Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ
Chương 61: Không linh bí cảnh - giết
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một loạt xé gió thuỷ tiễn lao tới Mị Nương, khiến nàng chật vật né tránh. Tế ra trong tay pháp bảo, một loại tạo hình như lư hương chắn đỡ từng trận bạo liệt thuỷ tiễn, khiến thuỷ tiễn bị đánh tan tạo thành những vũng nước xung quanh.
" Lên."
Đang đắc ý Mị Nương nghe đằng trước thanh âm, bên dưới chân nàng linh khí chấn động, những vũng nước xung quanh nhô ra những mũi nhọn, thuỷ tiễn lại phát động, Mị Nương không ngờ đối phương có thể điều khiển sơ cấp pháp thuật đến trình độ này.
Cấp tốc phi thân lên, Mị Nương thân mình nhảy vao trong lư hương pháp bảo, mặc dù kịp thời nhưng thân cũng mang theo những cắt xé thịt, lộ da thịt nõn nà, huyết dịch nhuốm đỏ pháp y.
" Keng, keng, keng."
Ngồi bên trong lưu hương Mị Nương có thể nghe từng trận công kích dồn dập từ bên ngoài truyền vào, khiến nàng bắt đầu hoa mắt chóng mặt bởi những chấn âm này.
Bên ngoài, Mộ Ly khoanh tay ung dung đứng nhìn, nàng nguyên thần đã cường đại không thua kém trúc cơ tu sĩ, nói chính xác hơn là trúc cơ sơ kỳ viên mãn, chỉ cần niệm lực cường đại cùng khống linh thuật của nàng hiện tại, không cần phải hoa tay múa chân thuật pháp, chỉ cần ý niệm vẫn có thể thong thả điều khiển từng đạo thuỷ tiễn.
Một loạt âm vực chói tai vang lên, khiến đang hôn mê những người khác đang dần lấy lại ý thức.
Lúc này lư hương pháp bảo cấp tốc xoay tròn, từng trận màu đỏ hương khí từ bên trong phát ra, khiến xung quanh bị một tầng huyết tanh mùi vị bao phủ tràn ngập.
" Thực Huyết Hương." Mộ Ly nhíu mày nhìn màu đỏ hương khí, đây là một loại độc ác hương khí, khi người khác hút vào loại này độc hương, trong vòng một canh giờ sẽ bị hút khô máu huyết trở thành một thây ma khô.
" Phù Vân."
Mộ Ly không linh thanh âm, trên người mang theo phiêu miễu hơi thở, một loạt bạch vân tạo thành liên vân kết dính nhau, bao lấy thực huyết hương bên trong.
Một cái lồng tạo từ bạch vân hình thành, độc hương không cách nào thoát khốn, nhìn như hư nhược bạch vân nhưng thực chất độ đàn hồi, cùng kết dính rất cao, độc hương tiếp xúc đến bạch vân phía trên, như một con mồi mắc trên mạng nhện, không thể di động.
Bạch vân màu sắc bất đầu bị lan nhiễm, vốn thuần trắng sắc lúc này trở nên hồng hồng, thiên hướng màu đỏ mà thay đổi.
" Hoá Vũ."
Mộ Ly ngọc thủ khinh nâng, lại là cấp thấp hoá vũ thuật của dược điền đệ tử. Hai tay nâng lên hồng hồng lồng mây bất đầu chuyển động, như bị một lực hút vô hình, độc hương bị lồng mây thôn phệ không sót một chút, khiền màu hồng hồng chuyển thành đỏ đậm. Không dừng lại ở đó, lồng mây di chuyển mỗi lúc một nhanh, cho đến khi lồng mây rút lại chỉ còn một đỏ sậm sắc đám mây, lơ lững trên lư hương.
Mộ Ly nhìn phía trên đám mây, từ trong tay lấy ra trận mâm, tế lên trận pháp bên trong trận mâm về phía lưu hương, khiến Mị Nương cùng lưby hương bị bao vây bên trong.
Thời gian yên tĩnh trôi qua một canh giờ, Mị Nương một mực dưỡng thương bên trong đã thấy tốt hơn, quan sát một lần nữa thuơng thế sau, Mị Nương thần thức dò xét bên ngoài, khi cảm nhận bên ngoài yên tĩnh không có nhân, Mị Nương tâm hỉ cười lạnh.
" Thế nào, các người còn không chết ở Thực Huyết Hương."
Đắc ý mở ra lưu hương khẩu, ngay lúc này Mị Nương một trận giật mình, một giọt nước rơi trên khuôn mặt trắng nõn của nàng.
" Là huyết." Mị Nương lau đi trên mặt dính nước, lại nhìn ngón tay không phải là nước bình thường, mà là một màu đỏ sậm giọt nước giống máu.
Mị Nương rùng mình, sống lưng buốt lạnh xông lên tới não, khô khan nuốt nước bọt, khi nàng nhìn trên đầu mình đỏ sậm sắc đám mây, một loại vô lực không thể phán cự ập tới.
" Ào ào ào."
Một trận mưa không báo trước rơi xuống, nhưng đây không phải là bình thường mưa mà là mà đỏ mưa.
" Khônggggg." Một cảm giác đau đớn từ da thịt nàng phía trên, như rắn rết cắn lấy từng miếng da thịt, sau nhập bên trong, nàng cảm thấy cơ thể mỗi lúc một suy yếu, mỗi một khắc bên trong cơ thể huyết dịch bị hút lấy đi một phần.
" Tắm mưa vui vẽ chứ." Mộ Ly hư không mà đứng nhìn bên trong lưu hương, không cảm xúc hỏi nàng.
" Tại sao, tại sao ngươi không có gì." Mị Nương không cam tâm, không tài nào hiểu nổi, rõ ràng thần thức quét qua không có sinh mệnh hơi thở bên ngoài, tại sao khi mở khẩu lưu hương lại, cảnh sắc xung quanh lại thay đổi hoàn toàn, trên đầu nàng không hiểu tại sao lại xuất hiện đỏ sắc đám mấy.
" Là ngươi giỡ trò." Mị Nương ý niệm biến chuyển, hoả giận công tâm nén đi đau nhức, phóng thân mình ra khỏi lưu hương.
" Di, thật tốt mới có thể tắm mưa sao không tận hưởng một hồi." Mộ Ly cười lạnh, trong ống tay áo xuất ra hai căn thanh đằng, chói chặc thân thể Mị Nương, lôi kéo nào vào trong lưu hương.
" Không, ta không cam tâmmm."
Bên này đã tỉnh lấy chúng đệ tử, nhìn thấy bên trong kêu la thảm thiết thanh âm, lại biết huyết vũ là từ đâu mà đến khiến bọn họ rùng mình hoản sợ, thân thể vô ý thức co rúm lại. Lại nhìn bên kia đấu bồng tung bay Mộ Ly, lúc này trong mắt họ không phải là băng sơn bạo long như lúc trước, mà thay vào đó là hình tượng của một tu la máu huyết vô tình, bọn họ thề với lòng, chọc giận ai cũng không thể chọc người trước mắt.
Mộ Ly nhìn trong lư hương lúc này chỉ là một vũng nước màu đỏ giống như huyết, không có bất kỳ thanh âm phát ra, lúc này trôi nổi lên một thân thể gầy trở xương, nhìn qua không ai biết đây từng là mị hoặc nữ nhân.
Mộ Ly khống vật thuật thi triển, hư không bắt lấy từ trên người thể xác hai túi trữ vật, một trong số đó là dưỡng thú đại, nuôi dưỡng linh thú túi trữ vật.
Thân hình rơi xuống, Mộ Ly dò xét bên trong túi trữ vật, sau đó lấy ra một con mao nhung bạch sắc tiểu sói, nhìn nó hôn mê chưa tĩnh, nàng vỗ vỗ tiểu đầu đánh thức dậy, sau đó đưa vừa phía thủ lĩnh bầy sói.
Nhìn khả ái tiểu sói con chạy vòng vòng quanh thân mẫu thân hắn, Mộ Ly bất giác cười.
" Hảo hảo chiếu cố tốt con ngươi." Mộ Ly đối với đầu đàn thủ lỉnh nói, sau đó dẫn bốn người còn lại rời đi.
Sau lưng nàng, một loạt sói tru thanh âm vang lên trong đêm tối.
Đây có phải là lời cảm tạ đặc biệt?!
P/s:
Ăn ngon miệng????, cho hơn hai mươi bình chọn để có động lực hăng say nào mọi người.
Một loạt xé gió thuỷ tiễn lao tới Mị Nương, khiến nàng chật vật né tránh. Tế ra trong tay pháp bảo, một loại tạo hình như lư hương chắn đỡ từng trận bạo liệt thuỷ tiễn, khiến thuỷ tiễn bị đánh tan tạo thành những vũng nước xung quanh.
" Lên."
Đang đắc ý Mị Nương nghe đằng trước thanh âm, bên dưới chân nàng linh khí chấn động, những vũng nước xung quanh nhô ra những mũi nhọn, thuỷ tiễn lại phát động, Mị Nương không ngờ đối phương có thể điều khiển sơ cấp pháp thuật đến trình độ này.
Cấp tốc phi thân lên, Mị Nương thân mình nhảy vao trong lư hương pháp bảo, mặc dù kịp thời nhưng thân cũng mang theo những cắt xé thịt, lộ da thịt nõn nà, huyết dịch nhuốm đỏ pháp y.
" Keng, keng, keng."
Ngồi bên trong lưu hương Mị Nương có thể nghe từng trận công kích dồn dập từ bên ngoài truyền vào, khiến nàng bắt đầu hoa mắt chóng mặt bởi những chấn âm này.
Bên ngoài, Mộ Ly khoanh tay ung dung đứng nhìn, nàng nguyên thần đã cường đại không thua kém trúc cơ tu sĩ, nói chính xác hơn là trúc cơ sơ kỳ viên mãn, chỉ cần niệm lực cường đại cùng khống linh thuật của nàng hiện tại, không cần phải hoa tay múa chân thuật pháp, chỉ cần ý niệm vẫn có thể thong thả điều khiển từng đạo thuỷ tiễn.
Một loạt âm vực chói tai vang lên, khiến đang hôn mê những người khác đang dần lấy lại ý thức.
Lúc này lư hương pháp bảo cấp tốc xoay tròn, từng trận màu đỏ hương khí từ bên trong phát ra, khiến xung quanh bị một tầng huyết tanh mùi vị bao phủ tràn ngập.
" Thực Huyết Hương." Mộ Ly nhíu mày nhìn màu đỏ hương khí, đây là một loại độc ác hương khí, khi người khác hút vào loại này độc hương, trong vòng một canh giờ sẽ bị hút khô máu huyết trở thành một thây ma khô.
" Phù Vân."
Mộ Ly không linh thanh âm, trên người mang theo phiêu miễu hơi thở, một loạt bạch vân tạo thành liên vân kết dính nhau, bao lấy thực huyết hương bên trong.
Một cái lồng tạo từ bạch vân hình thành, độc hương không cách nào thoát khốn, nhìn như hư nhược bạch vân nhưng thực chất độ đàn hồi, cùng kết dính rất cao, độc hương tiếp xúc đến bạch vân phía trên, như một con mồi mắc trên mạng nhện, không thể di động.
Bạch vân màu sắc bất đầu bị lan nhiễm, vốn thuần trắng sắc lúc này trở nên hồng hồng, thiên hướng màu đỏ mà thay đổi.
" Hoá Vũ."
Mộ Ly ngọc thủ khinh nâng, lại là cấp thấp hoá vũ thuật của dược điền đệ tử. Hai tay nâng lên hồng hồng lồng mây bất đầu chuyển động, như bị một lực hút vô hình, độc hương bị lồng mây thôn phệ không sót một chút, khiền màu hồng hồng chuyển thành đỏ đậm. Không dừng lại ở đó, lồng mây di chuyển mỗi lúc một nhanh, cho đến khi lồng mây rút lại chỉ còn một đỏ sậm sắc đám mây, lơ lững trên lư hương.
Mộ Ly nhìn phía trên đám mây, từ trong tay lấy ra trận mâm, tế lên trận pháp bên trong trận mâm về phía lưu hương, khiến Mị Nương cùng lưby hương bị bao vây bên trong.
Thời gian yên tĩnh trôi qua một canh giờ, Mị Nương một mực dưỡng thương bên trong đã thấy tốt hơn, quan sát một lần nữa thuơng thế sau, Mị Nương thần thức dò xét bên ngoài, khi cảm nhận bên ngoài yên tĩnh không có nhân, Mị Nương tâm hỉ cười lạnh.
" Thế nào, các người còn không chết ở Thực Huyết Hương."
Đắc ý mở ra lưu hương khẩu, ngay lúc này Mị Nương một trận giật mình, một giọt nước rơi trên khuôn mặt trắng nõn của nàng.
" Là huyết." Mị Nương lau đi trên mặt dính nước, lại nhìn ngón tay không phải là nước bình thường, mà là một màu đỏ sậm giọt nước giống máu.
Mị Nương rùng mình, sống lưng buốt lạnh xông lên tới não, khô khan nuốt nước bọt, khi nàng nhìn trên đầu mình đỏ sậm sắc đám mây, một loại vô lực không thể phán cự ập tới.
" Ào ào ào."
Một trận mưa không báo trước rơi xuống, nhưng đây không phải là bình thường mưa mà là mà đỏ mưa.
" Khônggggg." Một cảm giác đau đớn từ da thịt nàng phía trên, như rắn rết cắn lấy từng miếng da thịt, sau nhập bên trong, nàng cảm thấy cơ thể mỗi lúc một suy yếu, mỗi một khắc bên trong cơ thể huyết dịch bị hút lấy đi một phần.
" Tắm mưa vui vẽ chứ." Mộ Ly hư không mà đứng nhìn bên trong lưu hương, không cảm xúc hỏi nàng.
" Tại sao, tại sao ngươi không có gì." Mị Nương không cam tâm, không tài nào hiểu nổi, rõ ràng thần thức quét qua không có sinh mệnh hơi thở bên ngoài, tại sao khi mở khẩu lưu hương lại, cảnh sắc xung quanh lại thay đổi hoàn toàn, trên đầu nàng không hiểu tại sao lại xuất hiện đỏ sắc đám mấy.
" Là ngươi giỡ trò." Mị Nương ý niệm biến chuyển, hoả giận công tâm nén đi đau nhức, phóng thân mình ra khỏi lưu hương.
" Di, thật tốt mới có thể tắm mưa sao không tận hưởng một hồi." Mộ Ly cười lạnh, trong ống tay áo xuất ra hai căn thanh đằng, chói chặc thân thể Mị Nương, lôi kéo nào vào trong lưu hương.
" Không, ta không cam tâmmm."
Bên này đã tỉnh lấy chúng đệ tử, nhìn thấy bên trong kêu la thảm thiết thanh âm, lại biết huyết vũ là từ đâu mà đến khiến bọn họ rùng mình hoản sợ, thân thể vô ý thức co rúm lại. Lại nhìn bên kia đấu bồng tung bay Mộ Ly, lúc này trong mắt họ không phải là băng sơn bạo long như lúc trước, mà thay vào đó là hình tượng của một tu la máu huyết vô tình, bọn họ thề với lòng, chọc giận ai cũng không thể chọc người trước mắt.
Mộ Ly nhìn trong lư hương lúc này chỉ là một vũng nước màu đỏ giống như huyết, không có bất kỳ thanh âm phát ra, lúc này trôi nổi lên một thân thể gầy trở xương, nhìn qua không ai biết đây từng là mị hoặc nữ nhân.
Mộ Ly khống vật thuật thi triển, hư không bắt lấy từ trên người thể xác hai túi trữ vật, một trong số đó là dưỡng thú đại, nuôi dưỡng linh thú túi trữ vật.
Thân hình rơi xuống, Mộ Ly dò xét bên trong túi trữ vật, sau đó lấy ra một con mao nhung bạch sắc tiểu sói, nhìn nó hôn mê chưa tĩnh, nàng vỗ vỗ tiểu đầu đánh thức dậy, sau đó đưa vừa phía thủ lĩnh bầy sói.
Nhìn khả ái tiểu sói con chạy vòng vòng quanh thân mẫu thân hắn, Mộ Ly bất giác cười.
" Hảo hảo chiếu cố tốt con ngươi." Mộ Ly đối với đầu đàn thủ lỉnh nói, sau đó dẫn bốn người còn lại rời đi.
Sau lưng nàng, một loạt sói tru thanh âm vang lên trong đêm tối.
Đây có phải là lời cảm tạ đặc biệt?!
P/s:
Ăn ngon miệng????, cho hơn hai mươi bình chọn để có động lực hăng say nào mọi người.
Bình luận truyện