Nước Mắt Tường Vi
Chương 28: Yêu em là thật
Đột nhiên Triết lao ra ngoài, lên xe phóng đến chỗ Hân. Bước chân đến cửa căn hộ tập thể thì dừng lại, ngần ngừ không dám gõ cửa. Anh tiếp tục yêu cô ấy rồi thì ba mẹ sẽ thế nào? Nhưng anh bỏ cô ấy thì anh sẽ sống sao đây. Dường như từ lần đầu gặp gỡ, trái tim anh đã thuộc về cô ấy rồi.
Cửa đột ngột mở ra, Hân tròn mắt ngạc nhiên khi thấy người đàn ông cao lớn trước mặt mình.
"A..nh..."
Triết kéo mạnh cô vào lòng mình, hơi thở gấp gáp và vòng tay siết cô trong lòng thật chặt. Anh đẩy cô lên tường, không cho cô nói, cúi xuống ngậm cánh môi cô.
"Uhm... anh... "
Mặc kệ cô phản đối, anh siết chặt vòng tay hôn đắm đuối, mê say cô không dứt. Nụ hôn như muốn rút kiệt linh hồn và hơi thở của cô kéo dài bất tận rồi cũng buông. Hân đỏ mặt nhìn quanh, may mà hôm nay hàng xóm không có ai ở nhà.
"Sao anh lại đến đây, có chuyện gì sao? Tại sao hôm qua anh hẹn em mà…”
Giọng nói của cô nghẹn lại, tủi thân pha chút giận dỗi.
Anh vẫn ôm cô trong lòng không buông, vùi mặt vào mái tóc ngắn của cô.
"Anh xin lỗi, xin lỗi em nhiều lắm" lời nói ra miệng có chút run rẩy.
Hân đẩy anh ra, ôm khuôn mặt anh trong bàn tay nhỏ, nhìn vào đôi mắt hơi đỏ của anh. "Có chuyện gì phải không anh?"
Triết cười gỡ tay cô ra ôm vào lòng "Hôm qua có ca mổ đêm nhưng anh lại quên mất, rồi anh mệt quá ngủ luôn không nhắn cho em. Anh xin lỗi, xin lỗi em"
Hân kéo anh vào nhà ấn anh ngồi xuống ghế. "Anh bận thì thôi em không giận nữa, nhưng hôm sau nhắn cho em một cái tin, em lo lắng. Anh ngồi đây, em làm nước uống với lấy bánh cho anh"
Triết nhìn theo dáng cô đứng trước căn bếp nhỏ, nhanh nhẹn vắt nước cam, cắt bánh. Anh đi đến ôm cô từ sau lưng, cằm đặt trên vai nhỏ.
"Em xong rồi chờ một chút nữa thôi"
Hân cầm miếng bánh ngọt quay lại đút cho anh. Triết cầm tay cô ngậm vào miệng trêu đùa nơi đầu lưỡi.
"Em ở nhà với anh được không?"
"Anh không phải đi làm sao, em nghỉ hết phép rồi"
"Anh báo nghỉ cho em với thằng Phong rồi"
"Không được, em phải làm việc"
"Công việc quan trọng hơn anh sao?!"
Hân nhìn anh, hôm nay anh có chút lạ lùng nhưng cô không thể giải thích được. Đôi mắt của anh nhìn cô rất lạ, say đắm và nhu tình hơn bình thường. Cô mỉm cười nhẹ như ánh nắng mai.
"Được rồi, anh muốn cái gì cũng được"
Nhìn dáng cô từ đằng sau thật đáng yêu, tóc đuôi gà buộc cao chạm vào chiếc cổ trắng trẻo. Hân ôm tô hoa quả dầm đi đến sà vào lòng anh. Một tay anh cầm điều khiển tìm phim trên Netflix, một tay ôm ngang hông cô kéo sát người mình.
"Hình như quen em được gần 1 năm rồi mà anh chưa từng đưa em đi xem phim, anh tồi thật"
Hân nhoẻn miệng cười đặt tô hoa quả xuống rồi vòng tay ôm cổ anh, hai chân vắt ngang qua đùi anh làm nũng.
"Em không cần, anh tối nào cũng trực ở viện, ngày lại ở cơ quan làm gì có thời gian làm mấy thứ trẻ con đó. Mình ở nhà xem cũng vui mà"
Triết cúi nhìn đôi mắt của cô, trong sáng và ngây thơ, có một nỗi buồn man mác nhẹ. Lần đầu tiên anh gặp cô, cũng là ánh mắt ấy. Những ngày yêu nhau, cuộc sống của cô có thêm niềm vui vẫn là ánh mắt ấy. Sắp tới, cuộc sống của cả hai không còn nhau thì sẽ thế nào đây?!
"Sao anh nhìn em như vậy. Hôm nay anh lạ lắm, có chuyện gì nói với em được không?"
"Không có gì cả. Anh chỉ chợt suy nghĩ, nếu anh làm sai điều gì, em có tha thứ cho anh không?"
"Là sao? anh quay lại với người yêu cũ hay em gái mưa nào phải không?
Hân đang cầm quả chery bực bội nhét vào miệng Triết "Anh dám này, em đánh cả đôi"
Triết buồn cười cầm tay cô đưa lên miệng hôn, giá mà cô ấy có thể mãi hồn nhiên như thế này.
Họ xem một bộ phim tình cảm, trước đây anh rất ít khi xem thể loại này nhưng Hân muốn xem nên anh cũng không phản đối. Thật ra xem phim gì với anh không quan trọng, quan trọng là được ở gần cô. Một chữ cũng không vào đầu, quanh quẩn trong ý nghĩ ngày mai là hạn thời gian kết thúc cuộc tình của họ, ngày mai cô sẽ thế nào. Lồng ngực anh như bị rút cạn khí không thể thở nổi, cô gái trong lòng anh vẫn ngoan ngoãn ôm tô hoa quả, thi thoảng lại đút cho anh một miếng, rồi lại rướn người lên hôn vào má anh.
Hân vô cùng nhập tâm với nữ chính trong phim, nước mắt đã chảy vòng quanh. Bộ phim thanh xuân vườn trường, cặp đôi yêu nhau từ thời học sinh nhưng không đến được với nhau. Thi thoảng cô lại thốt lên "thương quá".
Triết cúi xuống nhìn cô người yêu nhỏ đang xúc động. Anh rút tô hoa quả trong tay cô đặt lên bàn, người yêu của anh tuy bên ngoài rất cứng rắn nhưng thật sự lại mềm yếu vô cùng. Anh vòng tay ôm cô thật chặt, siết eo nhỏ rồi cúi xuống tham lam hít hà hương thơm ở cổ.
"Anh, đang xem phim"
"Không xem nữa, tốn nước mắt"
Hai người quấn quýt lấy nhau, quả thật chỉ cần một nụ hôn của anh là Hân đã điên đảo quay cuồng không còn biết trời đất xung quanh là gì. Môi chạm môi, lưỡi quấn lấy lưỡi, nụ hôn nóng bỏng mơ màng đưa cả hai lên chín tầng mây. Hơi thở gấp gáp của anh phả vào khuôn miệng, đôi mắt, chiếc cằm nhỏ rồi trượt xuống cổ áo khiến cả người Hân run nhẹ. Triết luồn tay cởi chiếc váy trên người cô lộ ra cơ thể trắng trẻo, đôi vai gầy lộ đường cong xương quai xanh quyến rũ, ngực đầy đặn, bụng phẳng lì do tập thể thao còn có chút săn chắc. Đôi chân thon dài thẳng tắp lộ ra vùng tam giác giữa đùi mê hoặc người nhìn. Triết mê say ngắm nhìn cô, cơ thể này đã khắc sâu vào tim anh không thể nào phai nhoà được.
Hân ngượng ngùng đưa tay lên che mắt anh lại. Cái nhìn của anh thật sự như muốn nuốt trọn làm cô thật xấu hổ. Anh gỡ tay cô xuống mỉm cười.
"Bao lần rồi vẫn không cho anh nhìn à"
Ngón tay bị anh nuốt lấy khiến cô tê rần người, mặt nhanh chóng đỏ bừng lan đến cổ rồi cả người hồng hồng quyến rũ. Triết nhìn người con gái trong lòng mình, trái tim đau nhói nhưng dục vọng lại dâng trào mạnh mẽ. Anh cúi xuống hôn lên đôi mắt cô, xuống cánh mũi nhỏ rồi dừng lại khuôn miệng nhỏ xinh, từng chiếc hôn của anh đi đến đâu cô lại chìm sâu trong hạnh phúc đến đó. Triết của cô, luôn là người mang lại cảm xúc mãnh liệt nhất. Cô yêu anh, yêu đến từng hơi thở của anh, cô tham lam muốn chiếm trọn hơi thở này, bàn tay vòng qua cổ quấn chặt lấy anh không muốn rời.
Triết mỉm cười chua xót. Người yêu của anh, cô ấy ngọt thế này cớ sao ông trời lại nỡ trêu ngươi anh như vậy. Hôm nay anh muốn chiếm trọn cô, yêu cô bằng tất cả tình yêu và kỹ thuật anh có, để ngày mai không còn nhau trong tay anh sẽ không phải luyến tiếc nữa.
Đôi môi anh nhanh chóng quấn lấy hạt đậu nhỏ trước ngực non mềm, không tự chủ được Hân "uhm" lên một tiếng. Cô vội vàng đưa tay lên định che miệng nhưng anh đã nhanh chóng kéo tay cô khoá trên đỉnh đầu, tiếp tục hôn cho đến khi cô không còn giữ được lý trí, cả người cong lên.
Những nụ hôn như cánh hoa hồng rơi phủ dày lên cơ thể mềm mại của cô, anh lướt qua vùng bụng, dừng ở khu rừng ẩm ướt rồi khám phá.
"Đừng, anh... đừng"
Âm thanh ngắt quãng kèm theo hơi thở dồn dập khi nhận thấy đầu lưỡi anh tiến vào trong. Nhưng Triết không dừng lại, anh yêu cô phát điên, anh muốn cô phát điên. Anh muốn cô một lần này thật trọn vẹn, lưu vào trong tâm trí anh cả cơ thể và ý nghĩ của cô. Anh biết anh tồi tệ anh ích kỷ nhưng anh không dừng lại được. Cô vĩnh viễn là liều thuốc phiện anh nếm một lần không dứt, nếm hai lần nghiện ngập, nếm ba lần rơi vào trạng thái u mê.
Đôi tay nhỏ bám chặt ga giường không thể đủ lực khiến người cô cong lên như con tôm nhỏ. Đưa tay ôm ngang lưng anh, từng vết móng tay cào trên lưng anh thành những vệt son dài.
"Triết, em yêu anh, yêu anh rất nhiều"
Triết hơi khựng lại khi nghe cô nói tiếng yêu. Tiếng yêu bao lần nghe khiến anh hạnh phúc sâu tận đáy lòng sao giờ không muốn nghe. Anh rời khỏi phần dưới của cô, nhìn lên khuôn mặt đỏ ửng ánh mắt mơ màng tuyệt đẹp rồi ngậm chặt đôi môi khuấy đảo ngọt tình ngây ngất trong khoang miệng. Anh không muốn nghe, thật sự không muốn nghe cô nói yêu mình. Ngay lúc này anh muốn nói anh yêu cô, yêu cô hơn cả thế gian này nhưng cõi lòng chua xót dâng đến miệng đau nhói.
Cảm xúc cô mang lại cho anh quá chân thật. Tiếng yêu của cô làm dục vọng của anh càng bùng cháy. Vật dưới thân đang rất căng cứng, máu nóng khắp cơ thể như dồn vào đó khiến nó như muốn nổ tung. Triết vội vàng cắm sâu vào cơ thể cô, cảm giác bị cô thít chặt thoả mãn hơn bao giờ hết. Từng ngón tay đan siết chặt vào nhau, ánh mắt nhu tình dịu dàng ẩn chứa đau đớn, đôi môi quyện chặt, hai trái tim và cơ thể như hoà làm một.
Anh ôm cô ngồi dậy, tư thế này anh có thể nhìn rõ cơ thể cô nhất. Hai cơ thể siết chặt, làn da chà sát làn da như hai ngọn lửa thiêu đốt cháy bùng dữ dội. Hân vẫn mơ màng quấn lấy cổ anh không rời, Triết ôm cặp mông tròn đầy, ngậm chặt vùng ngực tròn căng mềm mại. Anh đưa đẩy mạnh thân dưới, mỗi lần nhấp chạm là mỗi lần cảm xúc được đưa lên cao trào. Rồi anh gầm lên một tiếng, một dòng dịch trắng sữa nóng đi vào cơ thể cô, ấm nóng khiến Hân tê rần người co rút cơ thể.
Cả một đêm anh muốn cô, muốn cô ở khắp mọi nơi, từ phòng ngủ đến sofa, đến ban công, đến nhà tắm không thể dừng lại. Đến khi khắp người cô đầy những vết đỏ như những đoá tường vi nở muộn Hân mệt lả dựa hẳn vào người anh mới thôi.
Anh hôn nhẹ lên vầng trán lấm tấm mồ hôi của Hân, ôm cô vào lòng nằm xuống giường vỗ nhẹ mà thở gấp. Hân dụi mặt vào ngực anh, quanh quẩn khoang mũi là thoang thoảng mùi trầm hương mạnh mẽ. Cô yêu và tham luyến mùi hương này của anh. Cô ngước lên nhìn anh cười mơ màng, đôi môi hờn dỗi cong lên.
"Triết, hôm nay lúc làm anh không nói yêu em"
Anh nhìn cô đang mơ màng, đôi mi cô khẽ động rồi chìm vào giấc ngủ. Hôm nay anh đã cố không nói đến câu đó.
"Hân, anh yêu em, rất yêu em, yêu hơn bất cứ cái gì trên đời này"
Anh thì thầm nhưng cô ngủ mất rồi. Cô ngốc nghếch nhưng lại rất đáng yêu, đã ngủ là không còn biết trời đất gì nữa. Chỉ còn anh đối diện với tình yêu ngang trái và nỗi thương xót, bất lực trong lòng.
Cửa đột ngột mở ra, Hân tròn mắt ngạc nhiên khi thấy người đàn ông cao lớn trước mặt mình.
"A..nh..."
Triết kéo mạnh cô vào lòng mình, hơi thở gấp gáp và vòng tay siết cô trong lòng thật chặt. Anh đẩy cô lên tường, không cho cô nói, cúi xuống ngậm cánh môi cô.
"Uhm... anh... "
Mặc kệ cô phản đối, anh siết chặt vòng tay hôn đắm đuối, mê say cô không dứt. Nụ hôn như muốn rút kiệt linh hồn và hơi thở của cô kéo dài bất tận rồi cũng buông. Hân đỏ mặt nhìn quanh, may mà hôm nay hàng xóm không có ai ở nhà.
"Sao anh lại đến đây, có chuyện gì sao? Tại sao hôm qua anh hẹn em mà…”
Giọng nói của cô nghẹn lại, tủi thân pha chút giận dỗi.
Anh vẫn ôm cô trong lòng không buông, vùi mặt vào mái tóc ngắn của cô.
"Anh xin lỗi, xin lỗi em nhiều lắm" lời nói ra miệng có chút run rẩy.
Hân đẩy anh ra, ôm khuôn mặt anh trong bàn tay nhỏ, nhìn vào đôi mắt hơi đỏ của anh. "Có chuyện gì phải không anh?"
Triết cười gỡ tay cô ra ôm vào lòng "Hôm qua có ca mổ đêm nhưng anh lại quên mất, rồi anh mệt quá ngủ luôn không nhắn cho em. Anh xin lỗi, xin lỗi em"
Hân kéo anh vào nhà ấn anh ngồi xuống ghế. "Anh bận thì thôi em không giận nữa, nhưng hôm sau nhắn cho em một cái tin, em lo lắng. Anh ngồi đây, em làm nước uống với lấy bánh cho anh"
Triết nhìn theo dáng cô đứng trước căn bếp nhỏ, nhanh nhẹn vắt nước cam, cắt bánh. Anh đi đến ôm cô từ sau lưng, cằm đặt trên vai nhỏ.
"Em xong rồi chờ một chút nữa thôi"
Hân cầm miếng bánh ngọt quay lại đút cho anh. Triết cầm tay cô ngậm vào miệng trêu đùa nơi đầu lưỡi.
"Em ở nhà với anh được không?"
"Anh không phải đi làm sao, em nghỉ hết phép rồi"
"Anh báo nghỉ cho em với thằng Phong rồi"
"Không được, em phải làm việc"
"Công việc quan trọng hơn anh sao?!"
Hân nhìn anh, hôm nay anh có chút lạ lùng nhưng cô không thể giải thích được. Đôi mắt của anh nhìn cô rất lạ, say đắm và nhu tình hơn bình thường. Cô mỉm cười nhẹ như ánh nắng mai.
"Được rồi, anh muốn cái gì cũng được"
Nhìn dáng cô từ đằng sau thật đáng yêu, tóc đuôi gà buộc cao chạm vào chiếc cổ trắng trẻo. Hân ôm tô hoa quả dầm đi đến sà vào lòng anh. Một tay anh cầm điều khiển tìm phim trên Netflix, một tay ôm ngang hông cô kéo sát người mình.
"Hình như quen em được gần 1 năm rồi mà anh chưa từng đưa em đi xem phim, anh tồi thật"
Hân nhoẻn miệng cười đặt tô hoa quả xuống rồi vòng tay ôm cổ anh, hai chân vắt ngang qua đùi anh làm nũng.
"Em không cần, anh tối nào cũng trực ở viện, ngày lại ở cơ quan làm gì có thời gian làm mấy thứ trẻ con đó. Mình ở nhà xem cũng vui mà"
Triết cúi nhìn đôi mắt của cô, trong sáng và ngây thơ, có một nỗi buồn man mác nhẹ. Lần đầu tiên anh gặp cô, cũng là ánh mắt ấy. Những ngày yêu nhau, cuộc sống của cô có thêm niềm vui vẫn là ánh mắt ấy. Sắp tới, cuộc sống của cả hai không còn nhau thì sẽ thế nào đây?!
"Sao anh nhìn em như vậy. Hôm nay anh lạ lắm, có chuyện gì nói với em được không?"
"Không có gì cả. Anh chỉ chợt suy nghĩ, nếu anh làm sai điều gì, em có tha thứ cho anh không?"
"Là sao? anh quay lại với người yêu cũ hay em gái mưa nào phải không?
Hân đang cầm quả chery bực bội nhét vào miệng Triết "Anh dám này, em đánh cả đôi"
Triết buồn cười cầm tay cô đưa lên miệng hôn, giá mà cô ấy có thể mãi hồn nhiên như thế này.
Họ xem một bộ phim tình cảm, trước đây anh rất ít khi xem thể loại này nhưng Hân muốn xem nên anh cũng không phản đối. Thật ra xem phim gì với anh không quan trọng, quan trọng là được ở gần cô. Một chữ cũng không vào đầu, quanh quẩn trong ý nghĩ ngày mai là hạn thời gian kết thúc cuộc tình của họ, ngày mai cô sẽ thế nào. Lồng ngực anh như bị rút cạn khí không thể thở nổi, cô gái trong lòng anh vẫn ngoan ngoãn ôm tô hoa quả, thi thoảng lại đút cho anh một miếng, rồi lại rướn người lên hôn vào má anh.
Hân vô cùng nhập tâm với nữ chính trong phim, nước mắt đã chảy vòng quanh. Bộ phim thanh xuân vườn trường, cặp đôi yêu nhau từ thời học sinh nhưng không đến được với nhau. Thi thoảng cô lại thốt lên "thương quá".
Triết cúi xuống nhìn cô người yêu nhỏ đang xúc động. Anh rút tô hoa quả trong tay cô đặt lên bàn, người yêu của anh tuy bên ngoài rất cứng rắn nhưng thật sự lại mềm yếu vô cùng. Anh vòng tay ôm cô thật chặt, siết eo nhỏ rồi cúi xuống tham lam hít hà hương thơm ở cổ.
"Anh, đang xem phim"
"Không xem nữa, tốn nước mắt"
Hai người quấn quýt lấy nhau, quả thật chỉ cần một nụ hôn của anh là Hân đã điên đảo quay cuồng không còn biết trời đất xung quanh là gì. Môi chạm môi, lưỡi quấn lấy lưỡi, nụ hôn nóng bỏng mơ màng đưa cả hai lên chín tầng mây. Hơi thở gấp gáp của anh phả vào khuôn miệng, đôi mắt, chiếc cằm nhỏ rồi trượt xuống cổ áo khiến cả người Hân run nhẹ. Triết luồn tay cởi chiếc váy trên người cô lộ ra cơ thể trắng trẻo, đôi vai gầy lộ đường cong xương quai xanh quyến rũ, ngực đầy đặn, bụng phẳng lì do tập thể thao còn có chút săn chắc. Đôi chân thon dài thẳng tắp lộ ra vùng tam giác giữa đùi mê hoặc người nhìn. Triết mê say ngắm nhìn cô, cơ thể này đã khắc sâu vào tim anh không thể nào phai nhoà được.
Hân ngượng ngùng đưa tay lên che mắt anh lại. Cái nhìn của anh thật sự như muốn nuốt trọn làm cô thật xấu hổ. Anh gỡ tay cô xuống mỉm cười.
"Bao lần rồi vẫn không cho anh nhìn à"
Ngón tay bị anh nuốt lấy khiến cô tê rần người, mặt nhanh chóng đỏ bừng lan đến cổ rồi cả người hồng hồng quyến rũ. Triết nhìn người con gái trong lòng mình, trái tim đau nhói nhưng dục vọng lại dâng trào mạnh mẽ. Anh cúi xuống hôn lên đôi mắt cô, xuống cánh mũi nhỏ rồi dừng lại khuôn miệng nhỏ xinh, từng chiếc hôn của anh đi đến đâu cô lại chìm sâu trong hạnh phúc đến đó. Triết của cô, luôn là người mang lại cảm xúc mãnh liệt nhất. Cô yêu anh, yêu đến từng hơi thở của anh, cô tham lam muốn chiếm trọn hơi thở này, bàn tay vòng qua cổ quấn chặt lấy anh không muốn rời.
Triết mỉm cười chua xót. Người yêu của anh, cô ấy ngọt thế này cớ sao ông trời lại nỡ trêu ngươi anh như vậy. Hôm nay anh muốn chiếm trọn cô, yêu cô bằng tất cả tình yêu và kỹ thuật anh có, để ngày mai không còn nhau trong tay anh sẽ không phải luyến tiếc nữa.
Đôi môi anh nhanh chóng quấn lấy hạt đậu nhỏ trước ngực non mềm, không tự chủ được Hân "uhm" lên một tiếng. Cô vội vàng đưa tay lên định che miệng nhưng anh đã nhanh chóng kéo tay cô khoá trên đỉnh đầu, tiếp tục hôn cho đến khi cô không còn giữ được lý trí, cả người cong lên.
Những nụ hôn như cánh hoa hồng rơi phủ dày lên cơ thể mềm mại của cô, anh lướt qua vùng bụng, dừng ở khu rừng ẩm ướt rồi khám phá.
"Đừng, anh... đừng"
Âm thanh ngắt quãng kèm theo hơi thở dồn dập khi nhận thấy đầu lưỡi anh tiến vào trong. Nhưng Triết không dừng lại, anh yêu cô phát điên, anh muốn cô phát điên. Anh muốn cô một lần này thật trọn vẹn, lưu vào trong tâm trí anh cả cơ thể và ý nghĩ của cô. Anh biết anh tồi tệ anh ích kỷ nhưng anh không dừng lại được. Cô vĩnh viễn là liều thuốc phiện anh nếm một lần không dứt, nếm hai lần nghiện ngập, nếm ba lần rơi vào trạng thái u mê.
Đôi tay nhỏ bám chặt ga giường không thể đủ lực khiến người cô cong lên như con tôm nhỏ. Đưa tay ôm ngang lưng anh, từng vết móng tay cào trên lưng anh thành những vệt son dài.
"Triết, em yêu anh, yêu anh rất nhiều"
Triết hơi khựng lại khi nghe cô nói tiếng yêu. Tiếng yêu bao lần nghe khiến anh hạnh phúc sâu tận đáy lòng sao giờ không muốn nghe. Anh rời khỏi phần dưới của cô, nhìn lên khuôn mặt đỏ ửng ánh mắt mơ màng tuyệt đẹp rồi ngậm chặt đôi môi khuấy đảo ngọt tình ngây ngất trong khoang miệng. Anh không muốn nghe, thật sự không muốn nghe cô nói yêu mình. Ngay lúc này anh muốn nói anh yêu cô, yêu cô hơn cả thế gian này nhưng cõi lòng chua xót dâng đến miệng đau nhói.
Cảm xúc cô mang lại cho anh quá chân thật. Tiếng yêu của cô làm dục vọng của anh càng bùng cháy. Vật dưới thân đang rất căng cứng, máu nóng khắp cơ thể như dồn vào đó khiến nó như muốn nổ tung. Triết vội vàng cắm sâu vào cơ thể cô, cảm giác bị cô thít chặt thoả mãn hơn bao giờ hết. Từng ngón tay đan siết chặt vào nhau, ánh mắt nhu tình dịu dàng ẩn chứa đau đớn, đôi môi quyện chặt, hai trái tim và cơ thể như hoà làm một.
Anh ôm cô ngồi dậy, tư thế này anh có thể nhìn rõ cơ thể cô nhất. Hai cơ thể siết chặt, làn da chà sát làn da như hai ngọn lửa thiêu đốt cháy bùng dữ dội. Hân vẫn mơ màng quấn lấy cổ anh không rời, Triết ôm cặp mông tròn đầy, ngậm chặt vùng ngực tròn căng mềm mại. Anh đưa đẩy mạnh thân dưới, mỗi lần nhấp chạm là mỗi lần cảm xúc được đưa lên cao trào. Rồi anh gầm lên một tiếng, một dòng dịch trắng sữa nóng đi vào cơ thể cô, ấm nóng khiến Hân tê rần người co rút cơ thể.
Cả một đêm anh muốn cô, muốn cô ở khắp mọi nơi, từ phòng ngủ đến sofa, đến ban công, đến nhà tắm không thể dừng lại. Đến khi khắp người cô đầy những vết đỏ như những đoá tường vi nở muộn Hân mệt lả dựa hẳn vào người anh mới thôi.
Anh hôn nhẹ lên vầng trán lấm tấm mồ hôi của Hân, ôm cô vào lòng nằm xuống giường vỗ nhẹ mà thở gấp. Hân dụi mặt vào ngực anh, quanh quẩn khoang mũi là thoang thoảng mùi trầm hương mạnh mẽ. Cô yêu và tham luyến mùi hương này của anh. Cô ngước lên nhìn anh cười mơ màng, đôi môi hờn dỗi cong lên.
"Triết, hôm nay lúc làm anh không nói yêu em"
Anh nhìn cô đang mơ màng, đôi mi cô khẽ động rồi chìm vào giấc ngủ. Hôm nay anh đã cố không nói đến câu đó.
"Hân, anh yêu em, rất yêu em, yêu hơn bất cứ cái gì trên đời này"
Anh thì thầm nhưng cô ngủ mất rồi. Cô ngốc nghếch nhưng lại rất đáng yêu, đã ngủ là không còn biết trời đất gì nữa. Chỉ còn anh đối diện với tình yêu ngang trái và nỗi thương xót, bất lực trong lòng.
Bình luận truyện