Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than

Chương 679



Chương 679

“Dì Trương, đáng lẽ tôi mới là mợ chủ của bà.”

Lâm Ngọc suýt bị dì ấy làm cho tức chết: “Mạch Tiểu Miên là kẻ thứ ba, cướp đi vị trí mợ chủ của tôi.”

“Cô Lâm Ngọc, lời này của cô sai rồi, nên là của cô thì không ai cướp đi được, không nên là của cô, dù cô có làm thế nào cũng không có được đâu.”

Dì Trương trả lời một cách thỏa đáng.

Mạch Tiểu Miên thật sự không ngờ rằng, dì Trương lại còn có thể mồm miệng sắc bén như vậy, nói chuyện có lý lẽ có chứng cứ.

May mà có dì ấy nói chuyện, cô có thể im lặng được rồi.

“Dì Trương, chẳng lẽ bà không sợ sau này tôi đuổi việc bà?”

Lâm Ngọc bị lời này của dì Trương đâm trúng tim, tức giận đến nỗi cả người run lên.

“Ha ha, cô Lâm Ngọc, lời này của cô cũng sai nốt. Tôi không phải là người làm của nhà cô, cô dựa vào đâu mà đuổi việc tôi đây?”

Dì Trương cười nhạo khinh thường.

“Tôi đã có con của Minh Húc.”

Lâm Ngọc dùng ánh mắt chứa sự khiêu khích nhìn dì Trương và nói: “Bà cho rằng tôi không còn cơ hội bước vào nhà họ Kiều ư? Vẫn còn, dì Trương, tôi cho bà biết, mợ chủ này của bà chẳng qua chỉ là mợ chủ tạm thời, chỉ có thời gian ba năm kết hôn với cậu chủ nhà bà mà thôi, ba năm trôi qua, cô ta sẽ phải ly hôn và rời khỏi nhà họ Kiều.”

“Nói bậy!”

“Sao tôi lại nói bậy được? Trước khi bọn họ kết hôn đã ký hợp đồng.”

Ánh mắt của Lâm Ngọc dừng ở trên người Mạch Tiểu Miên vẫn luôn im lặng từ nãy giờ, nhíu mày: “Mạch Tiểu Miên, tôi nói không sai chứ, hai người vốn là kết hôn giả.”

“Mợ chủ, chuyện mà cô ta nói là sự thật sao?”

Dì Trương nhìn Mạch Tiểu Miên bằng ánh mắt nghi ngờ, muốn chứng thực Lâm Ngọc đang nói dối.

Mạch Tiểu Miên không lên tiếng.

Cô cảm thấy không cần thiết phải giải thích chuyện này.

Dù sao, hôm qua Kiều Minh Húc cũng đã tỏ ra thái độ của anh rồi.

Bọn họ muốn ký lại, thời hạn không còn là ba năm, mà là cả một đời.

Bởi vậy, mặc kệ Lâm Ngọc nói như thế nào, cô đều thờ ơ.

Nhưng đứa bé trong bụng cô ta ít nhiều vẫn khiến cho cô cảm thấy không thoải mái.

Chuyện này thật sự là một quả bom hẹn giờ mà.

Ánh mắt của cô nhìn về phía bụng của Lâm Ngọc.

Hình như đúng là bụng của cô ta có chút nhô lên, lại nhìn sắc mặt của cô ta, cũng giống như phụ nữ mang thai.

Quả nhiên là mang thai!

“Mợ chủ…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện