứu động cơ gây án.”

Kiều Minh Húc lạnh lùng nói.

Mạch Tiểu Miên ở bên cạnh nhìn Kiều Minh Húc giúp mình biện hộ từng câu từng câu, trong lòng cảm động khôn xiết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện