Nữ Quan Vận Sự

Chương 55: Đại mộng mới tỉnh



Kỷ Trác Vân dịu dàng mút lấy đôi môi nàng, xúc cảm mềm mại, tinh tế, dường như ngậm trong miệng cũng bị hòa tan. Hắn dùng đầu lưỡi miêu tả hình dạng đôi môi nàng, tới tới lui lui, lặp đi lặp lại, cho đến khi nàng không thể kìm được phát ra tiếng rên rỉ.

Cố Khinh Âm không ngờ tới động tác của tiểu lang này lại dịu dàng như vậy, nụ hôn triền miên khiến nàng hơi rung động, bụng nóng lên, một dòng d*m thủy từ sâu trong huyệt nhỏ chảy ra, chảy đến gốc đùi, phía dưới thật ngứa, hư không khó chịu, ước gì gậy th*t lớn của nam nhân nhanh cắm vào.

Kỷ Trác Vân áp vào cái trán trơn bóng của nàng thở dốc, rồi nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, mũi nàng, mặt nàng, sau đó lại nhấm nháp tư vị tuyệt vời trong cái miệng nhỏ nhắn. Hắn phát hiện nàng đã cởi hết, đang nở nụ cười trong veo nhìn hắn, tình ý trong mắt như cuốn lấy chặt lấy hắn, còn quan phục bị ném ở dưới chân.

Kỷ Trác Vân thở hổn hển, mắt sâu hun hút, ôm chặt lấy nàng, áp nàng xuống giường.

"Khinh Âm..." Hắn khẽ rầm rì, thỏa mãn nhìn nữ tử dưới thân. Hắn vội vàng hôn lên cần cổ thon dài trắng nõn của nàng, tay nắm lấy bầu ngực đầy đặn nõn nà.

Cố Khinh Âm xoay người, như muốn chạy trốn khỏi sự đụng chạm của hắn, lại khiến hắn vuốt ve càng mạnh bạo hơn. Bàn tay to của hắn nắm chặt hai bầu vú lớn, ngón tay xoa nắn nhũ hoa, nơi đó lập tức đứng thẳng, run rẩy trong không khí.

"Ngực nàng thật lớn, " Kỷ Trác Vân nhìn chằm chằm vào ngực nàng, dù nàng đang nằm ngửa cũng vẫn đầy đặn như vậy, "Khinh Âm, nàng là của ta, thân thể này cũng là của ta." Nói xong, hắn liền cúi đầu ngậm lấy một bên núm vú hút vào trong miệng, trằn trọc mút mát.

Cố Khinh Âm có thói quen nắm quyền chủ động khi ở trên giường, nhưng thấy tiểu lang này chơi vui như vậy mới buông tay ra. Lúc này cả người nàng đều bị hắn làm cho bủn rủn, nếu nàng không làm gì, sẽ thật sự thành miếng thịt béo trong miệng hắn mất.

"Vân lang, ân... Ngươi chớ nóng vội, để bản cung làm cho, " nàng cười đến mị hoặc, ánh mắt làm kinh động lòng người. Nàng xoay người một cái, đẩy Kỷ Trác Vân còn đang sững sờ ngẩn ngơ ngã xuống giường, hai tay chống hai bên, ngồi xuống bên hông Kỷ Trác Vân, cúi người xuống, đưa hai bầu vú lớn kiều diễm ướt át đến trước mặt Kỷ Trác Vân, "Vân lang, ngực rất ngứa, mau giúp bản cung mút đi..."

Kỷ Trác Vân làm sao từng nhìn thấy Cố Khinh Âm phóng đãng như vậy, trước mắt hắn chỉ nhìn thấy hai bầu vú trắng mịn, và quả anh đào đỏ bừng, lập tức trong đầu trống rỗng, không quan tâm cắn một cái, bên còn lại thì hung hăng thưởng thức trong tay.

"A... Vân lang, ngươi mút bản cung thật thoải mái, ha, mạnh một chút, a..." Hai tay nàng chống xuống giường, toàn thân nóng bừng mềm nhũn, miệng tiểu huyệt tràn lan d*m thủy, làm gốc đùi ẩm ướt, thậm chí còn chảy xuống ngoại bào của Kỷ Trác Vân.

Kỷ Trác Vân mê muội mút ngực nàng, hắn dùng hai tay nâng một bên ngực nàng lên, đầu lưỡi lại liếm vòng quầng nhũ, "Khinh Âm, Khinh Âm, nàng thật thơm, thật ngọt..."

Cố Khinh Âm nhìn con ngươi đen ngày càng mê loạn của hắn, cười khanh khách, "Bản cung thực sự tốt vậy sao?"

Kỷ Trác Vân cuồng loạn gật đầu, trả lời: "Đương nhiên, ta, ta rất nhớ nàng..."

Cố Khinh Âm đứng thẳng lên, rồi lại ngồi xuống, để ngực trước miệng Kỷ Trác Vân, từ trên cao nhìn hắn nói, "Một khi đã như vậy, thì hãy hầu hạ bản cung cho tốt."

Nàng rướn người về phía trước, hai chân vẫn kẹp hai bên sườn Kỷ Trác Vân, đem Kỷ Trác Vân đầu ấn xuống, kiều mị nói: "Liếm âm huyệt cho bản cung, hầu hạ tốt sẽ có thưởng."

Chưa từng có nữ nhân nào lớn mật bảo hắn liếm âm huyệt, nhưng nghĩ đến thân thể của Cố Khinh Âm, những khái niệm trước đây trong đầu hắn liền ầm ầm sụp đổ, lúc hắn ý thức được mình đang làm gì thì đã vươn đầu lưỡi ra.

Xung quanh tiểu huyệt ẩm ướt, hắn liếm lung tung, miệng dính đầy mật dịch. Hắn cũng không cho là bẩn, lại đưa đầu lưỡi đến khe nhỏ, liếm qua lại, chỉ cảm thấy chỗ đó trơn mềm hương diễm vô cùng, liền hút hai phiến thịt non vào trong miệng.

Cố Khinh Âm vốn đang híp mắt chuẩn bị hưởng thụ, không ngờ Kỷ Trác Vân làm như vậy, nàng liền run rẩy kêu lên, "A... Ha..." Khoái cảm mãnh liệt, nàng khẽ đung đưa mông, để thân dưới càng thêm gần sát hắn.

Đến khi hắn hút mạnh mị thịt của nàng, nàng lập tức tiết bước, dòng thủy triều sâu trong thân thể trào lên mặt Kỷ Trác Vân, chính nàng cũng không tưởng tượng nổi, thân mình mềm nhũn, đầu va vào tường.

"Khinh Âm, Khinh Âm, Khinh Âm!" Tiếng gọi vô cùng lo lắng của Kỷ Trác Vân truyền đến, nhưng lại như cách nàng rất xa.

Phía trước tối đen, trong đầu như có cái gì xẹt qua, đến lúc nàng tỉnh lại, chỉ thấy mình không mặc quần áo được Kỷ Trác Vân ôm vào trong ngực hôn môi, bầu ngực bị hắn vuốt ve. Hắn đang mặc trung y, sắc mặt ửng hồng, còn thứ cứng rắn nào đó thì đang áp vào bụng nàng.

"Kỷ Trác Vân, ngài làm cái gì?!" Nàng dùng sức theo thoát khỏi vòng tay của hắn, cho hắn một cái tát, đôi mắt thanh lệ giận dữ nhìn hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện