Oan Gia Cổn Nhất Sàng

Chương 7: Oan gia— lại lăn giường



Bởi vì Thuần Y luôn không nói gì với Vĩnh Lăng, cũng cố ý coi đối phương như không tồn tại nên sự việc biến thành hai quản lý liên tiếp ném cho bọn họ ánh mắt ai oán, bọn họ vẫn không chịu nói lí, hừ.

Sau khi trở về khách sạn ăn uống no nê, những người khác dắt nhau ra ngoài xem lễ trưởng thành, còn Vĩnh Lăng hai người trước sau đều về phòng, Vĩnh Lăng chiếm phòng tắm trước, khi đi ra thì thấy Thuần Y đang sửa sang lại hành lý liền nhớ ra họ cần phải đổi khách sạn theo lịch trình, vì thế cũng theo sau thu thập đồ của mình.

Thuần Y không nói lời nào đi vào phòng tắm, phát hiện trong thùng rác có quần lót của hắn, tức giận cởi quần lót cỡ nhỏ mình đang mặc ném vào.

Cả người lõa lồ chỉ quấn mỗi khăn tắm đi ra, phát hiện trên giường lại có một cái vạch phân cách, Vĩnh Lăng thì đem mình bọc kín nằm nửa bên giường quay lưng ngủ, vừa thấy biết ngay là đề phòng người quá kỹ.

Nói thật Thuần Y thực sự có chút thất vọng, cơ thể đối phương khá đẹp, ôm vuốt đều là một sự hưởng thụ lớn, đáng tiếc hai người không cùng chí hướng, tùy tiện nói một câu đã cãi nhau, giờ còn xem nhau như người xa lạ!

………………..

Nếu hai người không cãi nhau?

Nếu hau người là bạn tốt? Như vậy ít nhất sẽ không đến nỗi ngày nào cũng cãi nhau không ngừng…..

Nếu, lại nếu, hai người là người yêu?

Nếu thật sự hai người là người yêu, giờ phút này đã sớm triền miên hưởng thụ cùng nhau rồi, sẽ không lại có cái vạch phân cách buồn cười kia, thay vào đó là hôn môi, âu yếm, nói trắng trợn ra là đang “vật lộn”, trong phòng sẽ tràn ngập hương vị tình ái.

Nuốt nước miếng.

Hắn cảm thấy mình điên rồi, ngẫm lại nếu thực sực trở thành tình nhân của tiểu tử này, sinh hoạt hằng ngày sẽ lâm vào đại nạn, hai người động một chút liền cãi nhau thì làm sao có thể cùng nhau đi hết quãng đời còn lại? Miễn cưỡng ở cùng một chỗ hắn nghĩ chẳng mấy mà chia tay thôi.

Chia tay từ xưa đến nay chưa bao giờ là chuyện dễ chịu, hắn cũng từng kết giao qua, biết cảm giác này rất khó chịu.

Để tránh khỏi chia tay, vậy không nên ở cùng một chỗ với nhau, như thế hết thảy sẽ được gọn gàng yên bình.

Đúng thế.

Hắn cũng học theo Vĩnh Lăng nằm đưa lưng về phía y, trằn trọc cố đi vào giấc ngủ, cũng không biết rằng Vĩnh Lăng phía sau cũng có chung một suy nghĩ như vậy.

Hai người tuy rằng nằm cùng giường, nhưng một cái vạch phân cách nho nhỏ mà tinh tế kia so với Đại Tây Dương còn rộng lớn hơn, ai cũng không nghĩ sẽ thử vượt qua nó dù là một bước.

Mỗi người đều có tâm sự riêng.

Thật vất vả mới thiu thiu ngủ được, bên ngoài lại truyền đến tiếng đập cửa bang bang thùng thùng.

Hai người đều không muốn để ý tới, nhưng tiếng đập cửa vẫn còn tiếp tục, Vĩnh Lăng không chịu nổi kêu: “Này, đi mở cửa đi!”

“Ai gần hơn người ấy mở.”

“Mông tôi đau chết đi được, anh cư nhiên còn có mặt mũi bảo tôi rời giường?”

Thành công làm cho Thuần Y áy náy, Vĩnh Lăng mông đau là do ai làm hại nha? Đương nhiên chính hắn là nguyên nhân của tai họa, hắn ngoan ngoãn rời giường đi mở cửa, là Quản lý ngiệp vụ và Phẩm quản quản lý tới chơi.

“Hai vị không phải đi xem lễ trưởng thành sao?” Thuần Y cố ý ngáp một cái, ám chỉ bản thân hắn mệt mỏi muốn ngủ, không có gì trong đại thì xin mời hai vị quản lý trở về tắm rửa đi.

Phẩm quản quản lý làm bộ không hiểu ý tứ của cấp dưới, một chân chặn cửa lại, thân là quản lý làm sao có thể bỏ cuộc được, hắn nhanh chân ngáng qua không để cấp dưới của mình đóng cửa.

“A a a tôi cũng mệt mỏi một ngày, mà cậu có cam lòng để chủ quản này mời một chầu không? Tôi bình thường bạc đãi cậu, hay là đối với cậu không tốt? Cậu nói đi, cậu oán hận tôi thường ngày hay bắt cậu ra ngoài kiểm hàng, hay là buổi tối mười giờ còn bắt cậu rời giường làm báo cáo gửi qua Đan Mạch?”

Thuần Y mặt liền sụp xuống, nếu không để Phẩn quản quản lý tiến vào tức là thừa nhận hắn thật sự có hận ý với trưởng quản, về sau làm việc ở công ty làm sao được yên ổn nữa?

“Vào đi.” bất đắc dĩ mở cửa.

Hai quản lý vừa vào phòng là hướng tới bàn trà, đặt lên bàn túi bia rượu và một gói đồ nhắm, đều tự thân kéo ghế ra ngồi, coi nơi này như là nhà của mình vậy.

Vĩnh Lăng từ lúc nghe được âm thanh của hai vị quản lý đều muốn cáu: “Em thật sự rất mệt, muốn ngủ, mọi người nói chuyện ngỏ giọng một chút được không.”

“Khó có được cơ hội ra ngoài đi dạo, vậy mà lại ngủ quả thật đáng tiếc. Tôi biết hai cậu ngày thường công tác vất vả, đến đây, chúng ta nói chuyện chút đi? Lại đây cùng nhau uống rượu tâm sự, không đến chính là không cho tôi mặt mũi rồi.” Quản lý nghiệp vụ ngạo kiều nói.

“Tha cho em đi, ngày hôm qua em bị hai sếp chuốc rượu, hại em bị cái kẻ mặt tinh tinh kia làm…” đột nhiên che miệng lại, Thuần Y đứng cạnh cửa mở to mắt nhìn.

“Cậu để Thuần Y làm gì vậy?” Quản lý hiếu kỳ hỏi.

“Hắn, hắn…”

“Tôi, tôi…”

Thuần Y và Vĩnh Lăng đồng thời ấp úng không nói được gì càng làm cho hai vị quản lý sinh ra nghi hoặc. Hai người này, hai người này, hai người này….

“Thuần Y, cậu nhân cơ hội ở cùng phòng đem người ta làm…” quản lý nghiệp vụ chỉ vào mũi Thuần Y run rẩy hỏi.

“Tôi, cái kia, tôi…” Thuần Y kinh hãi, quản lý nghiệp vụ cư nhiên đoán ra được.

“Khó trách, khó trách buổi sáng tôi thấy Vĩnh Lăng có gì đó không thích hợp! Cậu ấy có vẻ đi lại khó khăn.” Quản lý nghiệp vụ đứng lên giận lớn quát: “Thuần Y cậu không nên như thế, có việc gì mà không thể hảo hảo cùng nhau nói chuyện, thế nào lại động thủ?”

Thuần Y ngẩn người, nguyên lai quản lý hiểu sai vấn đề, làm hắn đang định giải thích, Vĩnh lăng cũng muốn lên tiếng.

“Sếp à, người mặt thú không có đánh em, là em không cẩn thận té ngã lúc tắm thôi, mông bị đập xuống sàn.”

Thuần Y nhìn Vĩnh Lăng một cái, không biết tại sao lại buồn cười, Vĩnh Lăng mặt cũng đỏ lên, rất không nể mặt mà trừng hắn, thiết, nếu không phải sợ quản lý cứ dây dưa thì y mới lười nói dối.

Nguyên lai không phải cãi nhau, quản lý nghiệp vụ biểu tình có vẻ đã hiểu, gọi hai người đến, “Không đánh nhau là tốt rồi. Uống rượu, uống rượu…”

Phẩm quản quản lý nhanh nhẹn đưa cho hai người hai lon bia, chính mình uống trước một ngụm ý bảo cụng ly, cái này gọi là cấp trên đã uống cấp dưới đương nhiên làm sao có thể từ chối? Đành phải sóng vai ngồi ở mép giường uống bia. Sau một giờ không ngừng uống, hai người cũng không còn nghe rõ hai vị quản lý của mình nói gì nữa.

Quản lý nghiệp vụ uống rất nhiều, nói chuyện đều không rõ ràng. ” …Mười năm đồng hành cùng nhau, trăm năm cùng nhau khắc nên duyên, hai cậu quả là có duyên giống vợ chồng…”

Vĩnh Lăng miễn cưỡng nhấc mi mắt mệt mỏi ngắt lời, ”Quản lý quản lý…em với Thuần Y…Đồng nghiệp….không phải vợ chồng..”

Quản lý nghiệp vụ lăng lăng nói: “Được, được, không phải vợ chồng…là đồng nghiệp….đã là đồng nghiệp càng nên…quý trọng….cùng nhau công tác…vợ chồng….sẽ bên nhau đến già…mười năm là quan hệ đồng nghiệp…thiếu…”

Phẩm quản quản lý sau khi “ợ” hai cái, cũng cướp lời nói, “.. tôi nói…hai cậu đừng cãi nhau…đừng manh động. Tôi thấy hai cậu luôn cáu kỉnh…. Hai mươi mấy tuổi đầu….còn giận dỗi…công ty chi tiền cho các cậu đi chơi…..không phải vì muốn mọi người thoải mái sao?”

“Sếp à…đạo lý này….bọn em biết…” đang bị men say trong người sai khiến, Vĩnh Lăng bên kia say bét nói: “Bọn em…bọn em không có nháo….”

Vĩnh Lăng do uống rượu nên tâm tình tốt hơn, ôm lấy Thuần Y bên cạnh, ha ha cười nói: “Không nháo… bọn em tình cảm tốt lắm…không nháo…sếp, sếp nói có đúng hay không…”

Nói xong còn ngửa đầu ngọt ngào nhìn Thuần Y nói.

Thuần Y cũng say, say đến rối tinh rối mù, cúi đầu chỉ thấy người kia khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, lại nghe thấy Vĩnh lăng hỏi mình như vậy, tự nhiên liền trả lời: “Đúng….không nháo…bọn em tình cảm tốt…”

“Ca ca, chứng minh…chứng minh cho bọn họ thấy…”

“Được, được, chứng minh…”

Thuần Y cúi đầu ngậm lấy đôi môi hồng nóng bỏng mang theo vị rượu, quang minh chính đại mà hôn còn chưa đủ, lại nhẹ nhàng cắn một ngụm mới buông ra.

Phẩn quản quản lý lay lay tay áo quản lý nghiệp vụ, nói: “…tôi uống chắc không ít…xuất hiện ảo giác…”

Đúng vậy, ảo giác thật là đáng sợ a, hắn cư nhiên thấy hai vị oan gia hôn nhau trước mặt hắn.

Đúng vậy “Về, đi về thôi… ảo giác này thật không tầm thường…..a a a, rất giết người…”

Quản lý nghiệp vụ cũng nhịn không được xoa bóp mặt mình, má ơi thật sự uống rất nhiều, bởi vì trước mặt hắn cũng xuất hiện ảo giác, còn nghe được âm thanh, là âm thanh hôn nhau a.

Hai quản lý ôm nhau đứng dậy, đi đến bên cửa quay đầu lại nhìn, hình ảnh HD đồ họa cao, ảo giác 3D vẫn còn tiếp tục a, a di đà phật phòng này thật không sạch sẽ nha, hai người mở cửa tẩu thoát, “đông, đông”, quản lý nghiệp vụ vinh quang tông vào người nào đó.

A a a a là ai vậy, ngẩn đầu nhìn, lão tổng tựa như tảng đá đứng ngoài cửa, mặt hắc tuyến đối với quản lý nghiệp vụ nói: “Trễ, nên ngủ.”

“Này, này, này đây không phải là đang về rồi sao….tôi thật sự không uống nhiều rượu…thật sự…”

Lão tổng trên mặt là biểu bình vạn năm băng giá, tay giống như ôm gà con bắt lính đi về.

Phẩm quản quản lý cũng ngẩn ngơ, đột nhiên nhớ tới lão bà đại nhân nhà mình cũng không cho hắn uống nhiều rượu. Hắn đứng trước cửa phòng không yên lòng, lại liếc mắt nhìn lại cảnh tượng trong phòng, ách, ảo giác vẫn còn tiếp tục.

Đóng cửa, thế giới lại khôi phục sự im lặng vốn có, hắn phải về ôm lão bà ngủ đây.

Cửa đóng lại, trong phòng chỉ còn thế giới của hai người, hai người họ giống như đang lên cơn nghiện, sớm đem hai vị quản lý ném đến Himalaya rồi.

Cũng loáng thoáng biết đối phương là ai, nhưng mà người ta nói rượu là sắc bà mối, khiến hai người bỏ qua hết những ý nghĩ phức tạp, không thèm để ý đối phương là ai, chỉ biết là giờ phút này đối tượng hôn môi thật là đẹp thuần nhiên, hai người bất quá chỉ là ở thời điểm lý tưởng làm hành động lý tưởng mà thôi.

Hôn chính là chuyện tình như vậy, thời gian thích hợp, địa điểm thích hợp, phối hợp với tâm tình, còn phối hợp cả men say nữa.

Hết thảy nước chảy thành sông, tình yêu phiếm lưu.

Chậm rãi ngã về giường, một bên hôn môi một bên giúp đỡ đối phương thoát y, Thuần Y vừa kéo quần dài và quần lót của Vĩnh Lăng đến đầu gối, tay liền nhịn không được vỗ về chơi đùa dương vật phấn phấn mềm mềm kia, tựa như đang chiều chuộng vuốt ve tiểu sủng vật, khiêu khích, trêu đùa, nghe đối phương không cam lòng ô ô ô kêu, tiếng kêu khiêu khích, dâm mị khiến cho chính mình một căn kia cũng cứng lên, hai căn để cùng một chỗ, nùng tình mật ý.

Vĩnh Lăng được sờ đến thoải mái, giống như con mèo tựa vào người Thuần Y, ôm lấy cổ hắn cúi đầu cười. Thuần Y biết đối phương ám chỉ cái gì, vội nuốt nước miếng, đúng vậy, đúng vậy, chỉ cần nhìn chăm chú nhục thể Vĩnh Lăng một phút thôi, hắn liền toàn thân nóng lên, chỉ hận không thể nhanh nhanh đem tiểu đệ đệ cắm vào chỗ đó, để thân thể thông thuận hô hấp.

Kéo đôi tay dài thon tú của Vĩnh Lăng đến giao triền phủ nắm. Tay Vĩnh Lăng so với Thuần Y hoàn toàn bất đồng, trắng mềm nhẵn nhụi, móng tay được cắt tỉa gọn gàng sạch sẽ, những vết chai sần do cầm bút cũng dần tiêu hết, mà một thời gian dài chỉ đánh máy tính, kết quả làm cho ngón tay càng thêm mềm dẻo, so với Thuần Y lại càng khác biệt hơn. Tay Thuần Y chỉ có thể duyệt vào tiêu chuẩn tay công nhân, vừa thô ráp lại nhiều dấu vết chai sần.

Đặt cùng một chỗ đối lập rõ ràng nhưng không hiểu vì sao lại có cảm giác phù hợp, Thuần Y nhịn không được cầm ngón tay đối phương nhất nhất liếm duyện…… Chọc cho Vĩnh Lăng cười khanh khách, chất cồn làm cho y hưng phấn, cảm giác tiếp xúc lại càng mẫn cảm, chỉ một chút ngứa thôi cũng có thể bị rượu làm cho hiệu quả mãnh liệt.

“Từ bỏ…… Hì hì hi…… Đừng cắn……” người kia có vẻ sợ nhột, muốn thu hồi bàn tay đang bị đùa giỡn.

Thuần Y không tha, đùa giỡn cũng là tình thú nha, làm tình nếu không khiêu khích thì còn gì là hứng thú nữa, như thế căn bản giống như cưỡng bức người ta chứ không phải làm tình nữa.

Liếm xong từng ngón tay, tiếp đó là lòng bàn tay, đầu lưỡi ướt át lướt qua từng tấc da thịt, người kia chỉ biết khinh suyễn yếu đuối tựa vào ngực hắn, đầu lưỡi kia còn chưa buông tha cho, chậm rãi chuyển dần lên mặt trong của cánh tay, khửu tay là chỗ mẫn cảm của Vĩnh Lăng, y chỉ biết lắc lư, thoải mái a.

Cơ hồ cả người Vĩnh Lăng toàn bộ đều hôn qua một lần, Thuần Y mới lật đối phương lại, làm cái mông nhỏ nhỏ vểnh cao, làn da đàn hồi đầy sức sống, lộ ra bắp đùi nhẵn bóng đặc biệt dụ nhân. Thuần Y yêu thích không thôi, tay sờ tới sờ lui, nam nhân chân không có lông rất ít, Thuần Y chính là thích như vậy, sờ sờ thân thể y có loại cảm xúc như đang vuốt ve viên ngọc nhẵn nhụi vậy.

“Chớ sờ …… đến……”

Vĩnh Lăng đợi không được, đôi mắt ướt át phiêu lại nhìn như khẩn cầu, nâng lên cặp mông tả hữu lay động, chủ động bài khai cánh mông tuyết trắng, lộ ra hoa tâm phấn hồng e ấp, hy vọng một loại rung động mãnh liệt hơn.

Lúc này đây, tiểu huyệt kia giống đang nói: Mau lên, nhanh đến yêu thương ta……

Thuần Y vùi đầu, tham lam liếm lộng huyệt khẩu nộn thịt, tiếng nước “chậc chậc” và tiếng rên rỉ khó nhịn nổi của Vĩnh Lăng giao hưởng hô ứng. Thuần Y biết Vĩnh Lăng đối với hành động này đặc biệt có cảm giác, nên hắn dường như lại càng tận tình lấy lòng, nhân tiện hưởng thụ động khẩu co rút không ngừng khép mở kia.

“Thật dâm đãng…… Huyệt lại đặc biệt tao……” Vừa liếm vừa nói.

“Anh liếm thật thích…… Đầu lưỡi tuyệt quá…… làm người ta thoải mái muốn chết……” Vĩnh Lăng cũng không thẹn thùng, lớn mật nói ra cảm giác của mình.

Thuần Y nghe ra hơi thở tình dục, chính hắn cũng cứng đến phát đau, nhưng vẫn nhẫn nại dùng đầu lưỡi giúp y khuếch trương, hắn nhớ mang máng là ban ngày bộ dáng Vĩnh Lăng đi đường khó chịu thế nào, mà hắn hoàn toàn biết một đạo lý: số 1 tốt sẽ khiến ngươi như lên thiên đường, còn số 1 không tốt làm hoa cúc của ngươi đau.

Cho nên hắn hầu hạ Vĩnh Lăng đến thoải mái, thoải mái đến nỗi nhân gia thỏa mãn như con mèo, miễn cưỡng thở dài nói: “Tôi cũng muốn…… Muốn ăn của anh……”

Thuần Y nghe xong kinh hỉ không thôi, tối hôm qua giống như không được thử qua phục vụ đặc biệt này của Vĩnh Lăng nha, nếu có thể bắn một phát vào cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng kia, tận mắt thấy y nuốt tinh dịch của mình khẳng định rất tuyệt.

Thối lui dựa vào đầu giường mở rộng hai chân, đắc ý để lộ ra thứ cứng như thiết, ác vật sớm đã chuyển sang màu đỏ tím nhếch lên trời lắc lư.

“Muốn ăn đại JJ của ca sao, tới đây.”

Vĩnh Lăng mắt đều đỏ rồi, cố ý nói: “Thật lớn a…… Sợ nuốt không nổi…… Vẫn là không……”

Thuần Y cũng không cho Vĩnh Lăng vừa lâm trận đã bỏ chạy, cầm lấy thứ kia của mình quơ quơ tựa như vật phẩm triển lãm, nói: “Ngoan…… Liếm vừa ướt vừa cứng……mới có thể thao cậu sung sướng……”

Vĩnh Lăng cười một tiếng, cầm lấy con “tôm sống” lắc lư kia, cúi đầu trước hết liếm thứ chất lỏng từ quy đầu chảy ra, lại nghiêm chỉnh ngậm vào liếm láp. Dương vật của hắn căn bản có thể được xưng là khủng long tiền sử cấp cực đại thật không phải đùa, không bao lâu sau đã khiến cho Vĩnh Lăng miệng mỏi, bất quá cảm giác này quả nhiên mới mẻ, hơn nữa khi nghĩ đến việc đại huynh đệ này sẽ đi vào trong cơ thể mình tàn sát bừa bãi, Vĩnh Lăng đều cười đến mắt đều cong cong, a a, liếm quy đầu xong, cự long a cự long ta kế tiếp đánh bóng mắt cho ngươi……

Phân thân to dài không ngừng được phun ra nuốt vào xuất nhập trong miệng Vĩnh Lăng, Thuần Y trướng càng thêm cứng rắn, nhịn không được, ra sức trừu sáp trong miệng Vĩnh Lăng, hắn chính là muốn thao cái miệng mới hôn không lâu kia.

“Bắn trong miệng cậu được không?” Thuần Y đầy ý xấu hỏi: “Cho cái miệng nhỏ nhắn phía trên của cậu cũng nếm thử tinh dịch của tôi……”

Tiến triển như vậy tựa hồ làm Vĩnh Lăng ứng phó không kịp, phát ra tiếng vang kháng nghị ô ô càng làm cho Thuần Y hưng phấn, đột nhiên ra tăng trừu động, rất nhanh bắn chút bạch dịch vào cái miệng ôn nhuyễn ẩm ướt.

Xuất tinh là thời khắc nam nhân linh hồn bùng nổ, làm cho người nhận đồng dạng cảm thụ được lực lượng kia, nhận lấy tinh khí, nuốt lấy tinh khí, chia sẻ sinh mệnh.

Cho nên khi Thuần Y rút côn thịt ra, Vĩnh Lăng khẽ nhếch miệng làm tràn ra một ít dịch, y liếm môi nuốt vào hết.

“A…… Anh bắn……” Vĩnh Lăng cố ý nghiêng người mở chân, một tay cầm lấy tính khí đang cương của mình, một tay chỉ vào hậu huyệt hồng hồng, hỏi: “…… chỗ này làm sao bây giờ?”

Thuần Y kỳ thật chỉ bắn ra chút đội quân tiền tuyến, bộ đội tinh nhuệ chân chính còn ẩn trong túi trứng. Hắn đẩy Vĩnh Lăng ngã trên giường, nghiêng người, nhấc một chân y gác lên vai mình, nhắm ngay tiểu huyệt “phốc” một tiếng sáp nhập.

“Cho cậu …… Toàn bộ cho cậu…… Dụng tâm ăn……” Nụ cười của Thuần Y lúc này có thể phân vào loại nụ cười dâm đãng.

“Tuyệt quá…… dùng sức …… muốn……”

Thuần Y sẽ không khách khí mà trừu sáp, nhiều lần ra sức chọc thẳng đến hậu huyệt giống như muốn chọc thủng người ta, mà Thuần Y chọn dùng tư thế vừa lúc làm cho Vĩnh Lăng nhìn thấy nơi hai người tiếp hợp đến nhất thanh nhị sở, côn thịt tím đỏ dữ tợn theo quy luật ra vào âm vang.

Vĩnh Lăng mị nhãn như tơ, a a chính là loại lực đạonnày, chính là góc độ này, trụ thể thô to lấp đầy mật động y, mỗi một lần đâm đều có thể chạm tới tuyến tiền liệt, khiến cho thân thể y vừa co rút vừa phản ứng, tràng đạo lúc đó gắt gao bao lấy không chừa ra chút kẽ hở.

Đây là một hồi vật lộn liều mạng, xác thịt tương hợp, ngươi tới ta đi cũng thật là phù hợp, lại còn liều chết triền miên, âm thanh da thịt va chạm “ba ba ba” không ngờ phá lệ tạo ra cảm giác hài hòa, người đang trầm luân phát ra tiếng kêu dục tiên dục tử.

“Không được, thật sự không được……” Thân thể ra sức vặn vẹo đấu tranh, kích thích quá mức bén nhọn làm Vĩnh Lăng muốn chạy trốn, nhưng lại có chút tham luyến, “A a, từ bỏ…… Thật sự từ bỏ…… Ca ca……”

“Chơi chết cậu…… Thao chết cậu mới có thể nói không được……” Thuần Y một chút cũng không lưu tình, hắn là người chủ động, dùng thủ đoạn tán tỉnh cao minh và xung lực dũng mãnh để chinh phục mỹ nhân dưới thân, hắn phải thỏa mãn đối phương, cũng muốn thuần phục đối phương.

Vĩnh Lăng nước mắt vương đầy mặt, nhưng nước mắt này phần lớn là kết quả của tình dục kích thích, lúc này thế nào còn giữ lại lý trí nữa? Y hoàn toàn bị khoái cảm lấp đầy, hưởng thụ các loại góc độ va chạm trong cơ thể của người đàn ông này, ái dịch từng chút thấm ướt huyệt khẩu và trứng túi của y.

“Chơi chết tôi…… Ô ô…… Anh thật tuyệt…… Mau, mau một chút……” Mông vô thức kẹp chặt lại, y thậm chí còn luyến tiếc Thuần Y rút côn thịt ra, cho dù biết rút ra là để đỉnh nhập lần sau, nhưng là, nga, y quá yêu côn thịt kia, theo kinh nghiệm y trải qua chưa từng có khoái cảm như vậy.

Người này quá lợi hại, là ai? Là…… Thuần Y…… người này……

Giờ này khắc này Vĩnh Lăng đã sớm đã quên đi hiềm khích giữa hai người, y chỉ biết là người này cho mình thật nhiều khoái hoạt, say rượu rồi lại phối hợp va chạm vận luật, khoái cảm như sóng triều từng lớp từng lớp tập kích, muốn bay.

“Mau…… Tôi muốn thăng ……”

Sảng khoái muốn thăng thiên luôn, bay đến thiên đường hoa viên trong truyền thuyết, lăn lộn trong những đám mây ấm áp cùng với thân thể hòa làm một.

“Chờ một chút, anh đây sẽ cho cậu.”

Thuần Y cũng không tiếc rẻ khí lực, đối với hậu huyệt của bạn giường này ra sức ra vào, muốn thao như thế nào liền như thế đó, quy đầu ra sức dùng lực nghiền nát, mồ hôi tuôn dày đặc.

“A a, đến…… Đến đỉnh điểm…… Ô ô ô, không được…… Tôi…… Đừng có ngừng…… Đến……”

Ánh mắt tan rã môi khẽ nhếch, trong nháy mắt phần eo Vĩnh Lăng khẽ giật, tinh dịch bắn tung tóe lên bụng và ga giường, sau khi phóng thích vui sướng làm hai má y ửng hồng, thân thể cũng là một màu hồng nhuận, thân thể đắm chìm trong ái dục gợi cảm kinh người.

Quá tuyệt vời, Thuần Y còn muốn đổi góc độ để thưởng thức mĩ thể này, đem Vĩnh Lăng vừa mới phát tiết mềm nhũn lật lại, phát hiện đùi y còn run run, có thể thấy được thân thể y xác thực vừa trải qua một chặng đường tiêu hồn.

“Còn, còn làm gì……” Vĩnh Lăng khuôn mặt đầy nước mắt, biếng nhác hỏi.

“Tiếp tục chơi cậu, chơi tiểu tao hóa……”

Hắn cúi người hôn lên môi, lên mặt, hôn lung tung lên người Vĩnh Lăng, liếm đi những giọt nước mắt. Hắn giống như con cún chưa thoả mãn hít hít chủ nhân. Mà Vĩnh Lăng bởi vì vừa phát tiết, thân thể đều thả lỏng, phía dưới co rút. Thuần Y tốc độ thong thả trừu sáp, hưởng thụ lỗ nhỏ tao nhã xinh đẹp.

“Bảo bối, mật động của em thích chết người…… Anh muốn sáp cả đêm……”

“Ưm……” Y híp mắt hưởng thụ, thân thể vừa qua cao trào còn bị vây trong trạng thái mẫn cảm cao độ, tùy tiện để Thuần Y đụng chạm, nhõng nhẽo, làm nội bích của y theo phản xạ co rút lại, y thậm chí hơi hơi nâng lên cái mông để có thể nuốt vào 

cây gậy dài của Thuần Y.

Thuần Y bắt đầu một cuộc tấn công điên cuồng mới, dùng thứ hùng tráng kia ra vào không thôi, càng đụng càng hưng phấn, hắn lặp lại hành động một cách máy móc, một lần tiếp một lần đóng cọc, càng đâm càng sâu, càng đâm càng vui sướng.

“Thích không, thích thì hảo hảo kêu cho ca ca nghe…… Ca sẽ thưởng cho……” Thuần Y làm đến dữ tợn rồi.

“Cho tôi…… Ư, cứ như vậy…… Cầu anh……” rên rỉ khàn khàn kêu loạn, căn bản là không cần Thuần Y yêu cầu, Vĩnh Lăng đã dâng lên thứ đối phương muốn.

Thuần Y vừa lòng mạnh mẽ đong đưa, thứ đó trương lên, một lần nữa đem tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong thân thể đối phương. Đây mới là kết quả trận đấu sức chân chính, hắn giao một phần sinh mệnh của mình cho đối phương, đối phương dùng thân thể tiếp thu.

Có chút điểm thoát lực, trận tình ái này làm hắn cảm thấy mệt mỏi, hắn rất ra sức, rất chuyên chú, hoàn toàn không cho mình một đường lui, nhưng hắn nguyện ý. Sau đó hắn gắt gao ôm Vĩnh Lăng, hắn biết hắn muốn như vậy.

Mà Vĩnh Lăng trước hắn một bước đã ngủ say, ngay trong bầu không khí làm người ta sung sướng này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện