Nữ Phụ Là Vợ Nam Chính~
Chương 17: Ôh, anh thích tôi à?
Tgian: sau 'vụ hotel' 3 tuần~
- Di Di, tôi thích cô.
- Thượng Cung Thiên! Anh bị điên chứ tôi còn tỉnh táo lắm nhé! Anh nghĩ tôi sẽ tin sao? Sai lầm, chẳng lý do nào tôi tin anh cả! Người đàn ông tồi tệ!
- Sao?
- Anh nghĩ sau khi tôi biết sự thật, tôi sẽ xà vào lòng anh như trước kia à? Ai biết được...tôi lại bị anh vứt bỏ như thỏ con tội nghiệp?
- Di...Di...anh...
- Thượng Cung Thiên này...nghe rõ nhé! Tôi - Di Di không bao giờ yêu anh nữa! Không bao giờ! Sáng mai tôi sẽ đi làm, tạm biệt!
'Rầm!' Tiếng đóng cửa vang lên, chúa ơi, hắn còn chưa nói trọn vẹn một câu! Sao hắn lại thất bại như vậy chứ!!!
Trở lại căn nhà, hắn đã tắm để giải toả những mệt mỏi sau một ngày dài.
Ly trà thơm phức làm tâm trạng hắn ổn hơn.
Hắn đang suy nghĩ, suy nghĩ thứ tình yêu với Nguyễn Nhạc, à, cô ta được đưa về nhà bình an do Di Di yêu cầu, hắn hiểu được vì sao Di Di lại làm thế. Không phải lương thiện cho cam mà có lẽ...xuất phát từ đồng cảm. Có lẽ Di Di nhìn thấy cô ấy trong Nguyễn Nhạc khi hắn chấm dứt với cô. Vừa nãy...hắn đã hiểu phần nào..
Di Di...anh đang đi sai đường...xin lỗi...Người đàn bà của anh, người đã theo anh rất lâu, gắn bó....rất rất nhiều... anh hối hận,... tình yêu dành cho Nguyễn Nhạc? Đó không phải tình yêu, mà là thương xót, là mới lạ, pha lẫn nhiều cảm xúc khác nhau đã làm hắn sai lầm... Di Di, anh quả thật tồi...tồi tệ hơn những gì em nói, Di Di...anh sẽ không buông em đâu... Di Di...
Hắn nỉ non tên cô, cô rất đặc biệt... bình thản, gần gũi nhưng cũng lý trí và đủ sáng suốt. Hắn biết, hắn đã không thoát khỏi ma lực hấp dẫn của cô. Thứ phản ứng hoá học cần có thời gian và chất xúc tác...
Trà an thần nhanh chóng đưa hắn chìm vào giấc ngủ, trong mơ....hắn vô thức cười.... Di Di...
Có vẻ Tố Tố đang trốn tránh cô, máy theo dõi? Linh cảm của cô ấy chính xác 100%, việc Tố Tố làm muốn tốt cho cô...nhưng...sự khó chịu vẫn không thể xua đuổi khỏi đầu cô.
Nhưng dẫu sao, cô nợ cô ấy lời cảm ơn cùng xin lỗi...
Vị chua của quả Quất ngâm khiến cô thấy thoải mái... hình như cô đã bỏ qua chi tiết nào đó quan trọng, nhưng cô không nhớ nữa!
Đắp chăn đi ngủ, ai nhắn tin vậy?
'Ngủ ngon nhé!'
-Boss.
Ôh, cô sẽ ngủ ngon hơn nếu hắn không mất 200₫ để gửi tin nhắn ngu ngốc cho cô đấy!
Bóng đen bao phủ căn phòng, cô không rõ ràng lắm nhưng hình như khoé miệng cô đang cong...
_Round_
- Di Di, tôi thích cô.
- Thượng Cung Thiên! Anh bị điên chứ tôi còn tỉnh táo lắm nhé! Anh nghĩ tôi sẽ tin sao? Sai lầm, chẳng lý do nào tôi tin anh cả! Người đàn ông tồi tệ!
- Sao?
- Anh nghĩ sau khi tôi biết sự thật, tôi sẽ xà vào lòng anh như trước kia à? Ai biết được...tôi lại bị anh vứt bỏ như thỏ con tội nghiệp?
- Di...Di...anh...
- Thượng Cung Thiên này...nghe rõ nhé! Tôi - Di Di không bao giờ yêu anh nữa! Không bao giờ! Sáng mai tôi sẽ đi làm, tạm biệt!
'Rầm!' Tiếng đóng cửa vang lên, chúa ơi, hắn còn chưa nói trọn vẹn một câu! Sao hắn lại thất bại như vậy chứ!!!
Trở lại căn nhà, hắn đã tắm để giải toả những mệt mỏi sau một ngày dài.
Ly trà thơm phức làm tâm trạng hắn ổn hơn.
Hắn đang suy nghĩ, suy nghĩ thứ tình yêu với Nguyễn Nhạc, à, cô ta được đưa về nhà bình an do Di Di yêu cầu, hắn hiểu được vì sao Di Di lại làm thế. Không phải lương thiện cho cam mà có lẽ...xuất phát từ đồng cảm. Có lẽ Di Di nhìn thấy cô ấy trong Nguyễn Nhạc khi hắn chấm dứt với cô. Vừa nãy...hắn đã hiểu phần nào..
Di Di...anh đang đi sai đường...xin lỗi...Người đàn bà của anh, người đã theo anh rất lâu, gắn bó....rất rất nhiều... anh hối hận,... tình yêu dành cho Nguyễn Nhạc? Đó không phải tình yêu, mà là thương xót, là mới lạ, pha lẫn nhiều cảm xúc khác nhau đã làm hắn sai lầm... Di Di, anh quả thật tồi...tồi tệ hơn những gì em nói, Di Di...anh sẽ không buông em đâu... Di Di...
Hắn nỉ non tên cô, cô rất đặc biệt... bình thản, gần gũi nhưng cũng lý trí và đủ sáng suốt. Hắn biết, hắn đã không thoát khỏi ma lực hấp dẫn của cô. Thứ phản ứng hoá học cần có thời gian và chất xúc tác...
Trà an thần nhanh chóng đưa hắn chìm vào giấc ngủ, trong mơ....hắn vô thức cười.... Di Di...
Có vẻ Tố Tố đang trốn tránh cô, máy theo dõi? Linh cảm của cô ấy chính xác 100%, việc Tố Tố làm muốn tốt cho cô...nhưng...sự khó chịu vẫn không thể xua đuổi khỏi đầu cô.
Nhưng dẫu sao, cô nợ cô ấy lời cảm ơn cùng xin lỗi...
Vị chua của quả Quất ngâm khiến cô thấy thoải mái... hình như cô đã bỏ qua chi tiết nào đó quan trọng, nhưng cô không nhớ nữa!
Đắp chăn đi ngủ, ai nhắn tin vậy?
'Ngủ ngon nhé!'
-Boss.
Ôh, cô sẽ ngủ ngon hơn nếu hắn không mất 200₫ để gửi tin nhắn ngu ngốc cho cô đấy!
Bóng đen bao phủ căn phòng, cô không rõ ràng lắm nhưng hình như khoé miệng cô đang cong...
_Round_
Bình luận truyện