Chương 59: Học sinh cá biệt
Hiện tại thì trời đã tối đen vì thời gian đã khuya và thành phố cũng chỉ còn một ít đèn đường. Tôi đang ngồi chỗ cửa sổ trong phòng và hút thuốc.
Tôi đang phân vân rằng việc triệu hồi có khả thi hay không. Trong các thế giới mà tôi từng đi qua thì lâu lâu cũng gặp một vài người được vua gọi là anh hùng này nọ, họ là người của thế giới khác và được triệu hồi đến thế giới đó thông qua nghi thức triệu hồi anh hùng. Nhưng phương thức này có một khuyết điểm lớn đó là người bị triệu hồi sẽ không thể về lại thế giới của bản thân. Nếu gặp được vị vua tốt thì người hùng đó sẽ được vinh danh trong sử sách và sống an nhàn về sau, còn gặp phải vị vua tàn ác thì sau khi anh hùng đã giải quyết xong vấn đề của nhân loại thì vị vua đó sẽ ra lệnh cho binh lính đi hấp chết người hùng. Nếu như thật sự vấn đề chính là triệu hồi như mình nghĩ thì chỉ còn dựa vào việc vị vua triệu hồi mọi người đến dị giới đó có tính cách như thế nào thôi.
Haizzz thật là mệt mỏi mà, khi không tự nhiên lại bị dính vào chuyện tầm phào như vậy. Nhưng mà tôi đã hứa là sẽ trông nom Rin rồi nên không thể thất hứa được. Cơ mà tôi nghĩ tôi nên chỉnh sửa căn nhà này lại đã rồi để sau này hãy nghĩ.
"<Trạng thái tốt nhất>. "
Đây là một phép thuật kết hợp giữa ma thuật thời gian với ma thuật ánh sáng. Nó giúp cho mọi thứ trở về với trạng thái tốt nhất của thứ đó. Đây là một phép thuật do tôi tạo ra trong lúc tắm vì các phép thuật có sẵn thì éo có cái nào giúp cho ngôi nhà trở lại như ban đầu cả.
Sau khi gọi tên phép thì một vòng tròn phép thuật xuất hiện dưới đất và tạo thành hình tròn với đường kính rộng bằng với mảnh đất mà ngôi nhà này được đặt. Cũng có nghĩa là phép này bao bọc lấy cổng trước, bức tường chống trộm, rồi cả khu vườn đầy cỏ dại nữa... Sau hơn 10 phút thì ánh sáng bắt đầu dịu đi và mọi thứ đều trở về với tình trạng tốt nhất, khu vườn thì bị mất cỏ dại và thay vào đó là một vườn hoa nhìn thật sự rất đẹp. Tôi nhìn ra ngoài lần cuối để kiểm tra rồi đóng cửa sổ lại và đi ngủ.
___________chuyển cảnh___________
Khi tôi mở mắt ra thì thấy trời đã sáng và ánh sáng đang hắt qua khe từ cửa sổ nên cũng dựng người dậy và dùng ma thuật để đánh răng rửa mặt chải chuốt các thứ vì tôi lười rời khỏi phòng.
Làm hết mọi thứ xong thì tôi thay bộ đồng phục học sinh của mình với quần tây xanh đen với áo sơ mi trắng và áo ngoài cũng xanh đen thêm cái cà vạt màu cam nữa, còn cái áo khoác của Segawa thì tôi đang vắt trên tay trái. Khi chuẩn bị xong hết thì có người gõ cửa phòng.
"John ơi, dậy chưa? Nếu chưa dậy thì dậy ngay đi không thôi cậu sẽ không kịp ăn sáng đây. "(Rin)
"Tôi dậy rồi, cậu cứ xuống trước đi, lát nữa tôi xuống. "
"Ừ mình hiểu rồi, nhớ xuống nhanh đó. "(Rin)
Rồi tôi nghe tiếng của cô nàng ở phòng kế bên. Vậy chắc là cô nàng đi kêu bọn tôi dậy vì sợ bọn tôi ngủ quên đây mà. Thật là một người tốt bụng.
Xong xuôi hết mọi thứ thì tôi mở cửa để rời khỏi phòng. Và điều đầu tiên tôi thấy sau khi ra khỏi phòng đó là 4 cô nàng mặc đồng phục trường. Mới sáng ra đã được thấy gái một cách đầy đủ, khá là bổ mắt đấy.
"Anh trông đẹp trai lắm đấy anh Raito. "(Seria)
"Bộ đồng phục nhìn hợp với cậu lắm. "(Rin)
"Ùm, đẹp lắm. "(Lili)
"Mọi người dành hết lời em muốn nói luôn rồi... "(Mia)
Nghe thấy Mia nói như vậy bọn tôi cùng phá lên cười. Rồi có giọng từ dưới nhà vọng lên.
"Nhanh xuống ăn sáng rồi còn đi học nào. Đừng ở trên đó đùa giỡn nữa. "(Yuri)
"Chúng ta đi thôi. "
"Ừ. "(Rin)
"Vânggg. "(Cả ba)
Rồi bọn tôi xuống nhà và vào bàn ăn như hôm qua. Bữa sáng là hôm nay là thịt xông khói, bánh mì lát và trứng ốp la kèm thêm một li sữa. Yuri mặc một cái áo sơ mi nữ dài tay màu trắng, thêm cái váy đen bó và đi quần tất nâu, đây là một điển hình của một nhân viên công sở, nhưng mà cặp núi đôi đó thì khá là sexy đấy, tôi mong cô nàng sẽ không bị ai trong công ti hấp.
Ăn xong thì cũng đã gần 7h30 rồi, nên bọn tôi lại xách đít ra cửa để đi học.
"Bọn con đi đây. "(Rin)
"Mấy đứa đi cẩn thận nhé. Và cô cám ơn nhé John. "Yuri nói rồi đánh mắt qua bức tường, tôi nhìn theo là hiểu.
"Không có gì mà. Giúp được gì thì tôi giúp thôi. "
Rồi Rin mở cửa ra sau khi đã mang giày xong và ngỡ ngàng với khung cảnh vườn hoa trước mắt. Mấy cô nàng cũng không khác gì.
"Đẹp quá. "(Mia)
"Thật rực rỡ. "(Seria)
"Thật sự là rất đẹp... À mà không còn thời gian đâu, chúng ta không nên đi học trễ. "(Rin)
"Đừng lo quá như thế, đâu có gì phải gấp chứ. 8h mới tính là đi trễ cơ mà. "Tôi bình thản nói.
"À ùm, cậu nói đúng. "(Rin)
Và thế là bọn tôi cũng rời khỏi nhà và đi đến trường. Trên đường đến trường thì nhóm bọn tôi luôn bị mọi người nhòm ngó, mấy cô gái thì đỏ mặt khi nhìn thấy tôi, còn mất thằng con trai thì ôm lấy háng khi nhìn mấy cô vợ của tôi.
Đến trường thì như một cái chợ vỡ luôn, nguyên một dàn nam sinh đứng tỏ tình cũng như tặng quà các kiểu cho các cô vợ của tôi. Cơ mà 20 người đứng xếp hàng và tôi thì định sút cho mỗi đứa nhập viện luôn nhưng sau khoảng 6 thằng thì bọn nó chạy mất tiêu.
Hết đám con trai rồi đến bọn con gái trong trường thi nhau đến tỉnh tò với tôi. Một là bị tôi bơ, còn với những người quá mặt dày thì bị 3 cô vợ của tôi táng cho xái quai hàm. Rin thấy thế cũng chẳng biết làm gì ngoài việc tiếp tục đi trong im lặng.
Bọn tôi lên tầng 3 chỗ phòng giáo vụ để nhận sách vở rồi mới vào học, Rin cũng đi theo. Vừa mở cửa bước vào thì cái phòng đang ồn ào liền ngay lập tức im phăng phắc, còn bà giáo biến thái thì khi thấy tôi liền giục điếu thuốc và ngồi xuống đất như kiểu seiza nhưng mặc kệ và đi đến chỗ Mitsui-sensei để nhận sách. Khi thấy mình đang là mục tiêu thì cô nàng liền hoảng hốt này nọ.
"Mitsui-sensei, sách vở của bọn em có chưa ạ? "
"Ể, à vâng, có rồi. Mấy em đợi một lát. "
Rồi cô nàng bắn đi nhanh chóng tới cái tủ màu xám gần cửa sau của phòng giáo vụ và lấy ra một chồng sách vở rồi chạy đi chạy lại 4 lần thì tất cả sách đều đã ở trên bàn.
"Đây là 4 bộ sách vở của bọn em. "(Mitsui)
"Em chỉ lấy 3 bộ cho 3 người kia thôi. Vì em không cần sách. "
"Ể??? "(Mitsui)
"Này thằng oắt kia, ngươi nói không cần sách là sao hả, đi học mà đến cặp cũng chẳng mang theo mà còn mặc cái áo gì kia. Hả??? "(Ông thầy)
"Tôi thích đấy, ông có ý kiến gì. Đến cả chủ nhiệm của lớp còn để tôi ngủ thì ông là cái đếch gì mà lên tiếng nói chuyện với tôi. "
"Ta là Tarou-sensei, chịu trách nhiệm dạy môn hoá của lớp cậu đấy Smith, biết điều thì hãy ăn nói cho tử tế vào. Không thì đừng trách ta. "(Tarou)
"Tôi cứ thích như vầy đấy. Ông làm được gì tôi? "Ông ta muốn cứng thì tôi sẽ cứng cho ông ta xem.
"Ta sẽ đì điểm của cậu, để cậu không thể lên lớp. "(Tarou)
Ôi trời, thế mà tôi cứ tưởng chuyện quái gì ghê gớm lắm cơ, ai ngờ được nhỉ.
"Vậy bây giờ chúng ta chơi một trò nhé. Ông ra một câu hỏi về kiến thức môn hoá, nếu tôi trả lời được thì ông phải để cho tôi ngủ, nếu tôi trả lời sai thì tôi sẽ điều chỉnh thái độ, thế nào??? "
"Được, chơi thì chơi. Câu hỏi đây. 'Trong thành phần nước dứa có este tạo bởi ancol isoamylic và axit isovaleric. Cấu tạo phân tử của este là gì ?' "(Tarou)
Ông ta đang nở một nụ cười tự đắc vì đưa cho tôi một câu hỏi của lớp 12 đấy. Ghê gớm nhỉ, trong khi hôm qua đề thi tốt nghiệp đại học tôi còn giải được.
"Đáp án là C10H20O2. Ông nghĩ dùng đề của năm 3 thì có thể làm khó được tôi à, mơ đi. Vậy thôi nhé, tôi về lớp ngủ đây. "
(Tác: thực ra thì cái C10H20O2 là nó phải như vầy mới đúng
nhưng trong Truyện Bất Hủ tác ấn không được nên đành để như vậy, mọi người thông cảm.)
Nói rồi tôi vác ba chồng sách bằng một tay sau đó rời khỏi phòng giáo vụ. Tên Tarou thì đang thất thần vì tôi trả lời được câu hỏi của hắn nhưng tôi cũng kệ luôn.
Sau khi ra khỏi phòng giáo vụ thì tôi đưa 3 bộ sách cho 3 cô vợ, rồi họ đi vào nhà vệ sinh để cất sách vào kho vô hạn rồi lại đi ra. Nếu muốn lấy sách thì chỉ cần đút tay vào ngăn bàn rồi xuyên qua kho là lấy được rồi, cần gì vác theo cái cặp cho mất công.
Khi bọn tôi tới lớp thì cái lớp chuyển từ không khí tấp nập nói chuyện vui vẻ trở thành không khí u ám và im lặng tĩnh mịch.
Mấy cô vợ của tôi và Rin thì vừa đi về chỗ ngồi của mình vừa tán nhảm, tôi cũng về chỗ của mình để chuẩn bị cho công việc ưa thích của tôi, đó là ngủ. Vì hôm nay là thứ 7 nên chỉ học có buổi sáng và được nghỉ tiết chiều nên chúng tôi đã quyết định sẽ đi mua sắm đồ cũng như ăn trưa ở ngoài. Có vẻ như chiều nay sẽ là một ngày bận rộn đây.
Bình luận truyện